Đọc truyện Sau Khi Đại Lão Về Hưu – Chương 100: Người Kế Nghiệp Tử Thần Cô Văn Nan
Trong lòng Thanh Huyền chân nhân bây giờ vô cùng rối rắm.”Cô cảm thấy độ khả thi bao lớn?”Bùi Diệp nói, “Hiện tại chẳng có đầu mối, không quản tính khả thi của giả thuyết cẩn thận điều tra lần nữa có khả năng sẽ túm được đuôi cáo của đám lệ quỷ kia.
Nếu kẻ sau màn dùng thủ đoạn này vơ vét của cải xong việc thủ tiêu thật sự sẽ đe dọa đến xã hội pháp trị!”Tâm tình Thanh Huyền chân nhân càng phức tạp hơn.Hắc Bạch vô thường đều nói cô là sát thần cực kì hung hãn, không ngờ người như cô lại mang giọng điệu lão cán bộ thâm niên.Mới đầu Thanh Huyền chân nhân còn có ảo giác đang nói chuyện với cấp trên.”Thanh Huyền chân nhân, tôi đề nghị ngài nên kiểm tra camera giám sát trước và sau 24 giờ đồng thời rà soát mọi đối tượng từng tiếp xúc với Bạch Gia trong thời gian đó, chắc sẽ có manh mối.
Bạch Gia là đối tượng thiên sư liên minh chú trọng giám sát, gần đấy thiết nghĩ phải có thiên sư mà nhỉ…”Thanh Huyền chân nhân gạt tâm trạng bực dọc qua một bên.”Sao lại là người bình thường? Ban đầu cô nghi ngờ là Âm sai giả làm cơ mà?”Bùi Diệp giải thích với ông, “Bởi vậy kẻ tiếp cận Bạch Gia càng có khả năng là người bình thường, Âm sai giả không thể quang minh chính đại xuất hiện, thiên sư đặc biệt nhạy cảm với khí tức lệ quỷ, lần này lại xem lệ quỷ là đối tượng đề phòng trọng yếu.
Đừng nói lệ quỷ dù cô hồn dã quỷ bình thường đến phòng giam Bạch Gia cũng sẽ bị thiên sư phát hiện ngay, người bình thường ngược lại là điểm mù thiên sư xem nhẹ.”Lệ quỷ thực lực mạnh phụ thân người sống, chỉ cần giấu kĩ mặc đồng phục âm sai phụ trợ, trà trộn đi vào không khó.Bùi Diệp nói, “Theo tình hình này kẻ địch không chỉ có hai con lệ quỷ, ngược lại là một tổ chức làm việc cực kỳ kín kẽ, cẩn thận giải quyết tốt hậu quả.
Mấy chuyện như camera giám sát đừng để trì hoãn sợ chậm một chút bọn họ sẽ phi tang chứng cứ mất.”Thanh Huyền chân nhân nghe Bùi Diệp truyền giáo muốn tin luôn.”Cảm ơn đạo hữu nhắc nhở, lão đạo sẽ phái người tra xét.”Thiên sư liên minh làm việc khá nhanh nhạy nhưng đã chậm trễ mất nhiều thời gian quý báu.Cử người đi thăm dò camera 24 giờ trước phát hiện đoạn video giám sát bị ai đó cắt mất mười mấy phút.Thanh Huyền chân nhân nghe xong liền đen mặt.Camera giám sát trong khoảng thời gian đó có vấn đề chứng minh suy đoán của Bùi Diệp có thể là thật!Ông vô thức gọi lại cho Bùi Diệp.Bùi Diệp bên này không ngoài dự liệu.Đối phương đã dự mưu khi nào, sao đến cuối còn giấu đầu lòi đuôi?”Ngày đó ai đã tiếp xúc với Bạch Gia?”Thanh Huyền chân nhân am hiểu hàng yêu phục ma bắt quỷ thỉnh thần, nhưng thật sự không rành phá án, cảnh sát lại không hiểu mấy thứ giữa Phong Đô và thiên sư, tư duy hoàn toàn như hai thái cực.
Bùi Diệp vừa nãy lập luận quá sắc Thanh Huyền chân nhân đã vô thức nghe theo lời cô lúc nào không hay.”Lão đạo đã gặp từng người một không có vết tích bị âm hồn phụ thân.”Kết quả này khác với phỏng đoán trước kia của Bùi Diệp.”Không có?”Đáp án ngoài dự đoán của Bùi Diệp nhưng cũng hợp tình hợp lý.Nếu kẻ phía sau dễ túm đuôi cáo thì Thiên sư liên minh và Phong Đô không đến nỗi bị lừa lâu như thế.”Đáng tiếc không phát hiện bất thường.
Nếu sự việc có tiến triển, lão đạo sẽ lập tức thông báo cho đạo hữu.
