Sát Thủ Tại Dị Giới (cuốn 2): Trỗi...

Chương 19: Mong Manh)


Bạn đang đọc Sát Thủ Tại Dị Giới (cuốn 2): Trỗi… – Chương 19: Mong Manh)

Kirinko dìu Kawa ngồi lên một chiếc ghế gỗ ngoài công viên.
<không ngờ cậu cũng sử dụng cái tinh chất đó>(Kawa)
Vì là một thiếu gia nhà giàu nên Kawa dễ dàng có thể mua nó ở các trang mạng đen phi pháp.
<một người đàn ông đã đưa cho tớ cái ống tinh chất hệ vô>(Kirinko)
<nó chỉ mới có tin tức thôi chứ chưa được sản xuất,có lẽ của cậ là bản đầu đấy>(Kawa)
<tớ biết…..>(Kirinko)
Cô bỗng chốc ỉu xìu đi,có lẽ vì sức mạnh vủa cô là bản đầu những vẫn không thể đánh bại Haruto.
Kawa đã để ý tới sắc mặt Kirinko
<nhưng……kẻ đó đã sử dụng những phép tớ không hề biết>(Kawa)
<tớ cũng không ngờ là hắn ta có thể sử dụng nhiều thứ ma pháp đến vậy,tớ……không nghĩ rằng hắn ta đã tiêm dịch chất>(Kirinko)
Kawa đan hai tay vào nhau và chống cằm.
<ý cậu là hắn ta có thể sử dụng được phép thuật như trong các cuốn manga?>(Kawa)
<có lẽ đúng là như thế….nhưng cũng không chắc được khi hắn đã bỏ đi trong 2 nă……>(Kirinko)
Chưa kịp nói hết câuu,cô đã bị Kawa ôm lấy miệng và trốn phía sau chiếc ghế.
<cậu làm gì thế!>(Kirinko)
<suỵt>(Kawa)
Cô im lặng và đưa mắt về hướng Kawa nhìn.
Ở đó,Haruto đang đứng và bị 5 người đàn ông vây quanh.
<hiện tại cứ xem đi đã>(Kawa)
Cô gật đầu và quan sát .
5 người đàn ông với bộ vét đen đang vây quanh Haruto và họ cũng là người sử dụng dịch chất.
<mấy người bám theo tôi làm gì?>(Haruto)

Chúng đã bám theo cậu kể từ khi cậu chiến nhau với hai người kia,không rõ mục đích,chỉ âm thầm bám theo.
Một tên áo đen hói đầu bước ra và nói.
<cậu chủ chúng tôi muốn thương lượng với cậu một số việc,ngài “lôi pháp sư”>(1)
Thì ra là muốn nói chuyện,nhưng không may cho hắn là cậu chẳng thích thú gì với cái tên cậu chủ kia.
<nếu ta nói không thì sao?>(Haruto)
<thế thì tôi sẽ phải đưa cậu đi bằng bạo lực>(1)
Cả 5 tên áo đen bắt đầu sử dụng ma pháp của mình. 3 lửa và 2 gió.
Haruto mỉm cười,tên trọc đầu không biết cậu đang nghĩ gì khi tiếng cười của cậu phát ra càng to .
<sợ quá……..Hahaha……sợ quá>(Haruto)
Một câu mỉa mai được buông ra .
<đã thế thì….tan biến và hoà lẫn với đất trời đi nhé?>(Haruto)
Người tên đầu trọc vặn vẹo và xoắn lại,biến thành những hạt tro bị thổi bay ngay tức khắc. Cái thứ tro đó nằm và trở luôn một phần của đất.
Bây giờ,4 kẻ còn lại đã biết mình đã chọc nhầm người.
<chạy đi đâu hả?>(Haruto)
Một câu nói trầm trầm đầy sự đáng sợ phát ra trong bầu không khí nặng nề.
Một tên định chạy nhưng cậu đã xuất hiện ngay trước tầm mắt và bóp lấy cổ hắn.
<nhìn thẳng vào mắt tao>(Haruto)
Nhìn thẳng vào bên trong con mắt đỏ chói của Haruto,mặt hắn bắt đầu rạn nứt những vết lửa đỏ cứ thế mấy giây,cơ thể hắn bốc cháy đen thui. Còn lại 3 con người với những cặp mắt sợ hãi,không kẻ nào muốn là nạn nhân của cậu.
Kể cả hai người đang núp phía sau ghế,cũng sợ hãi khi nhìn thấy cơ thể bốc cháy kia mà ngăn không cho mình nôn ra bất cứ khi nào.
<lúc nãy các ngươi bảo cái tên cậu chủ kia muốn gặp ta?>(Haruto)
<…….>(gì đó)

