Sau Khi Phản Diện Nhặt Được Kịch Bản

Chương 90: Trùng phùng


Đọc truyện Sau Khi Phản Diện Nhặt Được Kịch Bản – Chương 90: Trùng phùng

Bị Tiêu tiểu công tử dày vò như thế, Ôn Thanh Lan cũng thanh tỉnh, hắn hồi thần, mặc xong quần áo, đứng dậy đi đến phòng Tiêu tiểu công tử.

Rất có khả năng Tiêu tiểu công tử không nhớ chuyện mình nửa đêm mộng du, cho nên mới có hiểu lầm sáng nay.

Đẩy cửa phòng, Tiêu tiểu công tử đã mặc xong quần áo, đứng ngẩn người ở bên trong, thấy Ôn Thanh Lan đi tới, Tiêu tiểu công tử nói: “Giáo sư Ôn, bắt đầu học chưa?”

Trên mặt cậu không có vẻ giận dữ như vừa rồi, mà là khôi phục bình tĩnh, như không có việc gì tiếp đón Ôn Thanh Lan.

Ôn Thanh Lan vốn muốn nói tình hình tối qua cho đối phương, rồi thuận tiện hỏi một vấn đề, nhưng thấy biểu hiện này của Tiêu tiểu công tử, cũng đành tạm gác nghi vấn, đi tới, không né tránh công việc mà ngồi trên ghế, làm bộ hỏi: “Tiêu tiểu công tử muốn học gì?”

Tiêu tiểu công tử nâng mắt nhìn Ôn Thanh Lan, tùy tiện mở ra một trang sách chỉ tay nói: “Học cái này đi.”

Ôn Thanh Lan nhìn cũng không nhìn, mỉm cười nói: “Tiêu tiểu công tử xem trước đi, nếu không hiểu thì hỏi tôi.”

Nói xong, hắn đứng dậy ý bảo Tiêu tiểu công tử ngồi đây.

Tiêu tiểu công tử lại như không nghe thấy, không nhúc nhích, nhìn Ôn Thanh Lan.

Lát sau, cậu đột nhiên cười lạnh, tiến lên một bước áp sát Ôn Thanh Lan nói: “Giáo sư Ôn, chuyện cho tới bây giờ thầy còn muốn giả vờ làm kẻ đạo mạo ư?”

Tiêu tiểu công tử tuy chỉ có 18 19 tuổi, nhưng vóc người cậu cao gầy, so với Ôn Thanh Lan thì cao hơn nửa ngón tay, tư thế chất vấn u ám như thế, cũng đủ làm người ta sợ hãi.

Ôn Thanh Lan nhướng mày, bị nhốt giữa hai tay đối phương và bàn học, nhưng vẻ mặt hắn lại không một chút biến hóa, dựa người trên bàn sách, không chút để ý nói: “A, không biết Tiêu tiểu công tử có ý gì?”

“Tôi có ý gì, thầy không hiểu?” Đôi mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm Ôn Thanh Lan, khóe miệng cậu hơi cong cười lạnh nói: “Thầy mưu đồ bất chính dụng tâm kín đáo tiếp cận tôi, còn hỏi tôi có ý gì?”


Cậu khinh thường nói: “Bám tôi không buông, còn không phải là vì coi trọng quyền thế và tiền của Tiêu gia, nói là muốn tới dạy tôi, nói thật dễ nghe, tôi thấy là dựa thân phận thầy giáo tới quyến rũ tôi thì có.”

Lúc trước không phải Tiêu tiểu công tử cầu giáo sư Ôn tới sao, thế sao bây giờ Tiêu tiểu công tử lại nói ra những lời này, chẳng lẽ còn có ẩn tình khác?

“Hao hết tâm tư dụ học sinh lên giường, giáo sư Ôn thật rất lợi hại.”

Tiêu tiểu công tử nở nụ cười nguy hiểm, chỉ thấy cậu đột nhiên vươn tay, muốn nâng cằm Ôn Thanh Lan, trong miệng còn nói: “Nếu giáo sư Ôn không chờ nổi muốn bị thao, học sinh tôi đây sao có thể không thỏa mãn thầy giáo chứ?”

Ôn Thanh Lan nheo mắt lại, trên mặt hiện lên tia cười lạnh, xoay người ngồi trên ghế, nắm chặt cánh tay Tiêu tiểu công tử, đè đối phương lên đùi mình, không nói hai lời giơ tay lên, bộp bộp bộp đánh mấy cái.

Tiêu tiểu công tử lúc đầu còn đỏ mặt không ngừng giãy giụa, trong miệng chửi bậy, không đến một hồi thì nghẹn ngào, cầu xin nói: “Giáo sư Ôn, thả tôi ra.”

“Nói tôi gấp không chờ nổi muốn bị cậu thao, hả?” Ôn Thanh Lan lại hung hăng đánh một cái.

Tiêu tiểu công tử lắc đầu: “Không có, không có, giáo sư Ôn, tôi không dám nữa.”

