Đọc truyện Sau khi điềm văn kết thúc – Chương 3:
Vu Thế Châu chưa kịp phản ứng, Hứa Duy đã kéo cửa xe đi rồi, Vu Thế Châu lập tức đuổi theo, muốn nói gì để đó để hòa hoãn quan hệ, nhưng lời nói của Hứa Duy trong vô tình đã thương đến hắn, Vu Thế Châu lại không phải loại người hay nói, càng cận thận lại càng sợ xảy ra lỗi, thế nên không dám nói.
Chỉ là lôi kéo không cho Hứa Duy đi, màn đêm hơi lạnh, trên đường xe đông đúc, hai người đứng đó lôi lôi kéo kéo, những người đi qua không khỏi quay đầu lại xem. Vu Thế Châu bắt lấy tay của Hứa Duy, nhẹ giọng nói: “ Trở về đi, em nhất định là đói rồi.”
Hứa Duy liếc Vu Thế Châu một cái, cười một tiếng:” Đi thôi.”
Hôm nay bộ phận của Hứa Duy hoàn thành một hợp đồng, hẹn nhau đi ăn, ăn xong chắc chắn sẽ đi hát. Hứa Duy thích chơi, cùng bạn bè đi chơi, sự tình khác đều vứt sau đầu.
Vu Thế Châu gọi ba cuộc điện thoại, một cuộc Hứa Duy cũng không trả lời, gọi tiếp vẫn không trả lời, Vu Thế Châu vứt điện thoại lên bàn. Bạn hắn xem sắc mặt của Vu Thế Châu không được tốt, câu lấy bả vai của Vu Thế Châu, chạm ly với Vu Thế Châu: “ Này, cậu ra chơi, lại trưng một mặt đầy u oán cho ai xem, ai bội tình với cậu à?”
Vu Thế Châu gạt tay của bạn hắn xuống, ánh đèn màu quét qua mặt hắn, sườn mặt cứng đơ, ánh mắt dừng ở trên di dộng, quanh thân phủ một lớp hơi thở xa cách. Mấy cô gái bên cạnh ngồi nói giỡn, một lát sau, có cô gái lớn gan tiến lại đây. Một thân váy bó sát người, làn váy ngắn đến đùi, môi son đỏ thẫm. Quyễn rũ nghiêng người dựa vào bên cạnh bàn của Vu Thế Châu, cười cười:” Anh đẹp trai có hẹn không? Tới chơi cùng đi, chị em chúng em cũng không có bạn.”
Bạn của Vu Thế Châu nhìn qua, mấy cô gái phóng điện với cái núi băng bên cạnh, cười xấu xa:” Xin lỗi, bạn của anh kết hôn rồi.”
Cô gái kia cười càng quyến rũ, móng tay đỏ thẫm lướt qua môi, mười phần mời gọi:” Kết hôn cũng có thể chơi mà, sinh hoạt bao giờ cũng yêu cầu sự mới mẻ mà, anh nói đúng không?”
Hai người câu được câu không trò chuyện, Vu Thế Châu bóng dáng lạnh lùng, không nói một câu, cho dù đề tài dời tới trên người hắn, cũng không thèm để ý, người bạn đấy vừa nhìn là biết cô gái đẹp trước mắt là hướng Vu Thế Châu mới tới, thúc cánh tay Vu Thế Châu một cái:” Tớ thấy vị kia của nhà cậu yêu cầu kích thích một chút, muốn thử hay không?”
Vu Thế Châu đứng lên, ngược sáng nói:” Tôi đi về trước.” Thanh âm nghe cũng hay như vậy, vốn dĩ cô gái đấy muốn lưu lại số điện thoại của Vu Thế Châu, lại bị bạn của Vu Thế Châu ngăn lại.
Lúc Hứa Duy về đến nhà, trong nhà không bật đèn, Hứa Duy cho rằng Vu Thế Châu chưa trở về, mở đèn lên, một bóng người ngồi đưa lưng về phía Hứa Duy, dọa Hứa Duy nhảy dựng.
