Sát Thần Hệ Thống

Chương 55: Ra Mặt Đi 1


Bạn đang đọc Sát Thần Hệ Thống – Chương 55: Ra Mặt Đi 1


Lam Thần di chuyển về khu vực hắc khí, hắc khí dần dần lan ra.

Hắn nhíu mày, lao vào bên trong.

Hắn khí dần tiến vào trong người hắn, Thục Phán nói:
-Tử khí khá nguy hiểm nếu tiếp xúc nhiều ở mức độ này, ta nghĩ ngươi nên dùng chân khí hộ thể.

Đồng thời quán thâu linh khí lên mắt để tăng thêm tầm nhìn ta cũng sẽ thông qua đó có thể nhìn rõ hơn.
Lam Thần gật đầu, làm theo lời Thục Phán nói.

Những hắc khí đang đến gần kia chạm phải chân khí hộ thể của Lam Thần, tản ra xa.

Lúc này mắt Lam Thần cũng nhìn rõ khung cảnh xung quanh hơn một chút.

Lam Thần âm thầm mở haki quan sát lên, hắn cảm nhận khu vực xung quanh mạnh lên rõ rệt.

Hắn làm thế chỉ là không muốn lộ bản thân có haki quan sát, từ đó dẫn đến nhiều sự việc không đáng diễn ra.
Sau khi Haki quan sát kích hoạt, Lam Thần từ từ cảm nhận xung quanh.

Bỗng trong không khí có vật gì đó di chuyển với vận tốc cao tới.


Lam Thần vội vàng lộn người né sang một bên.

Một thanh phong nhận chém qua chặt đứt vài sợi tóc.

Lam Thần vặn người, chém về phía đòn tấn công được phát ra:
Thất Tinh Kiếm Pháp: Văn Khúc
Một đường kiếm khí mạnh mẽ chém ra về phía vừa rồi.

Nhưng đường kiếm chỉ đi vào sương mù rồi nhẹ nhàng biến mất.
-Là mê trận.

Không phải mê trận bình thường, đây là Tử Tinh Hoàng Trận, trận pháp cấp 3.

Kết hợp với sát trận cấp 1 Phong Nhận Trảm Trận -Thục Phán nói:
– Trận pháp, cái này ta không biết cách đối phó.
-Ta biết, để bố trí hai cái trận pháp này cũng cần ít nhất Kim Đan cảnh mới đủ lực lượng để duy trì, nếu vậy khả năng cao đây là một bài kiểm tra.
-Kiểm tra? Kiểm tra trong kiểm tra?
-Đúng, một bài kiểm tra nhỏ, như thế mới cần bày mê trận cấp 3 để khốn người đồng thời bố trí sát trận cấp thấp để gây trở ngại.

Điều này nói rõ trận pháp này có khe hở để có thể vượt qua.

Vậy ngươi chỉ cần tìm được kẽ hở đó là được.
-Nhưng mà ta không có nghiên cứu trận pháp a.
-Ta cũng chỉ nghiên cứu sơ qua thôi, ta là quân vương chứ đâu phải chiến trận sư.
Lam Thần vò đầu bắt tai suy nghĩ, dột nhiên nảy ra một ý:
– Đây là trận pháp, có nghĩa nó cần năng lượng duy trì, người bày trận không có ở đây thì đây hẳn phải là dùng thiên địa linh khí để duy trì trận pháp nếu vậy ta hấp thu hết linh khí hoặc hấp thụ nhanh hơn tốc độ hấp thụ của trận pháp thì nó liệu có sụp đổ hay không?
-Điều này cũng có khả năng nhưng nó yêu cầu công pháp phải cực kì nghịch thiên, cộng thêm đan điền phải rộng lớn mới có thể chứa đựng nhiều linh khí, nếu không sẽ bị toái đan.
-Ta biết mà.
Nói rồi Lam Thần ngồi xuồng bắt đầu vận chuyển Hỗn Nguyên Thôn Thiên Công.

Linh khí xung quanh bắt đầu hội tụ lại thành dòng xoáy nước lao về phía Lam Thần, bao phủ hắn như cái kén.

Dòng lính khí cuồng bạo này theo sự vận chuyển của công pháp đi một vòng qua các kinh mạch, rồi hội tụ vào đan điền.

Mặc dù luyện thành Cực Đạo Kiếm Thể, nhưng các kinh mạch của hắn cũng đã căng nứt ra, dường như lúc nào cũng có thể đứt.

-Tên nhóc này thật liều mạng.

