Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 164


Đọc truyện Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng – Chương 164


–Dịch: Autumnnolove–
CHƯƠNG 227
Phàn Dã và những người khác cũng có cùng suy nghĩ.

Đồng đội cũ của bọn họ thật sự đã rất ổn, nhưng hiển nhiên Lạc Ninh vẫn lợi hại hơn.

Mọi người không chơi tiếp nữa mà đi tắm rửa và thay quần áo, sau đó cùng liên hoan.

Cơ Gia Dịch bảo đám người Y Tuấn đưa bạn gái về trước, anh ta đi theo ăn ké.

Sau khi an tọa ở nhà hàng và gọi món xong, Bặc Hiên thân là đội trưởng nên chủ động đứng dậy đưa tay ra trước mặt Lạc Ninh.

“Lạc Ninh, chào mừng cô gia nhập tiểu đội của chúng tôi!”
“Sắp tới, chúng ta chính là đồng đội đứng cùng một mặt trận.”
Lạc Ninh đứng lên bắt tay anh ta, cười nói: “Cảm ơn, tôi sẽ không làm các anh thất vọng.”
Nếu đã quyết định gia nhập, cô nhất định sẽ cố hết sức mình.


Bặc Hiên hỏi: “Mấy ngày tới khi nào cô có thời gian? Chúng ta sẽ tiến hành thi đấu riêng, tập trung vào sự phối hợp ăn ý và hiểu ý nhau.”
Lạc Ninh trả lời: “Ba ngày nữa tôi có thể dành ra một ngày rảnh.”
“Sau đó nữa thì tôi không biết chắc, bởi vì có thể sẽ bay đi thành phố khác đóng phim.”
“Nhưng tôi sẽ nhanh chóng hoàn thành các cảnh quay của mình và nhanh chóng quay lại luyện tập với mọi người.”
Cô vốn không quen những người này, nên cần thiết phải phối hợp trước để quen thuộc lẫn nhau.

Phía Bặc Hiên cũng biết công việc của Lạc Ninh, hơn nữa người ta đã tiến vào đoàn phim để quay phim rồi, bọn họ cũng không thể bắt người ta ngừng quay.

“Được rồi, từ giờ đến cuối tháng chúng tôi sẽ ở lại trong nước.

Đến lúc sắp bắt đầu thi đấu chính thức, chúng ta sẽ cùng nhau bay qua đó.”
Có thể tìm được đồng đội nữ, đám người này đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi.

Vì vậy bọn họ cũng không muốn đề ra những yêu cầu quá mức để dọa cô chạy mất.

Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện.

Cơ Gia Dịch hơi tò mò hỏi: “Trận đấu của các cậu cũng giống như những gì chúng ta chơi hôm nay sao?”
Nhạc Khiếu bật cười: “Sao có thể đơn giản như vậy.”
Anh ta giải thích: “Đến lúc đó ban tổ chức sẽ cho chúng tôi một bối cảnh thế giới ảo, sau đó chúng tôi sẽ phải thực hiện các nhiệm vụ, đến cuối nếu như hoàn thành xuất sắc sẽ giành được chiến thắng.”
Phàn Dã tiếp lời: “Nghe nói trận chung kết lần này sẽ mở cổng địa ngục, không chỉ cần cho cả thế giới chiêm ngưỡng công nghệ thực tế ảo 6D tiên tiến nhất, mà còn là bài khảo nghiệm rất lớn đối với những người thi đấu như chúng ta.”
Anh ta lại nói: “Nhưng xem qua phát sóng trực tiếp chắc chắn sẽ rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ và thú vị, đến lúc đó các cậu có thể xem thử.”
Khi thi đấu chính thức, sẽ có một cầu truyền hình phát sóng trực tiếp trên toàn cầu, tin chắc sẽ khiến cho toàn thế giới phải sửng sốt.

Bọn họ chỉ mới tiếp cận một phần của công nghệ thực tế ảo kia thôi mà đã cảm thấy thật khó tin, hoàn toàn bị khiếp sợ.