<Nhưng tiếc rằng,ta không thích mấy tên trẻ ranh có mắt để trưng…..>(Haruto)
Nên……….

…….hãy tan biến đi nhé?
Cặp mắt của cậu ánh lên như vậy.
Cảm thấy có gì đó không ổn,cả 3 con người toan chạy đi nhưng……chân đâu còn để mả chạy?
Một tia sáng cắt mất phần chân của bọn chúng,lạ kì rằng,khi tia sáng kia cắt qua,máu của mấy tên này cũng bị bốc cháy theo nên bây giờ chẳng có chút máu nào tuôn ra.
Cậu quay đi,khiên cho 3 kẻ kia có chút hi vọng sống nhưng mọi chuyện không hề dễ dàng như vậy.
*oanh!
Từ trên đầu chúng,những tia sét đánh xuống làm phát sáng cả một vùng quanh đó.
Khi hết,nó chẳng để lại trên mặt đất chút gì ngoài những tro tàn vô hại đang bị cơn gió cuốn đi đâu thì trôi về đó.
Kawa và Kirinko đag ngồi trốn cũng phải xanh mặt.
Haruto giơ bàn tay về phía chiếc ghế và nói
<nếu hai người còn không ra thì đừng trách tôi không báo trước>(Haruto)
Cả hai nghe vậy thì run run đứng dậy,trước mặt họ không phải con người…..đó là một thực thể không xác định.
Khi nhìn thấy bóng dáng của Kirinko,Haruto tặc lưỡi và đút túi quần bỏ đi. Còn về phía hai người họ? Bị ánh mắt vô hồn,vô cảm xúc của Haruto doạ cho chết khiếp,ngồi xụp,xuống và thở sau khi Haruto khuất dạng.
<liệu mình có thể trả thù được không?>(Kirinko)
Kirinko bất giác hỏi Kawa
<mình nghĩ là……có lẽ là không được đâu>(Kawa)

