Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính Tôi Chạy Trốn Thất Bại

Chương 50: Bọn Họ Đến Viii


Bạn đang đọc Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính Tôi Chạy Trốn Thất Bại – Chương 50: Bọn Họ Đến Viii


Khoảnh khắc nhìn thấy bóng người xuất hiện ở ngoài cửa, máu toàn thân Kỷ Ninh tựa như ngừng chảy.
Cậu không biết Auzers tiến vào cái mạng lưới không gian ảo này như thế nào, nhưng vấn đề này giờ đã không còn quan trọng nữa, mà dáng vẻ hiện tại của cậu cùng với Cố Sâm đều bị Auzers thấy được.
Hai người bọn họ quần áo xốc xếch nằm trên giường, Cố Sâm đè lên người cậu, còn đang trong tư thế muốn cúi xuống hôn cậu, mà Auzers mặt mày rét lạnh đứng ngay cửa nhìn bọn họ—— Nhìn kiểu gì đi nữa thì vẫn giống như hiện trường bắt gian vậy!
Kỷ Ninh có kinh nghiệm phong phú đến đâu thì lúc này cũng bị bối rối hoảng loạn.
Dù nói đúng ra cậu với Auzers ở thế giới này chẳng có bất kỳ quan hệ nào, chỉ là đối tượng công lược trước đây mà thôi.

Nhưng lời giải thích này sao có thể có tác dụng với Auzers, thậm chí nếu biết mình chẳng qua chỉ là một đối tượng công lược, nói không chừng Auzers ngay cả suy nghĩ muốn giết cậu cũng có.
Vào giờ phút này, điều duy nhất Kỷ Ninh cảm thấy may mắn nhất chính là nơi đây là không gian 3D ảo, tất cả mọi người đều xuất hiện dưới dạng hình chiếu, nếu không Cố Sâm chắc chắn đã bị Auzers giết chết.

Mà Cố Sâm chết thì cậu cũng coi như xong đời.
Dưới dạng hình chiếu, hai chân của Auzers vẫn nguyên vẹn hoàn hảo, không có sử dụng xe lăn, hắn từng bước từng bước đến gần Kỷ Ninh.
Mỗi khi đôi chân thon dài của hắn bước ra một bước, tim Kỷ Ninh tựa như bị giẫm lên, nhịp tim dồn dập đập không ngừng, sắc mặt tái nhợt.

Nếu như lúc này cậu đeo thiết bị theo dõi thì khẳng định sẽ bị cưỡng chế ngắt kết nối.
“Vương-vương huynh….”
Kỷ Ninh định cứu vớt một chút, vội vàng đẩy Cố Sâm qua một bên, bản thân thì từ trên giường ngồi dậy, liều mạng kéo cổ áo bị kéo rách che chắn thật kỹ càng, rất sợ lại kích thích đến thần kinh của Auzers một lần nữa.
Lo lắng Auzers nhớ mặt Cố Sâm sau này sẽ đuổi giết hắn, cậu mặc kệ tất cả gấp gáp nói nhỏ với Cố Sâm: “Cậu mau thoát ra khỏi mạng lưới đi, mau lên.”
Nghe được tiếng “Vương huynh” kia, Cố Sâm lập tức hiểu ra đây không phải là do kịch bản thay đổi, mà là thật sự có người nào đó tới tìm Kỷ Ninh.
Hơn nữa còn gọi Vương huynh, hắn vốn tưởng có thể là mình nghe nhầm, nhưng khi thấy được vẻ ngoài của Auzers, hắn nhanh chóng nhận ra đây là Quân vương Mạc Linh xuất hiện trên tin tức dạo gần trước thì không khỏi ngơ ra, lập tức có nhiều suy đoán hơn về thân phận của Kỷ Ninh.
Cậu vậy mà lại là thành viên của hoàng gia Mạc Linh? Hay là em trai của Hoàng đế?

Cố Sâm bất ngờ vô cùng, sau khi thấy vẻ mặt hoảng hốt của Kỷ Ninh thì hắn căng thẳng trong lòng, cũng nhanh chóng nhớ lại.