Nghe bọn họ nói vậy, Cơ Gia Dịch cũng cảm thấy rất hứng thú: “Vậy thì chắc chắn rồi!”
Tuy rằng anh ta không phải là người đam mê công nghệ cao và vũ khí, nhưng vẫn có hứng thú nhất định với lĩnh vực này.

Hơn nữa Lạc Ninh sẽ tham gia, anh muốn theo đuổi cô thì tất nhiên sẽ xem.

–Editor: Autumnnolove–
Dùng bữa tối xong, Lạc Ninh và nhóm đồng đội mới thêm bạn wechat với nhau rồi lập tức rời khỏi.


Cơ Gia Dịch nằng nặc đòi đưa Lạc Ninh về, cô cũng không từ chối.

Trên đường, Cơ Gia Dịch hỏi: “Chuyện trên mạng, cô có muốn tôi lên tiếng không?”
Lạc Ninh là người thông minh, tất nhiên biết anh ta đang nhắc đến chuyện gì.

Cô lắc đầu: “Không cần, tôi có thể tự xử lý.”
“Hơn nữa chúng ta cũng chỉ là bạn bè bình thường, chút chuyện nhỏ này không cần làm phiền đến tổng giám đốc Cơ.”
Cơ Gia Dịch khẽ cười nói: “Tôi còn tưởng rằng chúng ta đã là bạn tốt của nhau.”
“Nói gì đi chăng nữa thì chỉ cần là bạn bè, nếu cô có cần tôi giúp đỡ gì thì cứ trực tiếp nói là được.”
“Đừng có nói cái gì mà làm phiền, quá khách sáo rồi.”
Bây giờ anh ta rất muốn hiểu thêm về tính tình của Lạc Ninh, cho nên không có nói trắng ra là muốn theo đuổi cô nữa.

Nếu không rất có thể cô sẽ đẩy anh trở về vạch xuất phát ngay lập tức, sau đó không qua lại gì với anh nữa.

Lạc Ninh phát hiện vị này rất biết mượn gió bẻ măng, da mặt không phải dày bình thường.

Cô bắt đầu hoài nghi thứ gọi là tâm tình thất thường, tàn nhẫn độc ác trong truyền thuyết được dệt thành thế nào.

Tất nhiên, cô cũng biết Cơ Gia Dịch không đơn giản như những gì anh ta thể hiện ra bên ngoài.

Chỉ cần anh ta đừng giở trò xấu, cô cũng lười quan tâm anh ta.

Cô cũng không có ý định lòng vòng với anh ta thêm nữa, dù sao thì một thời gian nữa cô và Nhạc Khiếu sẽ trở thành đồng đội của nhau, mà hai người này lại là anh em chí cốt của nhau.

Cô hỏi với dụng ý sâu xa: “Cậu cơ này, không biết cậu có biết Cơ Giai Dung không?”
Cơ Gia Dịch vừa nghe là biết ngay Lạc Ninh đã phát hiện ra.

Anh ta trả lời: “Cô ấy là em gái tôi.”
Lạc Ninh nói thẳng: “Vậy anh có biết em gái anh và tôi có xích mích với nhau không? Chúng tôi đều cảm thấy đối phương rất chướng mắt.”
Cơ Gia Dịch không ngờ cô sẽ nói huỵch toẹt ra như vậy: “Nó đã từng nói qua với tôi.”
“Nó bảo cô và Lục Tuân rất thân thiết với nhau, vì vậy nó mới ghét cô.”
“Nhưng em gái tôi là em gái tôi, cô không cần đánh đồng chúng tôi với nhau”.

Anh ta cũng thẳng thắng: “Thành thật mà nói, ban đầu tôi đầu tư vào bộ phim tiên hiệp này là vì muốn tiếp cận cô, vốn muốn giúp em gái tôi đối phó với cô.”
“Đương nhiên là tôi cũng không muốn làm gì cô, chỉ muốn làm cho cô và Lục Tuân thấy khó mà rút lui.”
“Nhưng mà hôm đó cô đã cứu tôi, hơn nữa gần đây chung đụng với nhau tôi cảm thấy cô cũng thật sự rất được nên mới thật lòng muốn làm bạn bè với cô.”
“Cô còn giúp chú út của Y Tuấn và thi đấu cùng đội với Nhạc Khiếu, bọn họ đều là anh em thân thiết của tôi.

