Bạn đang đọc Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống – Chương 2
Tác giả: Lâm Thược
Edit: Bilun
Úc Khải đột nhiên có chút hứng thú: “Có thể?”
[Đương nhiên không thể!] Hệ thống muốn hét lên, cứu mạng với!
[Là bảo người tranh bá giới giải trí, không phải bảo ngươi hủy diệt giới giải trí!]
“Cho nên có hay không?”
[! ! Có thì có, nhưng ít nhất cũng phải đạt được 100 triệu điểm nhân khí mới có thể mở ra đổi.
]
100 triệu điểm nhân khí?
Úc Khải: “Ta hiện tại có bao nhiêu điểm nhân khí?”
[ 5.
020! ! không đúng, hiện tại là 5.
019.
]
Cũng không cần kỹ càng tỉ mỉ như vậy đâu.
Bản thân Úc Khải không theo đuổi thần tượng, hoàn toàn không có khái niệm gì về 100 triệu điểm nhân khí, nhưng nguyên chủ là người lăn lộn trong giới giải trí, hơi kết hợp một chút với ký ức của cậu ta là có thể biết, không nói tới thứ khác, chỉ cần riêng Weibo có 80 triệu fan vậy đã thuộc lưu lượng top đầu, càng đừng nói tới 100 triệu điểm nhân khí.
Còn cậu thì sao?
Cậu mở di động của nguyên chủ nhìn thử, chỉ có đáng thương 200.
000 fan thì cũng thôi, chỉ sợ còn là fan công ty mua cho cậu ta.
Dù sao dựa theo lời hệ thống nói, điểm nhân khí thực sự của cậu ta chỉ có mấy nghìn, trước mắt còn bởi vì anti fan tấn công mà liên tục giảm xuống.
“Lúc trước ngươi nói mục tiêu giai đoạn thứ nhất của nhiệm vụ là gì?”
Tuy Úc Khải không có hứng thú với việc vì tài phú quyền lợi mỹ nhân mà phấn đấu, nhưng cũng không muốn chết.
[Bắt đầu từ ngày kia, cậu cần đạt được 100.
000 điểm nhân khí trong vòng 1 tháng thì mới không bị chết, hơn nữa trước khi đạt tới mục tiêu nhiệm vụ thì không thể rời khỏi giới giải trí.
]
“Bao nhiêu?”
[100.
000]
Úc Khải: “! ! “
Không nói xa, trong một tháng từ 5.
000 bay lên 100.
000?
Cmn đến bắn tên lửa à?
Nguyên chủ tốt xấu cũng là người lăn lộn trong giới giải trí gần một năm, cũng chỉ tích cóp chưa tới 10 nghìn điểm nhân khí.
Cậu thì sao? Trước khi xuyên qua chỉ là một lập trình viên vô cùng bình thường, ngoài gõ mã số thì không biết gì cả.
Để cậu đi đóng phim tham gia chương trình? Còn là trong tình huống sắp bị đóng băng? Cậu đưa đầu mình lên à?
Cái hình thức địa ngục này cũng thực quá làm khó cậu.
Úc Khải: “Hay là ngươi giải trừ ràng buộc đi.
“
Sống mệt như vậy thì thà chết còn hơn.
Hệ thống: [!.
.
]
[Ký chủ, một khi chúng ta hoàn thành ràng buộc, hoặc là hoàn thành nhiệm vụ, hoặc là cậu chết, nếu không sẽ không thể giải trừ ràng buộc.
]
Úc Khải: “! ! “
Anh đẹp trai không nói nên lời.
jpg!
[Ký chủ, cậu đừng lo, kỳ thực vấn đề hiện tại rất dễ giải quyết!]
[Cậu có thể lựa chọn về nhà tìm cha mẹ, xin bọn họ công khai với bên ngoài thân phận tiểu thiếu gia thực sự của nhà họ Úc của cậu.
]
Thậm chí để lấy lòng nhà họ Úc, còn phải cho cậu tài nguyên.
[Hoặc là tìm Thẩm Dục, tuy hắn là một gã đàn ông cặn bã, nhưng dù sao cũng bên nhau hai năm, vẫn có chút tình cảm với cậu, cậu có thể nhân việc ngày hôm qua, khiến gã áy náy, trợ giúp cậu.
