Sau khi điềm văn kết thúc

Chương 17


Đọc truyện Sau khi điềm văn kết thúc – Chương 17:

Nếu Vu Thế Châu đã thành khẩn bảo đảm , Hứa Duy miễn cưỡng tin .
    Thứ sáu tuần này có một người bạn cùng phòng ký túc xá thời đại học muốn tới Tây An chơi , Hứa Duy thúc đẩy công ty tổ chức một chuyến du lịch nước ngoài.
    Sáng sớm bò dậy chuẩn bị đi sân bay đón người , bạn từ nhỏ của cô không nhiều , hợp chính là cả đời . Lên đại học vài năm có mấy bạn cùng phòng điên với nhau nhưng về sau công việc bận rộn lên ít gặp mặt.
    “Cậu ấy chắc là đi chuyến một giờ, em đưa cậu ấy về khách sạn trước rồi đi ra ngoài chơi nên buổi tối rất có thể sẽ không trở về .”
    Anh một mực yên lặng nghe , tóc mềm rủ trên trán,  vừa tỉnh ngủ dáng vẻ ít đi sự vắng lặng xa cách . Ánh mắt lười biếng hơi hé giọng nói có chút thấp , “Muốn anh đi cùng không ?”

    “Không cần , không phải hôm nay mẹ muốn đi chỗ nào sao? Anh đưa mẹ đi ?” Cô quay lưng về phía anh, lấy di động ra chơi .
    Vu Thế Châu dịch đến đầu tựa vào vai  cô, da thịt mềm mại có chút lạnh , anh lại nhắm mắt , “Bạn cùng phòng nào?”
    Anh đối với bạn cùng phòng của cô ấn tượng không sâu , nhưng nhắc tới anh còn nhớ , dù sao lúc đó bởi vì cô nên đã chú ý nhiều chút .
    “Đại Khôn , anh biết không?”
    Cô gái mặc váy liền thân nhẹ nhàng, tên gọi Lâm Khôn Mỹ, trong lòng của anh nắm chắc , “Không biết .”
    Hứa Duy lật một bản hướng dẫn trong điện thoại, còn khá chi tiết, cô đem một ít chỗ Đại Khôn muốn đi lưu lại.
    Phần hướng dẫn này là Vu Thế Châu giúp cô làm, hai ngày du lịch , an bài nhiều phong cảnh chút.
    Hứa Duy nhận được tin của Đại Khôn , an trí xong hành lý , sau đó mang Đại Khôn đi xem tháp Đại Nhạn, bức tường thành cổ Tây An , phường Vĩnh Khánh , phố Hồi giáo.
    Chạy một ngày , buổi tối đến Đại Đường Bất Dạ Thành , ngày hôm sau đi phù dung Cung , cung Hoa Thanh , đi dạo hai ngày chân cũng sắp gãy .
    Ngày hôm sau lúc xế chiều , Hứa Duy chuẩn bị đưa Đại Khôn đi ăn cơm , nhận được điện thoại của Vu Thế Châu bảo là muốn mời cô và bạn cùng phòng đi ăn cơm.
Chờ tầm nửa tiếng thì anh lái xe tới, Hứa Duy quan sát tỉ mỉ anh từ đầu đến chân, phát hiện người này hôm nay ra cửa lại ăn mặc rất thoải mái.

    Trắng hơn người khác, là loại trắng khiến người khác e ngại, giữa lông mày xa cách mị  . Kiểu tóc nhẹ nhàng khoan khoái , lộ ra cả đường cong khuôn mặt , xương lông mày không rộng bằng khoảng cách mắt , chân mày đè xuống khí thế ác liệt .
    Cặp mắt kia quả thực đẹp đẽ sáng chói , đen nhánh sáng ngời bao trùm cả bầu trời..
    Trầm mặc tựa vào bên cạnh xe , cúi đầu nhìn di động , Đại Khôn với Hứa Duy xách bao lớn bao nhỏ tới . Anh giống như có cảm ứng vậy ngẩng đầu lên nhìn thấy Hứa Duy liền cười .
    Nhận lấy đồ trong tay cô rồi trên dưới nhìn cô một cái , giống như đang nhìn một chút xem có gì không ổn . Nói chuyện với Đại Khôn lại quan tâm rồi đưa hai người đến khách sạn ăn cơm.