Hứa Duy thở nhẹ ra một hơi, thay giày, đem túi ném ở trên sofa, không có ý muốn nói chuyện, lập tức tiến vào phòng vệ sinh, lúc đóng cửa, một bàn tay từ bên ngoài vói vào khiến cửa bị kẹt lại.
Hứa Duy nghiêng người dựa vào trên khung cửa, xốc nhẹ mi mắt, dáng vẻ rất không kiên nhẫn, Vu Thế Châu suy sút rũ tay xuống, cả người trạng thái có chút không đúng, cúi đầu nói: ” Hôm nay anh gọi cho em bảy cuộc điện thoại.”
” Thì thế nào?” Hứa Duy cô cũng không bắt Vu Thế Châu gọi.
Tay Vu Thế Châu nắm chặt thành quyền, cực lực khắc chế. Hứa Duy buông cánh cửa ra, rượu làm Hứa Duy đứng có chút không vững, xoay người vào kéo rèm cửa lên, cởi quần áo, không thèm để ý bên ngoài có người.
Khí nóng tràn ngập phòng tắm, tiếng nước ào ào, cách chưa đến một mét, truyền vào tai Vu Thế Châu, trong đầu như có cái gì đó nổ tung ra, Vu Thế Châu đột ngột vén rèm ra, Hứa Duy hoảng sợ.
Hứa Duy hiện tại cả người trần trụi, ôm lấy thân thể, định quay ra mắng người, lời nói còn chưa thốt ra, bóng dáng cao lớn đã tiến lên, trong không gian nhỏ hẹp tràn ngập hơi nước lại càng thêm chật chội lên, Vu Thế Châu không quan tâm, bóp chặt bờ vai gầy ốm của Hứa Duy.
Nụ hôn dừng lung tung trên mặt Hứa Duy, đôi môi mềm mại chuyển xuống cổ, Hứa Duy phản ứng lại, tay để trước ngực, miệng bị lấp kín, chỉ có thể phát ra tiếng ấm ớ, tức điên cũng không thể thể hiện.
Hơi thở nóng bỏng lướt qua trước cổ, nụ hôn dừng trên người Hứa Duy, giơ tay là có thể với tới cơ bắp cứng rắn, hơi nước từ trên đầu đổ xuống, trước mắt trở nên mơ hồ lên, hơi thở tràn đầy mùi rượu.
Hứa Duy không biết là mình thở ra hay là Vu Thế Châu uống rượu, Vu Thế Châu một tay ôm lấy gáy của Hứa Duy, tay kia lần theo eo đi lên, mang theo một cỗ lửa nóng tê dại. Bàn tay to nhẹ nhàng nắm lấy nhũ thịt, xoa nhẹ lên đỉnh mai hồng, cả người Hứa Duy như bị điện giật, chân có chút mềm, muốn lui ra sau lại bị bóp chặt eo.
Giống như cá gần chết thấy nước, tình dục giống như thủy triều dâng lên, đôi tay càng không có chút sức nào, bàn tay mang chút chai mỏng lướt qua vòng eo nhỏ, đi xuống bãi cỏ thưa thớt phía dưới.
Chỗ mà hai mươi năm qua không có người chạm qua đột nhiên bị đụng vào, Hứa Duy giật mình, lui sau một bước, lập tức bị lôi trở về. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng moi đào ra cái hạch nhỏ, đang chậm rãi sưng lên giữa hai cái bánh bao thịt. Hứa Duy há mồm thở dốc, trong mắt là một mảnh mê ly, hai má ửng đỏ.
Vu Thế Châu nhẫn nhịn, dưới thân đã sưng to phát đau, trong mắt hiện lên giãy dụa, cuối cùng quy về một mảnh yên tĩnh, động tác càng thêm càn rỡ. Thân thể Hứa Duy dưới sự đùa bỡn trở nên nóng bỏng, có thể cảm nhận rõ ràng đường đi chảy ra một cỗ nước nóng.
Khó có thể ức chế khát vọng được lấp đầy, Hứa Duy khó chịu ưm một tiếng, giống như là một tín hiệu, ngón tay của Vu Thế Châu càng thêm làm càn, âm hạch bị đùa bỡn đến sưng đỏ. Ngón tay thon dài đột ngột cắm vào đi, mị thịt như rắn nước quấn quanh, chặt chẽ không kẽ hở.