]
Kế hoạch hoàn mỹ!
Nói thì nói như vậy
Nhưng Úc Khải đã xem hoàn toàn cốt truyện lại biết đây không phải kế lâu dài.
Không nói tới Thẩm Dục.
Vốn dĩ gã đã chướng mắt nguyên chủ, thậm chí cảm thấy là do cậu ta ép Thần Thần thân yêu của gã rời đi, coi hẹn hò, về nhà, ăn cơm tất tật coi như hoàn thành chỉ tiêu nhiệm vụ cho các trưởng bối xem.
Nhưng cái tên nhà quê không hiểu việc đời như nguyên chủ lại bị người đàn ông đẹp trai anh tuấn này mê đến điên đảo, cả ngày dính lấy gã, đào tim đào phổi đối tốt với gã.
Dần dần, có vẻ Thẩm Dục bị cậu ta đả động, thái độ đối với cậu ta tốt lên rất nhiều, không chỉ thường đưa cậu ta đi mua quần áo còn dẫn cậu ta đi cắt tóc, nói thích dáng vẻ này của cậu ta.
Khi đó nguyên chủ cũng không nhận ra, đối phương đang trang điểm cậu ta thành dáng vẻ của Úc Tinh Thần, ánh mắt nhìn cậu ta tràn ngập tình yêu, nói lời âu yếm, đều không phải đối với cậu ta.
Cậu ta còn cho rằng cuối cùng Thẩm Dục cũng để cậu ta ở trong lòng.
Tận đến khi chính chủ Úc Tinh Thần trở về.
Thẩm Dục liền không cần thứ đồ chơi để vơi bớt nhớ nhung này nữa.
Dựa theo diễn biến của cốt truyện gốc, sau khi nguyên chủ bị việc Thẩm Dục một đêm không về kích thích, ngày hôm sau lại không cam lòng gọi điện thoại cho Thẩm Dục.
Cậu ta cắn môi cẩn thận dò hỏi Thẩm Dục vì sao hôm qua không về, lại nhận được hai chữ thờ ơ vô tình “Quên mất”.
Cùng với tiếng nói chuyện của Úc Tinh Thần.
“Anh Dục, anh đang nói chuyện điện thoại với ai vậy?”
Ở chung cư của Úc Tinh Thần tổ chức sinh nhật thì cũng thôi, vì sao sáng sớm tinh mơ, Úc Tinh Thần còn ở bên cạnh Thẩm Dục?
Cuối cùng nguyên chủ không nhịn được nữa hỏi ra miệng: “Sao Úc Tinh Thần lại ở bên cạnh anh? Hai người tối qua đã làm cái gì?!”
“Úc Khải.
” Giọng nói của Thẩm Dục lập tức trở nên lạnh lùng, nhíu mày nói: “Tôi làm gì còn phải thông báo cho cậu nữa à? Sao, cậu còn muốn ép Thần Thần đi nữa à?”
Úc Tinh Thần ở bên cạnh khuyên nhủ: “Anh Dục, anh đừng nói chuyện như vậy cùng Tiểu Khải, lúc trước là tự em muốn đi! ! “
Thẩm Dục: “Em không nghe thấy giọng điệu của cậu ta sao?”
“Không phải, anh Dục, có lẽ anh không biết rồi, gần đây Tiểu Khải bị người ta bôi xấu trên mạng, rất nhiều người nói cậu ấy cút ra khỏi giới giải trí, tâm trạng không tốt cũng là bình thường, anh đừng trách cậu ấy.
“
“Vậy sao?” Thẩm Dục lại cầm lấy di động, nói với nguyên chủ đang chờ mong ở đầu bên kia: “Không lăn lộn được tiếp thì đừng lăn lộn nữa, cút trở về nhà đi!”
Sau đó cúp điện thoại, suốt nửa tháng không trở về.
Tận đến khi nguyên chủ lại bị người đại diện cưỡng ép tới hội quán tiếp rượu, còn bị hạ thuốc, khóc lóc gọi điện thoại cầu cứu.
