Sau Khi Nữ Chính Phản Diện Mãn Cấp - Mặc Linh - Quyển 3

Chương 182: Sao Trời Vọng Tưởng (20)


Bạn đang đọc Sau Khi Nữ Chính Phản Diện Mãn Cấp – Mặc Linh – Quyển 3 – Chương 182: Sao Trời Vọng Tưởng (20)


Niên Dương tựa hồ cũng bị tin tức này làm cho khiếp sợ, một lúc lâu cũng không lên tiếng.

Sắc mặt Liễu Ti Niệu đã có chút trắng bệch, sau lưng bị mồ hôi lạnh thấm ướt, ướt lạnh một mảnh.

Cô ấy chưa chết…

Còn bị người ta tìm được…

Làm sao bây giờ?

Cô ta nên làm gì bây giờ?

Liễu Ti Niệu tuy rằng lo lắng Niên Khởi chưa chết, nhưng cũng không nghĩ tới, cô sẽ trở lại Đế Đô Tinh nhanh như vậy.

Lại còn là ngày hôm nay.

Không hề có dấu hiệu nào xuất hiện trong hôn lễ của cô ta.

Cô ta chỉ còn cách việc trở thành vợ của Niên Dương một bước.

Tại sao cô ấy lại trở lại vào ngày hôm nay?

Liễu Ti Niệu đáy lòng có sợ hãi, cũng có không cam lòng, còn có phẫn nộ cùng oán hận.

Lúc trước cô ta không nên từ từ nương tay.

Nên trực tiếp lấy mạng Niên Khởi…

Nếu không làm sao lại có thể có cục diện hôm nay.

“Các ngươi muốn làm gì? Trước mặt nhiều người như vậy, còn muốn giết ta diệt khẩu không thành sao!”

Ngải Du quát lớn, khiến Niên Dương và Liễu Ti Niệu đều phục hồi tinh thần lại.

Người của quân đoàn 6 vây quanh quảng trường, Ngải Du ở giữa lại càng là đối tượng chú ý trọng điểm.

“Hôn lễ của bệ hạ, há có thể cho phép ngươi quấy rối!” Đồng dạng mặc đồng phục, chỉ là người đàn ông trung niên màu sắc hơi khác biệt bước tới, giơ tay chỉ vào mũi Ngải Du: “Lúc trước ngươi vẫn luôn phản đối, hôm nay còn nháo ra như vậy, ta thấy ngươi chính là cố ý bất lương!”


Người nói chuyện chính là nguyên soái quân đoàn 6, cha của Liễu Ti Niệu.

“Đem hắn dẫn xuống trước!” Ông Liễu ra lệnh cho lính của mình.

Ông Liễu muốn tốc chiến tốc thắng, để hôn lễ được tiếp tục.

Nhưng Ngải Du há có thể dễ dàng bị người ta bắt được như vậy.

Ngải Du một bên tránh né binh lính đuổi theo, một bên hô to: “Liễu Sĩ Toàn, công chúa là huyết mạch chính thống, ngươi là muốn cãi lại công chúa, cãi lại hoàng thất sao?”

Ông Liễu đứng nghiêm, nhìn không chớp mắt: “Đây là một trò khôi hài mà ngươi bày ra, muốn ngăn cản hôn sự của bệ hạ cùng Ti Niệu!”

Giọng điệu chắc chắn kia, phảng phất đã xác định Ngải Du đang nói bậy.

Quần chúng vây xem cũng không phân biệt được, Ngải Du nói có phải thật hay không.

Dù sao đến bây giờ, bọn họ cũng chưa nhìn thấy công chúa.

Mà ông Liễu hiển nhiên sẽ không cho hắn cơ hội gọi ra công chúa.

Bụp ——

Thanh âm cực lớn làm tất cả mọi người trên quảng trường run rẩy chấn động một chút.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Bầu trời trong xanh, vô số pháo hoa đang nở rộ.

Cái này…

Sao lại bắt đầu bắn pháo hoa?

Nên là buổi tối phóng mới đúng.

“Có người tới…”

Cuối màn pháo hoa, lối vào thảm đỏ, quân phòng thủ vương cung ăn mặc thống nhất, hộ tống một nữ tử bước lên thảm đỏ, hướng về phía bọn họ.

Váy công chúa màu vàng nhạt, theo động tác của cô lay động sinh tư.


Niên Dương theo bản năng đi về phía trước một bước, thì thầm kêu lên: “Tiểu Khởi…”

Liễu Ti Niệu bị hai chữ này làm ảnh hưởng, cả người lui về phía sau một bước.

“Thật sự là công chúa điện hạ.”

“Công chúa điện hạ thật sự không chết.”

“Ngải Du nguyên soái nói là thật, điện hạ không chết.”

Tất cả mọi người trên quảng trường nhìn chăm chú vào người trên thảm đỏ, có kinh nghi, khiếp sợ, cũng có nghi hoặc, khó hiểu.

“Có phải là giả hay không?”

“Dám giả mạo công chúa hoàng thất, điên rồi à?”

“…”

Hoa Vụ đứng ở vị trí cách bọn họ hơi xa, khóe môi nhếch lên nụ cười yếu ớt: “Liễu nguyên soái, đã lâu không gặp.”

“Ngươi…”

Ông Liễu khiếp sợ đến mức lời nói đều bị kẹt lại.

Dù sao cũng là một người đã chết, đột nhiên xuất hiện trước mặt mình…

Ông Liễu đánh giá cô từ trên xuống dưới, tựa hồ muốn từ trên người cô nhìn ra dấu vết cô không phải công chúa, phán định Ngải Du cố ý tìm người giả mạo công chúa.