Nếu đạo hữu gặp chuyện khác tra ra manh mối đặc thù cũng phiền kịp thời báo với lão đạo một tiếng, để xã hội yên ổn nhân dân hạnh phúc!”Nhắc tới trùng hợp thật, mấy vụ án này đều do Bùi Diệp chọc ra.Dường như mỗi vụ án đều cung cấp manh mối then chốt.May Bùi Diệp làm việc đoan chính cũng không gây hành vi đả thương người, chứ không ông đã nghĩ cô với bọn sau màn kia có liên hệ rồi.Bùi Diệp không phải nghi phạm vậy chỉ có thể giải thích –Vận khí của cô còn tệ hơn cả tử thần Conan.Đi tới đâu cũng xảy ra chuyện chẳng lành.(¬_¬)Thanh Huyền chân nhân mơ hồ có dự cảm, Bùi Diệp chắc chắn còn đụng phải sự việc máu chó thêm nữa nên đặt lịch hẹn trước.Bùi Diệp không biết Thanh Huyền chân nhân bên kia rủa thầm mình cái gì, sảng khoái đáp ứng.”Được, một khi có manh mối tôi sẽ báo cho chân nhân ngay.”Cúp điện thoại, mi tâm Bùi Diệp nhíu lại càng sâu.”Tiền bối gặp phiền phức?””Chị có thể gặp phiền phức gì?” Bùi Diệp buông tay trông khá hả hê nói, “Thiên sư liên minh gặp rắc rối.”Bạch Gia là ảnh đế hai mươi tỷ tự tay Dụ Kiến Long nâng lên…!đến thần thoại, độ nổi tiếng và phổ biến không bàn cãi.
Lại là phái thực lực, lượng fan hâm mộ có thể so kè với tiểu thịt tươi đỉnh lưu, hắt xì hay ngã một cái đã thuận lợi leo lên hot search.Hồi trước chuyện hắn giết người lộ ra ánh sáng, hiện tại là chuyện chết bất đắc kì tử.Quần chúng ăn dưa trên mạng đã bị chạm trúng điểm G mấy lần há dễ dàng buông tha cái hố dưa này?Bùi Diệp không dám hoài nghi năng lực đào mồ tróc mả tinh vi hơn kính hiển vi của đám giang cư mận.Một khi đào ra chuyện ma quỷ lan truyền phạm vi lớn trên mạng nhất định sẽ khiến người sống khủng hoảng cùng cực.”Chỉ hi vọng giá trị quan hạch tâm của chủ nghĩa xã hội thấm nhuần lòng người, mọi người tin tưởng khoa học, hết mực tin tưởng trên đời không quỷ, nếu không — “Tiếu Bàng Tí nghe được ngơ ngác.”Không thì sao?”Bùi Diệp cười rũ bớt tàn thuốc.”Chỉ sợ bọn kia sẽ thừa cơ đục nước béo cò, vừa phát triển thế lực vừa ẩn nấp kĩ hơn.”Hên là cô đã về hưu không cần dốc hết tâm huyết vì “Giữ gìn xã hội ổn định, bảo hộ thế giới hòa bình”.”Thế giới này là tương lai của những người trẻ tuổi các cậu, cố lên Tiểu Bàng, chị tin em làm được.”Bùi Diệp cười vỗ nhẹ vai Tiếu Bàng Tí.Tiếu Bàng Tí: “? ? ?”Cùng lúc đó, Quỷ thành Phong Đô.Phán quan Thôi Giác từ văn phòng Ti âm luật ra, vừa tiến vào thang máy đã gặp tên Âm sai vẻ mặt xanh xao.Tên âm sai này không lạ gì, là lính của Bạch vô thường.”Phán quan đại nhân.”Âm sai cung kính hành lễ, Thôi Giác một tay ôm văn kiện, một tay cầm bình nước, khẽ gật đầu với hắn.”Sao mặt mũi ngươi sưng to thế?”Thân thể âm sai đứng thẳng cứng đờ, Thôi Giác bấy giờ mới phát hiện trán hắn toát mồ hôi xanh xao, hốc mắt như bị ai đó đấm mấy cái.Nhìn thương thế còn rất mới hẳn không lâu.Ai dám động thủ đánh người dưới mắt Phong Đô?Âm sai mặt mũi như đầu heo nói, “Là Bạch vô thường đại nhân đánh.”Thôi Giác giật mình.”Lão Bạch đánh? Lâu lắm rồi y không mất kiềm chế như này…”Hắc Bạch vô thường đều là âm sai Phong Đô nhìn bình thường trong nho nhã lịch thiệp kì thực chiến lực xếp hàng đầu Phong Đô.Tính tình Bạch vô thường nóng nảy hơn Hắc vô một ít, nhưng mấy năm nay đã tu thân dưỡng tính hiếm khi thấy hắn nổi giận.Âm sai vô cùng tủi thân.Thôi giác nói với hắn, “May thay chính sách đối đãi bây giờ tốt, Phong Đô nhấn mạnh hòa bình pháp trị không thì cái đầu quỷ của ngươi không còn nguyên vẹn.”Âm sai: “? ? ?””Ngươi không biết chứ trước kia lão Bạch nổi giận, không có mấy Âm sai tiểu quỷ có thể toàn thân trở ra.” Thôi giác thấp giọng tám chuyện, hắn và Hắc Bạch vô thường đã là đồng nghiệp mấy trăm năm, lịch sử đen tối của Bạch vô thường bọn họ rõ cả, “Hiện tại dương gian không phải đang lưu hành bộ phim truyền kỳ kháng Nhật tay không xé quỷ tử à? Ta hoài nghi biên kịch lấy linh cảm từ lão Bạch, y có thể tay không xé mấy tên âm sai phạm lỗi thành mười tám khúc, đều đẹp như nhau.”.