Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế Tôi Mang Thai

Chương 12


Đọc truyện Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế Tôi Mang Thai – Chương 12


Vốn dĩ tên kia đã định lấy mình làm bậc thang để đi rồi, nếu có cơ hội được nổi tiếng ngay bây giờ, không khéo sẽ trực tiếp ly hôn cùng với hắn.

Lông mày Mia được vẽ cẩn thận chỉnh chu, lông mày cũng là vũ khí để cô biểu đạt cảm xúc thường ngày, mỗi khi battle cùng với người khác, đôi lông mày sẽ hơi nhếch lên trên.

“Không được? Nhưng chương trình sắp tới thật sự không thích hợp với cậu ấy, điều kiện của cậu ấy cũng rất ổn, bồi dưỡng làm idol…”
Diệp Thiệu liếc mắt nhìn về lông mày của cô: “Hôm nay chị vẽ lông mày lệch kìa.”
“Cậu…” Khí thế battle của Mia bị rút đi mất một nửa.

Diệp Thiệu nói thêm: “Không sao hết, có tranh cãi thì mới có đề tài, nếu cậu ấy tham gia mà không giành được thành tích, tổ sản xuất cũng không giúp đỡ, như vậy người xem sẽ tự phát hiện người mặt đẹp này có vô dụng hay không, việc này so với tìm một nhóm người nhan sắc bình thường thì còn có sức thuyết phục hơn nhiều.”
Mia nghĩ đi nghĩ lại: “Cũng có lý, nhưng tôi thấy chúng ta không cần phải dùng Trình Kha Nhiên ra làm bên đối lập, người đẹp trai cũng có rất nhiều, chúng ta có thể ký hợp đồng với Trình Kha Nhiên trước, ngoại hình của cậu ấy sẽ kiếm được rất nhiều dạng tài nguyên.

Nhưng nếu chúng ta lại để cậu ấy làm thí sinh tham gia chương trình huấn luyện trực tiếp như vậy, sợ rằng sau này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cậu ấy; nếu bây giờ mình tập chung bồi dưỡng cậu ấy thật tốt thì sau này chắc chắn sẽ nổi tiếng.”
Diệp Thiệu buồn bực: “Sao chị có thể chắc chắn rằng cậu ấy sẽ nổi được? Nói không chừng cậu ấy còn không muốn ký hợp đồng với chúng ta đâu.”
Mia: “Chương trình tổ chức ra là để tìm nguồn nhân tài, dù sao người thắng cuộc sẽ có cơ hội ký hợp đồng cùng với Duệ Kỳ, có ai không biết đến chuyện này đâu? Chắn chắn cậu ấy có ý định ký hợp đồng với chúng ta từ đầu, bây giờ tôi đã bật đèn xanh cho cậu ấy rồi, người ta mừng còn chẳng kịp, tôi sẽ liên lạc với cậu ấy.”
Diệp Thiệu cứ cảm thấy sốt ruột nôn nóng, hắn cảm giác Trình Kha Nhiên sắp thành siêu sao đến nơi rồi: “Cũng không hẳn là như vậy, sơ yếu lý lịch của cậu ấy viết không được rõ ràng, thứ tự báo danh cũng ở gần cuối, cũng chưa thể nói chắc rằng cậu ấy nghĩ về việc đó, tuổi cậu ấy còn trẻ, nổi tiếng sớm cũng không phải chuyện tốt.”
Mia ngẫm lại một lúc, ngón tay chỉ vào hồ sơ của Trình Kha Nhiên: “Cậu ấy học năm 3 đại học, 20 tuổi rồi, đủ tuổi để kết hôn luôn rồi, không phải cậu từng nói nổi càng sớm thì càng tốt sao?”
“Ừm, là tôi nói, cậu ấy không được cũng là tôi nói, như chị nói đấy, nếu thái độ của cậu ấy không tốt thì không cần nâng đỡ nữa, còn cậu ấy muốn tham gia cái này thì duyệt cho cậu ấy, bật đèn xanh đỏ tím vàng lên đi.” Diệp Thiệu đưa ra quyết định.

