Sau Khi Nữ Chính Phản Diện Mãn Cấp - Mặc Linh - Quyển 3

Chương 2: Nguyệt Lão Hôm Nay Không Đi Làm (10)


Bạn đang đọc Sau Khi Nữ Chính Phản Diện Mãn Cấp – Mặc Linh – Quyển 3 – Chương 2: Nguyệt Lão Hôm Nay Không Đi Làm (10)

Lăng Tiêu Điện.


Cửu Hoa đứng ở bên cửa sổ nhìn ra xa xa, hai ngày đã trôi qua, người của nàng ta còn chưa trở về…

Cửu Hoa không quá nguyện ý tin tưởng, nhưng sự thật bày ra trước mắt, người của nàng ta không có khả năng ở hạ giới hai năm thời gian còn chưa tìm được người.

Chắc là có chuyện gì đó đã xảy ra.

Xem ra nữ chính có số mệnh gia thân, quả nhiên là không dễ đối phó.

Hiện tại tiếp tục phái người đi xuống, phỏng chừng cũng không đối phó được Nguyệt Hi…

Nàng ta nhất định phải làm phong phú thực lực cùng với người bên cạnh nàng ta, có càng nhiều thân tín, nàng ta mới thuận tiện làm nhiều việc hơn.

“Các ngươi đi ra ngoài trước đi.” Cửu Hoa quay đầu nói với những người khác trong điện: “Không có sự cho phép của ta, không được vào.”

“Vâng.”

Cửu Hoa chờ mọi người rời đi, giơ tay lên thiết lập kết giới sau đó, bấm quyết tế xuất một cái lò màu đen.

Nàng ta ngồi xếp bằng, bắt đầu vận chuyển tiên lực vào trong lò.

Muốn Sùng Vân an toàn trở lại Tiên giới, phải để cho hắn bình an lịch kiếp.

Hoa Vụ ở phụ cận Sùng Vân tìm một chỗ ở, canh giữ nam chính thời thơ ấu, mỹ danh bảo vệ hắn.

Tinh Bạch Vũ cùng Hoa Vụ chỉnh tề nằm ở trong sân phơi nắng: “Chúng ta cả ngày cứ nằm như vậy sao?”

“Ngươi cũng có thể nằm sấp.”

“Không phải…” Tinh Bạch Vũ đứng lên: “Tiên giới làm sao bây giờ?”


“Trên trời một ngày bằng một năm, ngươi hoảng cái gì?”

“…” Nói như vậy không sai, nhưng hiện tại Sùng Vân mới bảy tuổi!!!

Ai biết được khi nào hắn lịch kiếp xong?

Họ sẽ ở lại đây mãi mãi sao?

“Hơn nữa Sùng Vân không trở về, Yên Vu kia không phải vẫn níu ta không buông.” Hoa Vụ nằm thoải mái: “Đánh chó vẫn phải ngó mặt chủ.”

Tinh Bạch Vũ: “…”

Hoa Vụ cũng không phải cả ngày nằm, lúc cô không có việc gì cũng ngồi ở trong sân viết viết vẽ vẽ.

Tinh Bạch Vũ chữ lớn không biết một cái gì, chỉ cảm thấy cô viết quỷ vẽ bùa, dù sao trước kia nàng cũng chỉ biết quỷ vẽ bùa.

“Ngươi nói lịch kiếp lần này của Sùng Vân tiên tôn, là lịch kiếp gì?” Tinh Bạch Vũ cùng Hoa Vụ bát quái: “Không phải là tình kiếp chứ?”

Đại đại nhân địa vị như Sùng Vân tiên tôn, những chuyện này đều là bí mật, ngoại trừ Tư Mệnh thượng tiên, ai cũng không biết Sùng Vân tiên tôn là trải qua kiếp nạn gì.

Tất nhiên là… Hoa Vụ biết.

Nam chính lần này không phải là tình kiếp.

