Bạn đang đọc Sát Thủ Tại Dị Giới (cuốn 2): Trỗi… – Chương 185: Phá Trời
Hai mắt Yami híp lại, sát khí càng mỗi lúc một tỏa ra điên cuồng hơn nữa, chỉ một cử động nhỏ của hắn thôi cũng có thể khiến tà khí xung quanh người mình bùng nổ, khuấy đảo cả một vùng Linh Giới rộng lớn. Từng cơn trấn động cứ như vậy ầm ầm rung chuyển cả mặt đất, cây cỏ tươi tốt một màu giờ đây héo úa tan biến thành từng hạt tro xám rơi xuống đất, trở thành từng đống từng đống bụi mờ cuồn cuộn theo tà khí bốc lên mờ mịt cả cảnh vật xung quanh. Người từ bên ngoài khó mà có thể thấy rõ được bên trong đang xảy ra điều gì. Nhưng rùng rợn như vậy, áp lực như vậy, có kẻ nào to gan dám bước chân vào?
Yêu Long Nữ Đế khuôn mặt khi xanh lúc xám, sợ hãi vô cùng nhìn thiếu niên đang lơ lửng trên không kia. Sống chừng đó năm, đây là lần đầu tiên nàng được chứng kiến tà khí mạnh mẽ thế này. Coi như là long tộc sát phạt nhiều kẻ, làm bá chủ hàng trăm vạn năm, khí thế còn không thể so sánh cùng hắn.
Lúc này, cơ thể Yami bắt đầu động, cả bầu không gian bị hắn đạp cho trở thành rách nát vỡ vụn. Không tới thoáng chốc, chỉ là một cái chớp mắt, hắn đã xuất hiện trước mặt Yêu Long Nữ Đế, vung quyền đánh ra thẳng cơ thể ả.
Không kịp chống đỡ lại, cả người ả văng đi một đoạn rất xa, va mình nát vụn một tòa núi phía sau. Chỉ nghe uỳnh một tiếng, kèm theo gió rít dữ dội, người không thấy rõ nhưng có thể mồn một trông thấy cảnh tượng cả một tòa nùi cao đâm xuyên tầng mây hóa trở thành đá vụn, rầm rầm rơi xuống mặt Linh Giới.
Cho dù cách nơi đây rất xa nhưng bụi đá vẫn như cũ cứ vậy bắn tới, lực đạo không cần nói cũng biết mạnh mẽ như thế nào. Kể cả Long Thần cũng không dám đứng yên chờ chết, bản năng mách bảo nguy hiểm tới gần, hắn phải sử dụng gần như toàn bộ linh khí trong cơ thể cản lại những viên đá văng tới. Đáng sợ hơn, chỉ với hai mảnh đá nhỏ, vậy mà đã đủ sức khiến năng lượng hắn tạo ra vụn vỡ, đồng thời phản phệ lại để cho hắn não hải đau đớn, không nhịn được phun ra ngụm máu lớn.
“Thần Long!”
Từ Nguyệt kinh hãi tiến tới đỡ lấy Thần Long. Cũng may mắn cho hắn chính là ngay lúc đó những đợt đá vỡ đã dừng lại hoàn toàn, nếu không sẽ chẳng biết được điều tệ hại gì sẽ xảy ra kế tiếp.
Thần Long hắn đau đớn quệt đi vết máu nơi khóe miệng, hai mắt dè chừng nhìn về bóng hình tuấn tú, phiêu dật trong đám tà khí của Yami, trong tiềm thức dâng lên một cỗ sợ hãi sâu thẳm.
“Kia là…”
“Thần Long…đó là…là…”
Đến lúc này, Tử Nguyệt mới lên tiếng nhưng bộ dạng nàng thực sự trông rất khổ sở, có một chút khó để giải thích cùng với chồng mình. Chính bản bản thân nàng cũng đang rất kinh ngạc vì Yami, về việc hắn có năng lực sánh ngang với đất trời, cả việc hắn lại có một nhân dạng khác biệt hoàn toàn so với trí nhớ của nàng…
Nhận thấy nàng đang cố gắng nói ra điều gì đó, Thần Long đem nàng phi thân ra phía sau một tảng đá, hỏi
“Tử Nguyệt…nàng biết hắn là ai sao?”