Dựa trên những chuyện này, tôi không thể thay em gái tôi đối phó với cô được nữa.”
“Em gái tôi đã bị Lục Tuân ném đến châu Phi rồi, trong khoảng thời gian ngắn nó không thể trở về đâu.”
“Nhà họ Cơ chúng tôi cũng không có khả năng sẽ ra tay, cô cứ yên tâm.”
Chuyện riêng thì bọn họ sẽ tự mình xử lý, cơ bản là sẽ không lợi dụng thế lực nhà họ Cơ.

Hơn nữa, anh cả của anh ta đã tìm anh ta nói chuyện, anh ta cũng phát hiện ra em gái mình càng ngày càng cực đoan.

Anh cả đã cảnh cáo anh em bọn họ, không được ỷ thế hiếp người.

Chuyện không thể miễn cưỡng trên đời này chính là tình cảm, Lục Tuân đã không thích em gái mình thì bọn họ cũng không thể ép buộc người ta thích được.

Tương tự như chuyện gia đình sẽ không ép buộc anh ta phải cưới một cô gái mà anh ta không thích vậy.

Anh ta cảm thấy rất có đạo lý, vì vậy cứ để em gái ở châu Phi lâu một chút để có đủ thời gian mà thay đổi cái tính tình bá đạo và tinh ranh của nó.


Cơ Giai Dung – vị đang ở châu Phi và muốn trốn về, căn bản là không có cách nào thoát khỏi đám vệ sĩ.

Lúc này, cô ta chỉ mong anh hai nhanh chóng đến đón cô ta.

Nhưng cô ta lại không biết rằng anh hai của cô ta đã tạo phản, bằng không nhất định cô ta cũng sẽ bị chọc cho tức chết.

Lạc Ninh đã từng nghe Lục Tuân nói nề nếp của nhà họ Cơ rất đoan chính.

Cô cũng nhìn ra được những gì Cơ Gia Dịch vừa nói là nghiêm túc.

Nếu anh ta không đối phó cô vì Cơ Gia Dung thì cô cũng sẽ không tự rước việc vào thân, làm bạn bè cũng không thành vấn đề.

Tuy rằng cốt truyện đã có sự thay đổi rất lớn, Cơ Gia Dịch chắc cũng sẽ không lại bị bắt vào ao cá của Bạc Tương Tương.

Nhưng Lạc Ninh vẫn muốn để mắt đến anh ta, không thể để cho anh ta góp thêm khí vận cho nữ chính hải vương dù chỉ là một chút.

Cô nói: “Tôi biết rồi, vậy sau này chúng ta cứ xem nhau như những người bạn.”
Cơ Gia Dịch cười nói: “Là bạn thân.”
Từ bạn bè đến bạn thân, rồi trở thành người yêu, lộ trình này rất hoàn mỹ!
Lạc Ninh không biết trong đầu anh ta đang suy nghĩ thứ gì, nhưng đã có thêm hiểu biết về độ dày của da mặt anh ta, cô cười cười chứ không nói đến chuyện thừa nhận hay không.

–Wattpad: Autumnnolove–
Lúc sắp đến chung cư, di động của Lạc Ninh đột nhiên vang lên.

Cô thấy người gọi tới là Kỷ Tinh Hành, do dự một lúc vẫn nghe máy.

Từ sau khi mối quan hệ giữa hai người dịu đi, anh ta cũng không làm phiền cô nên cô đã kéo tên anh ta khỏi danh sách đen.

Cô hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Giọng nói của Kỷ Tinh Hành mang theo một chút sốt sắng: “Ninh Ninh, dì Hân và Hi Hi bên này xảy ra chút chuyện rồi.”
CHƯƠNG 228
Lạc Ninh nghe xong lập tức nhíu mày.

Mặc dù cô không cảm thấy mẹ và em trai gặp nguy hiểm đến tính mạng nhưng vẫn không khỏi cảm thấy lo lắng.

