Bạn đang đọc Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính Tôi Chạy Trốn Thất Bại – Chương 4: Nam Chính Truyện Huyết Tộc Đến 2
Editor: Lithromantic
Nhìn thấy con dơi đột nhiên biến thành một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai, Kỷ Ninh không thể giấu nổi cảm xúc kinh ngạc, cảnh giác lùi về phía sau hỏi: “Anh là ai?”
“……”
Người nọ khẽ giật mình, không lập tức trả lời cậu.
Ánh mắt càng thêm phức tạp, hắn khép hờ con ngươi đỏ sẫm lại, một lúc sau mới mở ra, nhẹ giọng lẩm bẩm.
“Em quả thật không nhớ ta…”
Đang nói hắn bỗng nhìn thấy vết máu trên người Kỷ Ninh, vẻ mặt lập tức trầm xuống, giọng nói lạnh như băng: “Là ai làm em bị thương? ”
“Mời anh lập tức ra khỏi phòng của tôi.”
Mặt mày Kỷ Ninh lạnh lùng, giơ thiết bị đầu cuối trên cổ tay mình lên: “Nếu anh không đi, tôi sẽ gọi–
Nhưng lúc này giọng nói của cậu đột nhiên ngừng lại, sắc mặt thay đổi, mặt mày trắng bệch, trên trán chảy mồ hôi lạnh, nhỏ giọng rên rỉ, túm chặt lấy ngực mình, thân hình lung lay sắp đổ xuống, vẻ mặt đau đớn không thể chịu nổi.
“Kỷ Ninh!”
Chiếc áo choàng mà đen phất trên không trung tạo ra một trận gió nhẹ, trong nháy mắt người nọ xuất hiện trước mặt Kỷ Ninh, duỗi tay ôm cậu vào lòng.
Hắn hé môi lộ ra răng nanh trắng như tuyết, cắn găng tay cởi ra, sau đó cắn cổ tay mình để cho máu tươi chảy vào miệng Kỷ Ninh.
Thân thể và trái tim Kỷ Ninh bị đau đớn giống như đang bị một ngọn lửa thiêu đốt, cho đến khi có máu tươi chảy vào trong miệng, cơn đau dữ dội này mới từ từ giảm bớt.
Nhưng ý thức của Kỷ Ninh đã sớm bị tra tấn đến mơ hồ, suy yếu dựa vào lòng người nọ, trong đầu chỉ còn một ý niệm lặp đi lặp lại chồng chéo lên nhau —
Tại sao giữa họ vẫn còn Khế ước máu.
Cậu biết nguyên nhân cơn đau này xuất hiện, đó là do Khế ước máu phát tác.
Lúc còn ở thế giới kia, cậu từng bị người đàn ông này ép buộc ký Khế ước máu, nếu không đúng hạn nhận được máu tươi của hắn, cậu sẽ thống khổ đến cực điểm, thậm chí sẽ đánh mất lý trí, không màng tất cả để cầu xin máu tươi của hắn.
Herinos…!
Thật ra ngay khi nhìn thấy con dơi kia, Kỷ Ninh lập tức biết là ai đến.
Herinos là nam chính đầu tiên Kỷ Ninh phải công lược, thân phận là Thân vương Ma Cà Rồng cao quý, Kỷ Ninh đã nhìn quen hình thái dơi của hắn, hơn nữa lúc trước đã có tiền lệ là Hoắc Vô Linh, Kỷ Ninh lập tức biết được, có khả năng đây chính là Herinos.
Không có thời gian để tự hỏi vì sao có thêm một vị nam chính nữa xuất hiện, lúc này Kỷ Ninh quyết đoán giả vờ mất trí nhớ, làm như chính mình không quen biết với Herinos.
Cậu sở dĩ làm như vậy là vì trong thế giới kia, quan hệ của cậu với Herinos cực kỳ phức tạp — cậu vào vai thợ săn ma cà rồng, là một người vô cùng căm ghét ma cà rồng, hơn nữa về sau cậu còn bị Herinos cầm tù nên càng hận hắn thấu xương.
Quan hệ phức tạp như vậy nếu cứ tiếp tục diễn vai cũ thì vừa phiền toái lại không có ý nghĩa gì, đương nhiên Kỷ Ninh sẽ không làm mấy chuyện mất nhiều hơn được như vậy.
Hơn nữa ở trong thế giới tiểu thuyết kia tồn tại khái niệm “Chuyển kiếp”.
Lúc đó cậu đã chết ngay trong ngực Herinos, bây giờ cho dù cậu có giả vờ mất trí nhớ, Herinos cũng sẽ nhất định nghĩ rằng cậu chính là kiếp sau của “cậu”, huống hồ Herinos vẫn luôn cảm thấy áy náy đối với cậu, chắc chắn sẽ không làm ra hành động có hại đến cậu.
Nhưng ngàn tính vạn tính, Kỷ Ninh vẫn không ngờ được, Khế ước máu giữa cậu và Herinos thế mà vẫn còn tồn tại, ngay khi bọn họ vừa gặp lại nhau thì lập tức phát tác, khiến cho Kỷ Ninh nhanh chóng cảm nhận được sự đau đớn mãnh liệt cùng với khát vọng bên trong.
