Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế Tôi Mang Thai

Chương 19


Đọc truyện Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế Tôi Mang Thai – Chương 19


Làm màu.

Lại còn keo kiệt.

Mấy chữ này khiến Diệp Thiệu không khỏi nghẹn ngào.

Lần đầu tiên theo đuổi người khác, bị chê đến đau lòng, run rẩy đánh 5 chữ
【Diệp Thiệu: Người này thật là xấu.


【 Trình Kha Nhiên: Đúng vậy.


Rốt cuộc cũng tìm được điểm chung là kẻ địch với đối phương, Trình Kha Nhiên rất kích động, vội vàng dùng sổ tay trà xanh.

【 Trình Kha Nhiên: Nếu là anh theo đuổi, không cần hoa hồng thì đối phương cũng cảm thấy mỹ mãn rồi, đúng là ưu thế của trai đẹp.】
“……” Ưu thế của trai đẹp thì không có, vừa tầm thường lại tự tin, bây giờ Diệp Thiệu cũng không thể mặt dày không biết xấu hổ mà nói là hoa mình đưa được.

【 Diệp Thiệu: Tôi cũng sẽ không theo đuổi người ta bằng mấy món rùng mình như vậy được, đồ tôi đưa chắc chắn sẽ thuộc hàng tốt.】
Mạnh mẽ cao ngạo.

Về sau không làm mấy việc keo kiệt này nữa, muốn tặng thì tặng thật to luôn.


Vì thế Trình Kha Nhiên bắt đầu tiến hành bài toán loại trừ, chắc chắn hoa không phải do Diệp Thiệu đưa.

“Bạn yêu diễn xuất.” được cắt ghép chỉnh sửa đưa lên sóng xong xuôi, trên mạng cũng bắt đầu có các cuộc thảo luận, Trình Kha Nhiên lại trở thành thí sinh có độ nổi tiếng cao nhất trong nháy mắt.

Từ 50 xuống 20 đều là do người xem bình chọn, Trình Kha Nhiên chỉ xuất hiện đúng 10 phút trong 4 giờ đồng hồ, là cảnh diễn thử một đoạn quay kinh điển, fan nguyên tác đông đảo, vốn đoạn này rất dễ bị người khác phê bình, chỉ cần sai một li là đi một dặm.

Nhưng với thời gian lên hình ngắn ngủi như vậy, sinh hoạt hàng ngày còn hầu như không xuất hiện, cũng chẳng thể thu hút người xem bằng tính cách hay phong cách, ấy vậy mà một đoạn video ngắn như vậy của Trình Kha Nhiên vẫn thu hút rất nhiều người xem.

Cảm giác thần bí, xa cách đều khiến cậu tăng hạng.

Ở chỗ Mia đang mở họp thảo luận về các thí sinh thăng cấp, Nhiếp Ba đang cực lực muốn kéo Trình Kha Nhiên đi xuống.

Mia hơi nghi ngờ: “Vì sao?”
“Cậu ta không có nhiều cảm giác với máy quay, chúng ta đang mở cuộc thi diễn xuất, nếu để Trình Kha Nhiên thăng cấp thì đã vi phạm với quy ước ban đầu.” Nhiếp Ba xoay vài vòng ở tên Trình Kha Nhiên.

Mia đưa màn hình cho anh ta: “Cậu xem bình luận đi, không chỉ vì diện mạo mà Trình Kha Nhiên mới có số phiếu cao.”
“Tôi biết.” Nhiếp Ba cố gắng cãi lý: “Nhưng nhìn chung thì năng lực của cậu ta cũng không mạnh, rất nhiều người còn nói tôi cố ý nhằm vào cậu ta, nhưng mỗi lần có máy quay cậu ta đều chơi di động, ảnh hưởng đến cảm quan của tiết mục.”
Diệp Thiệu vẫn ngồi nghe từ đầu đến cuối, không hề phát biểu thái độ, Nhiếp Ba lại nói thêm: “Nếu tiết mục đã giao cho tôi làm MC, tôi có thể cảm nhận trực tiếp ở hiện trường được…”
Đồ Lũng vốn mở chương trình ra là để xem Trình Kha Nhiên, xem xong lại cực kỳ tức giận: “Đù mẹ, vì sao có tận 4 tiếng phát sóng mà mày lại chỉ xuất hiện có 10 phút? Lại còn ở gần cuối chương trình, biết thế tao tua mẹ đi cho xong.”
Trình Kha Nhiên vò đầu: “Tao lên hình ít như vậy liệu có sợ bị loại không?”.

ngôn tình hay

“Bù lại số phiếu của mày khá cao, tao cũng bầu cho mày.” Đồ Lũng nói.

