Bạn đang đọc Sát Thủ Nữ Vương FULL – Chương 129: Bắt Đầu Thọ Yến
Ngày mừng thọ của Thái hậu
Trong cung, từ sáng sớm đã có nhiều cung nữ và thái giám đi lại, chuẩn bị cho thọ yến của Thái hậu.
Mặc dù thọ yến của thái hậu sẽ diễn ra vào buổi tối, nhưng hiện tại đã rất náo nhiệt.
Sáng sớm hôm đó, Kha Nguyệt thức dậy thấy trời thật đẹp, liền đi dạo nơi Ngự Hoa Viên.
Sau bữa trưa, cô còn cần đến Quỷ Các một chuyến, hiện tại thoải mái được chút nào thì phải tận dụng bằng hết.
Bắt gặp một vị phi tần trên danh nghĩa của Đằng ở đó, nhưng hình như vị phi tần đó không biết đến Kha Nguyệt thì phải.
Cũng đúng, vì hôm nay Kha Nguyệt không mặc cung trang dành cho công chúa, mà chỉ mặc đơn giản một bộ lam y.
Cô thấy đi đâu cũng gióng trống khua chiêng mình là công chúa thì không tốt, còn có phải mặc cung trang rườm rà, cho nên Kha Nguyệt chỉ dẫn theo Dạ Tuyết cùng Linh Tiên.
Còn có buổi tiếp đón hôm trước, Đằng không cho phép bất cứ vị phi tần nào tham gia.
Kha Nguyệt cũng mới về hoàng cùng hôm qua, chưa xuất hiện trước mặt mọi người bao giờ.
Không biết cô cũng là điều bình thường.
Kha Nguyệt thấy nàng ta đang nhìn mình, chỉ khẽ nhún người chào, rồi quay bước đi chỗ khác.
Nhưng chưa đi được một bước đã bị vị phi tần kia gọi lại: “Vị cô nương này là tiểu thư nhà nào, vì sao gặp bổn cung lại không hành lễ?” Thấy nữ tử đeo khăn che mặt trước mắt thấy nàng xong chỉ nhìn người chào một cái rồi bỏ đi.
Thì vị phi tần kia nghĩ rằng nữ tử này không biết nàng là phi tần trong cung, đành lên tiếng nói.
Dạ Tuyết sau lưng Kha Nguyệt khẽ nói với Linh Tiên: “Nàng ta hôm nay…chọc đúng người rồi.” Sau đó ánh mắt gian tà nhìn về phía vị phi tần kia.
Kha Nguyệt cười nói: “Không phải ta đã chào hỏi ngươi rồi hay sao? Ngược lại là ngươi, vẫn chưa chào lại ta.”
Nữ tử trước mắt có đôi mắt vô cùng xinh đẹp, đôi mắt của nàng đen láy, như biết nói.
Người có thể sở hữu đôi mắt đẹp như vậy cũng không thể có nhan sắc bình thường được.
Dù nàng đang đeo khăn che mặt nhưng cũng không thể làm giảm bớt sự xinh đẹp đó.
Vị phi tần kia vừa nhìn Kha Nguyệt, trong lòng vừa đánh giá cùng thêm một chút cảnh giác và chán ghét.
Nếu người này lọt vào mắt hoàng thượng, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Cung nữ thân cận bên cạnh vị phi tần kia kiêu ngạo lên tiếng: “Hỗn xược, nương nương nhà ta chính là Chiêu tần nương nương được hoàng thượng sủng ái nhất.
Ngươi sao lại vô lễ như vậy.” Cũng không thể trách hai người này nhầm lẫn Kha Nguyệt là tiểu thư của một phủ nào đó.
Vì khi trong cung mở thọ yến cho thái hậu, thường thường các vị quý nữ sẽ vào cung từ sớm.
Chúc mừng sinh thần cho thái hậu trước, rồi lại về lại phủ để chuẩn bị.
Đến tối thì đi theo phụ mẫu vào cung dự yến tiệc.
“Ra là Chiêu tần nương nương được hoàng thượng sủng ái nhất.
Vậy là ta đã đắc tội vị sủng phi này rồi sao?” Kha Nguyệt kéo dài giọng nói, nhưng ánh mắt không nhìn Chiêu tần, mà là nhìn về một chỗ nơi xa xa kia.
Nơi đó có một bóng dáng màu vàng đang nhìn về chỗ cô.