Là sinh tử kiếp.

“Hy vọng hắn có thể khảo thành tích tốt đi.” Hoa Vụ thở dài: “Bằng không thật xin lỗi ta cả ngày bảo vệ hắn.”

Tinh Bạch Vũ: “???”

Ngươi nằm đây mỗi ngày, được gọi là bảo vệ?

Hoa Vụ cũng không phải vẫn ở chỗ này, cô có thời gian sẽ rời đi một hồi, đi tìm một ít đồ vật kỳ lạ cổ quái.

Tinh Bạch Vũ nhìn không hiểu Hoa Vụ đang làm cái gì: “Ngươi tìm mấy thứ này làm cái gì?”


Hoa Vụ lúc ấy sâu kín thở dài: “Ta không chỉ gánh vác trách nhiệm truyền tải tình yêu, còn gánh vác trọng trách cứu vớt người khác.”

Hoa Vụ nói xong, lại tự khen mình: “Tại sao ta vĩ đại như vậy, đến ta còn phải cảm động.”

Tinh Bạch Vũ: “…”

Tinh Bạch Vũ lại hoài nghi Hoa Vụ nhập ma.

Sùng Vân là đại thiếu gia Tần phủ, Tần Sùng Vân chính là tên của hắn hiện giờ.

Tần Sùng Vân hiện giờ đã mười bốn tuổi, đã đánh vô địch khắp phụ cận.

Sau khi thắng lợi một lần nữa, Tần Sùng Vân đi về nhà, lúc đi ngang qua phụ cận nhà hắn, thấy có một thiếu nữ đang xách một con chim ra ngoài.

Hắn gặp nàng khi hắn 5 tuổi.

Năm bảy tuổi, nàng chuyển đến nhà bên cạnh.

Tần Sùng Vân nhớ rõ nàng, là bởi vì nhiều năm như vậy, dung mạo của nàng không có chút biến hóa nào, giống như thanh xuân vĩnh trú như trong những lời nói kia.

Nhưng hắn và thiếu nữ này cũng không phải thường xuyên gặp mặt, rất nhiều lúc sân phòng bên cạnh đều im ắng.

Hắn đã có một lần leo lên tường để xem, bên trong bốn bề vắng lặng, không có ai cả.

Nhưng vài tháng sau, nàng đã trở lại.

Nhiều năm trôi qua, họ vẫn chưa có bất kỳ trao đổi gì.

“Yêu… Yêu quái! Cứu mạng…”


Tiếng kêu thảm thiết từ cửa lớn Tần phủ truyền đến.

Tần Sùng Vân theo bản năng nhìn về phía nhà mình, chỉ thấy một hạ nhân đầy máu từ trong đại môn màu đỏ thẫm mở ra chạy ra, nhưng mà còn chưa chạy vài bước, đã bị thứ kỳ quái cuốn vào.

Hoa Vụ nhìn Tần Sùng Vân chạy về phía Tần phủ.

Tinh Bạch Vũ vỗ cánh: “Chúng ta muốn đi xem không?”

“Không đi.” Nội dung kịch bản của nam chính, cô đi xen vào làm cái gì… Tuy rằng trong kịch bản là nữ chính cùng nam chính cùng nhau đối mặt.

Nhưng cô đối với nam chính cương trực công chính không có hứng thú.

Có một nữ chính cương trực công chính như cô là đủ rồi!

Hơn nữa nữ chính cũng không yêu cầu cô phải cùng nam chính đi đối mặt.

Người Tần phủ tử vong ly kỳ, Tần Sùng Vân trong một đêm trở thành cô nhi.

Mà những người khác của Tần gia còn ngấp nghé của cải của Tần gia, thiết kế đem Tần Sùng Vân đuổi ra ngoài.

Nhưng mà bắt đầu từ thảm án Tần gia, càng ngày càng nhiều yêu vật hiện thế, gây họa nhân gian, khơi mào chiến sự.

