Sau khi ngủ với trúc mã

Chương 34


Bạn đang đọc Sau khi ngủ với trúc mã – Chương 34:

Chương 35: Chơi cô phát khóc, nhìn thấy nước mắt của cô càng hưng phấn hơn, dương vật lại phồng lên một vòng + ôm đến ban công tiến vào từ phía sau.
Thích Âm đương nhiên vẫn rất sung sướng.
Trên thực tế, Kỷ Lưu Thành mới bắn một lần, còn cô thì đã cao trào vô số lần.
Ga trải giường dưới người cô đều đã bị dâm thủy của cô làm ướt hết.
Ướt ướt, dính dính, khó chịu, thật không thoải mái, nhưng Thích Âm lại không chịu nhúc nhích.

Cảm giác tinh dịch bắn vào trong thực thoải mái, côn thịt lớn của Kỷ Lưu Thành còn chôn ở trong huyệt đạo cô, cho dù đã mềm nhũn nhưng vẫn khiến cô rất thỏa mãn.
Thích Âm mềm sụp phần eo, áp má vào chiếc gối trắng, nằm như vậy lại muốn ngủ.
Kỷ Lưu Thành bỗng nhiên lại gần hôn lên tóc cô, kêu cô: “Âm Âm…”

Thật lưu luyến, thật dịu dàng, nhưng cao trào qua đi cô chỉ muốn ngủ, cũng chỉ hừ một tiếng không phản ứng.
Sau đó cô liền cảm nhận được dương vật chôn trong tiểu huyệt mình lại cứng lên.
Thích Âm không thoải mái duỗi tay ra sau đuổi Kỷ Lưu Thành, giọng mềm nhũn: “Không được, anh mau ra đi, em muốn ngủ.”
Kỷ Lưu Thành lại hôn từ bả vai cô xuống, đến lưng, đến xương chậu, cuối cùng nhấc cái mông trắng nõn mượt mà của cô lên, lần nữa cắm vật cứng rắn vào trong.
Kỷ Lưu Thành cắm rất sâu, dùng quy đầu mài tử cung của cô, hỏi cô: “Còn muốn anh ra ngoài không?”
Người này bị sao vậy?
Mình thích được anh làm, nhưng không thể luôn luôn làm chuyện đó.
Tối nay cô đã cao trào nhiều lần, rất mệt mỏi, rất buồn ngủ, thật sự không thể làm tiếp nữa.
Vì vậy dù cô được côn thịt Kỷ Lưu Thành làm cho thoải mái, nhưng vẫn cắn môi nói: “Tớ không cần, cậu mau cút ra ngoài cho tớ.”
Kỷ Lưu Thành lại đẩy vào trong, thiếu chút nữa chạm tới tử cung cô, đồng thời lại nói: “Không được không cần.”
Thích Âm bật khóc.
Vừa rồi thật sự rất đau, không phải Kỷ Lưu Thành rất thương cô sao? Sao hiện tại lại không đúng mực như vậy?

Nhưng không chỉ không đúng mực.
Sau khi Kỷ Lưu Thành nghe thấy âm thanh không đúng từ Thích Âm, nâng mặt cô lên nhìn thấy khóe mắt ướt át, dương vật đang cắm trong cơ thể cô thế nhưng lại phồng lên một vòng.
“A…” Thích Âm duỗi tay đánh anh, “Tên khốn kiếp cậu!”

Kỷ Lưu Thành nhìn thấy nước mắt của Thích Âm xác thật là càng hưng phấn, ở trên giường luyến tiếc làm cô khóc, nhưng cũng chính ở trên giường anh lại cầm thú muốn Thích Âm vì anh mà chảy nhiều nước mắt hơn nữa.
“Tên khốn này có làm cậu sướng không?” Kỷ Lưu Thành lật người Thích Âm lại, côn thịt lại dạo quanh một vòng ở tiểu huyệt cô.
“A…”
Lại ngứa.
Huyệt thịt bị kích thích một chút như vậy, thế nhưng lại muốn rồi…
Thích Âm tức giận kéo Kỷ Lưu Thành qua cắn một phát vào đầu vai mang theo lớp mồ hôi mỏng của anh, Kỷ Lưu Thành lại bế cô lên, một đường mang xuống giường.
“Cậu muốn làm gì?”
Kỷ Lưu Thành hôn lên mặt cô, hỏi cô: “Có phải rất mệt không?”
Thích Âm: “Biết tớ mệt thì lấy côn thịt của cậu ra ngoài, đừng cắm vào nữa.”
Kỷ Lưu Thành càng tăng thêm ý cười: “Tớ muốn làm cậu tỉnh táo hơn.”
Không đợi Thích Âm đoán được Kỷ Lưu Thành muốn làm gì, Kỷ Lưu Thành đã ôm cô tới ban công.

Lan can ngoài ban công rất lạnh, Kỷ Lưu Thành không muốn Thích Âm dựa lên đó, liền xoay người cô lại.
Sau đó bế cô lên giống như đang xi trẻ con đi tiểu, côn thịt cắm vào bên trong từ phía sau.
“Kỷ Lưu Thành!” 
Đối diện ban công là một rừng cây, không phải nhà ở, theo lý thuyết hẳn là sẽ không có ai đi ngang qua, nhưng để toàn thân lõa lồ bên ngoài cộng với việc tiểu huyệt ẩm ướt bị gió đêm thổi qua, Thích Âm xấu hổ cảm thấy dường như trong nháy mắt đã lên đỉnh rồi.
“Kỷ Lưu Thành đồ khốn kiếp! Đồ khốn kiếp!”
“Đỡ chắc vách tường chớ lộn xộn,” Lực tay của Kỷ Lưu Thành thật kinh người, dùng tư thế đó tiến vào cơ thể cô, thế nhưng không tốn sức chút nào, thành thạo như cũ, anh đẩy dương vật vào sâu bên trong Thích Âm, hôn lên lỗ tai cô, nghẹn ngào nói: “Tớ muốn tiếp tục làm cậu.”

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.