Bên trong ướt át, ấp áp, nước ấm sung túc, Vu Thế Châu thử đem ngón tay vào sâu hơn, đường đi mấp máy hòng bài trừ dị vật ra khỏi, Hứa Duy không thể chịu được khẽ nấc lên.
Chỉ là bây giờ cả người vô lực, ý chí mơ hồ, hoàn toàn không có năng lực chống cự, ngón tay nhẹ nhàng đưa đẩy, vòi sen sớm đã tắt đi, tiếng nước ướt át hoàn toàn là từ nơi riêng tư truyền đến, một ngón tay đột nhiên biến thành hai ngón, đường đi càng thêm chen chúc.
Chờ khi đường đi trở nên nóng bỏng, trơn trượt, một cái đồ vật nóng bỏng dán lên, chậm rãi cọ xát đã không thể chịu kích thích tiểu hạch, Hứa Duy bị buộc chảy ra một giọt nước mắt.
Vu Thế Châu nâng lên một chân của Hứa Duy, treo ở trên khủy tay, trong thân thể là một đợt tiếp một đợt sóng nhiệt, sau lưng lại dán tường gạch lạnh băng, nóng lạnh song song, Hứa Duy không chịu nổi, rướn người lên phía trước, không ngờ cự vật đột nhiên đi vào.
Cửa động truyền đến đau đớn, Hứa Duy tưởng lui ra sau, Vu Thế Châu vừa mới khuây khỏa được một ít, sao để cô thực hiện được. Vu Thế Châu đè lại cặp mông vểnh, áp lại gần mình, vật ở cửa động không những không đi ra ngoài mà còn chen lấn vào tới.
Móng tay của Hứa Duy cào lên lưng của Vu thế Châu, kích thích hắn đột nhiên cắm vào, đẩy mạnh một cái, rốt cuộc hoàn toàn đi vào. Ướt át âm đạo bao bọc lấy dữ tợn cự long, làn da ngoài cửa động bị căng ra, gần như biến thành trong suốt.
Âm đạo truyền đến cảm giác đau như cắt, có cảm giác như sắp bị căng hư, hốc mắt Hứa Duy đỏ bừng, hơi thanh tỉnh lại một ít, phía dưới nóng rát, nghẹn ngào khóc, không nhịn được co rút lại một chút, dẫn đến đồ vật bên trong lại trướng hơn nữa, dọa Hứa Duy không dám lộn xộn.
Lúc Vu Thế Châu đi vào liền sướng đến hừ một tiếng, tiểu đệ đệ bị thịt mềm bao vây 360° không góc chết, giống như có trăm ngàn cái miệng nhỏ đang liều mạng liếm mút hắn, bên trong không có kẽ hở nào, hai bên liều chết triền miên.
Lúc đi vào Vu Thế Châu còn cảm thấy như phá tan cái gì, còn có nhàn nhạt mùi máu tươi truyền đến, mới biết Hứa Duy cũng là lần đầu tiên, hưng phấn đến hắn muốn không màng tất cả mà lao tới, nhưng bộ dạng thảm thiết của Hứa Duy khiến hắn không thể không dừng lại.
Vu Thế Châu hôn lên đầu tóc đầy mồ hôi của Hứa Duy, lấp kín miệng, lúc này mới bắt đầu chậm rãi chuyển động. Cự vật nhanh chóng ra ra vào vào, cọ xát đường đi, cảm giác đau đớn dần bị thay thế bởi tê dại, lan tràn khắp người.
Hứa Duy rầm rì ghé vào trước người Vu Thế Châu, hắn nâng chân của cô lên, đè trên tường, cả người giống như lắp mô tơ , mỗi lần đều vào chỗ sâu nhất.
Dừng lại một giây, chậm rãi rút ra, mị thịt bên trong lại gắt gao hút lấy cự vật, bị mang ra khỏi đường đi. Lại theo cự vật hung hăng đâm tiến vào, Hứa Duy cau mày, trầm mê trong vui sướng.
Chương sau là một chương rất phì ^ ^.