“Cảm ơn mày, nhất định mày sẽ là một phiếu mấu chốt giúp tao thăng cấp.” Trình Kha Nhiên vô cảm khen ngợi.

Kết quả tới không hề chậm trễ, Trình Kha Nhiên thăng cấp, Đồ Lũng nói đó là công lúc của cậu ta, làm Trình Kha Nhiên phải mời cậu đi ăn cơm.

Trên đường đi ăn cơm cùng Đồ Lũng, Trình Kha Nhiên còn nhận được điện thoại của Diệp Thiệu.

“Chúc mừng nhé, thăng cấp rồi.”
Trình Kha Nhiên ôm di dộng cười trộm, sau đó ngồi ngay ngắn lại, dùng giọng điệu bình tĩnh nói: “Đã có dự kiến.”
Đồ Lũng nói nhỏ: Mày diễn kinh lắm, đỉnh.

Diệp Thiệu: “….” May mà cứu Trình Kha Nhiên, bằng không nhóc con kiêu ngạo này sẽ phải thất vọng.

Cuối cùng cũng làm được việc đúng đắn.

Diệp Thiệu: “Vậy cũng nên mời cậu ăn một bữa cơm.”
Trình Kha Nhiên buột miệng: “Tôi có hẹn rồi.”
Nói xong chỉ muốn cắn đứt cái lưỡi, sao lại có thể từ chối cơ hội ăn cơm cùng Diệp Thiệu chứ?!?!?!
Không ngờ Diệp Thiệu lại nói: “Với Đồ Lũng sao? Ăn cùng nhau đi.”
Không chấp nhận lời từ chối nào, Trình Kha Nhiên lại nghe thấy Diệp Thiệu nói: “Tôi ở đằng sau cậu, vừa nãy đi tới cửa trường đón cậu thấy cậu lên xe cậu ấy.”
Trình Kha Nhiên: “……”

Sau khi tắt điện thoại, Đồ Lũng ngạc nhiên: “** má! Nghe như anh ta vì yêu mà ngu vậy! Vậy mà lại đi ngay sau xe chúng ta sao?”
“Đừng nói bậy, đây gọi là hơi thở của sự đẹp trai.” Trình Kha Nhiên mở cửa sổ xe, cậu muốn nhìn thấy xe Diệp Thiệu.

Đồ Lũng: “Đóng lại đi đóng lại đi, gió to lắm, chút nữa để tao tránh đi một lát cho hai người ở chung một chỗ.”
Trình Kha Nhiên kích động gật đầu: “Đổi chỗ nào có tính bảo mật cao đi, tao không muốn bị paparazzi cản trở tụi tao hẹn hò.”
Nửa đường phải thay đổi lộ trình, đến khi Trình Kha Nhiên vừa xuống xe, Diệp Thiệu đi theo sau cũng dừng lại, Diệp Thiệu còn mở cửa cho người ngồi đằng sau xe, là Cung Trạch Ngọc.