“Tôi coi trọng quyền thế Tiêu gia, tôi bám cậu không buông?” Ôn Thanh Lan híp mắt, thanh âm nguy hiểm nói: “Tiểu tử thúi thật là thiếu gia giáo.”

“Là thầy nói thích tôi trước!” Mắt thấy lại sắp bị đánh, Tiêu tiểu công tử bất mãn lớn tiếng la lên, bởi vì có chút đau, nên giọng cậu còn có chút nghẹn ngào, phải biết rằng sinh ở Tiêu gia phú quý, Tiêu tiểu công tử lớn như vậy, là lần đầu tiên bị người ta đánh đòn, còn là loại đét mông không có tôn nghiêm.

“A, là tôi nói thích cậu trước?”

Thấy bàn tay không đánh xuống, Tiêu tiểu công tử nhất thời ủy khuất lớn tiếng nói: “Ngày đó thầy gặp tôi liền nói thích tôi, tôi ở công ty ba nhìn thấy thầy, kêu thầy tới thầy liền tới, này không phải có ý đồ riêng quyến rũ tôi thì là cái gì!”


“Thầy đối xử với tôi như vậy, Tiêu gia sẽ không bỏ qua cho thầy.”

“Thú vị.” Mình tỉnh lại trên người giáo sư Ôn, giáo sư Ôn giống mình như đúc thích Tiêu tiểu công tử giống Tiêu Cảnh, tất cả cũng không khỏi quá mức trùng hợp đi.

Ôn Thanh Lan hơi nheo mắt rơi vào trầm tư, luôn cảm thấy vết tích tồn tại của đồ đệ càng ngày càng lớn.

“Buông, buông, buông tôi ra, thầy cái tên biến thái này!”

Lúc Ôn Thanh Lan không có ý thức, bàn tay xoa xoa trên mông Tiêu tiểu công tử.

Vừa mới bị đánh đau, sau đó lại vuốt ve ái muội, nghĩ đến mấy bản tin đã từng xem, Tiêu tiểu công tử lập tức biến sắc, kịch liệt giãy giụa, nội tâm vô cùng hối hận đã gọi đối phương đến nhà, để đối phương chê cười mình.

“Tôi kêu ba tôi đuổi thầy, thầy dám đối xử với tôi như vậy!”

Ôn Thanh Lan không có ý áp chế đối phương, buông lỏng tay, Tiêu tiểu công tử vội vàng nhảy qua một bên, vô cùng cảnh giác trừng mắt với Ôn Thanh Lan, dáng vẻ nếu đối phương dám lại đây, sẽ dũng cảm liều mạng.

Ôn Thanh Lan quan sát đối phương một lát, thấy đối phương thủy chung không lộ ra vẻ mặt khác lạ, thấy thế nào cũng là con nhà giàu bình thường, cảm thấy không thú vị nói: “Nếu không nhớ ra, thì chỉ có dung mạo tương tự thôi.”

Tiêu tiểu công tử nghi ngờ nhìn Ôn Thanh Lan, không biết nghĩ tới cái gì, sắc mặt đột nhiên biến đổi giận dữ hét: “Thầy xem tôi là thế thân!”

Không nhìn thấy đồ đệ quen thuộc, Ôn Thanh Lan cũng mất đi hứng thú trêu đùa, thậm chí lười phản ứng đối phương, đứng dậy rời đi.

Nhưng vừa mới mở cửa, chỉ thấy ngoài cửa đứng một người đàn ông giống như đúc Tiêu tiểu công tử, người đàn ông cao hơn thành thục hơn Tiêu tiểu công tử, mày đen dài, môi vểnh đỏ thắm, tuấn mỹ vô song, khí chất u ám tối tăm.


Thấy người vừa đến, Tiêu tiểu công tử mắt sáng ngời, nhào qua, cất giọng nói: “Ba!”

Cậu một bên kêu một bên đắc ý nhìn Ôn Thanh Lan, đồng thời không quên nói: “Ba, người này mưu đồ bất chính, chúng ta bỏ số tiền lớn mời hắn đến, hắn cư nhiên có tâm tư với con, ba, ba không biết vừa rồi hắn làm gì đâu!”

Tiêu tiểu công tử nói xong, tủi thân bẹp miệng, vốn tưởng sẽ thấy vẻ mặt phẫn nộ lạnh lùng của ba ba.

Ai ngờ, đối phương nghe xong, lại mỉm cười, cặp mắt cho tới nay luôn lạnh băng cũng hơi sáng lên.

Nhìn vẻ mặt này của đối phương, Ôn Thanh Lan cũng hơi suy tư nhìn đối phương.

Qủa nhiên chợt thấy viền mắt đối phương nóng lên, nhẹ nhàng nói: “Sư tôn.”

*

Trong phòng khách của biệt thự cao cấp nhà họ Tiêu, Tiêu Cảnh không chớp mắt nhìn Ôn Thanh Lan, khóe miệng cong lên, từ đầu tới cuối, vô luận Ôn Thanh Lan nói cái gì, y đều mỉm cười gật đầu.

Thường thường còn phân phó Tiêu tiểu công tử bưng trà rót nước.