“Nhưng mà Chiêu tần nương nương, ta nghe nói hình như hoàng thượng cấm phi tần đến Ngự Hoa Viên.
Vì nơi đây gần nơi mà thái tử Đại Yên cùng Thụy Mẫn trưởng công chúa của Đại Yên quốc ở.
Chẳng hay, hôm nay Chiêu tần đến đây là có chuyện gì sao?” Kha Nguyệt cười nói.
“Bổn cung hôm nay đến thăm hỏi Thụy Mẫn trưởng công chúa.
Ngươi đã biết chuyện vậy, cũng không nên ở đây lâu, tránh kinh động đến Thái tử cùng công chúa.
Nếu không bổn cung cũng khó xin cho ngươi.” Chiêu tần nghe nữ tử trước mắt nói như vậy thì chột dạ.
Chính là vì nàng ta nghe được, ngày ngày, sau khi bãi triều, hoàng thượng sẽ đến Chung Túy cung.
Vì vậy, hôm nay nàng ta đánh liều đến Ngự Hoa Viên, muốn gặp được hoàng thượng.
“Chiêu tần nói vậy, hẳn là rất thân thiết với Thụy Mẫn công chúa!” Kha Nguyệt nói.
Linh Tiên và Dạ Tuyết đằng sau đã cười thầm.
“Đúng vậy, ta cùng Thụy Mẫn công chúa quả là có chút giao tình.”Chiêu tần mặt không đỏ, tim không đập nói dối trắng trợn.
Kha Nguyệt nghe vậy, khẽ cười thành tiếng.
Linh Tiên và Dạ Tuyết đằng sau Kha Nguyệt đã nhịn cười đến độ đỏ cả mặt.
Kha Nguyệt không nói gì với Chiêu tần nữa, mà bước về phía Chung Túy cung.
Trước khi đi còn để lại một câu, khiến cho Chiêu tần cùng cung nữ hầu cận nàng ta mặt mày tái xanh: “Ta rất vui khi Chiêu tần đến trò chuyện cùng ta.
Ở đây lâu ngày, lại không có ai trò chuyện cùng, bổn công chúa cũng cảm thấy thật nhàm chán.”
Nghe lời này mà Chiêu tần còn không biết vị trước mặt là ai thì quá ngu ngốc rồi.
Nàng ta vậy mà lại gặp được Thụy Mẫn trưởng công chúa, còn có lại tự nhận mình cùng nàng có giao hảo trước mặt nàng.
Chuyện này thật quá mất mặt rồi.
Chưa kịp đợi Chiêu tần hoàn hồn, một giọng nói lạnh lẽo vang lên đằng sau: “Chiêu tần! Không phải trẫm đã ra lệnh, không cho phép bất kỳ ai đến Ngự Hoa Viên hay sao?”
Chiêu tần bị bất ngờ, giật mình quay lại nói: “Tỳ thiếp tham kiến hoàng thượng.
Tỳ thiếp là…là…” Chiêu tần đứng trước khí thế của Tử Đằng người đã sớm co rúm lại.
“Chiêu tần làm trái lệnh trẫm, còn vô lễ với khách quý của trẫm.
Việc này không thể tha thứ.
Phạt Chiêu tần về lại cung của mình, nếu không được gọi, không được phép ra ngoài nửa bước.” Nói xong, Tử Đằng cũng hướng về phía Chung Túy cung đi tới.
Còn để lại một câu: “Tối nay, Chiêu tần cũng không cần tham gia thọ yến của thái hậu đâu!”
Chiêu tần hiện tại mặt mày tái xanh, được cung nữ dìu lại về cung của mình.
Về sau trong hoàng cung, cũng không còn ai nhắc đến vị Chiêu tần này nữa.
Tử Đằng nhanh đến Chung Túy cung, hắn phải mau giải thích với Nguyệt Nhi, nếu không nàng không gả cho hắn nữa thì hắn biết làm sao đây.
Cũng tại cái người tên Chiêu tần kia, gì mà sủng ái, còn là nói với Nguyệt Nhi.
Càng nghĩ Tử Đằng cáng cáu giận, khi về nhất định phải tăng thêm hình phạt cho nàng ta.
Vào đến Chung Túy cung đã thấy một bóng dáng xinh đẹp ngồi ngoài sân uống trà.
Nhìn bộ dáng của nàng thật nhàn nhã.
