Đọc truyện Sau Khi Mang Thai Tôi Ly Hôn Ảnh Đế – Chương 48: Ăn Kẹo
Từ sáng hôm qua đến trưa hôm nay, Ôn Dạng đã bị nhốt trong phòng họp suốt một ngày một đêm.
Cô không chịu ký hợp đồng giải ước, chị Lưu cũng nhốt luôn cô trong phòng hội nghị, không cho ra ngoài, dùng cách này ép cô ký.
Một ngày một đêm, không cho bất luận đồ ăn gì, chỉ có nước khoáng trên bàn làm việc.
Lại còn để thêm một cái chậu rất có tính vũ nhục trong phòng.
Dụng ý gì cũng rõ như ban ngày.
Ôn Dạng ngay cả nước cũng không dám uống quá nhiều, môi tái nhợt, ngồi trên ghế, cả người đều có vẻ mất tinh thần.
Cô chưa từng có lúc nào túng quẫn như vậy.
Trước khi xuyên sách, vô số đàn ông theo đuổi cô, đều nâng niu cô trên tay.
Cho dù là một khắc cuối cùng của sinh mệnh, vợ của tình nhân xuống tay giết chết cô cũng chỉ là khổ đau nhất thời, chưa từng có chuyện tra tấn như vậy.
Hơn nữa sau khi đến đây thì lại có hệ thống.
Tuy hệ thống lúc công lược Kỳ Duyên có vẻ rất vô dụng nhưng những chuyện khác thì lại rất tiện.
Ôn Dạng dựa vào cái hệ thống này nên trong giới giải trí cũng gọi là thuận buồm xuôi gió, cướp vai diễn của người khác dễ như trở bàn tay, đóng phim thần tượng lại có đoàn đội chế tác không tồi, trở thành mối tình đầu quốc dân.
Nếu hệ thống giống như những cái cô từng đọc trong tiểu thuyết trước đó, cho cô bàn tay vàng kỹ thuật diễn, cô đã sớm trở thành ảnh hậu hot trong giới giải trí.
Tiếc là không thành.
Kỹ thuật diễn chỉ có thể chống đỡ được cho cô không gặp khó khăn khi đóng nữ chính thanh thuần trong phim thần tượng, hoặc chỉ là một nhân vật nữ phụ ác độc linh tinh.
Những vai khác cũng từng diễn rồi nhưng trên mạng đều đánh giá rất bình thường.
Vậy nên Ôn Dạng lúc tự chọn kịch bản vẫn rất để tâm, cơ bản chỉ chọn những vai mình có thể diễn.
Điều này dẫn tới việc cô căn bản không diễn được những kịch bản tốt có nhiều ngụ ý, không đảm đương nổi nhân vật phức tạp, không làm ảnh hậu hot được.
Hiện tại, thời khắc mấu chốt thế này mà hệ thống vẫn đang trong quá trình rà quét, phảng phất cứ như bị kẹt.
Biết trước thì làm sao Ôn Dạng có thể để hệ thống đi tra chi tiết giữa Kỳ Duyên và Ngôn Án.
Bàn tay mềm như bông của cô cuộn lại, nhịn không nổi nhu cầu đi WC, nín không được.
Nhưng Ôn Dạng cũng không thể dùng cái chậu đó, cả đời này đều không thể.
Trong văn phòng còn có camera, nếu làm vậy thì hoàn toàn không có đường sống mà vực dậy nữa.
Chịu đến cực hạn, Ôn Dạng nhìn camera giám sát trong văn phòng, cầm lấy bút trên bàn, bắt đầu loạt xoạt ký tên.
Huỷ hợp đồng thì sao nào? Chỉ cần hệ thống rà quét xong, cô vẫn có thể làm lại từ đầu.
Đến lúc đó, tất nhiên cô sẽ không bỏ qua cho con ả họ Lưu! Những chuyện mà cô trải qua, cô muốn cô ta phải trả lại gấp n lần!
Bây giờ, cô cũng không thể chịu được nữa, cô muốn đi WC!
Tay run rẩy nghiến răng ký xong văn kiện cuối cùng, chưa đến vài phút, cửa văn phòng rốt cuộc cũng mở ra, chị Lưu mặt đầy ý cười đi đến.
“Ký sớm không phải đỡ hơn sao?” Chị Lưu thu lại hết những văn kiện đó, đưa cho người phía sau, ngoài cười nhưng trong không cười, nhìn Ôn Dạng.