Tần Sùng Vân thề sẽ báo thù cho thân nhân, hắn bái sư học nghệ, tòng quân.

Hoa Vụ rời đi một đoạn thời gian, trở về liền nghe thấy Tần Sùng Vân đã là chiến thần tướng quân tiếng thách lừng lẫy.

Nhưng điều khiến Hoa Vụ không nghĩ tới chính là…

Cô ở bên cạnh Tần Sùng Vân nhìn thấy tai tinh Tạ Chiết Liễu.

Hai quân đối đầu, Tần Sùng Vân cưỡi một con ngựa đen, đứng ở phía trước đội ngũ.

Ở bên phải hắn, có một chiếc chiến xa đã cải tạo, Tạ Chiết Liễu ngồi ở phía trên, không chút để ý ôm lấy mái tóc dài của mình, tựa tiếu phi tiếu nhìn đội ngũ đối diện.

“Đó là con quỷ đáng ghét lần trước cướp tiên khí bản mệnh của ngươi sao?” Tinh Bạch Vũ dùng sức dùng cánh chọc Hoa Vụ: “Hắn sao lại ở cùng một chỗ với Sùng Vân?”

Hoa Vụ: “…”


Ta cũng muốn biết đấy?

“Hắn thế mà còn dám xuất hiện, lần này không thể để cho hắn chạy, nhất định phải đem tiên khí bản mệnh của ngươi đoạt về.” Tinh Bạch Vũ dùng cánh làm một tư thế nắm tay.

Hoa Vụ hiện tại lo lắng chính là tai tinh này muốn làm chuyện khác.

Nếu không còn Sùng Vân…

Hoa Vụ cùng Tinh Bạch Vũ trốn ở chỗ tối nhìn Sùng Vân dẫn quân đội, giành được thắng lợi này.

Hoa Vụ theo họ trở lại gần doanh trại.

Nhìn thái độ của những binh lính đối với Tạ Chiết Liễu, địa vị của hắn trong đội ngũ hẳn là không thấp.

Cũng không biết nam chính sau khi biết mình đem một sát tinh trở thành thượng khách, sẽ có biểu tình gì… Ngẫm lại hình ảnh kia, khẳng định rất kích thích.

Chậc chậc chậc…

Ba ngày sau.

Hoa Vụ làm rõ thân phận của Tạ Chiết Liễu trong đội ngũ Tần Sùng Vân.

Khoảng ba tháng trước, một trận chiến của Tần Sùng Vân thất bại, còn gặp phải yêu vật tập kích.

Vừa vặn được Tạ Chiết Liễu đi ngang qua cứu.

Tạ Chiết Liễu bày ra thủ đoạn phi phàm cùng trí tuệ thông minh, vì đại quân Tần Sùng Vân lúc đó đang ở thế yếu, ngăn cơn sóng dữ, chuyển bại thành thắng.

Vì vậy, hắn được ở lại trong đội ngũ.

Thời gian ba tháng, liền để cho hắn trở thành quân sư của Tần Sùng Vân.

“Ta thấy con quỷ chán ghét này không có lòng tốt, nói không chừng là muốn hại Sùng Vân tiên tôn.” Tinh Bạch Vũ nói đó gọi là một lời thề son sắt: “Phá hư Sùng Vân tiên tôn lịch kiếp.”

“Ngươi nói rất có đạo lý.” Hoa Vụ đồng ý gật đầu, lại giật dây Tinh Bạch Vũ: “Bằng không ngươi dẫn hắn ra, ta nghĩ biện pháp giết chết hắn.”

Thanh âm Tinh Bạch Vũ đột nhiên dừng lại, lui về phía sau, bẻ mông giấu vào trong cỏ hoang.

Thanh âm của nó bi phẫn truyền đến: “Ngươi làm sao có thể nhẫn tâm để cho ta đi chịu chết.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.