Sát Trận

Chương 14: Hồng nhan họa thủy


Đọc truyện Sát Trận – Chương 14: Hồng nhan họa thủy

Cảnh tưởng ảm đạm của gia dịch hội cuối cùng cũng chấm dứt. Tiêu Đông gọi điện về cty báo cáo tình hình, loại tình huống này cũng nằm trong dự đoán của lão bản, cho nên lão bản cũng không hỏi nhiều, trực tiếp cho hắn về nhà.

Sau mấy ngày tăng ca, Tiêu Đông túi lớn túi nhỏ về đến nhà, ngay lập tức ngủ thẳng một giấc, đến 7h tối mới mơ màng tỉnh lại. Lão mụ qua nhà hàng xóm chơi, Tiêu Đông cũng là tự ăn chút gì đó, xong xuôi hắn liền lấy túi đồ ra sắp xếp lại, danh thiếp nhận được ít đến đáng thương. Tiêu Đông cuối cùng nhìn đến danh thiếp của Hạ Vân Dương, thiết kế ngắn gọn tinh xảo, không khoa trương cũng không tục tằng, thật khiến Tiêu Đông sinh ra hảo cảm. Tiêu Đông tổng cảm giác tên này thập phần quen thuộc, nhưng nghĩ mãi cũng không ra, đành phải đem nó đặt ở một bên. Lúc này, Lâm Tương lại gọi điện đến.

“Đông ca, ngươi nếu đã trở về sao không thượng trò chơi a.”

“Lần này lại là đại sự trọng yếu gì nữa?”

“Không có việc gì, ngươi không đến, đại gia nhớ ngươi.”

Tiêu Đông hừ một tiếng, cũng không phải mấy tháng mấy năm không có tới, có cái gì để nhớ, lại nói hắn cùng những người bên công hội đó căn bản không quen, làm sao khả năng sẽ có người nhớ hắn. Hắn mở ra máy tính, chậm rì rì thượng tuyến. Không biết là tại sao, Tiêu Đông gần nhất đối với trò chơi này không làm sao nhiệt tâm, có lẽ là bởi vì công tác bận rộn, cũng có thể là do người nào đó mang đến áp lực cho hắn. Trước đây hắn chỉ cần tiến vào trò chơi là chẳng sợ cái gì đều không thể làm, dù chỉ là đứng ở sơn cốc xem phong cảnh trong chốc lát cũng đểu cảm thấy thoải mái, tự tại, những cảm giác đó giờ như không còn muốn sót lại chút gì. Lâm Tương cũng vô số lần thật cẩn thận hỏi hắn vì cái gì lịa không thích hòa hoãn, cùng ngoạn với Bất tử chiến hồn, Tiêu Đông chính mình cũng không rõ, chỉ là bản năng đối với kẻ có tiền có một loại phản cảm, chẳng lẽ này chính là tâm lýcừu phú (thù hằn với sự giàu có) trong truyền thuyết sao? Tiêu Đông lười nghĩ, không yên lòng vào trò chơi. Công hội kênh lý theo thường lệ một mảnh rồng cuốn hổ chồm (*),“Đông ca”, “Cao thủ”… Linh tinh đủ thứ xưng hô, hắn làm bộ không thấy được, đi tìm đội ngũ hạ bản sao.

(*) rồng cuốn hổ chồm: khi thế mạnh mẽ, mãnh liệt

Đứng ở NPC bản sao cả nửa ngày, đội ngũ thì không thấy đâu, ngược lại gặp gỡ vài cái cừu nhân, thiếu chút là đánh nhau. Tiêu Đông dựa vào thao tác xuất thần nhập hóa giữa một đám người vây bắt truy đuổi mà trốn được về thành, đối phương liền lên kênh TG chửi ầm lên.

“Cao thủ lại bị người mắng.” Hạ Vân Dương kêu Ngũ Võ khi nhìn đầy những thông tri thô tục.

