Bạn đang đọc Sát Thủ Địa Ngục – Chương 5
chap 5 Giờ ăn trưa.
Trung Nam và Hoàng ngồi xuống sau khi đã lấy xong suất của mình. Nhưng họ chưa ăn vì còn đợi Trung và Kiên, một cậu nhóc học vượt lớp.
– Tao vẫn chưa hiểu được tại sao lần đó mày lại nhìn thấy Hàn Băng- Trung Nam thắc mắc
– Mày không biết tao có năng lực đặc biệt à ?- Hoàng cười
– Thôi đi, ông tướng sau 5 năm làm tt( tử thần) có thấy gì đâu toàn thấy những thói xấu không kể vào đâu cho hết
– Ông làm như mình trong sạch lắm không bằng – Hoàng biện minh- Mà nhắc mới nhớ lâu rồi không thấy Hàn Băng – Hoàng đánh trống lảng
– Nghe chị Yến nói cô ấy nghỉ phép dài hạn rồi- Nam thở dài- Ngày đó, tao nóng tính quá
– Cũng phải, ai đời mày lại đi đánh một đứa con gái cơ chứ – Hoàng ôn tồn
– Thì tao cũng có muốn đâu. Nhưng không ngờ là cô ấy không tránh- Nam ân hận
– Có lẽ không kịp. Cô ấy cũng chỉ là người thường thôi
– Nhưng mày chưa biết khả năng của cô ấy. Tốc độ kinh hoàng, võ công có thể nói là lên đến cấp bậc cao nhất. Có lẽ chỉ sau 3 người đứng đầu thôi
– Nhưng tao vẫn có thể thấy cô ấy mà. Điều ấy chứng tỏ, tao giỏi hơn
– Mày á, đừng mơ chỉ trừ khi cô ấy muốn mày nhìn thấy thôi. Nhưng điều này càng khó lý giản hơn, Hàn Băng vốn được mệnh danh là sát thủ máu lạnh…- Đúng lúc ấy Trung và Kiên ngồi xuống
– Nam này, có thể tìm hiểu cho tui một cô bé lớp 11D không ?- Trung vừa ngồi xuống đã cất lời
– Chuyện gì đây ? Hôm nay bạn Trung, một hotboy nổi tiếng toàn trường lại trúng tiếng sét ái tình rồi ư ? Vậy mà tui tưởng bạn vẫn chung thủy với người ấy chứ – Nam vội đổi giọng
– Thôi đi đừng có vớ vẩn nữa
– Lớp 11D à, em gái tui học ở đó, tui sẽ tìm hiểu hộ ông- Hoàng lên tiếng- Mà khéo khi chúng ta lại thành thông gia đấy
– Ai thèm làm thông gia với ông- Trung phản bác
– Phải rồi, bạn Trung của chúng ta đã có người để thương để nhớ rồi mà- Nam vừa nói vừa nháy mắt với Hoàng
– Đúng rồi, tui quên mất- Hoàng hùa theo
– Hai ông có thôi ngay không hả ?
– Nhưng anh muốn tìm ai vậy ?- Kiên đột nhiên hỏi
– À, thì cũng không rõ lắm đó là một cô bé đi ra ngoài lúc em đang chiêu mộ thêm thành viên ở lớp ấy – Trung nói
– Ai nhỉ ? Ai có thể không bị hút hồn bởi vẻ đẹp trai của em nhỉ- Kiên nghĩ ngợi
– Thôi đi nhóc, đẹp trai bằng anh đâu mà đòi- Nam cười lớn
– À- Kiên reo lên- đó là chị Hạ. Chị ấy vào trường mình cách đây một năm, học giỏi, xinh, dễ thương mỗi tội tính như bà chằn. Năm ngoái đã được bầu là một trong mười học sinh tiêu biểu của trường, được cử đi tham gia khá nhiều cuộc thi. Đã có khá nhiều người tán chị ấy nhưng đều bị chị ấy đá một cách phũ phàng- Kiên tuôn một tràng dài. Cả ba người đều hết sức ngạc nhiên
– Nhóc, sao biết nhiều dữ vậy ?- Hoàng hỏi không giấu nổi vẻ ngạc nhiên
– Thì chị ấy là…- Kiên đang định nói thì chợt dừng lại. Bà chị đã dặn là không nên cho ai biết rằng hai đứa là chị em. Kiên cũng chẳng hiểu. Nhưng tốt nhất nên làm theo lời bả. Không thì về bả sẽ lại ca bài ca bất hủ và cho Kiên chết đói mất.