Nhưng bất kể nhìn như thế nào, cô đều cùng công chúa giống nhau như đúc.

Đương nhiên, kỹ thuật hiện tại, làm ra một người giống nhau như đúc không phải là chuyện khó.

Nhưng hoàng thất chỉ cần làm một kiểm tra toàn diện, sẽ biết cô ấy là thật hay giả.

Ngải Du không thể mạo hiểm như vậy đi?


Vậy thì chỉ có một khả năng…

Cô ấy là công chúa điện hạ chân chính.

“Tiểu Khởi…”

Niên Dương từ trên đài cao đi xuống, đi thẳng tới chỗ Hoa Vụ, đến trước mặt cô rồi, lại không dám tiến lên.

Nhìn cô với đôi mắt không thể tin được.

Vị quốc vương trẻ tuổi không còn nửa điểm uy nghiêm, vẻ mặt thậm chí có chút chật vật.

Trên mặt là kinh nghi cùng phức tạp không nói rõ, cũng có kinh hỉ nổi lên ở đáy mắt.

Hoa Vụ mỉm cười: “Hôn lễ hôm nay của ca ca, chỉ sợ là tổ chức không được rồi.”

Niên Dương: “…”

Hắn hiện tại làm sao còn có tâm tư tổ chức hôn lễ gì đó.

Ông Liễu: “Ngươi thật sự là công chúa điện hạ?”

Hoa Vụ khẽ hất cằm: “Nếu Liễu nguyên soái không tin, có thể lập tức gọi người tới kiểm tra, hiện trường có thể xác định ta đến cùng có phải Niên Khởi chân chính hay không.”

Ông Liễu: “Vậy thì mạo phạm.”

Hắn phải xác nhận rằng người này có phải là Niên Khởi chân chính hay không.

Ông Liễu sai người đi gọi người tới.

Hoàng thất có bảo tồn tất cả thông tin của công chúa, so sánh một chút, rất nhanh có thể xác định.

Hoa Vụ không có ý kiến, dù sao có mời Thiên Vương lão tử đến, cô cũng là Niên Khởi.

Hoàng thất bên kia cũng vừa nhận được tin tức, cho nên rất nhanh liền mang theo người chạy tới.

Bản thân hoàng thất cũng không thích Niên Dương, bọn họ cũng không có biện pháp tiếp nhận người thừa kế Niên Dương này.

Niên Dương ở trong cốt truyện, sẽ ở phía sau chậm rãi thay đổi quan điểm của hoàng thất đối với hắn.

Nhưng bây giờ…

Hắnvẫn chưa thay đổi được thái độ của hoàng gia.

Cho nên hôm nay hôn lễ của Niên Dương, hoàng thất chỉ phái một đại biểu, biểu lộ ý tứ một chút.

Những người còn lại không đến tham dự.


Lúc này một đám người đột nhiên xuất hiện, phần phật một chút đem Hoa Vụ vây ở chính giữa, bảy miệng tám lưỡi nói chuyện.

Hoàng thất có không ít người, bảy đại cô bát đại di ngươi một câu ta một câu nói.

Hiện trường giống như một cuộc cãi vã.

Hoa Vụ thật vất vả mới làm xong kiểm tra, hiện trường phút chốc yên tĩnh lại.

Mọi người nín thở ngưng thần chờ kết quả.

Các bác sĩ chuyên dụng của hoàng gia đều rất khẩn trương, nhìn vào số liệu không ngừng nhảy múa trên màn hình.

[Độ tương thích 100%]

Bác sĩ nhìn kết quả so sánh cuối cùng, tim đập chậm hơn nửa nhịp.

Bác sĩ mang theo tâm tình kích động, đón lấy ánh mắt khẩn trương lo lắng của các thành viên hoàng thất, nói: “Là… Là công chúa điện hạ.”

“Ta đã nói rồi, nơi nào còn cần nghiệm chứng, ta nhìn đứa nhỏ này lớn lên, còn có thể nhận sai sao?”

“Đúng rồi đúng rồi, điểm này cũng không thay đổi nha, vẫn là xinh đẹp như vậy.”

“Tiểu công chúa nhà chúng ta thật là mệnh khổ…”

“Hu hu hu…”

Cũng không biết là ai dẫn đầu, nói xong liền bắt đầu khóc lên.

Đám người này đều là thành viên hoàng thất, những người còn lại cũng không dám xen vào nói, ngay cả Niên Dương cũng bị xa lánh ở bên ngoài.

Sắc mặt ông Liễu không tốt lắm, nhìn con gái nhà mình một cái.

Sắc mặt Liễu Ti Niệu càng khó coi, lúc này một chút huyết sắc cũng không có, cả người giống như lâm vào ảo giác khủng bố gì đó.

Hoa Vụ đem các thành viên hoàng thất đang khóc lên giải quyết xong trước, đề cao thanh âm nói với tất cả mọi người trên quảng trường:

“Hôm nay thừa dịp tất cả mọi người ở đây, ta liền nói cho mọi người biết một chút, hai năm nay ta trải qua như thế nào, cùng với, là ai đã hại ta đến mức này.”

Hoa Vụ nhìn lên đài cao một cái, khóe môi nhếch lên một nụ cười không rõ ý vị.

Liễu Ti Niệu đối diện với tầm mắt của cô, trong đầu ong ong một tiếng.

Trên người chiếc váy cưới thuần trắng nặng nề, quấn lấy cô ta không thở nổi, tứ chi rét run, máu trong cơ thể tựa hồ đều bị đông cứng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.