Mia: “Cậu nói gì mà tôi nói gì cơ….”
Tôi nghĩ cậu bị thần kinh rồi.

Trình Kha Nhiên cũng từng nói rồi, cậu ấy muốn nổi tiếng rồi sẽ ly hôn, nhưng lại không nói khi nào mới nổi, hay nổi như thế nào.

Diệp Thiệu cảm thấy đối phương đi theo phái diễn viên thực lực là tốt nhất, nói ngắn gọn thì việc này sẽ yêu cầu thời gian rèn luyện lâu hơn một chút.

Mia thì cảm thấy Diệp Thiệu không vừa mắt Trình Kha Nhiên.

Diệp Thiệu là một người đàn ông quái lạ, không ngờ hắn còn đi ghen tị.

…..!(ngày nào cũng ném cức vào mồm reup)
Trình Kha Nhiên mang máy chiếu về nhà, hẹn người thiết kế lên kế hoạch chỉnh sửa, làm rạp chiếu phim ngoài trời ở trên tầng.

Chờ cậu sắp xếp xong xuôi đã là 10 giờ tối, Diệp Thiệu vẫn chưa về nhà.

Ngày mai là thứ 2 rồi, hồi trước cậu cũng đã mạnh miệng nói, vì để cho việc đi lại thuận lợi hơn nên những ngày trong tuần cậu sẽ về lại ký túc xá ở,
Biết vậy lúc đó đồng ý ăn vạ ở nhà Diệp Thiệu mỗi ngày,
Hôm nay là đêm cuối cùng ở chung với Diệp Thiệu, còn muốn ăn cùng nhau một bữa cơm…!
Trình Kha Nhiên không biết nấu cơm, cậu gọi cơm hộp về, cuối cùng đói bụng chờ đến tận 11 giờ, đối phương vẫn chưa về nhà.


Trình Kha Nhiên lấy hết can đảm gọi điện cho Diệp Thiệu.

Nhưng người tiếp điện lại là giọng nữ, hơn thế nghe còn rất trẻ.

Đầu dây bên kia nghe rất ồn ào, âm nhạc náo loạn, người phụ nữ có hơi sốt ruột hỏi: “Ai vậy ạ?”
Trình Kha Nhiên “……”
Người đó lại nói: “Alo? Sao lại không lưu số vào nhỉ? Diệp Thiệu, tỉnh lại mau lên!!!”
Quên mất, Diệp Thiệu là trai thẳng.

Mình vượt rào rồi.

Đã nói là không can thiệp đến sinh hoạt cá nhân của Diệp Thiệu, sao lại cứ ngồi đây tình nguyện chờ đối phương trở về ăn cơm tối, người không về còn muốn gọi điện thúc giục.

Một đòn cảnh tỉnh này khiến Trình Kha Nhiên tỉnh táo lại.

Diệp Thiệu mời cậu ăn cơm tây là vì hắn cảm thấy kết hôn xong sẽ nợ mình một bữa cậu, e ngại mặt mũi của ông, anh ấy chỉ làm đúng trách nhiệm của mình.

Không phải bởi vì là kết hôn với cậu nên mới đi ăn cơm.

Trình Kha Nhiên nghĩ, là do cậu nhập diễn quá sâu, Diệp Thiệu là ảnh đế, sao hắn có thể để xảy ra sai sót gì được cơ chứ?
Nhưng cậu lại xem mọi chuyện đều là thật, rốt cuộc thì cậu vẫn nên biết lượng sức mình một chút, nếu không sẽ rất phiền phức.

Cả đêm Diệp Thiệu cũng chưa trở về.