“Rất bình thường, không phải mỗi ngày đều bị mắng sao? Cao thủ ngạo thị quần hùng, cừu nhân khắp thiên hạ, lại trăm chiến bất tử, người hận hận rất nhiều.”

“Mắng khó nghe như thế, hắn làm sao không tức giận, luôn luôn chưa từng thấy hắn hồi đáp câu nào.” Hạ Vân Dương đối với những kiểu ngôn ngữ này tương đối khiết phích, chẳng những bản thân không nói lời thô tục, cũng cấm người xung quanh nói, đôi thi Ngũ Võ bật ra “dựa vào”, hắn cũng đại lượng không so đo. Nhưng giờ phút thấy Tiêu Đông bị mắng chửi, gia đình cả tổ tông mấy đời cũng không được tha, trong lòng có chút khó chịu. Vừa định phát mật ngữ hỏi Tiêu Đông có muốn hay không tìm người hỗ trợ giết cả đám kia, lại nhìn đến Mĩ lệ nhân sinh ở trên kênh công hội thảo luận: “Hóa ra miệng mồm hắn thật sự là bẩn như thế.”

Hạ Vân Dương không lưu ý hắn đang nói ai, liền hỏi câu: “Ai a?”

“Cái kia kêu Quỷ Yểm, không thấy hắn đang xoát đến náo nhiệt kia a.”


Hạ Vân Dương lại đem kênh TG kéo xuống một chút, nhìn thấy những lời nhục mạ khó nghe đến không thể khó nghe hơn, hắn thật sự nhìn không được, tái hạ xuống, quay qua hỏi: “Người kia là ai?”

“Cừu nhân của Đông ca.”

“Ta biết là cừu nhân của hắn, không phải cừu nhân thì làm gì phải mắng hắn?”

“Vậy ngươi hỏi ta cái gì a?”

“Ta nghe ngươi lời nói vừa rồi giống như có nội tình, liền muốn hỏi thăm một chút.”

“Người này ta nhận thức, hiện đang theo đuổi ta.” Lâm Tương áo cộc quần đùi ngồi xổm trên ghế đánh chữ.

Hạ Vân Dương thiếu chút nữa lại văng lên, hỏi hắn: “Hắn làm sao coi trọng ngươi?”

“Ta thiên sinh lệ chất a! Mấy ngày hôm trước đi trong miếu, một lão hòa thượng cho ta toán mệnh, nói mông ta ngồi ở số đào hoa, năm nay nhất định chuyển vận.”

“Lão hòa thượng ngốc nghếch ở miếu nào cấp cho ngươi bài toán này?”

“Ta cũng quên.”

“Vậy ngươi mông hạ đào hoa liền xuất hiện trên người của ngươi.”

“Này cũng là mệnh a!” Lâm Tương gãi gãi mông nói, “Bất quá các ngươi không cần lộ ra, ta sẽ đi thay Đông ca báo thù.”


“Ngươi muốn làm cái gì?”

“Chưa nghe qua hồng nhan họa thủy sao?”

“Ngươi cho là người khác đều như ngươi không văn hóa.”

“Ta chuẩn bị xâm nhập nằm vùng, đem đám người này triệt để làm đổ.” Lâm Tương nói, “Lần này căn bản không quan chuyện của hắn, hắn còn nhờ cơ hội đi thóa mạ Đông ca, cừu này không báo ta không phải Mĩ Lệ, đối phó với kiểu người này phải dùng thủ đoạn mới được.”

“Cụ thể chuẩn bị làm sao làm? Có cần tài trợ hay không?”

“Tạm thời không cần, ta chuẩn bị như vậy… ”

Lâm Tương đang định đem kế hoạch ti bỉ vô sỉ nói ra, liền nhìn đến Tiêu Đông ở tại kênh công hội: “Ngươi cẩu phản đồ lại muốn chết đúng không? Nhanh lăn lại đây hạ bản sao, còn thiếu một tế ti, nội trong 2p mà không đến, ngươi vĩnh viễn đừng đến đây.”

