Sau Khi Nữ Chính Phản Diện Mãn Cấp - Mặc Linh - Quyển 3

Chương 149: Thứ Nữ Sẽ Không Dễ Dàng Cẩu Mang (28)


Bạn đang đọc Sau Khi Nữ Chính Phản Diện Mãn Cấp – Mặc Linh – Quyển 3 – Chương 149: Thứ Nữ Sẽ Không Dễ Dàng Cẩu Mang (28)


Làm hương là việc cần tĩnh tâm để làm.

Phàm là tâm phù khí nóng nảy, chế ra hương phẩm cũng là hạ phẩm.

Nhưng mà với thực lực của Vương Khương Hoa, nàng ta cũng không có khả năng tiến vào trận chung kết.

Nàng ta vừa không có thiên phú của nữ chính, cũng không có hào quang nữ chính, hiện tại trong tay cầm Vinh thị hương phổ còn là giả.

Chính là không biết nam chính có phát hiện nàng ta lưu lại tiểu kinh hỉ hay không.

Lúc trước Hứa Hiện chân chính, bởi vì nhìn không quen một ít hành động của Hứa gia, rời khỏi Hứa gia, dưới sự trợ giúp của nữ chính, tự lập môn hộ.

Hứa gia bị cuốn vào cuộc tranh giành quyền lực hoàng thất, cuối cùng trở thành nạn nhân.

Chỉ có kịp thời bắt được đùi nữ chính và Hứa Hiện tránh được một kiếp.

Hoa Vụ cảm thấy nam chính rất thông minh.

Hắn phát hiện Vinh thị hương phổ ở trong tay Vương Khương Hoa, khẳng định trước tiên hoài nghi nàng ta vì sao lại trùng hợp xuất hiện ở nơi đó, suy đoán nàng ta có phải là người phía địch đối phương hay không.

Như vậy rất có thể hắn sẽ thuận tiện tra Hứa gia.

Chỉ cần hắn tra Hứa gia, sẽ phát hiện manh mối.

Nhưng mà không phát hiện cũng không sao.

Chờ Lục Tử Trình bên này có khởi sắc, liền đem chuyện Vương Khương Hoa không phải là tiểu thư Hứa gia, nói cho Hứa gia.

Việc nhà họ Hứa, để cho bọn họ tự mình đi giải quyết xong.

Nói cho thế nhân biết chân tướng chính là trách nhiệm của cô với tư cách nữ chính.

Trung tuần tháng giêng.


Tuyết rơi đầu tiên ở kinh thành.

Đồ tể thở hổn hển mang đồ vật ra sân: “Cô nương, đây là phu nhân bảo ta đưa tới.”

Hoa Vụ mở ra nhìn một cái, thở dài: “Không phải để cho bà ấy dưỡng thân thể sao, sao lại làm nhiều quần áo như vậy?”

“Phu nhân nói thân thể bà ấy tốt hơn rất nhiều rồi, nhàn rỗi cũng không có việc gì, liền làm cho ngài hai bộ quần áo mới, để cho ngài ăn tết mặc.”

Hoa Vụ đem Lương thị an trí ở trong thôn trang ngoài thành, Xuân Thiền cũng bị cô đưa tới.

Lương thị thân thể không tốt, không thể ra ngoài, hơn nữa Hoa Vụ bảo người không nên nói cho bà ấy biết chuyện Lục phủ.

Cho nên hiện tại Lương thị chỉ biết hôn sự của cô bị hủy bỏ, còn không biết tình huống của Lục phủ.

Hoa Vụ yêu cầu đồ tể đặt quần áo để ở trong nhà.

Ngoại trừ quần áo, Lương thị còn đựng rất nhiều đồ ăn vặt, đều do Lương thị tự làm.

“Sư công tử có phải sắp chấm dứt trận đấu không?”

“Còn hai ngày nữa đi.”

“Sư công tử lợi hại như vậy, hắn nhất định là đứng đầu bảng năm nay.” Đồ tể cười ha hả nói.

Hoa Vụ rất đồng ý, cũng cảm thấy đồ tể rất có ánh mắt: “Ừm.”

Hai người đang nói chuyện, bên ngoài đột nhiên có người gọi cô.

“Lục cô nương… Lục cô nương, không tốt rồi.”

Cửa viện bị người đẩy ra, người tới giẫm lên tuyết đầy sân chạy vào, ở trên mặt đất tuyết trắng lưu lại một chuỗi dấu chân bẩn thỉu.

Thanh âm của người tới bị gió lạnh thổi đến mảnh vụn: “Lục cô nương, phòng thi bên kia, bên kia xảy ra chuyện rồi.”

Hoa Vụ đi theo người ra ngoài phòng thi, đã có quan binh quan phủ vây quanh toàn bộ phòng thi, ai cũng không cho vào.

Hôm nay là ngày kết thúc vòng thi đấu cuối cùng, có người lần lượt bắt đầu nộp hương phẩm.


Nhưng chỉ nửa canh giờ trước, đột nhiên có người tố cáo, năm nay có người tiết lộ đề.

“Đề” của chế hương là một loại hương phẩm được chỉ định, người làm ra hương phẩm tốt nhất sẽ thắng.

Nếu ngươi biết trước chủ đề và thực hành trước, rất có thể sẽ đạt được kết quả xuất sắc.

Dù sao cần cù bù thông minh mà.

Đứng đầu bảng hương lục thịnh điển, sẽ được tiến cung diện thánh.

Nếu đến lúc đó bị Thánh thượng phát hiện, người thắng danh không xứng với thực. Một khi bị truy cứu, những người bọn họ nói không chừng đều phải rơi vào một tội danh khi quân phạm thượng.

Cho nên đối với loại chuyện gian lận này, luôn luôn là không khoan nhượng.