Ánh mắt Ôn Dạng oán độc nhìn chằm chằm chị Lưu: “Tôi có thể đi ra ngoài được chưa?”
Chị Lưu cười, giơ tay: “Đưa điện thoại của cô cho tôi.”
Trong điện thoại có không ít thứ, có cả ảnh chụp con của Kỳ Duyên ở nhà trẻ lúc trước.
Đây chính là thứ Ôn Dạng chuẩn bị đường lui.
Cô tính, nếu thật sự không còn cách nào thì sẽ dùng những thứ này uy hiếp Kỳ Duyên.
Nếu uy hiếp đưa đứa bé ra ngoài ánh sáng không được thì bắt cóc con hắn, hắn còn không ngoan ngoãn hẹn cô?
Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, thế thì đừng có trách cô.
Thế nên không thể đưa di động.
Ôn Dạng nắm tay, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi ký rồi!”
“Nhưng tôi chưa nói ký xong là cho cô đi.” Chị Lưu đánh giá Ôn Dạng từ trên xuống dưới một lượt, “Làm sao, trông cô thế này có vẻ sắp không nín được nữa rồi, muốn đi WC gấp chứ gì? Đưa điện thoại cho tôi, đi ra ngoài có toilet, nếu không thì dùng cái chậu kia cũng được.”
Chị Lưu cười một tiếng, chỉ chỉ chỗ cái chậu, nói thêm: “Không muốn dùng chậu thì để dính trên người cũng vậy, cô nói xem, Ôn Dạng?”
Đôi mắt được fans khen là sạch sẽ đơn thuần của Ôn Dạng nay bắn ra đầy những oán độc.
Nhưng mà chị Lưu chẳng hề sợ hãi, trong lòng ngược lại còn mười phần khoái chí.
Chồng của chị Lưu cũng ở trong giới đạo diễn, năm ấy Ôn Dạng mới chân ướt chân ráo dám qua mặt chị dụ dỗ chồng chị.
May là chị phát hiện kịp thời, ngăn chặn ở giữa, định dùng quyền lực của người đại diện khiến Ôn Dạng mất tích trong giới giải trí.
Chẳng ngờ, Ôn Dạng trở mình, tự nắm được vai quan trọng, cũng nhờ đó mà hot lên.
Lãnh đạo nam trong công ty cũng có quan hệ thân thiết với cô ta.
Chị Lưu không còn cách nào, thầm nghĩ không trêu vào được thì tránh đi vậy.
Nhưng lại nào ngờ, Ôn Dạng vậy mà không buông tha chị, chỉ đích danh chị làm người đại diện, sau đó mượn đường này làm khó làm dễ.
Hiện giờ, thiên đạo luân hồi rồi.
Chị Lưu cười, trước vẻ mặt không cam lòng của Ôn Dạng, giật lấy di động.
Chị bắt Ôn Dạng mở khoá vân tay, sau đó đổi sang một mật khẩu đơn giản, vừa tuỳ ý lướt điện thoại, vừa nói: “Di động này để chị giúp em thân yêu bảo quản, có vẻ còn nhiều thông tin lắm.
Ôn Dạng, về sau sống thành thật một chút đi, đừng có để mồm miệng đi xa, những chuyện này không ai biết cả.
Tuy không thể xuất hiện trước mặt mọi người nữa nhưng dù sao vẫn còn cái danh mối tình đầu quốc dân đơn thuần, vẫn có fans thích.
Nhưng nếu cô dám hó hé lung tung, những chuyện này e là sẽ lưu truyền khắp trên mạng, cô sẽ ăn gạch rất thảm.
Bên nào nặng nhẹ, chọn lựa ra sao, tự bản thân cô tính được.”
Nói rồi chị Lưu cười khanh khách rời đi.
Ôn Dạng khó khăn đứng dậy, đi về phía toilet.
Cũng chính vào lúc này, hệ thống vốn luôn trong tình trạng rà quét đột nhiên thay đổi.
Hệ thống: 【Tích —— Quá trình rà quét kết thúc.
Sau khi rà quét phát hiện phiên bản mới, hệ thống chuẩn bị thăng cấp.
