Đọc truyện Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng – Chương 152
–Dịch : Autumnnolove–
????????????
CHƯƠNG 197
Hiển nhiên là Lạc Ninh rất tin tưởng Lục Tuân, cô nhún vai: “Chuyện này anh xử lý là tốt nhất, dù sao cũng là lạn đào hoa của anh.”
Lục Tuân giải thích: “Tôi thật sự không thân thiết gì với cô ta cả.”
Lạc Ninh gật đầu: “Tôi cũng nhìn ra được mà.”
Cô lại suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu cô ta lại đến tìm tôi gây sự thì đừng trách tôi đích thân ra tay.”
Cô cũng không phải quả đào mềm để người khác tùy tiện nắn bóp.
Lúc cô gái kia bị vệ sĩ lôi đi, ánh mắt nhìn về phía cô tràn ngập hận ý, cô dám khẳng định cô ta sẽ không từ bỏ một cách dễ dàng như vậy.
Đồng thời cũng cảm thấy rất bất lực, vì sao phụ nữ cứ luôn thích gây sự với phụ nữ, chẳng lẽ bắt nạt người cùng giới sẽ dễ hơn sao? Tuy rằng xuất thân Cơ Giai Dung kia rất cao, nhưng cô muốn thu thập cô ta vẫn có rất nhiều cách.
Lục Tuân khẽ cười, nói: “Tất nhiên!”
“Em cứ làm bất cứ chuyện gì em muốn”.
Nếu như xảy ra chuyện gì, vẫn còn có anh sẽ vạch trần cô ta.
Lạc Ninh sực nhớ tới một việc, “Anh trai của cái cô tên Cơ Giai Dung đó tên là gì?”
Lục Tuân đáp: “Cô ta có hai người anh trai.
Anh cả là Cơ Gia Thần, anh hai là Cơ Gia Dịch.”
Lạc Ninh muốn đỡ trán, cô chỉ đoán bừa một chút, không nghĩ tới thật đúng là Cơ Gia Dịch.
Trong sách, anh ta chính là đối tượng được Bạc Tương Tương xem trọng.
Kiếp trước khi cô nhảy lầu thì Bạc Tương Tương đang ở bên cạnh Cơ Gia Dịch, nhưng vì quyển sách vẫn còn đang dang dở nên cô không biết được cuối cùng hai người này có dan díu với nhau hay không.
Dựa theo tính nết của tác giả, với xuất thân của Cơ Gia Dịch thì rất có thể anh ta chính là một thành viên trong hậu cung của hải vương, thậm chí còn là cấp bậc nam chủ.
Khi cô đọc qua quyển sách này, ấn tượng của cô về Cơ Gia Dịch chính là một anh chàng lăng nhăng.
Người đàn ông này mở một công ty, bởi vì anh ta là một công tử Đế Đô, diện mạo đẹp trai, thủ đoạn lợi hại, nên căn bản là bất kỳ người phụ nữ nào anh ta theo đuổi đều thành công.
Sau đó sẽ thay phụ nữ như thay quần áo, không vứt bỏ phụ nữ sợ là sẽ không ai oán giận anh ta.
Điểm mấu chốt ở đây chính là một người đàn ông bản tính trăng hoa như anh ta mà lại thay đổi triệt để và gia nhập hậu cung của Bạc Tương Tương, thậm chí còn toàn tâm toàn ý với cô ta.
Lục Tuân thấy cô đang suy nghĩ đến xuất thần, không khỏi hỏi: “Sao vậy?”
Lạc Ninh hoàn hồn: “Tôi đang nghĩ xem có khi nào Cơ Giai Dung sẽ nhờ anh trai cô ta ra tay không?”
Lục Tuân cũng suy nghĩ một chút rồi nói: “Tính tình của Cơ Gia Thần tương đối chính trực, lần này là Cơ Giai Dung sai trước, cho nên anh ta tuyệt đối sẽ không dung túng em gái mà ra tay với em.”
“Nhưng mà tính tình và thủ đoạn của Cơ Gia Dịch lại rất tàn nhẫn, làm việc tùy hứng, em cần cẩn thận với cậu ta một chút”.
Tất nhiên Lục Tuân cũng sẽ không để cho đối phương có cơ hội xuống tay với Lạc Ninh.