– Là gì ? Đừng bảo với anh là chú mày cũng thích cô ta nha- Nam cười
– À thì là người quen của người quen của người họ hàng của ông chú em của bà cô…- Kiên bắt đầu bịa lung tung để chữa cháy
– Thôi, thôi anh xin. Mới nghe qua, anh đã nhức hết cả đầu – Hoàng nói. Trong khi đó Trung vẫn im lặng.
– Vậy không có chuyện gì em đi trước nha- Kiên vội đứng dậy trước khi cái miệng của cậu lại phun thêm điều gì đó
– Thằng này hôm nay kì lạ làm sao ấy – Hoàng nói
– Nam , ông tìm hiểu giùm luôn cái vụ của Kiên với cô bé đó nha. Chắc chắn giữa họ có gì đó- Nói rồi, Trung cũng đứng dậy luôn.
– Hai thằng này, hôm nay đến lạ-Nam nói.
Mặc định
chap 5: giờ ăn trưa (tiếp)
Cách đó không xa, Hạ đang ngồi ăn cơm vui vẻ với tụi bạn. Nhưng rồi Hạ cảm thấy có ai đó đang nhìn mình. Hạ quay sang bên phải một cách khéo léo. Và Hạ đã bắt gặp ánh mắt của tụi nhỏ lớp D khóa dưới. Tụi nó nhìn lớp Hạ và xôn xao bình luận. Hạ cảm thấy không thoải mái cho lắm. Và không chỉ riêng Hạ, cả bọn trong lớp, những cái ra đa siêu nhạy bén cũng đã phát hiện ra điều đó. Câu chuyện trong bàn ăn bắt đầu sôi nổi
– Có gì nhìn mà nhìn. Mất hết cả tự nhiên- Loan lên tiếng
– Năm ngoái mình có dám nhìn các chị khóa trên bằng con mắt đó đâu. Đúng là thấy khó chịu mà. Mà nghe đâu bọn này còn đanh đá hơn cả các chị khóa trên- Trúc phụ họa
– Lớp này có hai thằng con trai thì phải. Nhưng đầu vào thì thấp điên lên được còn dưới cả chúng ta nữa- Nga phàn nàn
– Chúng ta đã thấp vẫn có người thấp hơn. Ha ha- Thúy phán một câu xanh rờn. Trong lúc cả bọn đang nói chuyện vui vẻ thì tiếng của cái bàn đối diện, bàn của mấy em lớp D khóa dưới , phát ra những âm thanh khó chịu
– Đập chết chúng nó đi. Một tiếng em, hai tiếng em ngọt xớt ra. Thế mà bây giờ như một lũ chó cả- một giọng nói chua hơn cả dấm vang lên
– ****** chúng nó. Yêu với chả đương. Yêu cái đếch gì cơ chứ, toàn lợi dùng nhau cả- Một giọng đanh đá khác không kém phần chua ngoa
– Chúng mày tức làm gì chứ, mệt người. cứ như tao yêu mấy anh SuJu đẹp trai có phải tốt hơn không
– Còn cả mày nữa. Mở mồm ra là SuJu. SuJu có bằng Beast không ? Beast đẹp trai, hát hay còn SuJu chỉ dành ấy bà cô lớp 11D thôi, gu thẩm mĩ thậm tệ, ăn mặc thì như mấy con nhà quê mới lên tỉnh. Cái ngữ ấy chỉ đáng mặt làm đệ tao. Thế mà còn bắt tao gọi bằng chị
– Mày vớ vẩn vừa thôi. SuJu là đẳng cấp. Còn Beast chỉ là nổi lên nhất thời thôi. Mày chưa nghe câu phong độ chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi à
– Mày muốn làm tao tức điên lên mới được à? Mày nghe Fiction, Beautiful night, Midnight của Beast chưa? Chưa nghe thì đừng có mở mồm ra bảo Beast chỉ là phong độ nhất thời, chỉ nổi lên trong một khoảng thời gian ngắn. Không cẩn thận ra ngoài đường người ta vả cho vỡ mồm đấy
– Mày định ám chỉ gì vậy ?
