Bạn đang đọc Sau Khi Bị Vả Mặt Nữ Phụ Hốt Được Nam Chính – Chương 10
Quay lại trường trung học phổ thông.Mới đầu hè mà giờ nghỉ trưa đã cảm thấy nóng bức.
Gió thổi tới trước mặt đều xen lẫn hơi nóng nặng nề làm cho người ta cảm thấy buồn ngủ.Trong phòng học lớp 11, các bạn cùng lớp đều nằm gục xuống.Mặc dù đang trong giờ nghỉ trưa hiếm hoi, La Nam Nam vẫn ngồi bên bàn học hăng hái múa bút thành văn, cuốn sách tổng hợp đề thi mô phỏng môn toán còn chưa kịp gấp lại thì tay kia đã vươn về phía đề thi vật lý.Người ngoài nhìn thấy cho rằng La Nam Nam thật sự rất siêng, mà trong mắt giáo viên La Nam Nam quả thật chẳng khác nào hạt giống bảo bối đang tỏa ra ánh sáng chói lọi.Còn La Nam Nam chỉ biết chửi thề trong lòng.
Trên mặt cô ấy để lộ biểu cảm lạnh lùng, cao ngạo, dù bàn tay cầm bút đã chảy đầy mồ hôi trơn trượt cũng không chịu dừng lại: “Xuyên vào sách con khỉ khô! Hệ thống học tập ‘Đọc mười nghìn cuốn sách’ chết tiệt!”Đúng vậy, La Nam Nam cũng tham gia vào phong trào đang nổi dạo gần đây – xuyên vào một cuốn sách.
Nhưng cô ấy không phải là nữ chính – người mà cả nam chính lẫn một đám nam phụ đều yêu, cũng không phải là nữ phụ độc ác vùng lên trả thù.Cô ấy chẳng qua chỉ là một em gái bối cảnh bình thường trong sách, là người thường xuyên lọt top những học sinh xuất sắc nhất trong trường ngoại trừ nam chính – La Nam Nam.Quyển sách này tên là 《Trong lòng cậu chủ chỉ cưng chiều em》.
Nội dung chính xoay quanh câu chuyện về nhà giàu mới nổi nhà họ Lâm + con gái riêng Lâm Thi Vũ vừa trở lại nhà họ Lâm.
Cô ấy chuyển tới trường trung học Phổ thông quý tộc Hoa Thịnh.
Bởi vì thân thế của mình, cô ấy luôn bị người khác cười nhạo, nhưng vẫn kiên cường tiến về phía trước.
Trong lúc này, cô ấy tình cờ gặp gỡ Nghiêm Kỷ – nam chính của bộ truyện và cũng là cậu chủ thuộc danh gia vọng tộc.Giống như tất cả các bộ truyện Mary Sue khác, nam chính không chỉ sở hữu đầu óc vô cùng thông minh, sáng láng mà gia thế cũng rất khủng.
Còn nữ chính thì có chút lỗ mãng và cứng đầu, nhưng trái tim lại vô cùng thiện lương và tính cách kiên cường như con gián, đánh hoài không chết.Nghiêm Kỷ trong sách đã bị sự kiên cường của nữ chính hấp dẫn, luôn tìm cách bảo vệ cô ấy mọi nơi mọi lúc.
Hai người cùng nắm tay nhau phấn đầu từ những cô cậu học trò đến trở thành tinh anh cho đất nước.La Nam Nam cố sức ngẩng đầu, nhìn nam chính đang giảng đề cho nữ chính.Nam chính có mái tóc ngắn, lông mày được tỉa gọn gàng, làn da trắng nõn sạch sẽ.
Mặc dù vẫn còn mang dáng vẻ thiếu niên nhưng khuôn mặt đã để lộ các góc cạnh tinh xảo như điêu khắc, tạo cảm giác vừa anh tuấn lại điềm tĩnh.