“Đến đây đến đây.” Lâm Tương nói, “Lập tức đến, ta lập tức mang cả người lẫn mông cùng nhau đến.” Đáp lời xong, liền phát nốt mật ngữ cho Hạ Vân Dương: “Đợi xem kịch vui đi.”

“Cao thủ uy vũ a.” Hạ Vân Dương cảm thán, “Bình thường kêu Mĩ Lệ đến bản sao đều ra sức khước từ, cao thủ kêu một tiếng mà cả người lẫn mông đều mang đi, xem ra có vài người chính là không thể đối hắn rất khách khí.”

Ngũ Võ gật gật đầu: “Ta cảm giác ngươi nói phi thường có đạo lý.”

Ngày hôm sau đi làm, Tiêu Đông hướng lão bản báo cáo tình huống trong 2 ngày triển lãm, tiếp theo liền an vị, bắt đầu cân nhắc đống danh thiếp. Một đám nhận điện thoại phần lớn đều là thuận miệng qua loa vài câu, bất quá cũng có người kêu hắn đem báo giá đến xem qua mới nói tiếp, thậm chí còn có người nói nhầm rồi, căn bản không có qua triển hội. Tiêu Đông cầm lấy danh thiếp của Hạ Vân Dương, kí ức về khách nhân này hãy còn mới mẻ. Hạ Vân Dương diện mạo anh tuấn hào hoa phong nhã, thái độ lại phi thường hữu hảo, khó tránh khỏi sẽ khiến nhân tâm sinh hảo cảm, Tiêu Đông nhìn danh thiếp ngược lại không dám đường đột gọi điện thoại quấy rầy, do dự nửa ngày vẫn là quyết định để sau hẵng tính. Nhưng là không nghĩ tới hắn không đi tìm người, người ngược lại tìm đến đây. Giữa giờ nghỉ trưa, Tiêu Đông nhận được một cuộc điện thoại xa lạ, thông tri hắn ngày hôm sau đi phỏng vấn.

“Cái gì… phỏng vấn?”


Tiêu Đông hồ đồ, công tác hiện giờ cũng đã làm được nửa năm, thật sự nghĩ không ra lâu như thế còn có ai sẽ nhớ tới hồ sơ trước đây của hắn, lại đột nhiên thông báo hắn đến phỏng vấn. Hắn báo cho đối phương biết chính mình đã có công tác, hơn nữa ngày mai không có khả năng sẽ qua được. Điện thoại bên kia lại hỏi hắn sau đó thì sao, Tiêu Đông đành phải trả lời một tuần đều phải đi làm, chính xác cự tuyệt nàng. Nhưng mà vị cô nương thanh âm dễ nghe này vẫn bám riết không tha, khách khí thỉnh hắn đợi trong chốc lát, như là đi xin chỉ thị thượng cấp, rất nhanh lại trở về nói, thứ bảy hoặc là chủ nhật đều có thể, làm ơn đến một chuyến.

(mjh cũng mong sau này sẽ có cty mời mình kiểu này)

“Xin hỏi là ứng cử cho vị trí gì?”

“Trợ lý chủ tịch.”

Cái này Tiêu Đông triệt để lờ mờ, nhìn lại chỗ tên cty vừa ghi, tái đối chiếu với danh thiếp Hạ Vân Dương cho hắn, loại tình tiết này chỉ có thể tại kịch lý mới có thể phát sinh đi. Chẳng lẽ chính mình vận khí tốt như thế, chỉ là thoáng nhìn qua ở hội triển lãm, lại có vị chủ tịch để ý đến hắn, nghĩ hắn là có tiềm chất làm trợ lý.

Sau khi mơ hồ hạ máy, Tiêu Đông đem cuộc gặp gỡ kì ngộ này kể cho Lâm Tương.

