Sát Thủ Xuyên Không - Nữ Chủ, Nam Chủ Ta Không Nhịn

Chương 28: Tiệc tùng cho đã đi !!!!


Đọc truyện Sát Thủ Xuyên Không – Nữ Chủ, Nam Chủ Ta Không Nhịn – Chương 28: Tiệc tùng cho đã đi !!!!

Chap này dành tặng cho Lee_Sandy1409 vì đã giật được tem~ ở chap 21 nhá. Các nàng đọc chuyện vui vẻ ha!!!
**************************************************************************
– Oye !! Thi xong rồi anh em mình quẩy tiệc cho đã đê – Hoàng Nam
– Lets go. – Peter
– Hoàng Nam, Alo cho anh Hiếu đi. – Ái Nhi
– Ừ. – Hoàng Nam
Nói rồi cậu lôi cái Iphone 7 plus trong túi ra. Nhấn vô cái cái tên Ác ma . { Dương Hiếu : đúng là thằng em trai mất dậy }.
– Woa, anh Hiếu, Hà Ly vào vòng trong rồi, hẹn nhau ở cửa hàng ” Number one ” nhá. Đến sớm vào. – Hoàng Nam
[ Ừm, gửi lời chúc mừng của anh đến Hà Ly nha ]
– Rồi đến lẹ đi, có gì nói sau. – Hoàng Nam
Nói rồi, cả nhóm kéo nhau ra ngoài đại sảnh. OMG, bọn họ ở đây, đám tra nam đáng ghét cùng nữ chủ, nhỏ Thiên Lan nữa. Muốn đập vào mặt ghê ha !!!
– Bảo Linh, em không mệt chứ – Hàn Minh
– Vất vả cho em rồi – Anh Kim
– Không biết đủ sức cho tối nay không ta! – Tuấn Anh
– Nói gì vậy . – Thiên Hạo.

– Thôi, em không sao, chúng ta đi thôi. – Bảo Linh.
– Ngô ~ Hà Ly, đi chung không ?? Hôm nay cậu làm tốt đấy – Bảo Linh liếc nhìn sang Hà Ly.
Buồn nôn quá, cô cần một cái túi, ọe ọe !!
– Chỗ này có con chó nào sủa ý nhỉ, ẳng hoài – Hà Ly ngoáy ngoáy cái tai.
– Haha, rõ ràng có cái biển cấm chó mèo ở đằng kia mà. – Ái Nhi..
Nam Thiên đỏ mặt tức giận, quát :
– Mấy người vừa phải thôi .
Haha, quát ai ?? Cậu còn nhỏ tuổi hơn tôi ấy … ” – Hà Ly
– Thôi, chúng ta đi, ở đây toàn cái mùi ô uế . – Hà Ly.
– Toàn dãi chó nhỉ. Ahahaha – Diễm Lệ.
Peter đã lấy cái xe Em yêu của hắn ra từ bao giờ.
– Lên xe đi, đừng để Dương Hiếu đợi lâu, không thì chết với ảnh đấy . – Peter
– Ừ – Đồng thanh cả bọn.
* Cạch * – Mời các quý cô – Hoàng Nam mở cửa xe ra cho Hà Ly, Diễm Lệ cùng Ái Nhi.
– Oa, ga – lăng ghê ha … – Diễm Lệ.
Hoàng Nam đỏ mặt gãi đầu. Thế là Peter phóng thẳng xe đi để lại cho bọn Quạ đen kia hít khói.
* Kít * Chiếc xe hạng sang đỗ trước cửa của một cửa hàng 7 sao. Peter định mở cửa xe ra thì Hà Ly chặn lại :
– Ngồi yên.
Thấy chiếc siêu xe màu xanh cứ đỗ ở đấy không cho các xe khác của khách vào. Nhân viên cửa hàng chạy ra nhẹ giọng nói :
– Xin lỗi quý khách …….
– Trải thảm ra . – Hà Ly cắt ngay lời của nhân viên khách sạn.
– Nhưng thảm chỉ dùng để cho những khách mời danh giá hay là vào dịp quan trọng thôi ạ…
– Trải ra ….
– Nhưng …
Nhân viên quay ra nói với quản lý.
– Thưa ngài, họ đòi trải thảm.