Tuy trên người chỉ là bộ đồng phục thể thao màu trắng xanh bình thường của trường trung học phổ thông Hoa Thịnh nhưng lại khiến người khác cảm thấy vô cùng nhã nhặn và cấm dục.Đôi mắt đào hoa hẹp dài hơi khép, ngón tay thon thả cầm lấy thân bút, giọng điệu trầm thấp lại ôn hòa như nước: “Không sao, để tớ nói tỉ mỉ một chút.”Mà nữ chính Lâm Thi Vũ với khuôn mặt thanh tú và cái miệng nhỏ nhắn trông rất tinh nghịch của chúng ta thì đang nhíu mày cắn bút suy nghĩ cách giải.Mặt trời chiếu rọi qua khung cửa sổ khiến cảnh vật xung quanh hai người như tỏa ra hào quang nhàn nhạt, trông đẹp tựa tranh vẽ, ngay cả La Nam Nam cũng bị chói mù mắt.
Cô đặt tên cho hiện tượng này là hào quang của nhân vật chính!Còn “La Nam Nam” mà La Nam Nam xuyên vào là một học sinh giỏi vô cùng khắc khổ, cũng là người có thể tranh giành vị trí đầu bảng với nam chính.Nhưng trước khi xuyên vào sách cô ấy chỉ là một sinh viên đại học bình thường với sức học tầm thường, vừa hoàn thành xong giai đoạn thực tập chuẩn bị được chuyển lên làm nhân viên chính thức nhưng lại xui xẻo gặp phải tai nạn giao thông rồi bị đưa đến đây mà thôi.Vì không thiết lập nhân vật rách nát nên hệ thống đã cố gắng tạo ra hệ thống học tập ‘Đọc mười nghìn quyển sách’ dành riêng cho cô.
Nếu cô không hoàn thành nhiệm vụ học tập thì sẽ bị bóp chết.
Vì để bảo vệ mạng sống La Nam Nam chỉ đành liều mình học tập!Trong lúc hai người kia đang “xà nẹo”, một giọng nói điềm đạm mang theo ý thăm dò bỗng vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của họ.
Giọng nói đó trong veo như dòng suối vậy: “Nghiêm Kỷ…!cậu rảnh không? Sau giờ học có thể chỉ bài cho tớ được không?”Vừa nghe thấy giọng nói này, Nghiêm Kỷ lập tức dừng việc giảng bài cho Lâm Thi Vũ lại, khẽ cau mày.Tới rồi, tới rồi, tới thời điểm hiếm hoi mà La Nam Nam có thể thở dốc trong khoảng thời gian bị hệ thống học tập cưỡng ép đến hít thở không thông rồi.
Đó chính là lúc màn kịch yêu hận tình thù giữa nam nữ chính và một đám nữ phụ bắt đầu.La Nam Nam vừa xem kịch, vừa thầm giảng giải trong lòng.Người vừa cất tiếng chính là nữ phụ vừa thảo mai vừa bạch liên hoa Mộc Trạch Tê – người luôn ghen tị với nữ chính vì được nam chính đối xử tốt.Lúc này Mộc Trạch Tê vừa ôm xấp bài tập vừa đứng trước bàn Nghiêm Kỷ, đôi mắt xinh đẹp phủ một tầng sương mù kèm theo vẻ rụt rè, cầu xin nhìn Nghiêm Kỷ.Ngoại trừ thân phận nữ phụ, bất kể là khuôn mặt hay vóc người của Mộc Trạch Tê đều vô cùng xinh đẹp.Dáng người của cô có lồi có lõm, mái tóc xoăn dài như hoa để xõa nhưng vẫn gọn gàng, mặc sơ mi và váy trắng dài tới đùi để lộ đôi chân trắng dài thẳng tắp trông rất gợi cảm.Khác với sự thanh thuần, kiên cường như đóa hoa trắng của nữ chính Lâm Thi Vũ..