Tử Đằng bước nhanh đến, nói: “Nguyệt Nhi, nàng đừng nghe nàng ta nói bậy.
Nàng ta chỉ là bịa chuyện mà thôi.”
Thấy bộ dáng này của Tử Đằng, Tử Siêu cùng Kha Nguyệt không hẹn mà cùng nhau mà bật cười.
“Ta còn chưa nói gì mà.” Cười xong, Kha Nguyệt nói: “Chàng yên tâm, ta không nghe lời nàng ta nói!”
Tử Đằng nghe vậy thì ngồi xuống, nói: “Sau bữa trưa nàng định đến Quỷ Các sao?”
“Đúng vậy! Chàng yên tâm, khi yến tiệc bắt đầu, chắc chắn ta sẽ có mặt.” Kha Nguyệt cười nói.
“Thái tử, hiện tại mọi chuyện đã ổn thỏa?” Tử Đằng nghe Kha Nguyệt nói vậy thì quay sang Tử Siêu.
“Ngài yên tâm, phụ hoàng ta đã đưa thêm người sang đây.
Nếu Thuần Vương có ý định tạo phản, chắc chắn sẽ bị áp chế.” Tử Siêu gật đầu nói.
“Đa tạ Càn Nguyên đế cùng thái tử đã trợ giúp.” Tử Đằng nhẹ gật đầu nói.
“Không có gì, về sau hoàng thượng đối tốt với muội muội ta một chút là được rồi.” Tử Siêu nâng tách trà lên, uống một ngụm rồi nói.
Hầu hết quan viên là đứng ở phe hắn, nhưng bên Thuần Vương lại có Hắc Dạ.
Đó là sát thủ mà Liên Tống cùng Thuần Vương bồi dưỡng, mục đích là để chiếm lấy thiên hạ này.
Những sát thủ này đều là những người không thể coi thường.
Cho nên, cần phải chuẩn bị kỹ hơn một chút, mới tốt.
Mặc dù Thiên Điện cùng Quỷ Các đã đủ, nhưng nếu có thêm đội quân của Càn Nguyên đế, hẳn là sẽ tốt hơn.
Sau bữa trưa, Kha Nguyệt đến Quỷ Các.
Nói cho mọi người một chút sự tình sẽ diễn ra vào tối nay.
Sau đó nói Lan Nhược và Hàn Nghiên cẩn thận hành sự, đừng đề Thuần Vương nghi ngờ rồi về lại hoàng cung.
Lúc về đến nơi, thì cũng là lúc yến tiệc sắp diễn ra.
Kha Nguyệt liền để cho Linh Tiên cùng Dạ Tuyết trang điểm cho mình, sau đó chuẩn bị cùng Tử Siêu đến Kim Loan Điện.
Kim Loan Điện
Ở bên trong hiện tại đã rất đông người, đều là quan viên cùng phu nhân và hài tử của họ từ cấp ngũ phẩm trở lên.
Cả Kim Loan Điện trở nên rất rộn ràng.
Mọi người đang nói chuyện thì thái giám bên ngoài hô to: “Thái tử Đại Yên quốc và Thụy Mẫn trưởng công chúa Đại Yên quốc đến!” Tất cả mọi người đều quay đầu ra cửa đại điện nhìn.
Thấy hai thân hình một nam một nữ tiến vào bên trong.
Trên người là cung trang dành cho thái tử và trưởng công chúa của Đại Yên quốc.
Trên tà áo của trưởng công chúa là hình phượng hoàng đang sải cánh, nhìn vô cùng đẹp mắt.
Cứ theo mỗi bước chân của nàng, phượng hoàng thêu trên cung trang giống như đang vỗ cánh.
Nhưng chỉ có duy nhất một điều khiến họ hơi thất vọng, đó là không được nhìn thấy dung nhan của vị công chúa này, vì nàng đeo một chiếc khăn che mặt.
Người trong đại điện đồng loạt hành lễ: “Tham kiến Thái tử điện hạ! Tham kiến Thụy Mẫn trưởng công chúa!”
Tử Siêu và Kha Nguyệt đến vị trí của mình, phái bên phải của ghế rồng, ngồi xuống.
Tử Siêu nhấc tay nói: “Mọi người đứng lên đi!”
Nửa khắc sau, thái giám bên ngoài lại hô:”Hoàng thượng cùng Thái hậu nương nương giá lâmmmm!”.