Trình Kha Nhiên tự mình ăn cơm, một nửa kia đã nguội lạnh thì vứt vào thùng rác.

Sáng này hôm sau, tự mình dậy sớm, đi xe về trường học.

Đến khi Diệp Thiệu tỉnh lại đã là giữa trưa, đầu đau như muốn nứt ra, cảm giác như sắp chết.

Bình thường đi xã giao với mấy người tai to mặt lớn cũng không có ai lại chuốc rượu cho hắn như vậy.

Vậy mà về đến nhà lại không có tí tiếng nói nào.

Diệp Thiệu đi xuống tầng, cô dì chú bác đã rời đi từ đêm qua, căn nhà cũng không còn hỗn loạn nữa.

Ngày hôm qua là sinh nhật của mẹ hắn, tối hôm qua lúc hắn rời công ty mới được báo cho, thanh danh con trai bất hiếu đã được chứng thực.

Đi đến nơi thì gặp đủ các người thân họ hàng ở trong này, anh chị em họ đều tụ họp lại đây, hơn nữa cũng đã 4 năm không gặp, ai nhìn thấy hắn cũng chuốc cho cả đống rượu.


Diệp Thiệu ngáp một cái, mẹ Diệp nói: “Sao ngày nào anh cũng ở nhà bên kia, dù sao cũng không ai ở đó với anh, nấu cơm cũng không tiện, dọn về đây mà ở đi?”
Bấy giờ Diệp Thiệu mới nhớ ra Trình Kha Nhiên vẫn còn ở nhà kia.

Hắn vội vàng lấy di động ra, không cầm chắc nên điện thoại trượt khỏi tay, tí thì rơi xuống đất.

Mẹ Diệp trợn mắt: “Đã lớn đùng ra rồi còn không cẩn thận thế à? Di động có nóng đến bỏng tay thế không?”
“Không phải….” Diệp Thiệu không biết giải thích như thế nào: “Con không ở đó một mình nữa.”
“Yêu đương à?” Mẹ Diệp hỏi.

Diệp Thiệu trả lời theo bản năng: “Sao lại thế được, là đàn ông.”
“Con trai à?” Mẹ Diệp quay đầu đi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đàn ông thì không yêu đương được à? Đầu năm nay hai người đàn ông có thể đi lãnh chứng hợp pháp rồi.”
Diệp Thiệu “……”
Hợp pháp thật.

Mẹ Diệp mới đi hai bước lại quay về hỏi: “Sao lại có con trai ở nhà con? Lại là Cung Trạch Ngọc à?”
Diệp Thiệu cảm thấy mẹ hắn rất nhiều chuyện, nếu bà biết được quan hệ của hai người lại mất công thì điều tra hộ khẩu nhà người ta, sau đó lại nghĩ hai người muốn nắm tay cả đời, lại đến đó dạy bảo Trình Kha Nhiên.

Cuối cùng lại dọa Trình Kha Nhiên sợ đến chạy mất.

Vốn dĩ là quan hệ trong sáng, cuối cùng lại bị người nhà của mình làm cho xấu hổ.

“Không phải đâu mẹ, là nghệ sĩ trong công ty, đang học việc…ở nhà con trả tiền thuê nhà.” Diệp Thiệu bịa ra một câu chuyện.

Mẹ Diệp ngây thơ tin.

Xem ra đối phương là một cậu nhóc vừa đi học vừa đi làm.

Đến khi Diệp Thiệu trở về biệt thự thì đã gặp cảnh người không nhà trống.

Vốn Trình Kha Nhiên cũng chỉ mang theo một chút đồ tới, người vừa đi, căn nhà cũng không còn sót lại một chút dấu vết nào của cậu.

Diệp Thiệu nhớ tới Trình Kha Nhiên nói muốn lặp rạp chiếu phim ngoài trời, hắn đi lên tầng ba thì chỉ thấy một chiếc máy chiếu, một màn chiếu to tổ bố, còn lại thì rỗng tuếch.