Tử Nguyệt gật nhẹ đầu mình, giọng nói có một chút run run trả lời lại
“Đó…đó là Yami…là…là con trai của chúng ta?”
“Cái gì!!!?”
Thần Long lớn tiếng hét lên, mặt mày không cần phải nói đều xanh tái một màu. Sức mạnh kinh khủng như vậy, khí thế ma quỷ, điên đảo như vậy, y như rằng lại là con trai hắn!? Không thể nào! Dù là con trai hắn có thể kế thừa được huyết mạch thần linh đi nữa, chỉ có mười mấy cái niên kỉ sao có thể vượt bậc hơn cả một kẻ sánh vai cùng thần tiên như hắn? Đừng nói là hắn, ngay cả Tiên Đế hiện tại cũng không nắm chắc thắng được Yami, tùy ý để hắn giết chết cũng không phải không thể. Một điều nữa chính là huyết mạch thần linh là huyết mạch thuộc long tộc của hắn, đáng ra phải tỏa ánh kim kiêu sa, mạnh mẽ mà ở Yami là những đoàn tử khí bốc lên cuồn cuộn, gọi hắn là ma thần cũng không sai, nếu Yami đứng cùng với Yêu Long Nữ Đế, chẳng ai nghĩ được hắn đang muốn giết ả, cơ bản cả hai rất giống nhau ở khoản áp lực, có điều ai mạnh ai yếu nhìn qua cũng đủ để hiểu.
Giọng của Thần Long có một chút nghẹn lại, cố gắng nuốt đi sự đau đớn đẩy lên trên đến cổ họng mình, sợ hãi hỏi lại Tử Nguyệt
“Thực…thực sự?”
“Là sự thực…nếu không phải chính bản thân sinh ra hắn, ta cũng không nghĩ hắn là con người…”
Biết cả hai đã an toàn, Tử Nguyệt mới gượng nhếch mép cười khổ. Chỉ ngay sau đó, sắc mặt nàng rất nhanh trở lên buồn bã, trong mắt chứa đầy dằn vặt, không giấu đi nổi cả sự xót thương. Nghĩ đến việc vì sao Yami xuất hiện tại Linh Giới, lòng nàng lại mê mang, hổ thẹn vô cùng. Đáng ra cô bé đó sẽ không chết nếu như đi cùng nàng…rốt cục Yêu Long Nữ Đế kia muốn tóm lấy nàng để uy hiếp Thần Long đưa cho ả thứ đồ gì đó nhưng vì sự xuất hiện của cô bé tên Ari kia, dẫn đến Yêu Long Nữ Đế ra tay với những người ngoài cuộc. Nàng hối hận nhưng hối hận thì có sao chứ? Nếu không có hối hận thì tương lai đâu thể xảy ra, cho đến cùng, nàng vẫn phải chấp nhận một sự việc rằng…Ari đã chết!
“Nàng làm sao vậy? Bị thương ở đâu sao?”
Tử Nguyệt lắc đầu, quệt đi giọt nước mắt sắp lăn ra khỏi khóe mắt, bắt đầu kể lại mọi chuyện từ đầu cho tới lúc Ari bị giết và Yami xuất hiện tại đây.
Thần Long tâm trạng cũng không khá hơn là bao, không ngờ Yêu Long Nữ Đế lại dám ra tay với cả con người…hơn nữa còn là nữ nhân của Yami…xem ra Yêu Long Nữ Đế đến đây cũng nên là chấm hết…
Yami cầm trên tay là Long Tộc Tàn Quyển và Hắc Diệm Ma Long Kinh trực tiếp bóp nát. Hai mắt nhìn chằm chằm vào đống phế tích đang xụp đổ trước mặt, từng bước từng bước tiến tới. Mỗi bước chân của hắn, theo phía sau là những linh hồn điên loạn gào thét, bám theo không dứt, đuổi theo không dứt, hàng ngàn cánh tay đưa ra muốn chạm vào cơ thể hắn nhưng rất nhanh bị tan biến, tiếng gầm gừ than khóc cất lên không dứt, ám ảnh những kẻ nào nghe thấy nó, nhìn thấy nó.