-Thục Phán lặng lẽ lắc đầu, sau đó điều khiển hồn lực của bản thân, vuốt nhẹ lên kinh mạch của hắn, làm giảm sự cuồng bạo của linh khí.

Lúc này, Hỗn Độn Linh Căn trong đan điền xoay tròn, hấp lực cực mạnh tỏa ra những linh lực cuồng bạo chưa kịp luyện hóa bao phủ bên ngoài Lam Thần lúc này lại thông qua các lỗ chân lông chui vào cơ thể.

Hỗn Độn Linh Căn xoay một lúc, tỏa ra một luồng hỏa linh lực cùng lôi linh lực.

Dòng linh lực đó chảy khắp toàn thân, cắn nuốt hết những linh khí trong cơ thể Lam Thần, đồng thời dung nhập vào từng tế bào trong cơ thể hắn.
-Đây là…!phương pháp tôi luyện thân thể của Vấn Kiếm Điển? -Thục Phán kinh ngạc, thì thầm: -Kiếm pháp mạnh mẽ thì thân thể của người sử dụng phải mạnh mẽ để có thể tôi luyện cũng như chau chuốt kiếm ý của mình.

Hắn mới luyện Vấn Kiếm Điển bao lâu, chưa tới nửa năm.

Thiên phú này chỉ sợ chỉ có Hạ Diệp Phàm mới có thể sánh được.

Luyện thành thân thể hắn chẳng khác nào một thanh kiếm Hoàng Cấp Cực phẩm.

Tiếc rằng chưa đủ.
Tình hình lúc này cũng đã ổn hơn, Thục Phán thả lỏng không tiếp tục dùng hồn lực ôn dưỡng kinh mạch nữa, sau đó thông qua nhẫn trữ vật tiện tay “mượn” vài chục viên linh thạch hấp thu.
Khán đài, khu vực giám khảo.
-Hửm có gì đó không đúng? – Bạch Mi Trưởng lão nhíu mày: -Trận pháp phức hợp của ta …!bị phá?
-Cái gì? Trận pháp phức hợp của ngươi bị phá, thí sinh năm nay có triển vọng vậy sao? – Tần Uyển hỏi.
-Không phải dùng lực?- Bạch Mi Trưởng lão lắc đầu rồi tiếp: -Là bị người ta hấp thu hết linh khí duy trì trận pháp, tốc độ hấp thu quá nhanh, thiên địa linh khí bên trong Nguyên Giới châu không kịp bổ cứu trận pháp đã sụp đổ.
-Không thể nào, kiểm soát linh khí xung quanh không phải chỉ có Chiến Hoàng trở lên như chung ta làm được sao? Lưu Nham lắc đầu, -Chắc là loại pháp bảo chứa đựng linh khí nào đó, phẩm chất địa cấp, chắc thế.
-Ta cũng đồng ý với ý kiến đó, Bạch Mi trưởng lão, trước lúc trận pháp sụp đổ có bao nhiêu người bên trong? – Bàn Long hỏi.
-Hẳn là 5 người, không biết ai sẽ vượt qua Thiết Giáp Bạo Hùng dành được Miễn Chiến Lệnh đây.

Trận pháp biến mất, Lam Thần cảm ứng linh khí xung quanh cũng không nhiều nữa, mở mắt đứng dậy, toàn thân thấy hơi hư nhược, nhưng cảm giác này rất nhanh đã biến mất, thay vào đó là cảm giác tràn đầy năng lượng.
-Lam Thần cẩn thân xung quanh, hiện tại ngươi chưa thích hợp chiến đấu, kinh mạch của ngươi vừa mới kéo dãn rộng ra, nếu lúc này mã chiến đấu mạnh quá sợ kinh mạch của ngươi không nhịn được mà đứt.

-Thục Phán nói.
-Ta đã biết- Lam Thần gật đầu, ngồi xuống, tiếp tục ổn định dòng chảy kinh mạch.

Chưa đầy 10 phút, một tiếng xé gió lao tới.
-Là Trảm Phong- Lam Thần nghe thấy lập tức nhảy sang một bên quay đầu nhìn lại, đó là một thanh niên mặc lục bào, tay cầm một thanh kiếm, phiêu diêu mà đến.
-Lam Hạo Thiên? Kiếm ý thật mãnh liệt.

-Lam Thần gật đầu.
-Kiếm ý của ngươi cũng không kém.

Ta nghĩ muốn đấu với ngươi -Lam Hạo Thiên nói.
-Thật không tiện, ta không có hứng thú.

Nhưng trước hết chúng ta phải giải quyết vài tên theo dõi đã.

2 nam 1 nữ, các ngươi ra mặt đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.