Nhóc con Trình Kha Nhiên này…Vì sao có lúc lại cảm thấy cậu ấy nhiệt tình như lửa, nhưng trong chốc lát lại cảm thấy rất xa cách.

Diệp Thiệu nhắn tin cho Trình Kha Nhiên.


Diệp Thiệu: Cậu về rồi à? Sao không nói cho tôi một tiếng, tôi đưa cậu về lại trường.

Trình Kha Nhiên: Không cần đâu.

Trình Kha Nhiên: Ở chỗ kia cũng chỉ là để cho ông tôi xem.

Diệp Thiệu: Hôm qua tôi không về vì trong nhà có chút việc.

Trình Kha Nhiên: Không sao, không liên quan đến tôi, anh làm chuyện anh.

Diệp Thiệu nghĩ, may mà không nói mình đi ăn sinh nhật mẹ, nếu không Trình Kha Nhiên lại tưởng mình đòi quà sinh nhật của cậu ấy.

Vượt rào.

Trình Kha Nhiên đi hay ở là quyền tự do của cậu ấy.

Bản thân mình lại vội vàng xía vào, còn muốn chú ý tới người ta, không có phong độ của trai thẳng.

Chuyện của nhà hắn, Trình Kha Nhiên cũng không muốn xen vào.

Diệp Thiệu: Ừm.

Trình Kha Nhiên nhìn thấy chữ “ừm” của hắn, trong lòng vừa khổ sở vừa thoải mái.

Có chỗ nào giống hai vợ chồng chứ.

Vợ chồng nhà người ta có chuyện gì sẽ nói với nhau, giúp đỡ lẫn nhau.

Bọn họ là hợp đồng hôn nhân, Diệp Thiệu không nói cho cậu cũng phải.

Đồ Lũng đi vào phòng thì thấy Trình Kha Nhiên đang rơm rớm nước mắt.

Cậu ta ném cặp sách sang một bên: “Làm sao vậy, sao lại khóc?”
Trình Kha Nhiên lau khóe mắt, phần da bọc giấy hôn thú cũng sắp bị rách ra: “Không sao, chỉ thương bản thân ngày ngày đi tới bờ vực tình yêu.”
“Không phải, là hôn nhân, hôn nhân với tình yêu có thể là hai chuyện khác nhau đó.” Đồ Lũng sửa lại.

Trình Kha Nhiên nói: “Cảm ơn mày, so với lúc nãy thì tao khó chịu hơn rồi.”
“Không phải khách khí, là chuyện nên làm.” Đồ Lũng cảm thấy mình có nghĩa vụ huấn luyện cho tâm lý của Trình Kha Nhiên hàng ngày.

Ngay sau đó, Trình Kha Nhiên nhận được tin tức 4 giờ chiều nay sẽ đến Duệ Kỳ phỏng vấn, đi muộn cũng không được chờ.

Trình Kha Nhiên nghĩ, cho dù hai người họ có phòng tân hôn, nhưng Diệp Thiệu không muốn ở cùng thì cũng sẽ không quay về, bây giờ mình đi phỏng vấn mà được thông qua, sau này lại tham gia chương trình, chẳng phải sẽ được thường xuyên đi vào Duệ Kỳ nhìn thấy Diệp Thiệu.

Trước sau vẫn hèn mọn như vậy.

Duệ Kỳ là công ty của Diệp Thiệu, cậu cũng không biết mỗi ngày Diệp Thiệu bận rộn như vậy thì làm gì ở công ty, không phải ông chủ chỉ cần ngồi phòng uống trà ký tên sao?

Lần này nhất định phải đi xem.

Trình Kha Nhiên lấy lại lạc quan rất nhanh, chuẩn bị xuất phát.