Vào mấy năm trước ở Mạc Linh đế quốc yêu người đồng giới vẫn là trọng tội và nghiêm cấm, dù rằng bây giờ đã được hợp pháp hóa nhưng phong tục xã hội không phải muốn thay đổi là có thể thay đổi được.
Chẳng lẽ việc đóng phim đề tài đồng tính đã mang đến rắc rối cho Kỷ Ninh?
Trong chớp mắt Cố Sâm đã nghĩ tới rất nhiều thứ, hắn chần chừ một chút, không biết nên ở lại giải thích giúp Kỷ Ninh, hay là nghe lời Kỷ Ninh mà mau thoát ra để tránh bị phản tác dụng, càng chọc tức vị Hoàng đế đế quốc này.
Nhưng chuyện đã chẳng còn lựa chọn nào khác, Kỷ Ninh không chỉ muốn Cố Sâm thoát ra mà bản thân cũng muốn thoát ra khỏi mạng lưới không gian ảo, nhưng lại phát hiện toàn bộ không gian mạng ảo này đã bị tinh thần lực của Auzers phong tỏa, không ai trong bọn họ có thể thoát được ra ngoài.
“Em còn che chở cho hắn?”
Auzers đi tới trước mặt Kỷ Ninh, trên mặt chẳng chút ý cười, trong mắt tựa như bóng tối dưới đáy vực sâu, toả ra sự ớn lạnh kinh hoàng.
“Rầm” một tiếng, một sức mạnh vô hình đè Cố Sâm xuống ép hắn nửa quỳ trên mặt đất, cổ cũng bị một sức mạnh to lớn bóp lấy, trong nháy mắt đã bị siết thành một vết bầm đen, nếu không phải là đang ở trong hình chiếu thì cổ của hắn nhất định đã gãy đứt.
“Vương huynh!”
Thấy vẻ mặt đau đớn của Cố Sâm, tim Kỷ Ninh như nhảy thót đến cổ họng, cậu bây giờ hoàn toàn đã nhìn ra được tinh thần lực của Auzers có thể sử dụng trong mạng lưới ba chiều, đồng thời cũng có thể ảnh hưởng đến tinh thần của bọn họ.

Mặc dù cơ thể không bị thương, nhưng nếu tinh thần bị tổn thương quá lớn cũng sẽ dẫn đến tử vong.
“Đau lòng hắn?”
Nhìn thấy vẻ mặt kinh hoàng của Kỷ Ninh, người đàn ông tóc vàng nhếch khóe môi, nụ cười chẳng chút nhiệt độ, hắn nắm lấy cằm của cậu nâng mặt lên, ép cậu nhìn mình: “Đến, nói ta nghe, hắn có phải người tình mới của em không?”
Bề ngoài của hắn không chút dị thường, nhưng tinh thần lực lại trở nên vô cùng ác liệt đang trên đà bạo động.

Hắn đè ép tinh thần lực xuống, vì cần phải hỏi rõ tên đàn ông này rốt cuộc có quan hệ như thế nào với Kỷ Ninh.
Lần này Kỷ Ninh từ cõi chết trở về, lại xuất hiện trước mặt hắn, nhưng hắn lại cảm giác được Kỷ Ninh không còn yêu hắn đậm sâu như xưa, thẳng cho đến khi nhìn thấy người đàn ông này, sự bất an luôn được chôn vùi trong lòng hắn ngay tức khắc bộc phát ra.


Hắn không kiềm chế được mà nghĩ đến Kỷ Ninh đã thay đổi lòng dạ, yêu một tên đàn ông xa lạ.
Thậm chí ngay cả khi không thể gặp nhau, bọn họ còn muốn vụng trộm gặp nhau trong thế giới ảo….
Auzers nhắm hai mắt lại, trái tim cuộn trào không ngừng truyền đến cơn đau đớn như xé lòng, khoảnh khắc gặp lại hắn có biết bao vui sướng thì giờ đây thống khổ bấy nhiêu.

Thậm chí còn khiến hắn không dám nhìn thẳng mặt Kỷ Ninh.
Ý thức của hắn tựa như bị chia làm hai, đối với sự phản bội của Kỷ Ninh, hắn vừa muốn giết chết cậu để cậu không thể nào yêu người khác được nữa, nhưng nửa còn lại thì cực kỳ muốn ôm Kỷ Ninh vào trong lòng hôn hôn, hèn mọn mà cầu xin cậu hồi tâm chuyển ý, hắn bằng lòng trả giá tất cả.
“Vương huynh….”
Hắn lại nghe thấy Kỷ Ninh gọi hắn như vậy, giọng vừa nhỏ lại vừa mềm, mang theo mấy phần cẩn thận và cầu khẩn.
“Cậu ấy không phải người tình của ta, chúng ta chẳng qua chỉ là quay một bộ phim ba chiều, cậu ấy là người hợp tác với ta trong bộ phim…”
Có tiếng vải vóc cọ xát truyền tới, Auzers đang nhắm hai mắt bỗng cảm nhận được cảm giác ẩm ướt ở trên môi, thân thể cũng được nhẹ nhàng ôm lấy.
Hắn mở mắt ra, thấy Kỷ Ninh đang quỳ trên giường duỗi thẳng người tựa vào trong ngực hắn, ôm lấy eo hắn, chủ động hôn lên môi hắn, đôi mắt màu trà nhạt phủ một tầng sương mù, tựa như một giây sau sẽ rơi nước mắt vậy.
Hơi thở Auzers ngưng trệ, trong mắt hiện lên sự tức giận cùng đau khổ, quay mặt sang một bên chẳng muốn quan tâm đến sự cầu khẩn và lời giải thích của Kỷ Ninh.