Lạc Ninh gật đầu: “Ừm, tôi biết rồi.”
Hai người tiếp tục nói chuyện với nhau một lúc nữa rồi lần lượt trở về phòng nghỉ ngơi.
–Dịch: Autumnnolove–
Khoảng một giờ sau, Cơ Gia Dịch – người đang ở một đất nước xa xôi, mở bưu kiện vừa nhận ra.
Bên trong là toàn bộ tư liệu điều tra về Lạc Ninh, trang đầu tiên có mấy tấm ảnh chụp.
Anh ta xem xong ảnh thì đưa tay lên sờ cằm, “Xinh đẹp như vậy, thảo nào loại đàn ông lạnh lùng không dính khói lửa nhân gian như Lục Tuân cũng phải động lòng phàm.”
Anh ta lại xem tiếp những tờ tài liệu bên dưới, sau khi xem xong rít một hơi thuốc, ánh mắt ngập tràn hứng thú, lẩm bẩm: “Rất tốt, có tính khiêu chiến, tôi rất thích!”
Sáng hôm say, tổ tiết mục lại đưa các khách mời lên Quốc Túy Sơn Tự lần nữa.
Hôm nay bọn họ sẽ đến bái phỏng tầng cuối cùng, Viện trà đạo Tinh Hoa.
Lần này ngoài Lục Tuân và Lạc Ninh thì người ở cả hai đội đều không biết gì về trà đạo, vì vậy nhiệm vụ vinh quang này lại phải dành cho hai người.
Sau khi thông qua bốn thử thách bao gồm: pha trà, thưởng trà, ngửi trà và ẩm trà, Lục Tuân và Lạc Ninh đã thành công mở được cửa lớn của Viện trà đạo.
Tham quan và phát sóng trực tiếp xong, sứ mệnh tham quan các tầng viện của Tinh Hoa Sơn Tự trong kỳ phát sóng này cũng kết thúc tại đây.
Cả đoàn trở về trấn Tinh Hoa, đạo diễn tươi cười: “Mấy ngày qua mọi người đều vất vả rồi, kỳ phát sóng trực tiếp về Tinh Hoa Sơn Tự hôm nay cũng sắp đi đến hồi kết.”
“Ban đầu tôi chỉ nghĩ mọi người có thể mở được cửa một hoặc hai tầng của Tinh Hoa Sơn Tự thì quá tuyệt rồi, không nghĩ tới còn mở được tất cả.”
Không cần phải nói, ratings kỳ này lại bùng nổ, chẳng những vững vàng trên hotsearch mà còn chiếm luôn vị trí đầu trong bảng xếp hạng các chương trình tạp kỹ trong nước.
Chuyện này làm cho ông ta cảm thấy rất cao hứng, giám đốc đài truyền hình còn gọi đến để khen ngợi ông ta.
Kết quả như thế này cũng thật sự nằm ngoài dự kiến của những người tham gia.
Ngụy Diệu cười nói: “Chủ yếu là vì Tiểu Ninh Ninh và thầy Lục quá lợi hại thôi, nếu không nói không chừng thật đúng là chỉ mở cửa được một hai tầng đó.”
Hai người này quá giỏi, bọn họ đều đã không thể sinh ta tâm lý so đo được nữa.
Những người khác cũng hết sức tán thành: “Đúng, đúng! Lần này ít nhiều cũng nhờ vào thầy Lục và cô Lạc cả.”
Nếu không có hai người chắc bọn họ đã ra về trong sự thất vọng.
Lần này có thể vén được bức màn bí mật ở các tầng Tinh Hoa Sơn Tự, ratings ổn, nhân khí của bọn họ cũng bùng nổ theo.
Vì vậy, trừ một số ít người, tất cả những người còn lại đều rất cảm kích hai người.
Lạc Ninh và Lục Tuân chỉ khẽ cười với mọi người.
–Fanpage: Bản dịch 0 đồng–
Sau khi kết thúc phát sóng trực tiếp, buổi chiều cả đoàn phim đi dạo trấn Tinh Hoa và các địa điểm lân cận, ai cũng mua rất nhiều đồ thủ công mỹ nghệ.
Hôm sau lập tức lên máy bay trở về điểm xuất phát.
