Đọc truyện Sát Đấu Truyền Kỳ – Chương 117: Khảo nghiệm đầu
Trong vòng 3 ngày đó, Lãnh Mạc cố gắng học cách áp chế tu vi xuống mức Đại Đấu Sư để có thể thuận lợi khảo nghiệm. Nhưng tu vi Đấu Tông mà áp chế xuống hơn 4 cấp bậc thì quả có chút khó khăn, thực lực bản thân cũng như thế mà áp chế theo, không như lúc đầu. Cũng trong thời gian đó, Lãnh Mạc luyện ra 1 vài đan dược dự trữ cho bản thân và cho Linh Nhi để khi gặp chuyện có đan dược mà dùng.
Đến ngày khảo nghiệm, Đế đô ồn ào hơn bình thường vì có vô số người tập trung đến đây để vào học viện Thánh Giả. Các vị có tiếng nói trong Đế đô cũng đến học viện để xem và có thể lựa chọn các nhân tài có mặt trong buổi khảo nghiệm về phe mình sau khi tốt nghiệp học viện. Ngoài ra còn có cả 2 vị trong Ngũ đại cao thủ đến là Vân Chi và Khinh Doanh, 2 người vừa có ý định xem học viên năm nay như thế nào và quan trọng nhất là tìm kiếm Lãnh Mạc.
Cậu và Linh Nhi cùng đi đến học viện để khảo nghiệm. Trong lúc khảo nghiệm thì nàng sẽ ở sảnh ngoài để xem và chờ đợi cậu, còn cậu thì phải vượt qua 3 vòng khảo nghiệm có thể là khó khăn. Trên đường đi, Lãnh Mạc liên tục suy nghĩ về chuyện 3 hôm trước mà Nguyệt My nói, cậu cũng có hỏi cô về chuyện đó nhưng cô vẫn không trả lời mà lẻn tránh sang chuyện khác.
‘Có chuyện gì khiến huynh suy nghĩ nhiều đến thế?’
Nhìn thấy dáng vẻ lạ thường của Lãnh Mạc, Linh Nhi bèn hỏi.
‘Không, không có gì đâu, với lại chúng ta đến nơi rồi này’
Lãnh Mạc chỉ trả lời 1 câu rồi dừng lại mà nhìn chăm chú về phía trước. 1 dòng người đang xếp hàng dài, những người này chính là những người đã đăng ký vào học viện Thánh Giả và hiện giờ đang trải qua kiểm tra những thông tin đã ghi trong giấy đăng ký để có thể cho phép vào khảo nghiệm. Nếu như thông tin bị sai lệch nhiều thì sẽ bị loại. Không để mất thời gian, Lãnh Mạc cùng Linh Nhi chạy thật nhanh đến để chờ đợi. Khi cậu bước vào hàng để chờ thì nàng đi qua 1 nơi khác dành cho những người muốn xem cuộc khảo nghiệm.
Trong lòng có chút hồi hợp, Lãnh Mạc nhìn thử xa xa phía trước thì thấy đã có rất nhiều người bị loại và ra về với vẻ mặt vô cùng thất vọng. Không ngờ chuyện kiểm tra này lại khắc nghiệt đến thế, mới đây đã loại hơn 100 người, về sau càng không biết có mấy người được vào. Sau nửa canh giờ, tổng số người bị loại là 447 người, số người được vào là 193 người và chưa có dấu hiệu tăng cũng như giảm xuống giữa người đậu và bị loại.
‘Người kế tiếp, Lãnh Mạc!’
Cuối cùng cũng đến lượt cậu, cậu liền bước đến chỗ khảo sát viên để báo danh. Y nhìn qua cậu 1 cái rồi xem lại giấy báo danh để xem các thông tin trên đó.
‘Ngũ tinh Đại Đấu Sư sao, quả là thiên tài nhưng chưa biết thật giả. Mau đặt tay lên Tinh Cầu rồi truyền đấu khí vào’
Lời nói của khảo sát viên khiến cậu không hài lòng mấy nhưng y lại nói khá đúng. Cậu liền đặt tay lên Tinh Cầu trước mắt rồi truyền đấu khí vào đó. Từng tia đấu khí được truyền vào tích tụ thành vòng tròn màu đỏ thẫm xoay tròn như bánh xe, sau đó thì liền hiện lên dòng chữ trên mặt Tinh Cầu.
‘Ngươi thật sự là ngũ tinh Đại Đấu Sư chỉ mới 14 tuổi?! Như vậy chẳng phải là thiên tài sao?!’
Khảo sát viên liền bất ngờ trước điều này, chỉ mới 14 tuổi mà đã là Đại Đấu Sư thì đúng thật là 1 thiên tài. Học viện Thánh Giả thu được 1 mầm mống như thế này thì quả thật là tốt cho học viện. Y liền cho cậu thông qua kiểm tra và tiến vào kỳ khảo nghiệm. Lãnh Mạc liền đi vào bên trong thì thấy 193 người lúc nãy đang đứng, có người thì đưa mắt lườm lấy cậu như là kẻ địch.