Đếm ngược 3——2——1.】
Hệ thống: 【Tích —— Thăng cấp cần thời gian, trong quá trình tự thăng cấp xin ký chủ kiên nhẫn chờ đợi.】
Ôn Dạng quyết xong nhu cầu, vốn còn đang rơi vào phẫn nộ cùng cực và không cam lòng, nhưng khi phát hiện ra tình trạng của hệ thống, chẳng khác nào mừng phát khóc.
Vòng vèo một hồi, sau khi hệ thống khôi phục còn có thể thăng cấp? Phải chăng cũng có nghĩa là chẳng bao lâu nữa cô sẽ trở mình?
Ôn Dạng đi ra khỏi cửa lớn công ty, an tĩnh đi về nhà, đợi hệ thống thăng cấp.
Mà trong văn phòng người đại diện, chị Lưu phát hiện ra trong di động chứa hàng loạt ảnh chụp liên quan đến Kỳ Duyên.
Địa vị của Kỳ Duyên trong giới giải trí quá cao.
Những tấm ảnh này tiết lộ tin tức quá khủng khiếp.
Kỳ Duyên và Ngôn Án có quan hệ.
Lại còn xuất hiện một bé trai ba tuổi diện mạo quá giống Kỳ Duyên.
Tin này một khi bị lộ ra, toàn giới giải trí đều sẽ chấn động điên cuồng.
Chuyện này liên luỵ quá lớn, chị Lưu căn bản không dám để cho người thứ hai biết.
Chị định trực tiếp đến tìm chủ tịch công ty nhưng cái suy nghĩ này vừa nhảy ra, chị Lưu lại nảy ra một suy nghĩ khác.
Chưa ai biết chuyện này ngoại trừ chị và Ôn Dạng.
Ôn Dạng là fan của Kỳ Duyên, trong tay có ảnh này, dựa vào tâm kế của Ôn Dạng, không chừng còn có phương án dự phòng để gây chuyện gì đó.
Nếu chị trực tiếp thông báo chuyện này cho Kỳ Duyên thì sao? Phải chăng có thể nắm được cơ hội nhảy lên Khang Hằng, tranh thủ được một vị trí rất cao?
Mấy năm lăn lộn trong giới giải trí, tuy chị không có cách liên lạc trực tiếp với Kỳ Duyên nhưng Dương Thân thì có.
Chị Lưu do dự chốc lát, liên hệ Dương Thân.
Phim trường phim điện ảnh《 Quyền chi vũ 》
Nữ phụ 3 đã đổi thành người khác, cùng công ty với Ôn Dạng, gương mặt gạo cội trong giới giải trí nhiều năm, tuy xuất thân chính quy nhưng không gây chuyện, tính cách ngày thường cũng hướng nội.
Vậy nên đến tận bây giờ vẫn chẳng có chút độ hot nào.
Nhưng điều kiện các mặt khác thật ra cũng không tệ lắm.
Quan trọng nhất là trong nhà có mẹ là vũ công ballet, nên học múa từ nhỏ.
Công ty Linh Vận chọn hẳn ba nữ nghệ sĩ thay vai Ôn Dạng, để Lục Đông Dương tuỳ chọn một người.
Thực ra Lục Đông Dương vẫn hài lòng với Ôn Dạng nhất.
Tuy cùng kỹ thuật diễn nhưng ông chỉnh trang thêm vài lần thì kết quả cũng coi như tạm được.
Nhân vật nữ phụ 3 này không có thiết lập nhân vật phức tạp, chỉ cần múa đẹp là thành công hơn nửa rồi.
Kỹ thuật múa của Ôn Dạng thật không tồi.
Tiếc rằng mặc cho hắn hỏi kiểu gì, đoàn đội quản lý của Ôn Dạng vẫn nói không thể diễn tiếp, tiền vi phạm hợp đồng sẽ bồi thường đầy đủ.
Lục Đông Dương chẳng còn cách nào, đành phải đồng ý.
Ôn Dạng ở đoàn phim quay có hai ngày nhưng đã xong mấy phân cảnh.
Hiện tại đổi người, những suất diễn kia cũng phải quay lại.
Khiến cho Lục Đông Dương ngoài ý muốn là diễn viên mới thật ra chẳng hề thua kém Ôn Dạng chút nào.
Vũ đạo căn bản cũng tốt, tuy so ra vẫn có chênh lệch với Ôn Dạng nhưng thắng ở kỹ thuật diễn tốt.
Lục Đông Dương cũng dễ chịu hơn chút.
Hơn nữa, hắn phát hiện, sau khi đổi Ôn Dạng, không khí trong đoàn phim tốt hơn rất nhiều.
