Đọc truyện Sau khi điềm văn kết thúc – Chương 12:
Hứa Duy vốn dĩ dự định đi đến trường học sớm một chút, tác giả dưới tay đột nhiên xảy ra chút việc , cô phải qua xử lý .
Đi tới đi lui mất hai ba tiếng, lòng như lửa đốt chạy đến trường học, còn đang suy nghĩ nęn giải thích thế nào .
Gọi điện cho Vu Thế Châu , bên kia không người nghe, ở trên đường cản một học sinh, mới biết hôm nay ngành vật lý diễn giảng ở tòa Đức Chính .
Hứa Duy lặng lẽ chạy từ cửa sau, cô tùy ý chọn một vị trí ngồi xuống.
Trên đài Vu Thế Châu đang diễn giảng , quần tây bao quanh một đôi chân thon dài , áo sơ mi màu đen trên người, vai rộng eo thon , nghiêm túc nói chuyện , từ trong ra ngoài tạo ra cảm giác xa cách nghiêm khắc.
Hàng trước có lãnh đạo và học sinh trong đại sảnh đều nghe rất nghiêm túc , xì xào bàn tán rất ít, toàn bộ hội trường ngồi đầy ắp.
Hàng trước có rất nhiều cô gái ,mỗi cô đều ăn mặc rất đẹp trang điểm rất chi là tỉ mỉ.
Hứa Duy cảm giác tầm mắt của anh giống như liếc sang bên này, nhưng không xác định anh có thấy cô hay không, dù sao cô ngồi xa như vậy .
Nét mặt của cô cũng có vẻ hơi buồn , một lúc nữa nên giải thích thế nào , bên cạnh có một cô gái tự nhiên nói chuyện với cô, ánh mắt tươi đẹp , “Học tỷ? Chị cũng học đại học Đại Giao sao?Sao em chưa từng gặp chị nhỉ.”
Hứa Duy gật đầu một cái , cô đúng học trường này, nhưng tốt nghiệp đến mấy năm rồi.
Nữ sinh biết được cô đã tốt nghiệp , vẻ mặt càng ngạc nhiên , “Là do giáo sư Vu trở về sao , mị lực của giáo sư quả nhiên không ai cản nổi . Người cách chúng ta ba hàng kia , tên là Trương Na Na , nghe nói lúc trước yêu thích giáo sư chúng ta , lần này đặc biệt trở lại nghe giáo sư Vu diễn giảng .”
Hứa Duy nhíu mày , lúc trước tầm mắt của cô quá hạn hẹp, bốn phương thiên địa chỉ chú ý Vạn Lệ Tước , cũng quên Vu Thế Châu cũng là quý công tử trong trẻo lạnh lùng , ở trường học cũng rất được ưa chuộng.
Nghe nói anh bị nữ sinh theo đuổi, nhưng không biết lại còn dài như vậy, nữ sinh nhìn vẻ mặt Hứa Duy cảm thấy hứng thú , tràn đầy phấn khởi bát quái , “Nghe nói Trương Na Na biết giáo sư kết hôn rồi vẫn không buông, lúc trước em còn nhìn thấy cô ấy quay về trường học .”
Hứa Duy nói: “Em là học sinh của giáo sư Vu?”
“Đúng vậy . “
Ngành vật lý bọn họ trong mỗi giờ học phòng học đều đầy , nữ sinh ngàng khác đến rất nhiều, cũng là vì nhìn giáo sư bọn họ .
“Em cảm thấy một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có , giáo sư Vu đã kết hôn rồi , nghe nói hôm nay vợ thầy sẽ đến đây.”
Trước khi diễn giảng bắt đầu, mọi người đều phát hiện giáo sư đặc biệt cao hứng , mặc dù lúc nào cũng dáng vẻ lạnh tanh, nhưng có thể cảm giác được .
Trợ lý đem tài liệu để sửa lại thông tin, cũng chỉ muốn nói đổi một chút.
Lúc lên sân khấu thì phát hiện ra tâm tình giáo sư lại không tốt, nhớ lại mỗi một lần bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ, có thể bị ánh mắt lạnh buốt kia giết chết, cả người cảm thấy run rẩy.
Vừa rồi nghiêm trọng hơn , quả là đạt tới trình độ đóng băng ngàn dặm, đến bây giờ còn chưa đoán được là tại sao .
Hứa Duy cũng không đoán ra được , ngượng ngùng cười một tiếng, thoát khỏi cô nương nhiệt tình kia , “Nếu không , nghe thêm một lúc nữa, cái này còn bao lâu?”
Cô gái ngốc manh kia lắc đầu , “Không có, còn mười lăm phút nữa kết thúc . Em ngược lại rất tò mò vợ giáo sư, sinh viên trong hệ cũng rất chờ mong, nhưng bây giờ nhìn người toàn sảnh đều không giống . Chị nói vợ giáo sư có tới không?”
Hứa Duy nhẹ nhẹ thở ra một hơi , “Diễn giảng này tổng cộng mất bao lâu?”
“Hai giờ .”
Rất tốt , hai giờ , cô ngồi không tới hai mươi phút , Hứa Duy có chút thấp thỏm rồi.
Dù sao ngày hôm qua cũng đồng ý rồi , hôm nay lại lỡ hẹn , hơn nữa nhìn sắc mặt của anh giống như rất không vui.