Ở bên kia Diệp Thiệu cũng có rất nhiều tiết mục phải chuẩn bị, chương trình phát sóng trực tiếp mà Trình Kha Nhiên sẽ tham gia là “Bạn yêu diễn xuất.”
Tìm kiếm những người có niềm đam mê với diễn xuất, từ điểm xuất phát sẽ có 50 người, sau qua trình huấn luyện và nâng cấp, chỉ chọn ra 10 người.

Sau đó sẽ ghép cho bọn họ một người hướng dẫn tương ứng, sau đó huấn luyện chuyên nghiệp và chỉ đạo, tiến hành làm các mục như: kịch sân khấu, kịch bản phim truyền hình, và kịch phim điện ảnh.

Người huấn luyện mới là tiết mục hấp dẫn người xem nhất, chương trình sẽ mời những diễn viên có thực lực, cũng có minh tinh lưu lượng để làm thầy cô giáo huấn luyện cho bọn họ.

Lúc đó chắc chắn sẽ tạo ra một vài mâu thuẫn xung đột gì đó.

Cuối cùng là đánh giá từ ban giám khảo chuyên nghiệp, khán giả bình chọn rồi ra kết quả.

Dự định là có 5 người thắng, 2 người đứng đầu có thể trực tiếp đi tới Duệ Kỳ nhận kịch bản làm vai chính do công ty sản xuất.

5 người đó đều sẽ nhận được cơ hội ký hợp đồng với Duệ Kỳ.

Người báo danh có khoảng 1500 người, fans của Diệp Thiệu chiếm mất 1300.

Diệp Thiệu đột ngột công bố về sau không đóng phim nữa dẫn tới việc đại đa số fan đều rất thương tâm, giờ biết hắn đang ngồi sau màn cũng nghĩ đủ cách để tới gần hắn hơn một chút.

Khi Trình Kha Nhiên đi tới nói phỏng vấn còn nhìn thấy một nhóm nữ sinh đi ra từ thang máy, thì thầm to nhỏ.

Giọng nói còn hơi ấm ức.

“Vòng đầu tiên đã bị đánh rớt gần như đầu là fans của Diệp Thiệu, đối với chúng ta như vậy là không công bằng.”
“Đúng thế, tuy rằng chúng ta là fans, nhưng cũng rất muốn diễn kịch.”
“Có rất nhiều người tới đây chỉ vì muốn nhìn thấy anh ấy, ai ngờ ảnh còn chẳng có ở đây, chúng ta khổ quá mà, người thì không được thấy, phỏng vấn cũng không được qua.”
Trình Kha Nhiên vừa nghe fans của Diệp Thiệu sẽ không qua được phỏng vấn thì hơi hốt hoảng.

Tuy rằng không ai biết cậu là fans của Diệp Thiệu.

“Xin lỗi các bạn, cho tôi hỏi một chút,…Mọi người phỏng vấn xong rồi sao?” Trình Kha Nhiên dùng hết can đảm để bắt chuyện.

Hai cô gái ngạc nhiên, đơ người một lúc mới nói: “Vốn tưởng cậu là nghệ sĩ của Duệ Kỳ, cậu cũng tham gia phỏng vấn vào chương trình à?”
“Ừ…bạn yêu diễn xuất, tôi tới phỏng vấn, chỉ muốn biết quy trình như thế nào thôi.” Trình Kha Nhiên nói.

Một cô gái nói: “Rất đơn giản, ở trong sảnh có rất nhiều người đang chờ, dựa vào số báo danh để gọi lên thôi, mỗi người sẽ được chọn một cảnh phim nhỏ để diễn thử, giám khảo nói qua thì sẽ qua, nói cậu không qua thì…Rất có thể cậu chính là fans Diệp Thiệu.”
Trình Kha nhiên “……”
Tác giả có lời muốn nói:
Trình Kha Nhiên: Bị loại từ vòng gửi xe mất…!
Diệp Thiệu: Ai chứ là cậu thì chắc chắn sẽ qua..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.