“Xảy ra chuyện gì?”
Kỷ Tinh Hành trả lời: “Có người muốn ám sát dì Hân, cũng may là em và dì Hân đã có chuẩn bị trước nên kẻ ám sát đã thất bại.”
“Nhưng bùa mà em cho Hi Hi đã tự cháy rồi.

Ngoài ra, vì né tránh sát thủ mà thể lực của thằng bé tiêu hao nghiêm trọng, bây giờ nó rất yếu ớt.”
Hôm nay, mẹ anh ta gọi anh ta cùng đến chỗ dì Hân giúp đỡ.

Không ngờ lại gặp được sát thủ, sau đó bọn họ cùng nhau chạy vào trong núi trốn, tiêu hao rất nhiều thể lực.

Tuy rằng cuối cùng đều không xảy ra chuyện gì, nhưng ai cũng bị chấn động một lúc.

Sau khi xuống núi, vốn là dì Hân sẽ gọi điện cho Lạc Ninh, nhưng anh ta lại chủ động tiếp nhận nhiệm vụ này.

Lạc Ninh vừa nghe là biết ngay ai làm.


Cô hỏi: “Mẹ tôi và Hi Hi không bị thương gì chứ?”
Kỷ Tinh Hành trả lời: “Không có! May mà có lá bùa của em, nên tất cả đều bị chặn lại.

Hơn nữa dì Hân cũng đã chuẩn bị sẵn sàng nên giải quyết hết tất cả đám người bên kia rồi.”
Hôm nay anh ta cũng thấy được một mặt khác của dì Hân, anh ta cũng hoàn toàn choáng váng.

Lạc Ninh nghe anh ta nói như thế cũng cảm thấy an tâm.

Cô vẫn luôn biết mẹ con nhà họ Cẩu là hạng người gì, bọn họ đã xuất hiện dưới tầm mắt của hai mẹ con nhà này thì chắc chắn sẽ có màn thuê sát thủ gϊếŧ người như kiếp trước.

Vì vậy cô đã nói trước với mẹ mình, còn vẽ bùa hộ mệnh cho mẹ và em trai đeo.

Thậm chí, cô còn tự mình khắc một mặt dây chuyền bằng ngọc chứa linh khí cho hai người.

Dùng để đỡ đạn, chắn va chạm với xe tải, chắn dao nhỏ,…đều được, xem như có hai lớp bảo vệ kiên cố.

Nhưng vẫn không ngờ đối phương sẽ hành động nhanh như vậy.
Lạc Ninh nói: “Mọi người đang ở đâu? Bây giờ tôi sẽ qua đó.”
Kỷ Tinh Hành trả lời: “Vẫn còn ở bên khu núi đây, em tới đây đi.”
Mấy ngày rồi không nhìn thấy Lạc Ninh, anh rất nhớ cô.

“Được, tôi sẽ tới ngay.”
Lạc Ninh cúp máy, nói ra một cái địa chỉ cho Cơ Gia Dịch: “Làm ơn đưa tôi đến chỗ này.”
Cơ Gia Dịch lập tức mở chỉ đường và quay đầu xe lại: “Có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Lúc nãy Lạc Ninh nghe điện thoại, anh ta cảm giác được một loại khí thế lạnh lẽo và thù địch khó tả từ trên người cô toát ra.

Lạc Ninh đáp: “Mẹ và em trai tôi xảy ra chút chuyện, nên tôi phải tới đó xem thử.”
Cơ Gia Dịch hỏi với vẻ quan tâm: “Đã xảy ra chuyện gì? Có cần tôi giúp gì không?”
Nếu người nhà của Lạc Ninh ở thủ đô gặp chuyện phiền phức, anh ta vẫn có thể giúp đỡ giải quyết.

Lạc Ninh cười cười: “Không phải chuyện gì lớn, tôi sẽ tự xử lý.”
Đối phó với ba người phụ nữ nhà họ Cẩu kia, cần gì đến Cơ Gia Dịch ra tay.
Thấy Lạc Ninh cũng không phải miễn cưỡng, lúc này Cơ Gia Dịch mới nói: “Được rồi, dù sao nếu có cần tôi giúp gì thì cô cũng tuyệt đối đừng khách khí.”
Lạc Ninh cũng nhận lấy thiện ý của anh ta: “Được.”
–Fanpage: Bản dịch 0 đồng–
Tới gần khu núi, xe dừng ở ven đường chứ không có cách nào tiếp tục chạy vào trong.