Bây giờ tất cả các thí sinh đã được gọi dừng lại và tập hợp lại với nhau.

Trong đình viện lặng ngắt như tờ, chỉ có tiếng tấm gỗ nặng nề rơi xuống.

Những thí sinh đứng bên trái, sắc mặt khác nhau nhìn chằm chằm người bị ấn ở giữa.

Một số người không thể chịu đựng được, sợ rằng người tiếp theo sẽ đến lượt họ.

Cũng có người hả hê khi người gặp họa, bởi vì bị đánh cái này, là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bọn họ.

Bây giờ người kia bị báo cáo gian lận và bị loại, cơ hội của họ để giành được vị trí đầu bảng tăng lên rất nhiều.

Thời gian dần qua, thí sinh bên kia có tiếng bàn luận xôn xao.

“Ta liền nói hắn sao lợi hại như vậy được. Thì ra là có người tiết lộ đề thi cho hắn.”

“Ngày thường thấy hắn không nói tiếng nào, còn tưởng rằng là một nhân vật lợi hại…”

“May mắn bị người phát hiện, bằng không năm nay chúng ta không phải là trắng tay rồi?”

“Đánh như vậy, sẽ không đánh chết chứ?”


“Kẻ gian lận không giáo huấn tốt, về sau chẳng phải là để cho người ta noi theo sao?”

Xiêm y thiếu niên bị đè trên mặt đất đã bị máu thấm ướt, tứ chi không cách nào nhúc nhích.

Nhưng hắn cắn chặt hàm răng, không phát ra nửa điểm âm thanh.

Trần cô nương đi đến trước mặt hắn, mặt mũi tràn đầy đau lòng cùng không đành lòng, thấp giọng nói: “Sư Dư ca ca, ngươi nhận sai đi, không cần cố chấp như vậy.”

“Ta không gian lận.”

Trần cô nương: “Không sao, ngươi chỉ cần bây giờ nhận sai, cũng sẽ không có chuyện gì đâu.”

Sư Dư tựa hồ không muốn nói chuyện, trực tiếp đem mặt quay sang một bên.

Hôm nay đột nhiên có người đứng ra nói rằng hắn gian lận và đưa ra một nhân chứng.

Sư Dư chỉ cảm thấy không giải thích được.

Nhưng mà người của quan phủ rất nhanh đã đến, hỏi xong, liền nhận định hắn nhất định gian lận.

Trần cô nương khuyên bảo không có hiệu quả, chỉ có thể đứng dậy đẩy ra.

“Tiếp tục đánh.”

Có người lên tiếng.

Sư Dư nhắm mắt lại, chờ tấm gỗ đằng sau rơi xuống.

Tấm gỗ phá không, âm thanh gào thét bị phóng đại vô hạn.

Nhưng mà cảm giác đau đớn cũng không rơi xuống, ngược lại là tấm gỗ bị vật gì đánh trúng, rơi trên mặt đất.

“Dừng tay!”

“Thế tử…”

Một đám người vốn đang ngồi nhao nhao đứng dậy hành lễ.

Thanh niên trẻ tuổi tuấn mỹ đi nhanh đi về phía bên này, sắc mặt trầm lãnh, phân biệt không ra vui buồn.

Phía sau hắn có một đạo thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn lướt qua hắn, chạy hướng Sư Dư bên kia.

“Sư Dư.”


Sư Dư nghe thấy giọng nói của cô, thân thể đang căng chặt đều buông lỏng.

“Ta không ăn gian.”

“Ừm, ta biết mà.” Hoa Vụ nhẹ nhàng nâng hắn dậy, dù sao hắn cung bị thương ở trên mông đít.

Cô cởi áo choàng trên người, trước che ở trên người hắn.

“Không sao.”

Có người không quen biết Hoa Vụ, nhưng cũng có người biết.

Vị này là thứ nữ của Lục phủ… Tại sao lại tới cùng thế tử?

Hôn sự trước đó của Minh An vương phủ mới đi qua bao lâu…

Thôi Cảnh Hành hướng Hoa Vụ bên kia liếc mắt nhìn, lạnh giọng hỏi: “Các ngươi đây là đang làm cái gì?”

Một gã nào đó mặc quan phục lập tức chắp tay trả lời: “Thế tử… Người này ăn gian, ty chức là người thẩm vấn hắn.”

“Chu đại nhân, ngươi còn có chứng cớ?”

“Có.”

Chu đại nhân lập tức gọi người đem chứng cớ cùng nhân chứng kêu đến.

“Đây là danh sách nguyên liệu trước đó hắn vẫn luôn mua, ngài xem, từng đó nguyên liệu, giống hệt nguyên liệu cần thiết cho đề mục cuối cùng, có chưởng quỹ có thể làm chứng.”

” Mặt khác, người hầu của quý phủ Mã đại sư cũng thừa nhận, là hắn đem tin tức bán cho Sư Dư…”

Thôi Cảnh Hành tiện tay mở đơn hàng Chu đại nhân lấy ra: “Vậy các ngươi phát hiện như thế nào?”

Chu đại nhân: “Là kia người hầu kia ở bên ngoài uống rượu, uống nhiều quá nói lộ miệng, đúng lúc bị một thí sinh không trúng cử nghe thấy, hắn cảm thấy bất công, náo loạn tới đây, chúng ta mới biết…”

Năm nay khảo đề, là do mấy vị đại sư đức cao vọng trọng thương nghị ra đề mục.

Đề mục lựa chọn cần suy tính nhiều phương diện nhân tố, còn cần thánh thượng xem qua.

Cho nên ở chính thức mở trước khi thi, đề mục cũng đã định ra.

Không có gì bất ngờ xảy ra cũng sẽ không sửa đổi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.