Sát Thủ Xuyên Không - Nữ Chủ, Nam Chủ Ta Không Nhịn

Chương 30: Khốn kiếp.[ 1 ]


Đọc truyện Sát Thủ Xuyên Không – Nữ Chủ, Nam Chủ Ta Không Nhịn – Chương 30: Khốn kiếp.[ 1 ]

Chap này dành tặng cho Lam_nhii nhé vì nàng ấy đã giật được tem~ ở chap trước
* Lưu ý : Vote trước khi đọc.
———————- Phân cách tuyến ————————–
– Mày làm tao bị loại rồi. – Thiên Lan.
– Có gì đâu mà phải bức xúc thế, tại mày làm ngu quá thôi.- Bảo Linh
– Hừ ….. – Thiên Lan.
– Này tao có kế hoạch – Bảo Linh.
– Gì đây, mày định để tao rước họa vào thân nữa à ?? – Thiên Lan
– Tao có cách để cho con Hà Ly nó bị loại ra khỏi vòng thi – Bảo Linh.
– Thế nào ………. – Thiên Lan
– Thế này nài ….. – Bảo Linh ghé miệng vào tai Thiên Lan – Mày hãy ……..
– Ừm …. ờ

—————————— Phân cách tuyến ———————————-
– Hà Ly đau không – Ái Nhi cầm chân Hà Ly lên xem – Mình đi lấy thuốc nhé ….
– Khỏi, không sao- Mấy vết thương này có nhằm nhè gì với những gì cô đã trải qua ở kiếp trước.
– Về nhà, cậu hãy dưỡng sức đi để mai thi tiếp – Peter
– Ừ – Hà Ly phẩy phẩy cái tay – Các cậu về đi.
Nói xong, cô bắt đầu quay ra cửa, lái chiếc xe à đâu, là chiếc siêu xe đi về.
….. Tinh …..
Ồ, có tin nhắn. Hà Ly lấy chiếc điện thoại trong túi ra.
Số lạ, là số lạ. Cô mở mục ra, nó hiện lên một dòng chữ : Tối 10h, hẹn gặp nhau ở sân sau của quảng trường.
Woa, hay thật, có người thích thách thức cô, chờ đấy mà coi, muốn gặp cô ???? Ừ thì cô cho gặp… Haiza chưa tìm hiểu xem họ có đên hay không mà đã đắc trí đi luôn như vầy à ???
Bực mình quá, cô phóng xe luôn về nhà..
—————– 7h tối
– Đi không ??
– Có nên đi không ??
Hà Ly lẩm bẩm suốt cả bữa ăn. Chưa bao giờ cô lại quan tâm đến những vấn đề này, nhưng vì nội dung trong bức thư có vẻ bí hiểm, hay hay mà lâu lâu lại không có trò vui như vậy….
—————– 8h tối
– Quyết định vậy đi, mình sẽ đi, chắc chắn sẽ đi.
—————– 9h tối
– Nhưng linh cảm mách bảo không đi, nhỡ đâu có truyện gì bất trắc..
—————- 9h 45 tối

– Đường đường là một sát thủ, sợ gì mấy cái này…
Nói xong, cô chạy vô nhà để xe, lái em siêu xe màu đen đến quảng trường, mồm lẩm bẩm : Cái con mà gửi tin nhắn ấy, mày tan xác rồi con. rồi thở dài một tiếng.
Chiếc siêu xe dừng lại tại một cánh cổng. Woa, khung cảnh ở đây thật tuyệt. Đùa thôi, nếu là au thì au chạy mất dép luôn rồi. Lá cây rụng đầy sân, tiếng gió hiu hiu thổi cuốn những lá cây này tạo nên một vẻ hiu quạnh. Phía sau cánh cổng màu đen là toàn bộ cổng trường, âm u không có nổi đến một ngọn đèn. Hà Ly trèo cổng. Cô đi ra sân sau của nơi này, ôi trời ơi, cỏ mọc rậm rạp, có hai ánh đèn điện duy nhất là ở 2 cửa phòng VS. Cô đứng đấy……. và chờ …
—————– 10h 30 tối
– Hừm, chưa đến.
Hà Ly tự nhủ rằng có lẽ hắn chỉ đến muộn chút thôi, mình đành chờ vậy.
—————– 11h đêm
Hà Ly mất kiên nhẫn, bực mình đập vỡ cửa nhà vệ sinh. May mà cửa được làm từ chất liệu tốt nên mới chỉ bị gãy đôi thôi.
Cô hừ một tiếng rồi bước chân ra về.
Đi đến chỗ cỏ rậm rạp. Đây là nơi âm u nhất, không có nổi một ánh đèn, mọi thứ như chìm vào trong bóng tối.
* Sột soạt *
– Ai ?? – HÀ Ly quát to.
Tiếng sột soạt cứ thế mà xảy ra đến nỗi cô không xác định rõ phương hướng.
– Yaaaa – Woa, một tên sát thủ cầm một cái gậy bằng sắt đưa lên định đánh vào đầu Hà Ly nhưng may, cô chặn kịp.
Cô lấy nốt tay còn lại ra định bẻ gẫy cái gậy. Nhưng từ đằng sau

* Bộp *
Phải, nếu chúng đi đánh nhau với cô thì đâu thể chỉ có 1 tên thôi đâu… Hà Ly bắt đầu loạng choạng. MÁu từ trên đầu chảy xuống. Mắt lim dim dần, rồi nhắm hẳn. TRong tiềm thức, cô vẫn nghe thấy tiếng bọn họ.
– Mày cho nó vào bao đi.
– Ừ, không ngờ con này lại bắt dễ như vậy..
– Không hổ danh là Bảo Linh ta.
– Hahaha cứ giữ chân nó như vậy thì chắc chắn sáng mai nó sẽ không đi thi được rồi
* Ahahaha *
Tiếng cười quỷ dị, đắc trí xen lẫn bầu không khí u ám khó chịu của quảng trường này và một mùi máu ngọt tươi của ai kia đang nằm trong bao.
—————— Hết —————
E hèm, cháp này hơi vớ vẩn nhỉ, tại dạo này óc cạn quá rồi. Có nàng nào rảnh thì ib tâm sự hoặc cho ta thêm một vài ý tưởng đê.
Mà nài, ta viết truyện mới rồi, không biết có hay không nhưng mong các nàng hãy vote ủng hộ ta nha. Oye


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.