Cánh tay hắn chầm chậm đưa lên, một áp lực kinh khủng kéo cả cơ thể Yêu Long Nữ Đế quay trở lại, rốt cục cả cái cổ của ả cũng nằm gọn trong lòng bàn tay của Yami. Ả điên cuồng dẫy lên, bao nhiêu năng lượng, bao nhiêu năng lực từ hàng vạn năm theo sự sợ hãi tung hết vào cơ thể Yami. Cả một vùng đất bằng phẳng nay bị dư âm của nó phá hủy, dần trở thành một hố sâu vào mét, khói bụi bốc lên mù mịt, che khuất đi cơ thể hai người. Thế nhưng năng lực củ Yêu Long Nữ Đế không phải tầm thường, cứ mỗi một đòn tung ra lại có đòn khác thế vào. Thậm trí cầm thuật cũng được nàng ta thi triển, trên không từng đoàn hắc hỏa lơ lửng bắn thẳng, thiêu đốt cơ thể Yami. Cả người bắn bị ngọn lửa đen thiêu đốt nhưng ngay cả như vậy, không có một tiếng hét thảm thương hay là tiếng rên rỉ đau đớn. Hắn vẫn như thế, im lặng lạnh lẽo, cả ngọn lửa nóng bỏng như vậy, thiếu cháy được cả linh hồn, đối với hắn dần trở lên nguội lạnh vô nghĩa.
Bụi mù tan đi, bóng dáng của Yami vẫn sừng sững ở đó, cánh tay cứng rắn tựa một cái kìm kim loại vẫn giữ thật chắc lấy cổ của ả. Hai mắt hắn lạnh lẽo nhìn lấy cái thứ ngu ngốc mình đang bóp chặt lấy.
Về Yêu Long Nữ Đế, ả ta hai mắt trợn tròn, cái miệng há to ra tới múc không ngậm lại được đầy kinh hãi nhìn Yami không chút mảnh bụi trên cơ thể.
“Ngươi…”
Nhưng không thể nói được hết câu, cổ của ả bị bóp nát vụn, kinh khủng tới nỗi máu me bắn phun ra ngoài, cả cái đầu giống như quả bóng tròn từ trên cổ rớt lăn xuống mặt đất cùng đôi mắt trợn to xung huyết. Yami hai mắt nhìn đầu ả không rời, một chân đưa lên không khoan nhượng đạp xuống. Chỉ nghe thấy một tiếng “rắc!” hộp sọ và não người cùng hòa thành một chất đặc hồng bắn ra ngoài.
Tử Nguyệt không dám nhìn, đầu hướng sang một phía khác để tránh đi cảnh tượng dã man, tàn bạo này. Đến cả Thần Long cũng phải sợ hãi, giết người thì cũng đã giết nhưng Yami còn dày vò xác ả, để ả chết không có xác.
Thu lại chân mình, hắn quăng đi một mảnh da thịt, xương cổ của nữ yêu long kia ném đi, đồng thời cái xác mất đầu cũng trở thành cát bụi theo gió lạnh bay đi. Yêu Long Nữ Đế, không còn là một thứ gì gây uy hiếp cho nhân loại, long tộc và linh giới, chỉ đơn giản rằng ả đã chết rất thảm khốc. Và Long Tộc Tàn Cuốn, Hắc Diệm Ác Long Kinh theo đó mà biến mất mãi mãi, Yami gián tiếp cắt đi con đường tương lai của một Yêu Long Nữ Đế đời sau và sau nữa. Không còn hai thứ này, không còn kẻ nào dám liều mạng để đạt được nó.
Đồng thời tại thế giới này, thời điểm này. Nhân loại khiếp sợ gọi hắn cái danh Ma Tôn, thần linh kinh hãi truyền tai nhau cái tên…Ma Thần. Nhưng không ai có thể biết rằng, Ma Tôn, Ma Thần đối với hắn đều là cái tên rác rưởi…hắn chính xác phải là Đại Đế!