Ít nhất, nhóm người Lưu Tử Đồng vui vẻ ra mặt, dẫn đến thái độ của bọn họ đối với Ngôn Án cũng tốt hơn.
Sau một cảnh quay, Lưu Tử Đồng cầm chai nước đưa cho Ngôn Án, khẽ ho: “Chuyện của Ôn Dạng có phải có liên hệ với cô không?”
Ngôn Án vô thức nhận lấy nước, nghe vậy vẻ mặt nghệch ra.
Chuyện này thì liên quan gì đến cô cơ chứ? Gần đây cô đều bận bịu chuyện đám nhóc trong nhà, nào có sờ tới được chuyện biến động nhân sự trong đoàn phim.
Nếu không phải hôm nay trong lúc đối diễn phát hiện đổi sang một người khác mới đi hỏi một chút thì cô còn không biết Ôn Dạng đã đổi thành người khác.
“Làm tốt lắm.
Loại con gái như vậy tâm địa quá độc ác.” Lưu Tử Đồng vỗ vỗ vai Ngôn Án, “Kẻ địch của kẻ địch chính là bạn tốt, về sau mọi người đều là bạn, chuyện qua rồi thì cho qua đi.”
Nói xong, Lưu Tử Đồng mỉm cười, ưu nhã xoay người rời đi.
Đoàn phim không có Ôn Dạng, cô ấy nhìn ai cũng tự buff thiện cảm.
Ngôn Án gãi đầu, vô thức nhìn sang phía Kỳ Duyên.
Vốn định qua hỏi một chút, lại thấy Dương Thân cầm điện thoại vội vàng chạy tới tìm Kỳ Duyên.
Hình như có việc gấp, Ngôn Án đành phải tìm chỗ ngồi xuống trước, bắt đầu ôn tập lời thoại cảnh tiếp theo.
Bên kia, Kỳ Duyên nghe Dương Thân báo cáo, trong mắt nổi lên sương giá: “Ôn Dạng?”
Dương Thân gật gật đầu: “Kỳ lão sư, ngài xem hiện tại phải xử lý thế nào?”
Phim trường người qua kẻ lại, rất ồn ào.
Hắn quét mắt nhìn Ngôn Án đang cúi đầu nghiêm túc rồi đi cùng Dương Thân tới phòng họp nhỏ không có người.
Vào trong, Kỳ Duyên trực tiếp hỏi: “Người đại diện kia nói sao?”
Dương Thân thuật lại từng lời: “Lưu Phượng nói di động chỉ có cô ta xem, chưa nói cho bất kỳ ai.
Di động nằm trong tay cô ta, hiện tại tuy thời chờ lệnh.”
Mi mắt Kỳ Duyên khẽ động, khoé môi cười không chút cảm tình: “Chờ lệnh?”
Dương Thân gật đầu: “Hẳn là Lưu Phượng muốn mượn việc này nhảy sang Khang Hằng.”
“Rất thông minh.” Kỳ Duyên tùy ý đánh giá một câu, thả mình ngồi xuống sofa, “Ôn Dạng thì sao?”
“Nghe nói là nhốt trong phòng họp hơn hai mươi tiếng, vừa mới đi về.”
Kỳ Duyên suy nghĩ một chút: “Ôn Dạng có biết chuyện đóng băng cô ta là do chúng ta nhúng tay không?”
Dương Thân lắc đầu: “Trước đó tôi có dặn dò qua, bên kia chưa nói, Ôn Dạng còn chưa biết.”
“Không biết là tốt nhất.” Kỳ Duyên nhấp môi, “Thế này, cậu tìm thêm nhiều vệ sĩ đi theo bọn nhỏ, bình thường đưa đón đều phải chú ý cho tôi.”
Giữ ảnh chụp đứa bé hẳn là muốn dùng sự tồn lại của bé uy hiếp hắn.
Nếu chỉ là dùng ảnh để uy hiếp thì Kỳ Duyên chẳng sợ gì.
Truyền thông giới giải trí không ai dám qua mặt Khang Hằng thở ra bất kỳ tin hot gì về hắn.
Cho dù tự tung tin hot trên mạng, nhân viên Khang Hằng chuyên gác trong các diễn đàn tin tức cũng có thể xoá bài đè xuống.
Nhưng sợ nhất là xuống tay với đứa trẻ.