Đây là khế ước độc nhất được sở hữu bởi những Ma Cà Rồng có địa vị cao quý, năm đó Herinos đem máu của chính mình đút cho Kỷ Ninh, ban cho cậu một cuộc sống bất tử, vì vậy Khế ước máu mới hình thành trên người Kỷ Ninh.
Từ sau lần đó, Herinos có quyền chi phối hoàn toàn đối với cậu, mỗi khi Khế ước máu phát tác, Kỷ Ninh sẽ theo bản năng mà thần phục Herinos, giống như hắn là thần đối với cậu, khiến linh hồn cậu luôn run rẩy mỗi khi đứng trước mặt hắn.
Kỷ Ninh cực kỳ chán ghét cái cảm giác này, sau khi thoát khỏi thế giới Ma cà rồng, cậu cực kỳ vui vẻ, vốn tưởng rằng mình đã thoát khỏi trói buộc của Khế ước máu, không nghĩ tới lần này gặp lại Herinos, Khế ước máu thế mà lại có hiệu lực ở một thế giới khác.
Vừa về đến nhà đã gặp phải xui xẻo, vì sao Herinos cũng xuất hiện ở thế giới này chứ….!
Bởi vì khoảng cách với lần phát tác Khế ước máu lúc trước quá xa, nên bao nhiêu tích lũy từ trước đến giờ lập tức bộc phát, cho dù có được Herinos đút máu tươi cho ngay lập tức, thân thể Kỷ Ninh cũng không chống đỡ nổi, nhanh chóng hôn mê bất tỉnh.
……!
Đến khi Kỷ Ninh tỉnh lại, cậu phát hiện mình đang nằm trên giường, cảnh tượng xung quanh vẫn là trong phòng khách sạn của cậu, chứng minh cậu không bị bắt đến nơi khác.
“……”
Kỷ Ninh chậm rãi ngồi dậy, ảnh hưởng từ Khế ước máu lưu lại khiến cho đầu cậu trở nên choáng váng, mặc dù trong miệng vẫn còn cảm nhận được vị máu tươi, nhưng cậu lại không cảm thấy thèm máu, xem ra bây giờ cậu đã vượt qua được quá trình Khế ước máu phát tác.
Cậu cúi đầu nhìn người mình, thấy quần áo dính máu đã được thay bỏ, miệng vết thương trên cánh tay cũng gần khép lại hoàn toàn, đây chắc là Herinos đã giúp cậu.
“Ào..ào……”
Nghe thấy có tiếng nước truyền từ trong phòng tắm, cậu vô thức nhìn sang.
Hiện giờ không thấy Herinos ở trong phòng, hẳn là đang trong phòng tắm…Nhưng vì sao đột nhiên hắn lại muốn tắm rửa?
Kỷ Ninh không hiểu lắm, sắc mặt đột nhiên trở nên cổ quái, bởi vì cậu phát hiện trong đầu cậu xuất hiện một vài ký ức không thuộc về mình.
Là thân vương ma cà rồng, Herinos sở hữu năng lực thôi miên, có thể thay đổi ký ức cùng tư tưởng của con người, mà hiện giờ những ký ức giả dối kia khẳng định là do Herinos đưa vào lúc cậu đang hôn mê.
Kỷ Ninh là người xuyên không, không thuộc về những thế giới này, ký ức của cậu được hệ thống bảo vệ, để đề phòng có ký ức về nhiệm vụ thoát ra, đồng thời cũng sẽ không bị thay đổi ký ức, năng lực thôi miên của Herinos không có tác dụng đối với cậu.
Nhưng Herinos đã xem qua ký ức của cậu, vì muốn căn cứ vào ký ức lúc trước để thay đổi cho hợp lý, nhưng ký ức hắn xem được cũng chỉ là do hệ thống tạo ra mà thôi.
Trong ký ức Herinos tạo ra, hắn là bạn tốt của Kỷ Ninh, hai người có quan hệ rất thân thiết, Kỷ Ninh cũng biết Herinos là ma cà rồng ngụy trang thành con người, nhưng lại không hề để ý.
Tính cách của cậu luôn cao ngạo lạnh lùng, nhưng chỉ duy nhất ở trước mặt Hernios mới trở nên mềm mại.
Làm ma cà rồng hơn nghìn tuổi, sao da mặt lại càng ngày càng dày thế chứ…!
Mặt Kỷ Ninh không đổi sắc nhìn về phía phòng tắm.
Ở trong ký ức được tạo nên, vì Herinos nghe được tin Kỷ Ninh bị thương nên mới vội vàng đến đây thăm bạn, sau đó còn muốn ở lại đây với Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh biết rõ vì sao Herinos làm vậy, khả năng là muốn ở lại bên cạnh cậu nên đành phải tự mình tạo ra một thân phận giả dối.