Nhưng cậu vẫn cực kỳ cố chấp đuổi theo môi Auzers, dán môi của mình lên.
Sau mấy giây giằng co, người đàn ông tóc vàng rốt cuộc cũng không nhịn được duỗi tay ra siết chặt lấy eo của Kỷ Ninh, đẩy ngã cậu xuống giường, như là muốn ăn sạch cậu vào bụng vậy, ra sức siết lấy eo cậu, hung hăng hôn lấy.
“Ưm….”
Kỷ Ninh bị hôn đến không thở ra hơi, phát ra âm thanh rên rỉ, mùi máu tanh tràn ngập lúc răng môi quấn quít, cánh môi của cậu đã bị cắn đến chảy máu.
Mà trong lòng cậu đang rỉ máu không thôi, bởi vì trong tầm mắt mơ hồ cậu liếc qua có thể nhìn thấy sắc mặt đang dần trắng bệch của Cố Sâm.
Chết rồi…

Ở trước mặt đối tượng công lược chủ động ôm hôn một người đàn ông khác, không cần nghĩ cũng biết sẽ mang đến hậu quả như thế nào.
Tất nhiên là sau này cậu không phải không thể tìm Herinos đến để xóa đi đoạn ký ức này của Cố Sâm, nhưng đáng chết là cố tình lúc này không biết Herinos đi đâu làm gì, căn bản chẳng thể liên lạc được.
Mà nghĩ lại, cho dù Herinos vẫn còn ở đây thì cậu phải thỉnh cầu Herinos kiểu gì? Muốn xóa trí nhớ thì bắt buộc phải xem qua đoạn ký ức ấy, nếu để Herinos thấy cậu chủ động hôn Auzers thì đó sẽ lại là một thảm cảnh khủng khiếp khác.
Nước mắt từ khóe mắt rơi xuống, đó vừa là do cậu không chịu nổi nụ hôn sâu của Auzers khiến cậu gần như nghẹt thở trong ấy, vừa cũng là phản ánh nội tâm chân thật của cậu—— Cậu thật sự rất muốn khóc.
Nhưng nếu cậu không dùng cách này để trấn an Auzers thì hắn nhất định sẽ giết Cố Sâm, dù bọn họ thật sự chỉ quay phim cũng không được.

Nên cậu rất lo lắng liệu Auzers có tha thứ cho mình không, nhưng may mà hiệu quả không tệ, cơ mà mình có thể sẽ bị chết ngạt bởi nụ hôn của Auzers mất…
Cho đến khi Kỷ Ninh đã sắp ngất đi trong hình chiếu thì Auzers rốt cuộc cũng thả môi cậu ra, nhưng sự lạnh lùng trên gương mặt vẫn chưa tản đi, ánh mắt âm u thâm trầm, nhìn chằm chằm cậu lạnh giọng hỏi.
“Những gì em nói là sự thật? Hắn ta không phải người tình của em?”
“Bọn ta thật sự là đang đóng phim, Vương huynh, huynh không tin thì nhìn ra bên ngoài đi…”
Kỷ Ninh yếu ớt chỉ ra ngoài cửa sổ, bên trong tòa kiến trúc bán vòng cung cao chót vót có thể nhìn thấy những thứ quái vật hình người đáng sợ kia: “Nếu là hẹn hò thì làm sao có thể mô phỏng ra hoàn cảnh như vậy.”
Auzers liếc ra ngoài cửa sổ một cái, đúng là giống như Kỷ Ninh nói.