Ông quản lý kìm nén sự tức giận quay ra nói với vị khách hàng khó tính :
– Xin lỗi quý khách, mong cô,…..
– Trải thảm ra, đừng để tôi nói nhiều, không thì tôi sẽ san bằng cái cửa hàng này đấy. -Hà Ly quát vào mặt ông quản lý.
Ông ta nghe thấy thế giật bắn mình, thật ra ông không muốn trải thảm nhưng các xe ở đằng sau cứ bấm còi mãi.
– Trải thảm ra đi. – Ông bất lực nói với nhân viên. Cả đời ông chưa từng nghĩ cái chuyện đắng lòng như thế này sẽ xảy ra.
5 sau, tấm thảm mang trên mình một màu đỏ tươi của máu được trải ra, quản lý khách sạn uy nghiêm mở cửa mời vị khách trong xe bước ra ngoài.
* Cạch *
Cánh cửa mở. Ba nữ hoàng học đường kiêu ngạo bước lên trên chiếc thảm, nhưng hàn khí trở lên u ám bởi cô gái ở giữa, phải là Hà Ly. 2 chàng trai à không, hai chàng hoàng tử bước ra đi bên cạnh bộ 3 hoàn hảo. Có vẻ những con người này chính là những tuyệt tác của Thượng Đế. Hai hàng nhân viên, quản lý nhà hàng cung kính cúi chào những con người này.
– Boss….Boss đến rồi. – Các anh chị ở quầy ngân sách thấy nhân viên chạy đến nói vậy thì vội vàng nhấn chuông báo động đến các cục bộ trong cửa hàng.
Vì sao à ?? Bởi trong cửa hàng này, nếu vị khách nào mà được quản lý trải thảm đỏ thì đó được coi như là đại boss của nhà hàng.
– Mời tiểu thư đến quầy thu ngân. – Quản lý dõng dạc nói.
– Biết rồi. – Hà Ly rẽ sang bên tay trái, nơi có một cái quầy dát vàng, bàn ghế hàng hiệu.
– Thưa …. thưa …. tiểu thư ….. xin tiểu thư nói Họ & Tên để chúng tôi sắp …. sắp xếp chỗ ngồi. – 1 nhân viên nói.
Hà Ly chống tay lên cái bàn lạnh lùng nói :
– Người …. Thừa …. Kế. – Cô nhấn mạnh từng chữ một.
Nhân viên vô thức ghi luôn cái tên người thừa kế vào.
– À mà khoan đã, người thừa kế ?? – Nhân viên tỉnh ngộ hỏi lại.
Hà Ly xoay người, mắt hướng nhìn toàn bộ nhân viên trong nhà hàng.

– Phải, tôi chính là người thừa kế Nguyệt Hà Ly.
Cái gì ?? Đây chính là người mà chủ tịch nhắc đến sao, vậy đây là người thừa kế à ?? Một loạt các câu hỏi hiện lên trong đầu mọi người. Nhân viên và ông quản lý lúc nãy quỳ xuống :
– Xin lỗi tiểu thư, tôi thật đắc tội với người.
– Ông cứ chờ đấy. – Hà Ly cùng tiểu thư, công tử của các công ty đối tác đi đến một bàn VIP ngồi chờ Dương Hiếu.
15 sau :
– Aiza tắc đường dễ sợ luôn, mai mua luôn cái trực thăng đi cho nó thoải mái.- Hoàng Nam mệt mỏi bước vào.
– Ngô ~ anh đến chậm nha – Ái Nhi nói.
– Hà Ly, chúc mừng em nha. Quà nè. – Hoàng Nam lấy từ đằng sau ra một hộp quà màu tím than
– Cảm ơn. – Hà Ly nhận lấy hộp quà rồi bỏ gọn sang 1 bên.
” Kì thật, hồi trước nhận được quà của mình thì hớn hở bóc ra luôn mà, sao giờ đây lại … ”
Dương Hiếu ngồi vào chỗ. Tất cả cùng nâng ly :
– Hôm nay chúng ta chúc mừng cho 2 nữ hoàng nào. 1 ….. 2…… 3…… Yô
____________ The End ____________
Woa ta đã viết xong 1 chap rồi. Đằng nào ngày mưa cũng chẳng làm gì mờ. Động viên ta nhá. Voted vô nha.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.