Quấy rầy tra nam và Úc Tinh Thần hẹn hò, hai người chạy tới cứu cậu ta, tra nam đưa Úc Khải tới bệnh viện, ở cùng cậu ta một buổi trưa, xong lại bị bạn thân của Úc Tinh Thần chế giễu: “Thật là một đóa bạch liên hoa tâm cơ sâu nặng.
“
Còn nhà họ Úc? Đến nay còn chưa công khai thân phận Úc Khải, cũng là vì quan tâm tới tâm trạng của Úc Tinh Thần, nói cái gì mà y sẽ bị người trong giới chế giễu, đợi khi tìm được cơ hội thích hợp rồi công bố cũng không muộn.
Lại giống như không nhìn thấy con trai ruột bởi vì danh không chính ngôn không thuận bị người bắt nạt.
[Mọi người đều biết, phương pháp đối phó với bạch liên hoa chính là càng bạch liên hoa hơn đối phương! Cho nên ký chủ, cậu liền gọi điện thoại làm nũng bán manh với bọn họ đi, riêng về diện mạo, cậu giống với Úc Tinh Thần đều rất xinh đẹp.
]
Nguyên chủ có chỗ nào không bằng Úc Tinh Thần, nhưng có thể nhảy nhót lâu như vậy dù sao cũng phải có một một bản lĩnh gì đó chứ? Ví dụ như mặt cũng đủ đẹp.
[Đến đây đi, gọi điện thoại cho bọn họ!]
“Không cần, quá buồn nôn.
“
Làm nũng với một tên đàn ông? Là một thẳng nam sắt thép, Úc Khải chỉ nghĩ tới thôi đã cảm thấy buồn nôn.
[Không thể nào, hệ thống đã kiểm tra đo đạc qua, chỉ số biến gay của ký chủ ngài cao tới 90%!]
???
Chỉ số biến gay cái cmn ấy!
Úc Khải cứng họng không nói được lời nào, cậu giải khóa màn hình di động, lại không gọi điện thoại mà thuận thay!.
.
thuận tay lướt mạng?
Không thể trách cậu, người hiện đại có ai không có tật xấu mở ra Weibo liền không dừng lại được chứ!
Hơn nữa sự thật chứng minh, mặc kệ là ở thế giới nào, cư dân mạng thiên tài đều xuất hiện lớp lớp, bình luận của các cư dân mạng chọc chúng điểm cười của Úc Khải, cậu mặt không cảm xúc mà gõ lên khu bình luận: “Ha ha ha ha! Cười chết mất thôi!”
Hệ thống: [! ! ]
Không nhìn ra có người còn có hai bộ mặt!
[Ký chủ, cậu tốt xấu cũng là một nhân vật công chúng, đừng dùng nick chính đăng bài linh tinh, chú ý hình tượng một chút!]
Úc Khải mới không thèm quan tâm, dù sao cũng không phải cậu không phải sao?
Úc Khải thật sự không hề nhịn, follow vô số blogger hài hước, vừa phát động kỹ năng mặt không cảm xúc của người lướt mạng mà gõ “Ha ha ha ha ha”, vừa kết hợp với cốt truyện và ký ức của nguyên chủ để cập nhật hiểu biết những kiến thức về thế giới này một chút.
Thế giới này không phải thế giới nguyên bản của Úc Khải, thế giới này tên là hành tinh Bình Minh, tổng cộng có bốn đại lục Đông Tây Nam Bắc.
Nơi Úc Khải sống chính là ở nước Thiên Long của Đông đại lục, là đất nước toàn diện và mạnh nhất ở Đông đại lục, nhưng lại là đại lục xếp hạng bét trong bốn đại lục.
Tuy là một thế giới hoàn toàn hư cấu, nhưng đất nước này cũng giống với đất nước nguyên bản của cậu đến bảy tám phần.
Trình độ khoa học kỹ thuật, trình độ nông nghiệp, quy mô dân số, thành phần xã hội v.
v!
Ngay cả các loại app trên điện thoại di động cũng không khác mấy, cơ bản bị tin tức giải trí chiếm lĩnh, các trò chơi cũng na ná nhau, cho dù không có ký ức của nguyên chủ, Úc Khải cũng có thể đọc hiểu không khó khăn.