Đây cũng là kỳ phát sóng trực tiếp cuối cùng của chương trình tạp kỹ này, có nghĩa là đã sắp đến đêm công diễn cuối cùng rồi.
Đạo diễn cho mọi người nghỉ ngơi, ba ngày sau mới quay trở lại luyện tập.
Lạc Ninh trực tiếp trở về nhà, sau khi ăn xong bát mì do mẹ nấu thì đi ngủ một giấc.
Lúc tỉnh dậy lại nhận được điện thoại của Võ Kiếm Phong.
“Lạc đại sư, bên này chú đã liên hệ được ba vùng núi hoang, khi nào cô có thời gian có thể qua đây xem xét một chút.”
Lạc Ninh không ngờ ông ấy làm việc nhanh như vậy, cười nói: “Ngày mai cháu có thời gian, còn phải xem chủ tịch Võ sắp xếp thế nào.”
Võ Kiếm Phong đã nghĩ kỹ trước khi gọi rồi: “Hay là cứ hẹn sáng mai được không?”
“Được, vậy làm phiền chú.”
“Lạc đại sư, cháu không cần phải khách sáo, sáng mai chú sẽ đến đón mọi người.”
“Được.”
Sau khi hai người thống nhất xong, sáng hôm sau Võ Kiếm Phong liền tới đón Lạc Ninh và Khương Tâm Hân.
Lạc Hi hiếm khi kết bạn với ai, hôm nay lại cùng bạn ra ngoài du ngoạn và chụp ảnh nên hai người cũng không gọi cậu theo cùng.
Võ Kiếm Phong rất kiên nhẫn đưa hai người đi xem lần lượt từng ngọn núi.
Lạc Ninh và Khương Tâm Hân đều rất thích nơi này, có một ngọn núi lớn trong đó được hợp đồng với vùng đất bên dưới.
Võ Kiếm Phong cũng cảm thấy hai người rất có thể sẽ vừa lòng ngọn núi này, ông ấy cười nói: “Đây là vùng núi mà một người bạn của chú đã nhận thầu rồi, bây giờ nếu như nhà mình muốn thuê lại thì phải nói chuyện cụ thể với ông ấy.”
Lạc Ninh gật đầu: “Không thành vấn đề!”
Võ Kiếm Phong nghe vậy liền gọi điện cho người bạn của ông, sau đó nhanh chóng cúp máy và nói với Lạc Ninh: “Người bạn này của chú sẽ tham dự một buổi tiệc rượu chiều này, chú cũng nhận được thư mời.
Hay là chú đưa mọi người qua đó, tranh thủ thời gian nói chuyện trực tiếp với ông ấy?”
Lạc Ninh hỏi lại: “Chú dẫn cháu và mẹ qua đó có tiện không?”
Võ Kiếm Phong tươi cười: “Tiện chứ! Hơn nữa chú có vài người bạn sau khi nghe danh cháu đều muốn tìm cháu xem phong thủy giúp bọn họ nữa đó.”
“Nếu như hiện tại Lạc đại sư không có thời gian xem, chú có thể giới thiệu bọn họ cho cháu làm quen trước.”
Ông biết Lạc Ninh xem phong thủy, cho nên có suy nghĩ muốn kéo khách cho cô.
Tất nhiên, mấy người bạn của ông cũng thật sự muốn gặp Lạc Ninh một lần.
Trước đó Lạc Ninh đã tiêu tồn phần lớn tài sản tiết kiệm vào việc mua nguyên thạch phỉ thúy, sắp tới còn phải đi hội đấu giá kia nên bây giờ cô rất cần tiền.
Nghe Võ Kiếm Phong nói như vậy, hiển nhiên là không cự tuyệt: “Được.”
Sau khi cùng nhau dùng bữa trưa, Võ Kiếm Phong đưa hai người đến tiệc rượu.
Sau khi vào cửa, Lạc Ninh và Khương Tâm Hân chào Võ Kiếm Phong một tiếng rồi tìm một góc nào đó ngồi xuống.
Người tham gia tiệc rượu này không ít, điều khiến Lạc Ninh cảm thấy bất ngờ chính là Thời Ký cũng tới tham gia.
Nhìn thấy Thời Ký – người đang mặc một thân tây trang màu trắng, khí chất lại hoàn toàn bất đồng, Lạc Ninh cảm thấy có gì đó không ổn.