Sau Khi Bị Vả Mặt Nữ Phụ Hốt Được Nam Chính

Chương 49


Bạn đang đọc Sau Khi Bị Vả Mặt Nữ Phụ Hốt Được Nam Chính – Chương 49


Hoàng Tài bỗng nhiên được Mộc Trạch Tê bắt chuyện thì cảm thấy hơi choáng váng, lại khá vui mừng khôn xiết.Sự tranh chấp của hai người bắt đầu từ lúc Hoàng Tài tỏ tình, và bị Mộc Trạch Tê từ chối, Hoàng Tài không chịu buông tha còn quấy rối Mộc Trạch Tê.Hỏi Mộc Trạch Tê đã từ chối mà sao khi cậu ta còn đến lớp số một thì cô bèn cười, còn nói chuyện với cậu ta, không phải là đang muốn thu hút sự chú ý của cậu ta hay sao, chơi trò mèo vờn chuột đây mà.Mộc Trạch Tê bất lực nói chỉ là xã giao giữa bạn bè, có công việc chung nên đương nhiên cần nói chuyện…!Sau đó vì không muốn tiếp tục dây dưa, Mộc Trạch Tê liền không để ý đến Hoàng Tài nữa.”Có chứ, Tê Tê, để tớ lấy cho cậu.” Hoàng Tài phấn khích nói, lập tức chạy về lấy đề cương của cuộc thi Olympic toán học, hai người hẹn nhau sau giờ tan học sẽ trả.Sau giờ học.Khi Mộc Trạch Tê lấy cuốn sách của Hoàng Tài thì cố tình đi ngang nhóm nhỏ không có Hoàng Tài ở đó, còn để lộ tên cuốn sách cho các cô gái nhìn rõ.Nghiêm Kỷ vội vàng quay lại trường học thì không thấy Mộc Trạch Tê ở lớp làm bài, mà thấy cô mặt mày rạng rỡ cầm quyển vở đi về phía lớp số hai.

Anh không nói lời nào đi theo sau cô.Sau đó liền nhìn thấy Mộc Trạch Tê ngượng ngùng nói chuyện với học sinh nam ở lớp bên cạnh.Sau trò chuyện được một lúc, Mộc Trạch Tê dỡ chiêu trà xanh ra.Mộc Trạch Tê xúc động nói: “Tôi thấy các cậu tán gẫu rất vui vẻ đấy, nhân duyên của tôi luôn không tốt, họ cũng không thích tôi lắm nên không dám lên làm phiền.


Cuối cùng tôi lấy hết can đảm để hỏi cậu, không ngờ cậu thật sự cho tôi mượn, cậu thật tốt, cảm ơn nhé.” Giọng điệu trầm bổng, khéo léo.

Vẻ mặt từ hâm mộ đến buồn bã, đến ca ngợi Hoàng Tài.Nét đáng thương làm động lòng người được biểu hiện một cách sinh động.Nghiêm Kỷ lặng lẽ trốn sang một bên bỗng sững người lại.

Trước đây Mộc Trạch Tê thường dùng cách “Không đánh mà thắng.” Anh mang theo cảm giác hoài niệm mà nén nhịn xúc động muốn kéo Mộc Trạch Tê đi, tiếp tục nhìn cô diễn xuất.Hoàng Tài lập tức bị bắt lấy trái tim, quên mất chuyện bản thân mình mới là người khởi xướng, giả nhân giả nghĩa an ủi Mộc Trạch Tê: “Trong chuyện học tập, cậu hỏi thì dĩ nhiên tớ cho mượn rồi! Hơn nữa thật ra tớ cũng không thân với họ lắm, cũng không hiểu rõ những lời nói của bọn họ, cậu đừng quá để ý!”Lông mày của Mộc Trạch Tê cong lên, và nước mắt cá sấu lóe lên: “Cảm ơn bạn học Hoàng Tài, cậu thật tốt bụng.” Sau đó cô lại tiếp tục nói chủ đề mà Hoàng Tài quan tâm.Mộc Trạch Tê biết người đàn ông muốn nghe gì nhất.

Cô ngồi thẳng lưng, giả vờ đang nghiêm túc lắng nghe Hoàng Tài ngồi lê đôi mách, thỉnh thoảng phụ họa khen cậu ta một câu.Mộc Trạch Tê xinh đẹp, quyến rũ nhưng khí chất rất điềm tĩnh.


Đôi mắt lóe sáng, có thể nhìn rõ hình ảnh người kia trong mắt cô, khiến đối phương có cảm giác như trong ánh mắt ấy chỉ có mỗi họ, rất có tính lừa gạt.Hoàng Tài dường như đã bị ánh mắt ngập tràn tình yêu kia thu hút, chìm vào mê hoặc không tìm ra lối thoát.Hừ! Nghiêm Kỷ ghen tuông hừ lạnh trong lòng, bản thân anh cũng từng được hưởng đãi ngộ như vậy chứ bộ.Lúc trước Mộc Trạch Tê cũng dùng ánh mắt này nhìn anh, dỗ dành khiến trái tim anh mềm nhũn.

Anh không nhịn được tiến tới che đôi mắt Mộc Trạch Tê lại, ánh mắt như vậy chỉ mình anh được nhìn.Mộc Trạch Tê lờ mờ nhìn thấy đám người đang hừng hực khí thế lao tới thì biết ngay thời cơ đã đến, chuẩn bị bỏ chạy.“Hôm nay chúng ta nói chuyện vui quá nhỉ, tớ rất mừng vì được cậu cho mượn đề thi Olympic toán, cảm ơn cậu rất nhiều.


Nhưng lần sau gặp lại chúng ta hãy giả vờ như không quen biết nhé, bạn bè cậu nhìn thấy sẽ hiểu lầm mất.”Hoàng Tài vẫn chưa nói xong, cho dù không nói, chỉ nhìn khuôn mặt của Mộc Trạch Tê cũng đủ khiến cậu ta thỏa mãn trong lòng.Nên vừa nghe thấy lời này, cậu ta đã cuống cuồng hết cả lên.

Khó khăn lắm cậu ta mới tiếp cận được với Mộc Trạch Tê, và Mộc Trạch Tê cũng tỏ ra hứng thú với cậu ta.Không thể để những người kia phá hoại được, cậu ta chỉ hận không thể lập tức phân rõ ranh giới: “Tớ và mấy cậu ấy không thân đến vậy, cũng chẳng phải bạn bè gì đâu! Mấy ngày nay họ cứ bám theo tớ đòi chép bài hoài, phiền muốn chết! Cũng vì vậy mà dần dần tớ mới chơi chung với họ.”Trong đám đông có mấy bạn nữ vừa hay nghe thấy câu này, giận dữ hét lên: “Hoàng Tài, con mẹ nó cậu tồi thật đấy.”Hoàng Tài không ngờ bọn họ sẽ nghe thấy được nên càng thêm lúng túng và hoảng loạn..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.