Cậu thở hổn hển một lúc rồi mới lảo đảo bò dậy từ trên giường, nịnh nọt mà xoa mặt Auzers, vừa hôn lên khóe môi hắn vừa nói.
“Nếu như huynh vẫn không tin thì có thể giải cấm chế tinh thần lực của huynh ra, nhất định sẽ có nhân viên công tác đến giải thích với huynh.”
Kỷ Ninh thấy vẻ mặt u ám lạnh như băng có chút hòa hoãn thì khẽ thở phào nhẹ nhõm, rồi lại giải thích thêm mấy câu.
“Ta tạm thời tin tưởng các người không có bất kỳ quan hệ gì.” Auzers ôm eo cậu, hé mắt, trầm giọng nói: “Vậy em định giải thích như thế nào đây, tại sao em phải đóng loại phim này?”
“….” Kỷ Ninh hơi cứng người, nhanh chóng tìm cho mình một cái lý do: “Này là đã bàn bạc xong xuôi với đạo diễn rất lâu về trước rồi, khi đó ta chỉ xem nửa trước của kịch bản, không biết nửa sau sẽ thành như này, như này đâu…”
Nhìn biểu hiện hoảng hốt của cậu, đôi môi mỏng của Auzers vẫn căng cứng mím thành một đường, hắn vẫn không cười nhưng đã không nói gì nữa.

Tuy hắn vẫn giận, nhưng biết được không phải Kỷ Ninh yêu người khác cũng đủ làm dịu cảm xúc của hắn.

So với chuyện này thì những chuyện khác dường như chẳng quan trọng.
Hắn cụp mắt nhìn người mặc quần áo mỏng manh trong ngực, đáy mắt vẫn còn chút âm u chưa tan.

Bộ phim này dù thế nào cũng không thể phát hành, mà tất cả những người có liên quan đến nó đều phải bị hành quyết trong bí mật.

Hắn không thể nào chịu đựng được người khác nhìn thấy dáng vẻ này của Kỷ Ninh, còn có tên đàn ông kia…
Ánh mắt u ám rơi vào Cố Sâm, Auzers giải trừ trói buộc trên người hắn rồi lại nở nụ cười khéo léo, khẽ gật đầu với Cô Sâm, nói.
“Vị tiên sinh này, thành thật xin lỗi, mới vừa rồi do tôi có một số hiểu lầm không tốt và làm tổn thương đến ngươi.

Ta đây bày tỏ sự áy náy và xin lỗi đến ngươi, ta nhất định sẽ bồi thường cho ngươi trong tương lai.”
Sau khi xoa dịu những cảm xúc đen tối và hung ác nhất trong lòng, Auzers nhanh chóng điều chỉnh trạng thái và thể hiện khía cạnh dịu dàng và lịch thiệp của mình.

Dù cho hắn đã quyết định nhất định phải xé xác tên đàn ông đã chạm vào Kỷ Ninh này ra thành trăm mảnh, nhưng giờ phút này hắn vẫn nở một nụ cười tươi rói như gió xuân.
“….!Không sao.”
Cố Sâm vuốt vết đen bầm trên cổ mình chậm rãi đứng dậy, đối mặt với trải nghiệm cận kề cái chết vừa rồi hắn vẫn rất bình tĩnh, thậm chí ánh mắt còn toát ra mấy phần ý lạnh nhìn Auzers cùng Kỷ Ninh, âm thanh cứng ngắc mở miệng.
“Thứ cho ta mạo muội thưa bệ hạ, ta có một vấn đề, hai người lẽ nào là huynh đệ ruột thịt?”
Auzers lắc đầu, mỉm cười trả lời: “Chúng ta đã từng là huynh đệ trên danh nghĩa, nhưng thực tế thì không phải, chỉ là Tiểu Ninh vẫn quen gọi ta là Vương huynh.”
Hắn vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn về Kỷ Ninh, nở nụ cười dịu dàng: “Chúng ta đã lưỡng tình tương duyệt từ rất lâu về trước rồi, đúng không, Tiểu Ninh?”
“….Ừ.”
Cảm nhận được ánh mắt nhìn qua của Cố Sâm, trái tim của Kỷ Ninh lạnh đi, nhưng mà lúc này cậu chỉ có thể gật đầu thừa nhận.
“Sau này chúng ta sẽ không sống với nhau bằng thân phận huynh đệ nữa.”
Auzers khẽ cười, nắm lấy ngón tay Kỷ Ninh, để mười ngón tay của họ đan vào nhau.
“Chẳng bao lâu nữa, ta sẽ rước em ấy về, biến em ấy trở thành hoàng hậu của ta.”
“….”
Kỷ Ninh lập tức ngẩn ra..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.