    Đại Khôn từ khi thấy Vu Thế Châu , ánh mắt tỏa sáng như thấy thần tượng vậy, Hứa Duy nhấc nhấc cằm của Đại Khôn , “Thu lại thu lại thu lại, có mất mặt không?”
 
    Vị chị em này kích động khiến cho mặt đều đỏ , bấm tay Hứa Duy nhỏ giọng nói: “Ông trời của tôi, cậu kiếm đâu ra cực phẩm như vậy ? Anh ấy còn anh em nào không?”
    Hứa Duy đẩy mặt Đại Khôn ra, buồn cười , “Cậu không biết? Trường bọn mình.”
    Đại Không khi đó bận trêu người, cực phẩm như vậy làm sao không gặp được. Đại Khôn đối với Vu Thế Châu cảm thấy hứng thú cực kỳ , dọc theo đường đi hỏi chuyện đủ loại, chủ yếu là đào quá trình hai người yêu .
    Biết được là coi mắt, vẻ mặt đấm ngực dậm chân , oán hận nói: “Mẹ mình làm hại mình!”
    Tại sao không có một vị nào ứng cử con rể mà tốt như vậy hả, Đại Khôn rất kích động .
    Khách sạn ăn cơm cách chỗ Đại Khôn ở không xa , Vu Thế Châu đã sớm định vị trí , gọi món ăn tất cả đều là món Đại Khôn thích ăn .
    Đem vị dì già này chiều hư rồi , toàn bộ hành trình cười tươi, lúc đi thiếu chút muốn theo chân bọn họ về nhà .
    Đã tám giờ tối, Hứa Duy dựa vào ở trong xe , nhìn đèn ngoài xe lóe lên . Nghĩ đến Đại Khôn đối với Vu Thế Châu khen không dứt miệng , không nhịn được cười .
    Anh nhìn nụ cười trên mặt cô, hỏi cô cười cái gì , Hứa Duy nghiêng đầu , cười trộm , “Anh là người máy à, làm sao biết Đại Khôn thích ăn cái gì?”
    Ngón tay thon dài của anh ,một tay đánh tay lái , khuôn mặt anh in thành một bức tranh trong ánh đèn rực rỡ. Không biết là hôm nay anh biểu hiện quá tốt hay do cô thay đổi tính tình , lại cảm thấy Đại Khôn nói đúng là cô gặp được người chồng cực phẩm khó gặp.

    “Anh nhìn thấy ghi chú của em trong điện thoại.”
    Hứa Duy có bạn không nhiều , đi vào trong lòng chính là móc tim móc phổi , Đại Khôn lại đây chơi , cô mua không ít lễ quà để cho mang về .
    Mấy bạn cùng phòng có chuyện quan trọng tất cả đều nhớ kỹ , biểu hiện không có tim không có phổi , đối với người ta thật là tốt cũng không nhớ ở trong lòng .
    Cô nằm úp sấp trên lưng ghế dựa trên mặt cười nhẹ nhàng , gương mặt mang theo một chút đỏ ửng . Vừa nãy cùng Đại Khôn uống rượu , có chút mơ hồ .
    “Đại Khôn rất thích anh.”
    Anh cười khẽ , nụ cười bên môi cho thấy tâm trạng anh rất tốt, “Cảm ơn cô ấy cho anh.”
    Cô bĩu môi , “Cậu ấy yêu ai yêu tất cả , bởi vì yêu thích em mới thích anh , anh nên cám ơn người ta nha .”
    Thời điểm đi học, chị em trong kí túc xá gia cảnh không tệ mà gia cảnh Vu Thế Châu lại khiêm tốn , Đại Khôn mới chưa nghe nói qua người này .
    Khi nghe Vu Thế Châu cũng học cùng trường với bọn họ , mặt đầy mê mang .
    Anh đem xe vào ga ra, chậm rãi tắt máy khóa cửa xe, kéo cà vạt quần áo có chút loạn . Giọng nói càng lúc càng thấm trong không gian khép kín, “Vậy anh nên cảm ơn em thế nào đây.”
    Anh nói chuyện đã đến gần cô, hơi thở nhẹ nhàng vẩy vào bên cổ trắng nõn, trong đôi mắt quỷ quyệt khó phân biệt . Hứa Duy có cảm giác nguy cơ, tay phải chậm rãi sờ tới chốt cửa .
    Lắc một cái , khóa .
    Cô có chút tức giận quay đầu trừng anh , “Anh làm gì vậy?”
    Anh nhếch khóe môi, tâm tình cực tốt , nói giọng khàn khàn: “Làm em.”
    Bởi vì nguyên nhân Đại Khôn tới nên đã mấy ngày không gần gũi, Vu Thế Châu ở bên cổ cô hít sâu một hơi miệng ngậm chặt rái tai trắng mềm mềm.
     Cả người Hứa Duy run lên , giống như linh hồn đều bị anh hút đi , hơi thở nóng bỏng hô hấp đánh vào trên da đốt cả người cũng nóng .

