Sau khi điềm văn kết thúc

Chương 1


Đọc truyện Sau khi điềm văn kết thúc – Chương 1:

Lúc Hứa Duy về nhà, Vu Thế Châu đang ở nhà, Vu Thế Châu mặc một chiếc áo sơ mi đen, năm ngón tay trắng nõn thon dài bưng ly pha lê, ánh mặt đạm bạc thanh lãnh dừng ở trên màn hình máy tính. Sườn mặt tinh xảo, giống như pho tượng thần thánh không thể xâm phạm.
 
Mắt kính gọng mạ vàng lộ ra một cỗ hương vị cấm dục, vòng eo hẹp, mang đến giác xa cách. Hứa Duy say lờ đờ, ánh mắt mê ly nhìn qua nhân gian vưa vật này một cái, người này ngày thường lạnh lùng xa cách, cũng không biết thời điểm trên giường bị tình dục không chế là bộ dáng gì.
 
Hứa Duy đá rớt giày cao gót, đỡ khung cửa đánh một cái rượu cách, gãi gãi mái tóc cuộn sóng xõa tung, một bên đi đến phòng khách, một bên cởi ra trên người áo bó, trong nháy mắt một thân đường cong duyên dáng lộ ra, chân dài thẳng tắp, cái mông nở nang, nịt ngực màu đen bao vây lấy vùng tròn trịa trắng nõn, làm người hoa mắt nơi. Hứa Duy không chú ý, ngồi trên sofa Vu Thế Châu ánh mắt tối sầm một chút, ngay sau đó lại khôi phục bình thường .Hứa Duy giống như không hề có ý định dụ dỗ ai, rốt cuộc trong lòng Hứa Duy biết rõ ràng, một đôi vợ chồng trong lòng đều có người khác, thật sự nhấc không nổi hứng thú với nhau. Hứa Duy vào phòng tắm, rửa đi một thân mùi thuốc lá và mùi rượu, khi ra khỏi phát hiện Vũ Thế Châu vẫn không nhúc nhích ngồi đó, duy trì tư thế lúc trước . Vu Thế Châu tuổi còn trẻ đã là giáo sư của một đại học nổi tiếng, thường xuyên đem công tác về nhà ,Hứa Duy thấy nhiều cũng không nói gì
 
. Hứa Duy cầm một chai bia ,ngã trên sofa cầm điện thoại chơi ,một đôi chân dài ẩn hiện dưới lớp áo trắng dài ,đôi chân nhỏ trắng tinh tùy ý để ,móng chân hồng hào ,mười ngón no đủ, màu da trắng tinh trong suốt, trong không khí tản ra hơi thở thơm ngọt , Hứa Duy nhìn chăm chăm điện thoại cười . Sau đó đứng dậy, ngồi vào bên người Vu Thế Châu, ngã người dựa gần Vu Thế Châu một cỗ hương thơm phả lại đây, đầu ngón tay hắn giật giật ,cuối cùng vẫn không nhúc nhích. Hứa Duy đem điện thoại đến trước mặt Vu Thế Châu, cho hắn xem vòng bạn bè của mình: ” Xem đi, tiểu thanh mai của anh cùng chồng cãi nhau, anh có muốn trở về an ủi một chút hay không?”
 
Hầu kết của Vu Thế Châu giật giật, biểu tình khắc chế, thân thể ngửa ra sau rời xa Hứa Duy, hơi thở mang theo cám dỗ rời xa, dễ thở hơn một chút Hứa Duy đem biểu tình trên mặt Vu Thế Châu hiểu thành ghét bỏ, khẽ hừ một tiếng: ” Ngày mai anh chỉ phải dạy một tiết có phải không? Đến đây đón tôi về nhà.” Hứa Duy chính là như vậy, lại tùy hứng lại thẳng thắn, thích làm cái gì liền làm, chưa bao giờ che giấu. Vũ Thế Châu càng không muốn thân thiết với Hứa Duy, cô lại càng thò lại gần, ở bên tai hắn thổi khí ( Chị không tìm đường chết sẽ không chết đâu chị (–_–)), nghi hoặc hỏi: ” Tôi rất tò mò không biết Tô Tĩnh có bí quyết gì, anh cùng Vạn Lệ Tước đều khăng khăng một mực với cô ta. Tôi cũng thích Vạn Lệ Tước, hắn có phải ngu rồi hay không?” Vu Thế Châu đứng dậy làm Hứa Duy ngã không một cái, áo ngủ bị kéo đến bắp đùi, lộ ra bên trong là màu đen ren quần lót. Ánh mắt của Vu Thế Châu nhìn thoáng qua, xoay người vào phòng bếp.
 