Lạc Ninh cởi dây an toàn: “Cảm ơn anh đã đưa tôi tới đây.”
Cơ Gia Dịch cũng cởi dây an toàn, “Đừng khách sáo như vậy.”
“Tôi cũng qua đó cùng cô, xem có gì cần giúp không.”
Anh ta thấy Lạc Ninh chuẩn bị từ chối, lập tức bảo đảm: “Yên tâm! Tôi sẽ không gây thêm chuyện cho cô.”
Lạc Ninh cũng không biết nói gì hơn, mà cũng lười quản anh ta: “Tùy anh vậy!”
Sau khi xuống xe và đi được một lúc đã nhìn thấy Kỷ Tinh Hành đang đứng chờ ở cửa của căn nhà gỗ ở chân núi.

Căn nhà gỗ này được Khương Tâm Hân thuê người đến xây mới đây, chủ yếu là để tiện cho việc ở lại đây nghỉ ngơi.

Trong nhà đã mua sắm không ít đồ dùng sinh hoạt thường ngày.

Nhìn thấy Lạc Ninh vừa xuất hiện, vẻ mặt lạnh lùng của Kỷ Tinh Hành lộ ra một nụ cười: “Ninh Ninh, em đã đến rồi!”
Sau đó, anh ta mới nhìn thấy phía sau Lạc Ninh còn có một người đàn ông khá đẹp mắt.

Kỷ Tinh Hành chưa từng gặp qua Cơ Gia Dịch, nên lần đầu tiên nhìn thấy đối phương thì có chút sửng sốt, sau đó nhíu chặt mày.

Anh ta lại có linh cảm chẳng lành: “Ninh Ninh, vị này là ai vậy?”
Lạc Ninh trả lời: “Một người bạn thôi, anh ta tên là Cơ Gia Dịch.”
“Anh ta cứ nằng nặc đòi đến đây cùng tôi, làm phiền anh tiếp đón anh ta vậy, tôi vào trong xem thử trước.”
Cô ném Cơ Gia Dịch lại cho Kỷ Tình Hành, sau đó đi thẳng vào nhà gỗ.

Để lại Kỷ Tinh Hành và Cơ Gia Dịch đang trừng mắt nhìn nhau.


Kỷ Tinh Hành hỏi Cơ Gia Dịch với giọng điệu đầy soi mói: “Anh là bạn của Ninh Ninh à?”
Cơ Gia Dịch cảm nhận được đối phương không có ý tốt, anh ta cũng không thích Kỷ Tinh Hành.

Nhưng lòng dạ của anh ta âm trầm hơn nhiều, trên mặt vẫn nở nụ cười: “Đúng vậy, tôi là bạn thân của Tiểu Ninh Ninh, anh là ai nữa?”
Kỷ Tinh Hành trả lời: “Tôi là thanh mai trúc mã của Ninh Ninh.”
Cơ Gia Dịch nhướng mày, thảo nào trông thằng nhóc này đáng ghét như vậy, thì ra là thanh mai trúc mã.

Anh ta đã xem chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp của Lạc Ninh, nhưng bởi vì xem phát lại nên anh ta toàn tua đến đoạn có Lạc Ninh để xem, bỏ qua không ít phần của chương trình nên anh ta cũng chẳng biết gì nhiều về Kỷ Tinh Hành.

Anh ta cười giả lả: “Rất vui được gặp anh!”.

Mới là lạ á!
Thanh mai trúc mã thì thế nào? Muốn quen nhau thì đã sớm quen rồi, còn có thể tạo sơ hở cho Lục Tuân nhân cơ hội mà chen chân vào sao?
Kỷ Tinh Hành cũng đánh giá Cơ Gia Dịch một phen: “Có phải anh cũng có ý đồ bất chính với Lạc Ninh không?”
Một người đàn ông da mặt dày nằng nặc đòi theo tới đây, không phải có ý đồ bất chính là gì là gì?
Trong lòng anh đang vô cùng ghen tức, Lục tâm cơ và Thời trà xanh kia anh còn chưa giải quyết xong thì bây giờ lại tới thêm một bạch liên hoa khẩu phật tâm xà?
Phải nói rằng dạo gần đây Kỷ Tinh Hành đã xem lại hết tất cả những bộ phim mà Lạc Ninh tham gia cũng như các bình luận liên quan đến cô nên cũng biết không ít thuật ngữ mạng.