Cậu xem từng thứ một, đột nhiên lướt tới một bài viết “Ha ha ha ha, oai, 110 sao, ta muốn đem cái thứ sa điêu này nộp lên cho quốc gia!”, ngón tay sững lại, trong đầu toát ra một ý tưởng lớn mật.
Úc Khải gọi hệ thống ra: “Hệ thống, ta có thể làm nhiệm vụ, nhưng có hai điều kiện.
“
[Điều kiện gì? ]
“Thứ nhất, từ giờ trở đi, khi ta không gọi ngươi, ngươi không được đột ngột lên tiếng.
“
Ai chịu nổi trong đầu luôn có giọng nói bb mọi lúc chứ? b lâu liền biến cậu thành bệnh nhân tâm thần thì phải làm sao?
[! !.
] nó còn không muốn bb đâu.
Làm ơn, nếu không phải ký chủ này quá lười, ngay cả đầu óc cũng không muốn động một chút, nó cần phải tích cực chủ động hiến kế như vậy sao?
“Thứ hai, ngươi mở gói phần thưởng ra cho ta xem thử.
“
[Có!] hệ thống vô cùng sảng khoái trả lời, còn hào phòng mở ra kho hàng phần thưởng ra cho Úc Khải xem: [Ký chủ, cậu có thể lựa chọn một thứ, ta khuyên cậu nên chọn thuốc tương tác nha, như vậy sẽ khiến người khác sinh ra cảm tình với cậu, càng dễ dàng đáp ứng yêu cầu của cậu.
]
Nói như vậy, mặc kệ là tìm Thẩm Dục hay là tìm nhà họ Úc dàn xếp chuyện này, đều sẽ tốn ít công sức hơn, về sau làm diễn viên tham dự các loại tiết mục cũng rất dễ dàng hút fan.
Úc Khải xem xét cẩn thận một lượt ở khu phần thưởng sơ cấp, phát hiện thật đúng là có một đống đồ vật khá là thần kỳ.
Thực sự có hiệu quả? Úc Khải có chút không tin.
“Có hàng thử dùng không?
Hệ thống vừa định nói không có, kết quả mặt Úc Khải bày ra vẻ “Ngươi không cho ta thử xem, vì sao ta phải tin ngươi, dựa vào cái gì phải làm nhiệm vụ” không thể rõ ràng hơn!
Đáng ghét! Tiểu hệ thống hèn mọn, chỉ có thể ủy khuất phá lệ thêm một phần thưởng cho Úc Khải.
[Cậu vươn tay ra.
]
Úc Khải nghe lời vươn tay.
Giây tiếp theo, trong lòng bàn tay của cậu bỗng nhiên xuất hiện một lọ thủy tinh trong suốt chỉ lớn bằng nửa ngón tay, bên trong chưa một thứ chất lỏng màu xanh lam.
[Đây là nước thuốc tương tác, hàng thử dùng trong một lần nha!]
“Có tác dụng phụ?”
[Không có, trực tiếp uống là được.
]
Phải không? Úc Khải trước nếm một chút, xác nhận hương vị không kỳ quái, sau khi uống không chết người liền một ngụm uống sạch.
Mới đầu uống xong không có cảm giác gì, qua tầm năm phút, hệ thống nói.
[Cậu soi gương xem.
]
Người thanh niên trong gương vừa nhìn không có gì thay đổi, nhưng nếu nhìn cẩn thận hơn, sẽ phát hiện màu mắt, khóe mắt, đuôi lông mày, sống mũi thậm chí là lông mi đều có một chút biến hóa.
Loại biến hóa này rất vi diệu, Úc Khải không hình dung ra được, chỉ cảm thấy cả người đột nhiên giống như càng thuận mắt hơn.
Ví dụ như vừa rồi Úc Khải còn không thích gương mặt này có chút yếu đuối, nhưng hiện tại lại cảm thấy mỗi một đường nét của nó đều trở nên vừa vặn.
Vừa không quá cứng rắn cũng không làm người cảm thấy ẻo lả.
[Mỗi người sử dụng sẽ có hiệu quả khác nhau, bởi vì bản thân nguyên chủ đã khá xinh đẹp, cho nên loại thuốc sơ cấp này chỉ hơi thay đổi một chút, hiệu quả không rõ ràng lắm.