Hứa Duy đôi lúc cảm thấy mình rất biến thái, không gả được cho người mình thích, lại gả cho tình địch của hắn. Nhìn chằm chằm nhà người khác, chỉ cần Tô Tĩnh cùng Vạn Lệ Tước có một chút vấn đề, Hứa Duy liền vui vẻ. Nhưng mà tốt xấu Hứa Duy không quá ngốc, xem chuyện cười của nhà người khác, đồng thời cũng đem chuyện nhà mình quản lý khá tốt. Trước khi Vu Thế Châu tới đón, Hứa Duy đã chuẩn bị hết lễ vật lấy lòng cha mẹ chồng. Hứa Duy đứng chờ ở cửa công ty, có đồng nghiệp ra thấy, nhiệt tình lại nói chuyện, Hứa Duy tùy ý nói vài câu. Hứa Duy đứng giữa Vạn Lệ Tước và Tô Tĩnh mấy năm, bản kĩnh khác không có, nhưng nịnh nọt nói chuyện thì có thừa, chỉ cần Hứa Duy muốn, ai Hứa Duy cũng có thể nói chuyện vui vẻ được. Hiện giờ Hứa Duy đang cùng nói chuyện với một biên tập mới của công ty, phụ trách mấy tác giả, đang hỏi Hứa Duy về việc làm sao để thúc dục mấy tác giả ấy làm nhanh bản thảo. Vu Thế Châu lái xe từ trường tới, đến gần công ty của Hứa Duy, liền nhìn thấy Hứa Duy đang nói chuyện với người khác vui vẻ vô cùng.

 
Ngón tay trắng nõn thon dài nắm chặt tay lái, một dôi mắt thâm thúy nhìn sang. Hứa Duy đợi bọn họ đi rồi mới lên xe, Vu Thế Châu đảo tay lái, không chút để ý hỏi:” Vừa rồi là ai thế?”
 
Tròng mắt của Hứa Duy xoay tròn, đen nhánh con ngươi hiện lên một tia không có ý tốt:” Còn có ai nữa, bạn tình của tôi nha.”
 
Trong xe yên tĩnh vài giây, Vu Thế Châu lạnh lùng nhìn qua, Hứa Duy lười biếng tựa lưng vào sau ghế “ Như thế nào? Tức giận? Anh cũng có thể đi tìm mà, à đúng rồi, anh chỉ thích người nào đó, phụ nữ khác sợ là không lọt vào được mắt của anh.”
 
Bởi vì Hứa Duy nói móc, cả quãng đường hai người đều không nói gì, Hứa Duy cười nhạo :” Cùng anh ở bên nhau một chút tình thú đều không có, tôi lúc đó không hiểu bị làm sao lại gả cho anh, bây giờ muốn ly hôn.”
 
Hứa Duy tùy ý nói một câu, xe đột nhiên tăng tốc, Hứa Duy bọ ném về phía sau, choáng váng đầu suýt nữa thì nôn ra. Vu Thế Châu bình tĩnh rẽ ngang, Hứa Duy tức giận nói:

“ Anh làm gì thế?”
 
Xe vừa dừng lại, Hứa Duy đã xuống xe, đóng sầm cửa lại một cái, Vu Thế Châu cầm đồ đi ra sau. Mẹ Vu đưa hai người vào nhà, thân thiết lôi kéo Hứa Duy nói chuyện:” Duy Duy, đã lâu con không về, mẹ còn định hẹn con đi dạo phố, con xem con, đã về rồi còn mua nhiều đồ thế làm gì.”
 
Hứa Duy ôm lấy cánh tay của mẹ Vu:
“ Mẹ, lúc nãy Thế Châu bắt nạt con”
 
Mẹ Vu quay đầu liền mắng Vu Thế Châu, Hứa Duy nhíu nhíu mũi với hắn, đắc ý như một con vừa mèo vừa trộm được cá. Trong mắt của Vu Thế Châu hiện lên một tia ý cười, lại dấu rất sâu.
 
Ba Vu đang xem báo trên sofa, Vu Thế Châu cũng qua ngồi, mẹ Vu kêu giúp việc cắt một mâm trái cây. Còn chưa nói được mấy câu,chuông cửa đã vang lên, Vũ Thế Châu đi mở cửa, thì ra là Tô Tĩnh cùng Vạn Lệ Tước, mẹ Vu kéo tô Tĩnh vào nói chuyện, Vạn Lệ Tước đi theo sau, hai người trai tài gái sắc làm người ngưỡng mộ. Từ khi Vạn Lệ Tước đến, tầm mắt của Hứa Duy chưa từng dời khỏi người hắn, Vu Thế Châu quay sang nhìn Hứa Duy, ánh mắt lạnh băng, cả người âm trầm, hai người ngồi một lát liền đi. Mẹ Vu bảo Vu Thế Châu đi tiễn, Hứa Duy cũng đi theo, Vu Thế Châu đi trước nói chuyện cùng Tô Tĩnh,Hứa Duy nhân cơ hội đi đến bên người Vạn Lệ Tước. Hứa Duy là một biên tập, luôn có một chút mong ước lãng mạn không thực tế ,trước kia lúc mới biết rung động, cảm thấy Vạn Lệ Tước là người mà chỉ trong tiểu thuyết mới có, diện mạo, nhân phẩm không có cái gì có thể bắt bẻ, nên Hứa Duy mới thích hắn rất nhiều năm như vậy .Cuối cùng Vạn Lệ Tước lại cùng Tô Tĩnh ở bên nhau, một người một cái gì đều không bằng Hứa Duy, mới sinh ra không cam lòng. Hứa Duy ghé vào trước lan can cười tủm tỉm nói:

” Gần đây có khỏe không?”
 
Vạn Lệ Tước tầm mắt đuổi theo Tô Tĩnh, bình tĩnh nói:
“Cũng được “
 
Hứa Duy không vui, có thể nói Hứa Duy thấy Vạn Lệ Tước ở cùng Tô Tĩnh chưa bao giờ thấy vui. Khẽ hừ một tiếng:
“Anh đúng là nửa đường chen ngang ,nhìn đi, thanh mai trúc mã người ta đẹp đôi như vậy.”
 
Vạn Lệ Tước nhìn Hứa Duy một cái, có chút kinh ngạc:
” Vu Thế Châu là chồng của em sao?” Đây là lần đầu tiên nghe người khác khen chồng của mình cùng người phụ nữ khác mới là một đôi. Hứa Duy mày hơi nhăn, không thèm để ý nói: ” Chắc là không phải.”
 
Vạn Lệ Tước có chút đắc ý: ” Đáng tiếc, Tĩnh Tĩnh đã là của anh, Vu Thế Châu đối với em khỏe tốt như vậy, anh khuyên em nên cùng anh ta sống cho tốt.” Cũng bớt quấy rầy hắn cùng Tô Tĩnh. Hứa Duy cười không để ý chút nào:

” Anh thích thì nhường anh đấy.”
 
Vạn Lệ Tước vẫn luôn biết Hứa Duy ra bài không theo bình thường, kia Vạn Lệ Tước cảm thấy Hứa Duy rất thích hắn, nhưng cô trước giờ đều không nói rõ ràng, tuy rằng có đôi khi làm ra những hành động, cử chỉ ái muội, nhưng Vạn Lệ Tước cùng Tô tĩnh bất hòa, rõ ràng cô có cơ hội chen vào nhưng chưa bao giờ biểu hiện là để ý quá. Vạn Lệ Tước thậm chí không biết người này suy nghĩ cái gì , Vạn Lệ Tước kết hôn cùng Tô Tĩnh nửa năm, Hứa Duy nhanh chóng gả cho Vu Thế Châu, như vậy khiến cho hắn chắc chắn là Hứa Duy không thích hắn. Tô Tĩnh cùng Châu trở lại, Hứa Duy cùng Vạn Lệ Tước còn đang nói chuyện vui vẻ. Chồng cùng tình địch nói chuyện vui vẻ, hơn nữa tình địch còn đoạt đi rồi bạn chơi cùng từ nhỏ đến lớn của mình, Tô Tĩnh rất không thích Hứa Duy, sắc mặt cũng khó coi, Tô Tĩnh cầm lấy cánh tay của Vạn Lệ Tước, mỉm cười nói: ” Nói chuyện xong rồi sao?”
 
Hứa Duy xen mồm vào:” Chúng ta thật vất vả mới nói được một câu ,cô gấp cái gì.” Không để cho Tô Tĩnh cãi lại, Vu Thế Châu đã bảo hai người về nhanh, kéo Hứa Duy đi. Đến chỗ hành lang không người, Hứa Duy ném tay của Vu Thế Châu ra, sắc mặt không được đẹp . Vẻ mặt của Vu Thế Châu cũng không tốt, sườn mặt tinh xảo tốt tăm, giọng nói có chút ách:
” Hứa Duy, em xem tôi là cái gì?”
 
Đôi mắt của Vu Thế Châu rất đen, lộ ra nghiêm túc, chuyên chú nhìn Hứa Duy, như muốn hút Hứa Duy vào trong đó. Hứa Duy nhất thời nghẹn, không trả lời, hơi thở của Vu Thế Châu phất qua sườn mặt của Hứa Duy, làm nổi lên một tầng da gà. Hứa Duy cảm nhận được sóng nhiệt cuồn cuộn truyền từ người của Vu Thế Châu lại đây, nghe thấy Vu Thế Châu nói:
” Trước mặt anh đừng bao giờ nhắc đến người đàn ông khác.”
 
Vu Thế Châu hắn sẽ không nhịn được mà bắt nạt cô đến tan vỡ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.