    Nụ hôn ướt át một đường xuống phía dưới , cô khẽ hô một tiếng , dễ như trở bàn tay bị anh ôm , khóa váy bị kéo xuống . Hại tay Hứa Duy để trên ngực rắn chắc của anh, rượu bắt đầu lên men .
Áo lót bị anh cởi ra, bầu vú trắng như tuyết nhảy ra dán trên mặt anh. Hứa Duy bừng tỉnh một cái lui về phía sau co rút , mới kịp phản ứng người này lại muốn chơi “xe chấn”.
    Mặc dù là Đại tiểu thư nhà giàu có , nhưng cô luôn giữ mình trong sạch cũng không đi tham gia các loại tiệc trong giới thượng lưu. Những thứ này có nghe nói qua , lúc này mặt đỏ rần rần .
    Khẽ ôm đầu anh, thở hổn hển nói: “Về nhà đi, trở về làm có được hay không …  Ưm!”
    Đầu vú bị mút thật mạnh, cả người run lên hút hết cả sức lực. Trong xe hơi tối , vẻ mặt không rõ, chỉ có hô hấp nặng nề là rõ ràng .
    “Hôm nay anh biểu hiện thế nào?”
    Đầu Hứa Duy có chút mơ hồ  cả bầu vú to lớn đều bị anh nắm lấy, bị nắn bóp nhào nặn thành đủ loại hình dáng . Ngực của cô mềm nhũn trắng nõn , mang theo mùi thơm ngọt ngào mê người, để cho người ta yêu thích không buông tay .
    Móng tay nhẹ nhàng gãi đỉnh hoa anh đào đỏ , bên kia lại bị anh nhẹ nhàng cắn xé , cô nhỏ nhẹ run rẩy , cảm giác trong lòng có chút khó chịu.
    Không nghe được câu trả lời , anh càng cắn nhẹ đầu vú của cô.
    ” Được.” Cô mơ mơ màng màng chỉ có thể đáp ra một chữ như vậy , tất cả giác quan cũng ở trên tay  dưới miệng anh .
    Trong xe không gian nhỏ hẹp , không biết nhấn nơi nào , ghế kế bên tài xế chậm rãi ngửa về sau , có thể làm cho người nửa nằm . Hứa Duy đắm chìm trong anh xoa nắn , váy bên dưới bị anh cởi ra .
    Đồ lót không biết tung tích , chỉ dư một cái quần lót , mà anh áo mũ chỉnh tề, chỉnh tề . Nếu không phải bên trong quần tây dựng đứng lều vải cao cao, thế nào cũng là chính nhân quân tử .
    Trong buồng xe tiếng hít thở quấn quít có thể nghe rõ ràng , Hứa Duy chậm rãi mở ánh mắt ẩm ướt, ánh mắt tan rả theo dõi hầu kết anh lăn lộn.
    Tay run run cởi cúc áo của anh, ngay sau đó liền a một tiếng nằm ở trên vai anh. Tay anh lại dọc theo quần lót đưa vào bên trong, đầu ngón tay sờ tới mềm mại trơn nhẵn, phát ra một tiếng cười khẽ .
    Hứa Duy đỏ mặt giống như tôm luộc kẹp chặt hai chân, cho dù bên trong trống không ngứa ngáy khó chịu cũng đóng chặt miệng không lọt một tiếng . Đầu ngón tay Vu Thế Châu dọc theo mép thịt khẽ nhéo lởn vởn .
     Cả người Hứa Duy khẽ run , nơi cổ họng rên rỉ khó nhịn , , cô muốn . Tuy nhiên lại xấu hổ mở miệng .
    Trong con ngươi Vu Thế Châu chậm rãi lóe lên , đem quần lót kéo xuống một chút , nắm được viên thịt nhỏ đầy đặn , hoặc nhẹ hoặc nặng xoay véo . Một đầu ngón tay thỉnh thoảng thăm dò khe thịt nở nàng, lại luôn không vào .
    Cho dù cô chủ động đem mông đưa phía trước, anh đều có thể tránh thoát . Hứa Duy ủy khuất muốn chết  khóe mắt trong suốt  đáng thương nhìn anh, ánh mắt Vu Thế Châu sâu thẳm , khàn khàn nói: “Em lần trước nói anh làm không nhẹ không nặng , anh sợ làm đau em .”
    Hứa Duy nghẹn một cái , cô chỉ là không muốn anh cắm sâu vào tử cung, những thứ khác rất thích mà. Nhưng không nói ra miệng , giọng cô mang nức nở , “Em muốn… Cho em …”
    Vu Thế Châu ngậm một đầu vú , hung hãn hít một hơi , Hứa Duy nhất thời kinh hô thành tiếng , có đau một chút .