Toàn bộ người hội trường đều đứng lên vỗ tay , người lãnh đạo trường học muốn mời mấy vị lãnh đạo đi tham gia bữa cơm, Hứa Duy vội vàng nhìn thời gian chạy ra sau hội trường.
Người đàn ông tuấn tú ngồi trên ghế làm việc , ngón áp út thon dài mang theo một chiếc nhẫn , đang cầm trên tay một chai nước.
Hầu kết từ từ lăn lộn , ánh mắt hẹp dài hơi khép, thờ ơ , tâm tình không tốt .
Hứa Duy xoắn xuýt một chút, chuẩn bị đi nói xin lỗi , cô cảm thấy sau khi kết hôn càng ngày càng bị trói buộc.
Trước kia trường hợp như vậy, cô cũng sẽ không cảm thấy mình sai , có chuyện trì hoãn , cũng là chuyện không có cách nào khác .
Nhưng nhìn dáng vẻ bình thản của Vu Thế Châu kia , giống như núi lửa bị đè nén , sẽ phun trào nếu cô động vào.
Phía sau hội trường nhìn có chút bận rộn , quanh đi quẩn lại , ra ra vào vào sinh viên rất nhiều , đại đa số mọi người cũng vô tình hay cố ý nhìn giáo sư Vu với một nữ sinh nói chuyện.
Cô bé kia ăn mặc rất mốt, cả người cây trắng, trên tay lắc bác lóe lên ánh sáng óng ánh , chiếu lên da thịt trắng nõn .
Tướng mạo trên trung bình , nhưng trang điểm kỹ càng , là một cô gái thành phố trí thức, Trương Na Na nụ cười đẹp, “Lâu lắm rồi không nhìn thấy thầy , hôm nay diễn giảng rất tốt. Quả nhiên năm đó người hướng dẫn lưu lại thầy là dúng đắn mà, thầy một chút cũng không có cô phụ kỳ vọng .”
Vu Thế Châu nhấc mí mắt , ý muốn nói chuyện yếu ớt , “Cám ơn .”
Ánh mắt Trương Na Na có chút tham lam , tầm mắt rơi vào trên mặt anh , thích người lâu như vậy , đối phương càng ngày càng ưu tú chói mắt , khiến cô ta một chút cũng không có biện pháp buông tay .
Trong bụng khẽ thở dài một , “Thầy có rảnh không? Cùng đi ăn một bữa cơm đi.”
Một vị lãnh đạo của trường đi tới, cười ha hả nói: “Giáo sư Vu chớ đi nha, một lúc nữa có bữa cơm thầy cũng phải tham gia , với lãnh đạo chúng ta trao đổi một chút .”
Trương Na Na chào hỏi một tiếng, lãnh đạo trường học cười nói: “Vị này là?”
Ánh mắt đã có chút mập mờ , sợ là coi đây là vợ của Vu Thế Châu .
Hứa Duy cũng không biết nghĩ như thế nào, ngẩng đầu đi tới khoác tay anh , cười híp mắt nói: “Lý chủ nhiệm ,em là Hứa Duy , chủ nhiệm còn nhớ em không?”
Dù có quên ai cũng không thể quên vị đại tiểu thư này , Hứa gia với phó hiệu trưởng có quen biết, Lý chủ nhiệm bừng tỉnh hiểu ra, nhìn lại hai người ở chung một chỗ .
Còn có cái gì không hiểu , Vu Thế Châu cầm tay của Hứa Duy , làm tròn bổn phận nhân vật mặt liệt.
Lý chủ nhiệm liền vội vàng mời Hứa Duy cùng đi ăn bữa cơm , chờ hai người cùng đáp ứng , lúc này mới cười híp mắt đi ra .
Trương Na Na bị xem nhẹ hoàn toàn , chung quanh nhiều người như vậy tầm mắt vô tình hay cố ý nghiêng mắt nhìn đến, để cho người lúng túng .
Hứa Duy rất hào phóng, “Bạn học Trương có rãnh không? Lát nữa đi theo chúng ta cùng đi chứ .”
Trương Na Na khóe miệng giật giật, Lý chủ nhiệm vừa không có gọi cô ta đi , một người thừa như cô ta đi để làm gì.
Trước mắt một đôi trai tài gái sắc như vậy thật sự đâm mù mắt người ta, Vu Thế Châu khóe miệng dâng lên nụ cười , cho tới bây giờ cô cũng chưa thấy qua .
Trong lòng chua xót khổ sở sắp rơi lệ , Trương Na Na tùy tiện tìm một cái cớ , liền chạy mất dạng .
Chung quanh vẫn còn có người, nhưng mọi người đều rất thức thời , rất phối hợp né đi chỗ khác. Cô gái vừa mới nói chuyện với Hứa Duy từ bên ngoài chạy vào , nhìn thấy cô tựa sát ở bên cạnh Vu Thế Châu , kinh ngạc trợn to hai mắt .
“Sư? Sư mẫu?”
Hứa Duy buồn bực nói: “Chỉ lớn hơn có mấy tuổi .”
Nhận lấy ánh mắt u oán của cô , anh nhẹ nhàng nhéo một cái vào bàn tay của cô, ho nhẹ hai tiếng , “Gọi cô ấy là học tỷ.”
~~~
ông na9 chính chúng ta thấy tội ghê , hức.