Bạn đang đọc Sau khi bị vả mặt, nữ phụ trèo lên người nam chính – Chương 50:
Mộc Trạch Tê rúc vào trong chăn của mình.
Cô ngẩng đầu, nhìn ra ngoài cửa số, thấy trăng đã treo cao, cô mở di động thì nhận được tin nhắn từ mẹ Vạn Dung nói là phải tăng ca.
Mộc Trạch Tê co người lại, quyết tâm mấy hôm trước mới quyết định được lại bị hành vi phóng đãng đánh tan một lần nữa, giống như cái bạt tai lóe lên trong giây lát, bất ngờ tát khiến trong lòng Mộc Trạch Tê cũng loạn hết cả lên.
Lần này nếu không phải do Nghiêm Kỷ bỗng nhiên có cuộc gọi tới thì hành vi phóng đãng chắc không chỉ dừng lại ở đó.
Mộc Trạch Tê ôm chặt bản thân mình hơn nữa. Cho dù là bị động nhưng Mộc Trạch Tê cũng không thể phủ nhận mình đang chìm đắm trong bể dục vọng với Nghiêm Kỷ, chìm ngập đến nghẹt thở. Vì thế cô cảm thấy xấu hổ và đau khổ.
Bản thân cô cũng đã đoán sai về Nghiêm Kỷ, anh chưa từng muốn kết thúc chuyện này, chẳng qua là bản thân cô tự lừa mình dối người mà thôi.
Khi trở vào trong xe…
Tâm trạng của Mộc Trạch Tê sa sút, cả người không khác gì quả cà phơi sương, rũ đầu không muốn nhìn Nghiêm Kỷ.
Nghiêm Kỷ thì lơ đễnh, thuận tay vén tóc của cô ra sau tai.
“Đây là lỗi của của tôi. Tôi không uống rượu, cũng không nổi điên, tôi chỉ ăn quen bén mùi, chỉ muốn “ăn” cậu mà thôi. Mộc Trạch Tê, cậu đừng tìm kiếm nguyên nhân từ bản thân mình nữa. Cậu đau khổ là vì tên khốn như tôi đã ép buộc cậu, chứ không phải tại cậu.”
Mộc Trạch Tê bị sự dịu dàng khó hiểu của Nghiêm Kỷ làm cho giật mình đến mức trừng mắt há miệng ngạc nhiên. Hình như cô đã quên mất một sự thật rằng Nghiêm Kỷ vốn là người dứt khoát không sợ hãi. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn.
“Nghiêm Kỷ, như thế không đúng! Quan hệ của chúng ta không phải là kiểu quan hệ có thể làm loại chuyện đó.”
Nghiêm Kỷ dửng dưng mở miệng: “Mộc Trạch Tê, tôi không phải người không có dục vọng. Tôi là đàn ông, còn đang trong tuổi trẻ thanh xuân phơi phới. Trong đầu đàn ông tuổi này nghĩ nhiều thứ sắc tình dơ bẩn hơn cậu nghĩ nhiều, chỉ cần nửa người dưới cương lên thì coi như mất não. Sau khi từng thử qua chuyện tuyệt vời đó, tôi thật sự không nhịn được, tôi sẽ không buông tay cậu đâu.”
Mộc Trạch Tê không biết nên nói gì.
Trong đầu cô vẫn chiếu đi chiếu lại cảnh tượng đêm đó, nhưng Nghiêm Kỷ nói với cô rất rõ ràng rằng đêm cô trao cái đầu tiên của mình cho anh là vì uống rượu loạn tính, chính là bắt đầu theo kiểu mập mờ không rõ ràng.
Mộc Trạch Tê không nói lời nào, trong lòng vô cùng phức tạp. Cô đẩy cửa xe, bước xuống, đi lên tầng mà không quay đầu lại.
Nghiêm Kỷ đẩy cửa xe, chạy theo Mộc Trạch Tê, kéo tay lại: “Nếu là do cái đạo đức dở hơi kia làm phiền cậu, khiến cậu không yên lòng thì chúng ta có thể công khai với thân phận người yêu.”
“Nhưng cậu đâu có thích tớ!” Sau khi nói xong, Mộc Trạch Tê lập tức cảm thấy hối hận vì sự ngu ngốc của mình.
Không thích cũng không ảnh hưởng tới chuyện lên giường.
Con gái thời kỳ trưởng thành cũng có ảo tưởng tình yêu của mình như Mộc Trạch Tê.
Ai cũng muốn có sự yêu thích tâm đầu ý hợp của đối phương, muốn có mối quan hệ thân mật nhưng trong sáng, muốn đẩy xúc động sinh lý và tình dục đi thật xa, không cho phép cũng không muốn nó lộ ra ngoài, bởi vì nó sẽ làm ô nhiêm tình yêu cao quý.
Cô với Nghiêm Kỷ không có tình yêu chỉ có ham muốn, hai mối quan hệ hai tính chất khác nhau cũng đủ để đánh vỡ ảo mộng tình yêu của mọi cô gái.
“Xem ra bản thân cậu cũng biết rồi.” Nghiêm Kỷ đặt hai tay lên gương mặt trắng nõn của Mộc Trạch Tê, khiến họ nhìn thẳng vào nhau.
Ánh mắt Nghiêm Kỳ sâu xa, nhìn chóp mũi cùng với đuôi mắt đỏ ửng của Mộc Trạch Tê, dáng vẻ trông như muốn khóc khiến anh rất muốn hôn cô, cắn cô.