Kirinko đứng dậy và chạy đi ngay lập tức để lại phía sau nhựng giọt nước mắt .
——————–
<ra mặt đi,ta ghét nhất là mấy kẻ luôn luôn theo dõi ta đấy>(Haruto)
Lại một kẻ nữa bám đuôi theo cậu,hắn ta đã nhìn cậu từ xa rất lâu rồi,kẻ này có lẽ không tầm thường.
*tiếng bước chân
Bước ra từ con hẻm nhỏ phía sau Haruto là một cô gái rất đẹp,tựa như một người bước ra từ trong tranh vậy,cơ thể chuẩn,phải nói là hoàn mĩ,với mái tóc màu hồng như hoa anh đào và đồng tử cũng vậy
<Sakura?>(Haruto)
Cô gái kia có phần ngạc nhiên
<sao cậu biết tên tôi? Tôi nhớ rằng chúng ta chưa gặp nhau cơ mà?>(Sakura)
Cậu chỉ nói bừa ra vì mái tóc cô tựa như màu những bông hoa anh đào ,thì ra là tên  cô ta thật nhưng…..kẻ phải giết vẫn chỉ là kẻ phải giết,không thể buông tha cho chúng,dù chúng có phải là trẻ con đi nữa.
Trong quá khứ,không có ít lần Haruto phải động thủ với trẻ con để hoàn thành nhiệm vụ,tất nhiên mấy đứa ranh con đó chỉ là mấy thằng chưa đủ tuổi đã đòi chơi gái,giết đi cũng chả sao cả.
<thế cô muốn gì ở tôi? >(Haruto)
<điều đó chắc cậu cũng đã biết >(Sakura)
<à….nếu mà về điều đó thì…..tôi nghĩ là cô đừng hỏi nữa>(Haruto)
<vì?>(Sakura)
<vì câu trả lời đã được thể hiện sẵn rồi>(Haruto)
Cả hai cùng nhìn nhau thật lâu,theo Sakura,cô cảm thấy cậu thiếu niên này có kì lạ. Biểu cảm của gương mặt không khớp với lời nói,khả năng nhận dạng vật thể ,và hơn hết…..những ma pháp của cậu ta đều không có danh mục trong dịch chất Magician.
Hơn nữa,thuộc tính của cậu ta lúc đầu được người của cô khẳng định là lôi hệ nhưng càng về sau,nhưng điều người của cô nói hoàn toàn sai,cậu ta có thể sử dụng cả phong hệ và hoả hệ. Mà trong khi tiêm quá một liều là đã chết rồi và những thứ như lôi hệ vẫn còn đang trong giai đoạn nghiên cứu.
<cô định đấu với tôi?>(Haruto)
<có lẽ là phải vậy thôi>(Sakura)
Xung quanh người Sakura được bao phủ bởi một lớp sét,đó chính là lôi hệ. Nó vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu nhưng cô chính là người thử dịch chất này đầu tiên,cũng không có quá nhiều biến đổi sinh học trong người cô nưne có thể nói rằng liều thuốc này đã đạt.
Nhưng lời nói của cậu thanh niên trước mặt đã làm cô kinh ngạc .
<tướng thứ gì,thì ra là cái lôi hệ vớ vẩn>(Haruto)
<lôi kích>(Sakura)
Những tia sét dần hình thành và bay tới chỗ Haruto,nhưng chưa kịp đụng tới Haruto thì nó đã bị những lưỡi đao linh hồn chém cho tan nát,thành ra những tia lôi kích kia chỉ dừng lại ở giữa đường đi của nó mà tan biến.

Đứng ở đầu bên kia,một ánh đỏ mở ra và nhìn chằm chằm vào cô.
Bất giác lùi lại phía sau,cô chạm phải một thứ mà mình không thể tưởng tượng nổi.
Haruto đã xuất hiện phía sau cô từ lúc nào,điều này khiến cô rợn cả gáy .
{sting rays}
Khi tía sáng xanh được phóng ra,may sao cô đã thoát được nhờ cú ngã. Tia sáng bắn qua và phân huỷ cột điện thành những bãi lầy hôi tanh,nhầy nhụa. Cô cũng có lẽ sắp biến thành thứ đó ,điều đó làm cô mất luôn cả cảm giác ở đôi chân.
<lầm này sẽ không thể trượt nữa đâu>(Haruto)
Cậu mỉm cười,bây giờ trong mắt Sakura,cậu không khác gì một tử thần đang vẫy gọi linh hồn mình. Cô sẽ chết như thế sao? Cô còn người em trai bị tổ chức bắt, cô sẽ chết như thế sao?
{explosive}
Sức nóng của quả cầu đã dần bao bọc lấy khuôn mặt cô,còn phía kia,bàn tay lạnh lẽo đang dần dần tiến quả cầu kia về phía mặt của cô.
*uỳnh
Một áp lực thổi bay Haruto khi cậu không để ý,cậu cố tình bị thổi bay đi để cho tên óc chó còn lại xuất hiện. Ai ngờ hắn xuất hiện thật,chứ với cái cơn gió thổi này thì giết được ai?
<anh là….>(Sakura)
<cũng như cô,tôi là người thử nhiệm dịch chất hệ phong khi nó mới hoàn thành>(Thanh niên)
Và như hắn nói,cậu chủ kia cử đến để giúp cô trấn áp Haruto về,cứ mãn nhãn rằng mình đã đập Haruto thừa sống thiếu chết,thanh niên kia đắc ý .
Thanh niên kia không biết rằng……ánh mắt đỏ chói của tử thần đã nhắm đến cậu.


———hơi tua xíu
Bản tin sáng
Xác một người đàn ông bị đứt nửa người đã được tim thấy ở con đường vắng gần khu xxx


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.