Bởi vì cậu đang giả vờ mất trí nhớ, nên Herinos hiện tại đã nhận định cậu là kiếp sau của “cậu”, quá khứ giờ đã trôi qua thật lâu, mọi thứ đều có cơ hội làm lại một lần nữa, Herinos chắc chắn sẽ không bỏ lỡ.
Cũng may tên này còn biết giới hạn ở đâu, không phát điên mà đắp nặn ký ức trở thành người yêu với cậu.
Kỷ Ninh nghĩ nghĩ, cảm thấy chuyện này chưa chắc đã không tốt, giờ có Herinos bên cạnh, coi như cậu cũng có thêm đảm bảo, Hoắc Vô Linh có muốn xuống tay với cậu cũng tuyệt đối không dễ dàng như trước.
Hơn nữa lúc trước cậu nghĩ chuyện Hoắc Vô Linh có thể xuyên qua hai thế giới tiểu thuyết khác nhau là do hắn có được năng lực đặc biệt.
Nhưng hiện tại Herinos cũng đột nhiên xuất hiện ở đây, có nghĩa là hệ thống bên kia gặp sự cố, chỉ cần đem sự cố này sửa chữa, Hoắc Vô Linh cùng Herinos sẽ trở về thế giới của bọn họ.
Chỉ cần đưa được bọn họ quay về, vấn đề Khế ước máu cũng sẽ tự nhiên được giải quyết, nếu cậu và Herinos không ở cùng một thế giới thì thứ đó cũng sẽ không phát tác.
Nhưng mà lúc này, khả năng nhiệm vụ công lược Cố Sâm của cậu phải hoãn lại, ở ngay dưới mũi Herinos mà có quan hệ mập mờ với người đàn ông khác, sợ là không cần đến Hoắc Vô Linh, Herinos đã giết cậu trước rồi.
“Cốc cốc.”
Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, đồng thời có tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến, Kỷ Ninh cúi đầu nhìn thiết bị đầu cuối trên cổ tay, thời gian cách lúc cậu ngất xỉu cũng không lâu lắm, chắc là Cố Sâm tới đây phun thuốc giúp cậu.
Nhưng mà lúc này….!
Kỷ Ninh thầm chửi thề một tiếng trong lòng, nhưng cuối cùng vẫn thông qua hệ thống quang não cho phép Cố Sâm vào trong.
May mà bây giờ cậu với Cố Sâm chỉ vừa mới quen biết, chứ nếu bây giờ bọn họ đang ở giai đoạn mập mờ với nhau, cậu thì không sao nhưng khả năng Cố Sâm sẽ gặp nguy hiểm.
“Tiền bối.”
Ngoài cửa là khuôn mặt tuấn tú của Cố Sâm, hắn vừa cười với Kỷ Ninh vừa đi vào phòng, cầm lấy một chai thuốc phun sương trên bàn hỏi: “Anh sao rồi, cảm giác tốt lên chút nào chưa?”
Kỷ Ninh ngồi trên giường, gật đầu với Cố Sâm, tự hỏi một chút vẫn là mở miệng nói: “Cậu về nghỉ ngơi đi, có người giúp tôi phun thuốc rồi.”
Tuy rằng cậu muốn nhanh chóng tạo mối quan hệ tốt đẹp với Cố Sâm, nhưng lúc phun thuốc không tránh được một số động tác đụng chạm, cậu lo nếu để Herinos nhìn thấy, hắn sẽ để ý đến Cố Sâm vì máu ghen của tên kia rất kinh khủng.
Cố Sâm nghe vậy, động tác mở chai thuốc dừng lại, hỏi: “Tiền bối nhờ người khác?””
Kỷ Ninh lắc đầu, chưa kịp giải thích cửa phòng tắm đã mở ra.
Herinos mặc một chiếc áo tắm dài màu đỏ rượu vang từ trong phòng tắm đi ra, lồng ngực hơi lộ ra, tóc cũng vẫn đang ướt.
Lúc này hắn đang ở dáng vẻ con người, đôi mắt màu đỏ sậm biến thành màu đen thuần túy, làn da cũng không tái nhợt như trước, tóc dài quá vai cũng biết thành tóc ngắn, mặc dù không còn cảm giác yêu dị như lúc trước nhưng vẫn tuấn mỹ đến cực điểm.
Hắn nhướng mày nhìn Cố Sâm, sau đó đến bên cạnh Kỷ Ninh, vòng tay ôm lấy bên vai không bị thương của cậu, vẻ mặt cười như không cười: “Tiểu Ninh, hắn là ai?”
“……”
Bị Herinos ôm vào trong ngực, cùng lúc ánh mắt Cố Sâm cũng nhìn lại đây, Kỷ Ninh bỗng nhiên ý thức được một vấn đề.
Nếu cậu không muốn bại lộ việc mình thật ra không mất trí nhớ, thì nhất định phải dựa theo ký ức đắp nặn của Herinos mà diễn theo — đối với người khác thì lạnh nhạt, nhưng chỉ đối xử khác biệt với duy nhất người bạn tốt này.
……!Cậu không nên lo lắng bị Herinos hiểu lầm, mà chính xác phải lo lắng Cố Sâm có hiểu lầm hay không..