]
Điều này mới khiến Úc Khải hoàn toàn tin tưởng năng lực của hệ thống.
Tuy những việc này đều có thể thông qua phẫu thuật thẩm mỹ là làm được.
Nhưng lấy trình độ kỹ thuật hiện giờ, chỉ sợ qua một trăm năm nữa cũng chưa thể hoàn thành điều chỉnh ngũ quan khuôn mặt trong vòng năm phút, còn có thể không gây đau đớn.
Mà đây mới chỉ là thuốc sơ cấp?
Nếu loại thuốc này có thể sản xuất số lượng lớn, vậy sẽ có bao nhiêu nam nữ muốn đẹp lên cũng không cần chịu đựng đau đớn khi phẫu thuật chứ?
Thậm chí hệ thống còn nói: [Đây chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc tới, thân ái, chỉ cần cậu nỗ lực thăng cấp thì cái gì cũng có nha!]
Như vậy xem ra! ! ý tưởng vừa rồi của y thực sự có thể thực hiện.
Úc Khải nghĩ.
Cho dù hiện tại cậu gọi điện cho tra nam, không dẫm lên đuôi hắn, hòa thành một đóa bạch liên hoa như hệ thống nói, làm nũng bán manh, Thẩm Dục hoặc là cha mẹ Úc nhất thời mềm lòng giúp cậu dàn xếp lần này.
Vậy còn về sau thì sao?
Là kẻ đối đầu với nam chính Úc Tinh Thần, thiết lập của Úc Khải chính là pháo hôi độc áo người gặp người ghét, cậu làm chuyện gì cũng là để thể hiện ra vẻ chân thiện mỹ của nhân vật chính Úc Tinh Thần.
Nói cách khác, mặc kệ cậu làm gì cũng sẽ không thuận lợi, cho dù có hệ thống hỗ trợ, cậu muốn qua được nhân vật chính có ánh sáng của đứa con của vận mệnh cũng không phải một việc dễ dàng.
Người theo đuổi Úc Tinh Thần quá nhiều, không chỉ có tổng tài bá đạo Thẩm Dục, mà những người khác cũng là tinh anh trong mỗi lĩnh vực.
Úc Tinh Thần tham gia thi đấu tuyển tú, có nhà họ Úc đầu tư.
Úc Tinh Thần đóng phim, Thẩm Dục lập tức hai tay dâng lên vị chí nam chính số 1.
Úc Tinh Thần chụp tống nghệ, có ca sĩ đang nổi tiếng yêu thầm y từ lâu phối hợp.
Ngay cả Úc Tinh Thần bỗng nhiên nảy ý mở công ty giải trí tự mình làm ông chủ, đều có một loạt lão đại chuyên nghiệp hộ giá hộ tống cho y.
Nói tóm lại, Úc Tinh Thần cần cái gì đều có người đưa tới tận cửa.
Hơn nữa y còn có một người cha ruột là nhà giàu số một ở nước Thiên Long sau này sẽ nhận về!
Thử hỏi ngươi xem có trâu bò không!
Úc Khải xem được một đoạn, cảm giác da đầu tê dại lại tới nữa.
Tổng kết lại, ánh sáng nhân vật chính của Úc Tinh Thần cơ hồ không ai có thể địch nổi, Úc Khải muốn thành công chỉ sợ còn khó hơn lên trời.
Đến lúc đó còn chưa đổi ra súng laser hủy diệt giới giải trí, mình liền bị hủy diệt trước.
Thậm chí cậu rất hoài nghi, cái hệ thống rách nát này quấn lấy cậu không bỏ, nói không chừng là vì trước đó có rất nhiều người đã tới thế giới này làm nhiệm vụ nhưng đều thất bại ấy chứ, hiện tại có thể bắt được một cái tráng đinh là tốt lắm rồi.
Tuy hệ thống không trực tiếp đọc suy nghĩ của Úc Khải, nhưng có thể cảm ứng được cảm xúc nghi ngờ tràn ngập trong lòng cậu.
Chột dạ khụ một tiếng.