Tiêu tiểu công tử cũng chính là tiểu Tiêu Cảnh không dám tin nhìn mọi thứ trước mặt, cho đến lúc này cậu còn không ngừng dùng đôi mắt nhìn quét Ôn Thanh Lan, hoài nghi đối phương có phải dùng hắc vu thuật gì đó không, biến cha ruột mình thành dáng vẻ nhập ma hiện tại.

Ôn Thanh Lan uống một ngụm trà Tiêu Tiểu Cảnh đưa tới, ngước mắt nhìn tiểu đồ đệ: “Tiểu Cảnh….”

Mới vừa gọi tên, một lớn một nhỏ hai Tiểu Cảnh đều lên tiếng.

Nhìn hai người trước mặt giống như đúc, một người thành thục tối tăm, một người non nớt phi dương, Ôn Thanh Lan cũng không nhịn được dừng một chút.

Tiêu Tiểu Cảnh lập tức ý thức được Ôn Thanh Lan không phải kêu mình, xì một tiếng, thu hồi tầm mắt, thế nào cũng không tưởng tượng được mình là thế thân của ba ba.


Cậu nhịn không được lén nhìn ba, rồi nhìn lại mình, thấy thế nào cũng là mình trẻ tuổi cường tráng non hơn, cũng không biết ánh mắt Ôn Thanh Lan ra sao.

Khóe miệng Tiêu Cảnh cong lên đáp: “Sư tôn….” Một hồi lâu y lại thỏa mãn mà thở dài nói: “Thật tốt.”

“Sau khi bản tôn lấy thân hóa trận, đã xảy ra chuyện gì?” Nghĩ nghĩ, Ôn Thanh Lan nói: “Bây giờ là chuyện gì?”

Tiêu Cảnh để chén trà xuống: “Sư tôn lúc trước lấy thân hóa trận phân cách hai giới, trận thành, Tu Đạo Giới và Phàm nhân Giới của Thiên Vũ Đại Lục tách ra, tu sĩ được dẫn tới một thế giới tràn đầy linh khí, thành tân Thiên Vũ Đại Lục, nhưng đồ nhi không muốn một mình sống tạm, nên theo chân sư tôn.”

Tay cầm chén trà của Ôn Thanh Lan nắm lại thật chặt.

Tiêu Cảnh lại không để ý cười cười, nói tiếp: “Vào tình thế nghìn cân treo sợi tóc, Đại Yêu Cốt không muốn tiêu vong theo đồ nhi, liền báo cho đồ nhi biện pháp, đồ nhi hấp thu tri thức của Đại Yêu Cốt, tìm được biện pháp, đồ nhi đã từng cùng sư tôn cốt nhục giao hòa lại có cùng nguồn gốc, cho nên đồ nhi mượn một thần hồn của sư tôn trong tay Thiên Đạo.”

“Khi đó sư tôn đã tiêu tán gần hết, đồ nhi không có cách nào, chỉ có thể nuôi sư tôn trong ngực, lại qua mấy ngàn năm, Phàm Nhân Giới được sư tôn phân tách phát triển ra khoa học kỹ thuật, thần hồn sư tôn được nuôi dưỡng cũng gần được, nhưng vẫn không có ý thức của mình, đồ nhi không còn cách nào, đành lợi dụng thế giới game giả lập, để sư tôn một lần nữa trải qua chuyện quá khứ, muốn đánh thức sư tôn, vốn tưởng rằng sẽ thất bại, không ngờ lại thành công, sư tôn người…. đã trở lại!”

Nghe Tiêu Cảnh nhẹ nhàng nói ra mấy nghìn năm dày vò, Ôn Thanh Lan chỉ cảm thấy đạo tâm rung động, nếu nói lúc trước là tiểu đồ đệ theo đuổi, thời gian ở chung hắn không tự giác được mà đáp lại đối phương, nhưng vẫn lấy chuyện phân cách hai giới làm trọng, hôm nay, thực sự phải chính thức nhìn thẳng vào tình cảm của tiểu đồ đệ, đau lòng những chuyện Tiêu Cảnh gặp phải.

Bên cạnh Tiêu Tiểu Cảnh nghe mà trợn mắt há mồm, không ngừng nhìn về phía ba ba và Ôn Thanh Lan.

Chuyện của giáo sư Ôn cậu cũng nghe nói qua, vì ổn định server và phân chia số liệu game giả lập, đem ý thức tiến vào thế giới giả lập trở thành npc, sau khi ra ngoài nhận thức lẫn lộn xem mình thành nhân vật trò chơi.

Nhưng không phải nghe nói bệnh của giáo sư Ôn đã trị hết rồi sao, bây giờ sao lại nghiêm trọng thế, hơn nữa mấu chốt là, cha ruột cậu cũng điên theo.

Cái gì mà sư tôn đồ đệ, phân cách hai giới, thần hồn.

Có cần đi báo nguy không a!

Không ngờ lúc này, Tiêu Cảnh và Ôn Thanh Lan đồng thời nhìn về phía cậu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.