    Anh vội vàng xin lỗi , “Anh xin lỗi.” Ngay sau đó đề nghị , “Chính em tới được không?”
    Anh dẫn dắt tay cô, cởi nút áo trên người , lộ ra cơ bụng có lực cường tráng. Đưa tay mò mò trên da thịt , tay cô lạnh mà người anh nóng dán lên rất thoải mái .
    Vu Thế Châu dạy cô cởi thắt lưng, ngay sau đó gậy thịt nóng hổi dữ tợn  đánh vào trong lòng bàn tay cô, Hứa Duy bị nóng rụt lại .
    Anh cười khẽ , một tay lại dọc theo đường cong tinh xảo đến hoa huyệt đã thấm ướt một mảnh , anh nhẹ nhàng tìm tòi liền chen vào . Bên trong ẩm ướt mềm mại nóng bỏng , ngón tay bị mút chặt , ra vào chật vật .
    Đáy mắt Vu Thế Châu đen kịt một màu , đè xuống dục vọng đem ngón tay đổi thành côn thịt , chờ một chút , chờ đến Duy Duy yêu cầu anh …
    Hoa huyệt quá non mềm, ngón tay thon dài lộ ra vẻ thô ráp, nhẹ nhàng đào khoét mang chút đau nhỏ nhẹ. Bên dưới luồng nhiệt làm ướt đẫm ghế da , từ xương cụt kích lên run rẩy lan khắp toàn thân , cướp đi toàn bộ sức lực của cô.
    Anh từ từ đưa ngón tay thứ hai vào có chút sưng, cô nhíu mày không chịu nổi .
    Trên người nổi lên một lớp mồ hôi mỏng , hoa huyệt rất căng mịn , hai ngón tay thôi mà đã khó chịu vậy rồi. Nhưng thấy mỗi lần côn thịt của anh đi vào cô khó chịu bao nhiêu .
    Ngón tay thon dài bắt chước côn thịt ra vào , Hứa Duy cố gắng đem tiếng rên rỉ đè thấp , rất thoải mái , Nhưng luôn cảm giác không có gãi đến chỗ ngứa .
    Thân thể khó chịu muốn thứ gì đó to cắm vào, nhưng anh vẫn cần sợ làm cô bị thương , không chịu côn thịt. Hứa Duy tức giận khóc , ôm cổ của anh , ngậm rái tai , “Cho em , em muốn … A …”
    Cô lung tung đi kéo quần của anh, khóe miệng Vu Thế Châu cong nhẹ, phối hợp cởi bỏ sự trói buộc cuối cùng.
    Sau đó ôm lấy cô xoay mình , chính mình ngồi ở trên ghế , nữ trên nam dưới , bóng hai người trần truồng . Người phụ nữ có dáng người dịu dàng uyển chuyển , ngực to eo nhỏ , chân dài thẳng tắp .
    Người đàn ông một thân bắp thịt to lớn, khi mặc quần áo có vẻ gầy không có thịt,nhưng bên trong  da thịt bền chắc cường tráng.
    Anh có chút nâng lên cổ hầu kết gợi cảm khi thở lồng ngực rung lên. Hứa Duy nâng đầu anh , in lên môi anh, cái mông ở trên đùi anh mầy mò .
    Giữa hai người có thể rõ ràng nhìn thấy côn thịt cường tráng  đang rất có thần ngẩng đầu lên , chóp đỉnh rỉ ra chất lỏng dính như keo , quy đầu như nắm đấm trẻ sơ sinh. Côn thịt to dài , gân xanh nổi lên dữ tợn .
 
*****
Ha Ha , chương sau ms H nặng á, há há
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.