– Tao chẳng ám chỉ gì cả. Bao giờ mày rửa kĩ tai nghe nhạc Beast và bỏ cái thói ấy đi thì hãy nói chuyện với tao- Cô bé kia bực tức và đứng lên khỏi bàn ăn. Hạ và mọi người đều cảm thấy rùng mình
– Mình già thật rồi- Một đứa trong lớp nói
– Này thì chưa đến hai mươi mình trở thành kẻ lỗi thời đó – Cả lớp cười ồ lên. Và câu chuyện bên lớp khóa dưới vẫn tiếp tục
– Đồ khùng
– Tao thấy U- Kiss cũng được tuy không nổi bằng Beast
– Tất nhiên rồi. Bây giờ nói đến nhóm nhạc nam thì có Beast, U-kiss cũng được , EXO, còn nhóm nữ chắc chắn phải có SNSD và f(x)
– Mày thích bọn són à ? Toàn một lũ thẩm mĩ cả
– Mày ăn nói cho cẩn thận đấy . Ai là són hả? Thẩm mĩ thì đã làm sao còn hơn cái đồ không được như người ta thì ghen ăn tức ở. Thẩm mĩ đấy còn đẹp hơn mày khối. Mày cũng chỉ như mấy bà lớp 11D thôi đã không ra gì lại còn lắm mồm, kênh kiệu ra vẻ ta đây hiểu đời
– Tao không có cái diễm phúc đấy. Mà có thì tao cũng chẳng thèm. Mày đừng nghĩ ai cũng giống mày cả, đừng suy bụng ta ra bụng người. Nhìn mày mới giống mấy bả ý. Cái loại són thẩm mĩ còn già mồm không thẩm mĩ này không thẩm mĩ nọ, rằng vẻ đẹp tự nhiên. Có mà dao kéo với silicôn cả lũ
– Cái loại mày dù dao kéo, silicôn cũng chẳng được như người ta đâu. Đúng là cái loại ghen ăn tức ở mà
– Tao chẳng cần. Chỉ có mày mới cần doa kéo, silicôn thôi. Mày phải cần những thứ đấy để giữ được bạn trai không lại bị mấy con nhỏ vắt mũi chưa sạch lớp 7 nó cướp mất người yêu thì khổ.
– Còn cái loại này một mống cũng chẳng có
– Tao chẳng cần, không có thì tao tự kiếm lấy. Tao đang cưa một anh lớp 11D, đẹp trai ga lăng, đại gia và ít ra chín chắn hơn cái thằng ngườiyêu của mày
– Mày phải biết con trai lớp D hiếm như thế nào. Mấy bà cô ế lớp đấy không để mày toại nguyện đâu. Cái loại xấu điên xấu đảo như thế còn lâu mới có người rước cho thì mày cứ ở đấy mà đợi dài dài. Chết tao quên mất mày cũng như mấy bà ý, đồng cảnh ngộ nên dễ đồng cảm với nhau lắm
– Mày lắm chuyện vừa thôi. Mấy bà đó tao nịnh vài lời là tin sái cổ ngay, cần gì nhọc công- Hạ và mọi người không nghe hết được những lời ấy nhưng cũng phần nào nghe loáng thoáng qua. Và khi đứng lên đi qua lớp đấy, mấy đứa trong lớp cố tình
– Người xưa có câu hoa nhài cắm bãi phân trâu ngày nay con cháu dạy nhau phân trâu đòi có mùi thơm như hoa *** chó đòi cắm lọ cao như chiếc đũa mốc đòi chòi mâm son. Cẩn thận nghe đó ai ơi chớ đừng với cao có ngày ngã đau- Nói xong cả bọn cười rúc rích.
Hạ thừa hiểu rằng mấy đứa trong lớp định nói ai. Tính chúng nó thế. Bình thường rất vui vẻ có phần nhún nhường. Nhưng khi đã động vào, đã chọc tức chúng nó thì thôi rồi. Học khối D, bao nhiều lời hay ý đẹp của môn văn chúng nó tuôn ra bằng hết bằng sạch cho đến khi nào hả dạ thì thôi. Bình thường, dịu dàng, e lệ nghịch ngợm bao nhiêu thì khi tức lên mồm mép bấy nhiêu. Lời nói trên có thể coi như vụ cảnh tỉnh với mấy đứa khóa dưới. không thể để bọn nó coi thường được.
Nghe những lời nói ấy, bọn khóa dưới tức nổ mắt nhưng không làm gì được. Còn Hạ, Hạ chỉ cười và thán phục cái tài ứng khẩu thành văn của lớp mình thôi. Trên đường về lớp chúng nó còn nói chuyện vui vẻ hơn trước
– Mày sáng tác câu này thật là bất hủ đấy. Dám nói xấu đàn chị đúng là không biết ngượng mồm
– Hơn ai đâu mà đòi nhận xét
– Phải nói là lớp đấy có nhiều đứa xinh thật. Nhưng xinh cũng không đồng nghĩa với cái quyền nói xấu người khác như thế
– Thôi kệ nó đi, quan tâm làm gì, mệt người. Cái loại ấy ra đời không biết có kiếm nổi việc làm không hay ăn bám bố mẹ
– Có ô dù cả đấy không thì đút phong bì là xong hết mà
– Nhưng ở đây đưa phong bì là đập vào mặt cho ý
– Đúng vậy, toàn lũ con nhà giàu. Bây giờ cho trắng mắt ra lo mà học đi.