Theo như Lãnh Mạc biết thì học viện Thánh Giả chia thành 5 viện được gọi là Ngũ viện gồm Linh viện, Tinh viện, Thương viện, Tiêu viện và cuối cùng là Vân viện. Mỗi viện đều có 1 vị trưởng viện và phó viện, thực lực đều rất khủng bố, nhưng trên 5 trưởng viện này còn có 2 người mạnh hơn và cũng là mạnh nhất của học viện Thánh Giả. 2 người đó chính là nhị vị hiệu trưởng của học viện. Nghe đồn đại rằng cường giả bát tinh Đấu Tôn gặp phải 2 người họ cũng phải nể đến 5 phần do khi 2 người kết hợp đấu kỹ với nhau thì khó mà chống đỡ được.
Nếu nói về viện mạnh nhất thì chắc có lẽ là Linh viện, ngoài những điều đó ra thì Lãnh Mạc không biết thêm thông tin gì nữa. Chừng khoảng 15 phút tiếp theo thì lại có thêm người được vào, Lãnh Mạc liền quay lại nhìn thì thấy được người thứ 195 này là người trước đây đã được Nguyệt My nói là kẻ thù trong tương lai.
Y lạnh lùng đi vào, liếc nhẹ cậu 1 cái rồi thu ánh mắt lại. Cậu thì không biết làm gì, nghĩ rằng không quen không biết thì làm sao có thể trở thành kẻ thù được, mà nếu như vậy thì thà làm quen trước còn đỡ hơn là để sau này thành kẻ thù. Với lại cả 2 đều có thư tiến cử từ 1 người nên cũng dễ ăn nói hơn.
‘Xin chào huynh đệ, ra là huynh cũng qua được’
Người này không nói gì cả, chỉ im lặng đi ngang qua và không chú ý gì đến lời nói của Lãnh Mạc khiến cậu khá xấu hổ. Đành quay người đi đến nơi bắt đầu khảo nghiệm với sự xấu hổ. Không ngờ người này tính khí lại lạnh lùng đến thế, đến cả 1 câu cũng không nói, ánh mắt lại hàm chứa vẻ lạnh lùng như băng. Cậu không nghĩ đến y nữa, tập trung vào việc trước mắt đó là vượt cuộc khảo nghiệm đầu tiên.
Đến nơi chuẩn bị khảo nghiệm, cậu thấy được trước mắt là 1 đấu trường gồm nhiều cửa, có lẽ là thí sinh sẽ đối đầu với ma thú hay gì đó gần giống như vậy. Vòng này trở về sau sẽ được những người khác quan sát từ nơi gần đó, và đặc biệt là có sự xuất hiện của 2 vị cao thủ khiến cho 1 số thí sinh cảm thấy áp lực, còn 1 số thì muốn thể hiện ngay để làm ấn tượng với 2 người. Lúc này 1 người từ trong bước ra hình như là giám sát viên của vòng này.
‘Các ngươi vào được đây là rất tốt, chứng tỏ ai cũng có thực lực nhưng như thế thì chưa đủ. Bây giờ các người phải vượt qua 3 cuộc khảo nghiệm để chứng tỏ bản thân. Vòng thứ nhất, các ngươi phải kiếm điểm bằng cách chọn 1 con ma thú và đánh thắng nó, số điểm của các ngươi dựa loại ma thú mà các ngươi chọn, nếu đánh không thắng thì tính điểm theo số vết thương trên người, còn tốt hơn thì vừa thắng lại vừa không có vết thương thì sẽ đạt điểm tuyệt đối! Hiểu rồi chứ?!’
Đúng như dự đoán của Lãnh Mạc, lại phải cho thí sinh đối đầu với ma thú, như vậy có phần hơi khắt khe. Có nhiều thí sinh bắt đầu bàn tán về chuyện này, có vẻ như năm nay học viện Thánh Giả đã siết chặt nội quy thu học viên nên hiện giờ mới thành ra thế này. Nhưng đã là quy định thì khó thay đổi nên họ đành chấp nhận mà tuân theo. Giám sát viên đưa lên 1 bản danh sách ma thú có thể chọn và điểm của nó từ thấp đến cao. Thấp nhất là Phong Lang cấp bậc Đấu Sư, cao nhất là Địa Hùng cấp bậc Đấu Vương, mà có vẻ như ai cũng chú ý Phong Lang hơn là Địa Hùng như cậu.
‘Ta thách đấu Phong Lang’
1 người đưa tay lên nói to 1 tiếng liền giám sát viên nghe được lập tức chuẩn bị mọi thứ rồi cho người này bước vào trong đấu trường. Sau khi sắp xếp xong, thì người này bước vào đó. Chừng khoảng 20 phút thì y được người khác đem ra trong tình trạng thương tích đầy người khiến ai nhìn cũng phải khiếp sợ và e dè. Chỉ có duy nhất Lãnh Mạc và người tóc xanh kia thì bình thản như đã từng thấy qua chuyện này rồi vậy.
Mặc dù sợ nhưng vẫn có người không bỏ cuộc mà thách đấu. Trong 10 người vào thì có 7 người đã bị loại, chứng tỏ bài khảo nghiệm này không hề đơn giản 1 chút nào, ai nấy cũng đều suy sụp tinh thần và ý chí. Còn Lãnh Mạc thì chờ đợi thời cơ không ai khiêu chiến tiếp này thì mới đưa ra lời khiêu chiến, và ma thú cậu chọn không con nào khác là Địa Hùng cấp bậc Đấu Vương.
‘Ta, khiêu chiến Địa Hùng!’