Diệp Thiệu nghiến răng nghiến lợi, “Mày có bị điên không? Xuống xe mau!”
Cung Trạch Ngọc: “Làm sao vậy? Ghế phụ đã không cho người ngồi rồi, tao nhờ mày mở cửa xe thôi cũng tủi thân lắm à?”
Diệp Thiệu mặc kệ anh ta, Cung Trạch Ngọc đứng thẳng người sửa sang quần áo: “Được rồi, tao đã để trống lịch để làm tư vấn cho mày, mày cũng nhường tao một tí đi?”
“……”
Cung Trạch Ngọc nhìn Trình Kha Nhiên, lại nhìn ra Đồ Lũng: “Mày xem, đi theo cậu ấy là cậu nhóc kia, chơi thân với nhau từ lâu rồi, là em họ của bạn tao, còn đi theo Trình Kha Nhiên học trường này, trong nhà thì có tiền, hoạt động duy nhất là ăn cơm cùng Trình Kha Nhiên, mày không cảm thấy nguy hiểm à?”
Diệp Thiệu hơi nhăn mày, Cung Trạch Ngọc vỗ vỗ ngực hắn: “Tí nữa tao giúp mày cản cậu ta lại, không cần cảm ơn.”
Trái tim Trình Kha Nhiên sắp nát rồi, sao hai người kia lại như vậy, rất gay….!
Vì thế cậu cũng kéo Đồ Lũng đi vào nhà hàng, không cả chào hỏi Diệp Thiệu.

Ngón tay trắng trẻo của Cung Trạch Ngọc chỉ vào bọn họ: “Nhìn thấy không? Cậu chàng trúc mã cách vách đấy, đã đến lúc phải cảnh giác rồi.”
Đồ Lũng nổi da gà đang cố không rút tay lại: “Tao đã ô uế rồi.”
Trình Kha Nhiên nói: “Không sao hết, sau này mày cũng dắt tay nữ thần của mày như vậy.”
“Nữ thần của tao rất bạo dạn, không giống như mày dông dông dài dài.” Vừa vào nhà ăn Đồ Lũng đã rút tay ra.

Vẫn luôn cảm thấy ánh mặt của Diệp Thiệu đằng sau sắc như dao nhỏ vậy, nhưng cũng không đến mức bị nghi ngờ chứ? Trai thẳng cũng nhạy bén như vậy sao?
Trình Kha Nhiên ngồi xuống trước, sau đó mới giả vờ như lúc này mới nhìn thấy Diệp Thiệu đi tới, vẫy vẫy tay về phía bọn họ.

Mọi người chào hỏi một hồi, trong lúc ăn cơm cũng không có tiếng nói chung, nhưng Cung Trạch Ngọc và Đồ Lũng lại chơi cùng một trò choi, hai người trò chuyện cũng rất vui vẻ ồn ào, khiến không khí bàn ăn tốt hẳn lên.

Ăn được ⅓ bữa cơm, Đồ Lũng giả vờ đi WC, rời đi.


Theo sát là Cung Trạch Ngọc nói có chút việc.

Diệp Thiệu cũng không bị ảnh hưởng, tiếp tục nói chuyện với Trình Kha Nhiên, khen ngợi trong tiết mục lần này cậu biểu hiện tốt như thế nào, khen tới mức Trình Kha Nhiên phải ngại ngùng.

Diệp Thiệu đúng là ông chủ hàng real, nói năng khoa trương như vậy
Đồ Lũng đi vệ sinh xong chuẩn bị nhân cơ hội chuồn thì lại đụng phải Cung Trạch Ngọc.

Đối phương lại cho rằng cậu chuẩn bị về bàn ăn lại giả vờ ngăn lại nói chuyện.

Cung Trạch Ngọc nói: “Thêm Wechat nhé? Lần trước sinh nhật tôi hai người đi vội quá nên quên mất.”
Đồ Lũng: Đại minh tinh chủ động add tôi? “Được ạ.”
Không thể để Cung Trạch Ngọc quấy rầy 2 người kia hẹn hò.

Đồ Lũng và Cung Trạch Ngọc chưa trở về, Trình Kha Nhiên xấu hổ nói: “Sao hai người họ lại không ăn vậy…”
Diệp Thiệu không quan tâm, hỏi Trình Kha Nhiên: “Cậu ăn no rồi à?”
“….Ừm.”
“Hôm nay đừng về ký túc xá nữa, về nhà tân hôn nhé?” Diệp Thiệu hỏi.

Trình Kha Nhiên: “????”
Đệt mẹ, tiến triển nhanh như vậy sao?
Tác giả có lời muốn nói:
Diệp Thiệu: Tôi cho cậu xem một thứ rất hay.

Trình Kha Nhiên: Oa! Rất thích (ngượng ngùng).


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.