Hắn không quan tâm kẻ khác nói gì, kẻ khác nghĩ gì, chỉ cần biết hắn mạnh. Tới mức có thể thay đổi cả một…vũ trụ.
Yami bóng hình tịch mịch hít nhẹ một hơi thở, cả Linh Giới theo đó mà rung chuyển, màn đêm thăm thẳm dần bị tiêu biến. Lúc này Tiên Đế, các đại tiên thần, thậm trí tiểu linh thần đều đã vây quanh bên ngoài cơn bão tà khí. Cho tới lúc nó tan đi, để lại Linh Sơn hóa tro bụi, cả khu vườn địa đàng hoa thơm cỏ lạ linh khí sung túc giờ đây tiêu tán hơn nửa, bãi chiến trường này ngoài khốc liệt bao nhiêu có bấy nhiêu tàn phá, hủy hoại. Dù như vậy, không có một kẻ nào dám tiến tới một bước hay bàn tán nửa lời, bởi sức chấn nhiếp từ bóng dáng kia quá mạnh, đủ để cho chúng phục tùng vô điều kiện.
“Haaa”
Tiếng thở của hắn lạnh lẽo phun ra từ miệng, hắn chầm chậm quay lại, đem anh mắt đỏ sắc huyết của mình lướt qua hàng trăm con người tại linh giới đang dõi theo mình.
“Linh Giới nên biết điều…”
Cả cơ thể hắn tan biến, để lại phía sau một âm thanh không to không nhỏ nhưng đủ sức đánh thẳng vào tai những kẻ tại đây. Có uy áp mờ nhạt tỏa ra, gây chấn động cả một vùng rộng lớn.
Trở về với nhân dạng thế giới này, Yami đạp không phi đi, thoáng chốc đã tới căn hộ nhỏ của Daimon. Lúc này tại phòng ngủ của nàng, Daimon đang bị Ari mạnh bạo đè xuống, răng nanh sắc nhọn nhe ra muốn cắn vào cổ Daimon.
Daimon dẫy dụa hết sức mới có thể đẩy ra Ari đang trong giai đoạn thèm máu.
Yami híp mắt, xuất hiện trước mặt Ari giữ lấy bàn tay lạnh băng không chút nhiệt lượng của nàng. Có chút nguy hiểm! Khi mà một con người đối với huyết ma cao cấp không thể tiếp đủ máu cho nó, cho nên nếu Ari thực sự cắn Daimon một cái, nàng sẽ chết ngay tức khắc vì máu bị rút cạn.
Lúc này cơn say máu tăng lên tột độ, khiến Ari không thể nhận biết được Yami cho nên nàng nhào tới, hàm nanh nhọn cắn ngập vào cổ Yami. Từng giọt máu tí tách từ vết thương chảy xuống nhưng thật kì lạ, khi nó cứ như vậy chảy ngược lại vò bờ môi đỏ của nàng.
“Yami!”
“Không sao, nàng ta chỉ cần một chút nữa thôi”
Nói như vậy, Ari hiện tại đã hút quá tám mươi phần trăm máu của nhân loại bình thường và đạt tới một trăm phần nội huyết trong vài giây tiếp theo. Yami hắn vẫn như vậy khỏe mạnh không bị dấu hiệu của việc bị hút cạn máu. Còn về phần Ari, cơ thể nàng ngày một phát triển, cho tới khi hết mức, cơ thể nàng đã trở lên cực kì nóng bỏng, kiều mị. Nàng như vậy cũng đã có nhiệt lượng giống như của con người, một huyết ma cao cấp sau khi hấp thụ đủ máu từ chủ, sẽ gần như trở thành một con người đúng nghĩa nhưng số lượng máu hấp thụ về sau rất ít, gần như chỉ cần một giọt nhỏ, luyện tới cấp độ huyết tiên ma nữ, chỉ cần một ánh nhìn cũng có thể bòn rút sinh khí, máu của đối phương.
Đôi mắt nàng dần dịu lại, cơn chóng mặt do say máu ùa tới
“Yami…”
Nàng yếu ớt gọi, đôi mắt kiều mị nhìn hắn, hai dòng lệ nóng từ lúc nào đã trào ra.