Loại người như Ôn Dạng, con thỏ bị bức ép cái gì nó cũng dám làm.
“Còn nữa, tìm người đi theo Ôn Dạng.” Như vậy là bảo hiểm tốt nhất.
Ôn Dạng có động tĩnh gì đều có thể biết trước tiên, ngăn chặn từ đầu.
Đương nhiên tốt nhất là khiến Ôn Dạng rời khỏi thành phố này.
Đầu ngón tay của Kỳ Duyên gõ nhẹ trên đùi: “Lưu Phượng kia, cậu bảo cô ta nghĩ cách đuổi Ôn Dạng đi.
Nếu thành công, Khang Hằng hoan nghênh cô ta tới trổ tài.”
Dương Thân nhận lệnh, định đi thực hiện ngay.
Kỳ Duyên nói: “Đợi đã, cậu gọi Ngôn Án đến đây.”
……
Năm phút sau, Ngôn Án lập tức đẩy cửa phòng họp, dò đầu vào trước, đôi mắt sáng trong, giọng nói thanh thuý: “Tìm tôi hả?”
Ba đứa bé đều bị phát hiện rồi.
Tiền để ba hạt giống còn lại nảy mầm tới tay ít gì cũng cần một hai năm.
Đó là chuyện một hai năm sau, không cần lo lắng lúc này.
Ngôn Án luôn tuân thủ nguyên tắc sống cho hiện tại.
Hiện tại cô không có gánh nặng gì, cả người nhẹ nhàng, nên vô cùng khoan khoái.
Kỳ Duyên dựa vào sofa nhắm mắt dưỡng thần, mở mắt ra, giọng nói nhàn nhạt: “Ừm, em tới đây đi.”
Vậy nên Ngôn Án lách vào thật nhanh, đá chân đóng cửa, ngồi xuống sofa bên cạnh Kỳ Duyên, cầm lấy nước trên bàn trà, uống mấy ngụm, xoa xoa môi, hỏi: “Chuyện gì vậy? Cần tư liệu của Mông Mông và Khốc Khốc sao?”
Kỳ Duyên dừng mắt trên cánh môi cô còn ướt vì mới uống nước.
Ba năm trước, hắn đã hưởng qua vị trong đó, còn nhớ rõ ngoại trừ xúc cảm mềm mại, còn có chút hương vị cỏ cây nhàn nhạt, là hương vị hắn rất thích.
Mắt hắn thâm sâu, lại như không có gì mà hờ hững thu hồi, chớp mắt một cái, nói: “Không phải.”
Đôi tay Ngôn Án lót dưới đùi, hai cổ chân tinh tế trắng nõn đung đưa, vẻ mặt hơi nghi hoặc.
Không phải chuyện đó thì là chuyện gì?
Kỳ Duyên bình tĩnh, ngữ điệu như hồ nước tĩnh lặng, không chút gợn sóng: “Anh chuẩn bị dọn tới sống cùng em và các con.” Hắn ngừng một chút, nhấn mạnh, “Đêm nay chuyển qua.”
Hai chân Ngôn Án hoảng hốt dừng lại, kinh ngạc ngẩng đầu, cái miệng nhỏ hơi tròn: “Cái…!cái gì?”
Kỳ Duyên sửa áo, nói rõ ràng rành mạch: “Bình thường chúng ta phải quay phim.
Trừ quay phim, anh còn những công việc khác.
Thật sự nếu không ở cùng nhau, anh căn bản không có thời gian gặp bọn nhỏ.”
Ngôn Án há miệng thở dốc, không nói được gì.
Hình như…!hắn nói cũng không sai.
Thật sự là như vậy.
Trước đó, lúc chỉ biết Trúc Trúc, ngày nào hắn cũng phải suốt ngày lui tới phim trường, công ty, nhà hắn, nhà cô, nhà trẻ.
Dường như chẳng có cách nào phân thân.
Cô thấy vậy cũng mệt thay.
“Hiện tại, anh đã biết sự tồn tại của chúng, anh không thể mặc kệ mọi chuyện.” Kỳ Duyên nhìn về phía cô, ngữ khí dịu lại, thanh tuyến lưu luyến, va phải nơi mềm mại nhất trong lòng người, “Thế nên, ở cùng nhau là tốt nhất.
Ngôn Án, em thấy sao?”
Ngôn Án nhấp môi, dời mắt đi, vẫn còn có vẻ hơi do