Chẳng hạn như kỹ nữ trà xanh và bạch liên hoa.

Trên mạng có rất nhiều người đều gọi Bạc Tương Tương là bạch liên hoa, nên anh cũng cố ý đi tìm hiểu xem bạch liên hoa là cái gì.

Sau khi tìm hiểu xong, anh cảm thấy từ ngữ này tương đối tượng hình.

Bây giờ vừa nhìn thấy Cơ Gia Dịch, cảm giác đầu tiên của anh chính là bạch liên hoa nam.

Thấy dáng vẻ không thân thiện và luôn để phòng mình của Kỷ Tinh Hành, Cơ Gia Dịch cũng hoàn toàn xác định được thằng nhóc này chắc chắn là người theo đuổi Lạc Ninh.

Anh ta kéo cà vạt với thái độ buồn bực, một tên Lục Tuân còn chưa hết phiền, sao lại lòi ra thêm một tên thanh mai trúc mã? Nhưng như vậy cũng chứng minh được rằng người phụ nữ mà anh ta coi trọng quả nhiên không hề tầm thường, mà còn vô cùng ưu tú.

Anh ta nhìn ra được, Lạc Ninh không phải loại phụ nữ sớm nắng chiều mưa.

Cô không hề mập mờ mỗi khi ở cạnh anh ta, thậm chí còn chủ động duy trì khoảng cách.

Không giống như bất kỳ cô gái nào mà anh ta từng theo đuổi trước kia, ngoài mặt làm bộ làm tịch đòi làm bạn bè bình thường, nhưng thực ra lại có ý câu dẫn anh ta.

Tất nhiên, tất cả những cô gái này cuối cùng đều bị anh ta nắm trong lòng bàn tay, thời gian theo đuổi còn chưa được bao lâu.

Anh ta cũng không xem Kỷ Tinh Hành là đối thủ nặng ký tới đâu, thanh mai trúc mã mà bao nhiêu năm như vậy còn chưa theo đuổi được người ta, quá tệ!
Cơ Gia Dịch không biết rằng Lạc Ninh và Kỷ Tinh Hành từng qua lại với nhau, nếu không chắc chắn anh ta cũng rất chua chát.

Anh ta nở một nụ cười thanh cao tao nhã: “Tôi là người đàng hoàng, anh nói ý đồ xấu xa là là ý gì?”
Kỷ Tinh Hành: “…”.

Còn là người đàng hoàng cơ đấy, nói ra mà không biết ngượng mồm, quả nhiên là đóa bạch liên hoa nam.

Anh ta cười ha hả: “Mặc kệ là anh có ý gì với Ninh Ninh, nhưng tốt nhất là anh nên ngừng lại đi, cô ấy không thích kiểu người như anh đâu.”
Đối với những tình địch tiềm ẩn, trước giờ anh ta đều không hề nể mặt.

Cơ Gia Dịch cong khóe môi: “Tôi thấy anh cũng không phải là kiểu mà cô ấy thích, vậy có phải là anh cũng nên ngừng mơ tưởng tới cô ấy không?”
“Nếu chúng ta đã như nhau, anh vẫn nên rút lại những lời vừa nói đi thôi”.

Anh ta cũng cười ha ha một tiếng.

Hai người đều rất chướng mắt nhau, Kỷ Tinh Hành hừ lạnh một tiếng và không nói gì nữa.

Bạch liên hoa nam này chắc chắn sẽ không có cơ hội, Ninh Ninh nhà anh sẽ không thích loại công tử trăng hoa nghĩ một đằng nói một nẻo thế này.

Nhưng vẫn cần phải đề phòng một chút mới được!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.