“Mẹ, công ty lớn a, trợ lý chủ tịch điều kiện là soái ca sao? Ta đây cũng phải đi a.” Lâm Tương tại quán ven đường chỗ ngồi chụp bàn, đối Tiêu Đông nói, “Ngươi xem ngươi chính là không giống với, ta chờ vận đào hoa đến mốc meo, ngươi liền chuyển vận, trợ lý chủ tịch một năm có thể có hơn mười vạn đi.”

“Ta cuối cùng cảm giác chuyện này rất kỳ quái.”

“Có cái gì kỳ quái, hắn là chủ tịch của một cty lớn, còn có thể lừa tiền lừa sắc?”

“Ngươi đừng nói bậy bạ, hiện tại công ty lửa đảo đâu có nhiều đâu.”

“Di?” Lâm Tương lấy danh thiếp ra xem, nhìn lại nói, “Người này kêu Hạ Vân Dương, cái tên nhà giàu mới nổi Bất tử kia không phải cũng kêu Vân Dương sao?”

Tiêu Đông nghe nói xong liền một trận tim đập nhanh, Lâm Tương tiếp theo nói: “Hắn msn thượng danh tự là Vân Dương, sẽ không tình cờ như thế chứ.”

Tiêu Đông nắm trụ cổ Lâm Tương đặt tại trên bàn nói: “Nếu thật sự không phải tình cờ, để ta biết chuyện này lại cùng ngươi có quan hệ, ngươi nghĩ xem… ”

“Làm sao có thể.” Lâm Tương vội vàng cầu xin tha thứ nói, “Ta làm sao thần thông quảng đại như thế, loại chuyện tốt này đã sớm chính mình chiếm, ngươi nói có phải hay không.”


“Dù sao ngươi nên cẩn thận nói cho ta một chút.” Tiêu Đông nói, “Ngươi gần đây đang làm cái gì, cả ngày cùng cái tên Quỷ Yểm kia cùng nhau.”

“Không làm cái gì, nói chuyện yêu đương nha.” Lâm Tương gắp đồ ăn cho hắn nói, “Quỷ Yểm này hiện tại yêu ta yêu đến phải chết, có thể cho ta đi ăn phân.”

“Đang ăn cơm, ngươi có thể hay không không cần ghê tởm như thế.”

“Có thể.”

“Ngươi… phó lưu manh, hắn làm sao tin tưởng ngươi là nữ.”

“Video a, đơn giản.” Lâm Tương cười nói, “Tối hôm qua ta thượng tuyến tại quán net, bên cạnh có một tỷ tỷ, nhìn ăn mặc cũng rất ***y, ta chuoj một chút ảnh của nàng, tiểu tử Quỷ yểm này cũng chưa nhìn ra sơ hở.”

“Ngươi thật là sâu hại.”

“Dù sao không cần ngươi bận tâm, ngươi khinh thường mắng hắn, ta đây liền giúp ngươi mắng.”

“Cứ để hắn mắng, ta che chắn là xong.”

“Kia không được, ngươi là che chắn, còn người trong khu đều nhìn thấy, ta xem bất quá ngươi cũng chỉ đi giết hồng danh, coi như ác giả ác báo đi, đã thế ngươi cũng chưa từng đáp lại lấy một câu, thế mà hắn cứ tiếp tục chửi mắng ngươi lâu như vậy, nếu ta không đùa chết tên xú tiểu tử này, ta sẽ không gọi là Bộ Kinh Vân.”

“Ngươi lúc nào kêu Bộ Kinh Vân.”

“Mặc kệ người khác nói thế nào, dù sao ta chính là một người như vậy.”

Tiêu Đông đoạt lại danh thiếp, nhẹ nhàng đập cho hắn một bàn tay nói: “Tỉnh lại đi, ăn cơm.”

“Úc.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.