Nghiêm Kỳ dỗ dành cô với giọng điệu trầm thấp: “Nói yêu cậu thì đúng là tạm thời còn chưa tới, nhưng nếu cậu muốn nghe thì tôi có thể nói cậu nghe. Cậu muốn cái gì tôi cũng sẽ làm cho cậu.” Ngón cái vuốt ve đôi môi mềm mại của cô, tình dục dâng trào trong lòng, anh cúi đầu định hôn xuống.
Mộc Trạch Tê biết mình không đủ thông minh, cũng không đủ kiên cường. Giáo dục từ nhỏ khiến cho Mộc Trạch Tê yếu đuổi, ỷ lại như một cây tơ hồng vậy.
Nhưng Mộc Trạch Tê biết mình không muốn. không chấp nhận một tình yêu không có sự yêu thương.
Cô quay đầu né tránh nụ hôn của Nghiêm Kỷ, động tác của Nghiêm Kỷ ngừng lại một lát. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mộc Trạch Tê biết Nghiêm Kỳ ghét việc người khác đến gần mình có mục đích, giống như những nhà giàu có không thích người phụ nữ có lòng tham không đáy.
Mộc Trạch Tê khẽ hít sâu một hơi, sau khi lấy hết khí thế. Mặt mày hơi buông lỏng và tươi cười, ánh mắt quyến rũ hấp dẫn: “Cái gì cũng được à? Nếu tớ muốn làm bà chủ nhà họ Nghiêm thì sao?”
Đôi mắt đào hoa nhỏ dài của Nghiêm Kỷ khẽ híp lại, nhìn thẳng vào nét mặt tươi cười của Mộc Trạch Tê. Mộc Trạch Tê lén liếc mắt nhìn thấy chân mày Nghiêm Kỷ khẽ nhíu lại, chắc là lại mất hứng rồi, phải tiếp tục cố gắng mới được.
Cô nói với giọng điệu õng ẹo bén nhọn, không khác gì mấy người phụ nữ thích nịnh bợ trên tivi: “Nghiêm Kỷ, cậu cũng biết đó, trước giờ tớ tiếp cận cậu cũng chỉ là vì tớ ham mê quyền thế của nhà họ Nghiêm mà thôi! Tớ là người có dã tâm rất lớn, làm sao mà cam lòng chỉ làm “kẻ thứ ba” chứ!”
Thật ra Nghiêm Kỷ rất thích dáng vẻ này của cô, thấy cô không còn dáng vẻ quyến rũ thì biết thừa cô chỉ là đèn lồng giấy có lớp lót bên ngoài thôi. Đúng là diễn xuất vụng về mà.
Nghiêm Kỷ không nhịn được bật cười, đưa tay nhéo gương mặt cô tiện thể miết môi cô, giọng nói trầm xuống: “Thế theo ý cậu là nếu sau này chúng ta mà lăn giường thì tôi có thể thỏa thích mà bắn vào bên trong, đúng không?”
Mộc Trạch Tê: “???” Cậu đang nói cái quái gì thế?
Nghiêm Kỷ phân tích một cách vô cùng nghiêm túc: “Dựa vào địa vị xã hội cùng với tài sản hiện nay của nhà họ Mộc, nếu cậu muốn gả vào nhà họ Nghiêm thì cậu phải vừa xinh đẹp vừa thông minh để ôm trọn lấy tôi, lại mẫu bằng tử quý* thì mới có một tí cơ hội.”
*mẫu bằng tử quý: mẹ sướng nhớ con
Đến cả cách làm sao để được gả vào nhà giàu cũng phân tích rất rõ ràng. Xấu xa, Nghiêm Kỷ thật sự rất xấu xa.
Mộc Trạch Tê giãy ra, đẩy tay Nghiêm Kỷ, lớn tiếng thốt lên: “Không có lần sau đâu!” Sau đó nhanh chân chạy mất.
Nghiêm Kỷ để mặc cho Mộc Trạch Tê chạy, đầu ngón tay ma sát với nhau, cảm giác trơn nhẵn của gương mặt kia dường như vẫn còn lưu lại trên tay.
Nghiêm Kỷ thầm than, lúc nào mới có thể tùy ý đẩy ngã bánh sữa nhỏ trắng mịn này đây?
Mộc Trạch Tê nằm trên giường lại che kín chăn. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc – Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mộc Trạch Tê vẫn còn trẻ, lại thiếu kinh nghiệm nên trong lòng bây giờ rất hỗn loạn, chẳng thể nào giải quyết được hoàn cảnh khó khăn hiện tại của bản thân.
Mới rạng sáng ngày hôm sau Mộc Trạch Tê đã lên tàu điện ngầm đến trường học, người đàn ông mặc áo hoodie nhàn nhã đi theo sau Mộc Trạch Tê như mọi lần.
Mộc Trạch Tê vừa mới bước ra hỏi hầm thì bắt gặp mấy cô học sinh con nhà giàu bước ra khỏi tiệm bánh ngọt boutique. Bọn họ vừa hay thấy Lâm Thi Vũ bước xuống từ trên một chiếc xe sang trọng thì bèn xúm lại cười nhạo, lớn tiếng châm chọc: “Ai da, sao hôm nay cô chủ lại ngồi xe đi học thế này? Gia đình trúng số, lên đời hả?”