Úc Khải thật sự đã đoán đúng rồi.
Loại nhiệm vụ nghịch tập nhân vật chính có thuộc tính vạn nhân mê như này có thể nói là nhiệm vụ khó khăn nhất trong tất cả các nhiệm vụ.
Nếu chỉ là một pháo hôi không có tiếng tăm gì thì cũng thôi, cố tình lại là nhân vật phản diện, một nhân vật pháo hôi hung ác nhảy nhót từ lúc mở văn, muốn không bị ánh sáng nhân vật chính áp chế cũng khó.
Cho nên.
Cậu vốn nên rời khỏi cái vòng lẩn quẩn này, rời xa nhân vật chính, chạy được xa bao nhiêu thì chạy bấy nhiêu, nhưng cố tình cậu lại không thể rời khỏi giới giải trí, nhưng chỉ cần ở chỗ này, cậu bị giết chết chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Mới tiêu hóa xong cốt truyện, cậu đã có chút muốn nằm yên chờ chết.
Mà hiện tại, Úc Khải cảm thấy mình đại khái còn có thể giãy giụa một chút.
Bởi vì cậu bỗng nhiên nghĩ tới —— có lẽ, cậu có thể nộp cái hệ thống này lên.
Nộp lên cho nước Thiên Long.
Lực lượng của một người có mạnh thế nào đi nữa cũng không thể đối kháng với một quốc gia.
Quốc gia tuyệt đối có thể che chở cậu không bị đám người theo đuổi của Úc Tinh Thần thương tổn, thậm chí còn có thể giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ.
Cậu hoàn toàn có thể nộp hết phần thưởng mà hệ thống cho lên cho quốc gia, mặc kệ là “Kim làm trắng da”, “Fillter chỉnh sắc đẹp” hay là những vũ khí công nghệ đen có thể đổi trong tương lại.
Những thứ này là không phải là những thứ mà trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của thế giới này có thể sáng tạo ra.
Nếu có thể có được những thứ này, không chỉ địa vị của nước Thiên Long trên trường quốc tế mà toàn bộ Đông đại lục có thể sẽ nhảy vọt lên vị trí số một thế giới.
Úc Khải tin không một quốc gia nào sẽ từ chối lợi ích như vậy.
Như vậy vấn đề mới xuất hiện, cậu phải nộp lên bằng cách nào?
Đầu tiên loại trừ báo nguy, Úc Khải đã có thể tưởng tượng ra cảnh vẻ mặt của các chú cảnh sát khi mình chạy tới cục cảnh sát nói mình xuyên qua, còn bị một hệ thống điểm nhân khí giới giải trí ràng buộc.
Chúng ta là người chuyên nghiệp, trừ khi không nhịn được.
jpg
Nhưng loại trừ báo nguy, Úc Khải tìm người bên trên bằng cách nào đây?
Bản thân cậu đời trước là một lập trình viên hết sức bình thường, cũng không có kỹ năng đặc biệt khốc huyễn gì cả, mà nguyên chủ cũng không có con đường kết nối quan hệ với bên trên.
Úc Khải suy tư một phen, cuối cùng tìm được một con cá trong ao cá tương lai của Úc Thần Tinh.
Đó là một con cá học bá lão đại mở công ty khoa học kỹ thuật, con cá này tốt nghiệp ở trường đại học hàng đầu, không chỉ bản thân trâu bò, gia đình của trâu bò, cả nhà đều làm nghiên cứu khoa học.
Lúc này cá còn đang học nghiên cứu ở nước ngoài, nhưng bác hai của hắn Dương Khôn Khải, một vị giáo sư vật lý quốc gia đang giảng dạy ở trường Học viện công nghệ Thiên Long.
Úc Khải mở trình duyệt, tìm kiếm một chút tin tức liên quan tới vị giáo sư này.
Dù sao cũng không phải nhân vật công chúng gì đó, tin tức về vị giáo sư này trên mạng cũng không nhiều lắm, ông có Weibo riêng, nhưng cũng không thường dùng, một tin tức mới nhất đã là mấy tháng trước, có lẽ tin nhắn cũng không xem.
Vì thế Úc Khải quyết định trực tiếp đi tới trường học chặn người.
.