Đọc truyện [SasuSaku] Our Destiny – Chương 26: Ngoại truyện: Oan gia ngõ hẹp (1)
Đây là ngoại truyện về làm sao Neji và Tenten đến với nhau được. Khi đó, mọi chuyện vẫn bình yên lặng sóng trong hoàng cung… trừ cung Bạch Hổ.
– NGƯƠI NÓI GÌ CƠ? TA CHO NGƯƠI NÓI LẠI!! – Tiếng quát tháo gào thét đến thủng màng nhĩ điếc tai lại theo lịch hàng ngày vang lên.
Tuy mọi người đã quen với cái “gà báo thức” phiên bản người này hàng ngày rồi nhưng vẫn không dừng nổi giật mình mà làm rơi đủ thứ bình, bát, cốc, chén,… khổ nhất là mấy người mới nhập cung do quá giật mình vì ở cự li gần “gà báo thức” mà bị nhồi máu cơ tim, tăng huyết áp, đứt vài dây thần kinh,… phải rời cung vào ngày đầu tiên đi làm. Những người ở lại sống sót qua ngày được mệnh danh là thần kinh thép.
Mới chỉ tiếp xúc gián tiếp với âm thanh thôi mà đã như tra tấn rồi, vậy nếu mà tiếp xúc trực tiếp thì thế nào? Mọi người hãy quay lại với chuyện đang diễn ra trong căn phòng sắp sập ở cung Bạch Hổ lúc này.
– Ta nói cô là đồ “soi mói”. SOI MÓI, nghe rõ chưa?
Đối diện với Thần chết mà Neji cực kì bình tĩnh, thẳng thắn nói toẹt ra hai chữ “soi mói”, còn nhấn mạnh nữa mới sợ.
Tenten bị chọc tức cho hộc máu. Từ trước đến giờ chưa có ai dám nói nàng soi mói, đến cả hoàng huynh còn không dám, huống chi là tên khốn chết tiệt này.
– Ta nói sai chỗ nào à? – Neji vẫn rất bình tĩnh hỏi lại.
– Lại chẳng không? Ta nói cho ngươi biết, bà đây mà là soi mói thì loại như là cực kì soi mói, đồ bắt lỗi. Cái loại đàn ông chỉ biết vạch lá tìm sâu, moi móc việc của người khác như ngươi nữ nhân người ta thèm vào! – Tenten nghiến răng nghiến lợi mà quát cho hả giận.
– Cô thèm chắc mà bảo thế?
– Bà đây thèm vào cái mặt dày nhà ngươi!
– Cô không thèm nhưng có khối người thèm. Có tin ta chỉ cần phẩy tay khác là đàn bà xếp hàng dài không hả? – Neji lên tiếng bảo vệ danh dự của một thằng đàn ông, không thể bị xúc phạm như vậy được.
– Mấy cái loại đàn bà theo ngươi giỏi lắm toàn mấy con tiểu thư bị teo não hoặc não phẳng thôi nhé! Đừng có mắc bệnh ATSM!!!
– ATSM là gì? – Bình thường ở quân đội nghiêm túc nên Neji không biết hỏi lại.
Tenten như bắt phải vàng liền bắt ngay lỗi mà châm chọc.
– Ha ha… Có thể mà cũng không biết, cái đồ CH. Bà đây khai sáng cho mà nghe, ATSM là Ảo tưởng sức mạnh!
CH là cái gì? Lời này hắn rất muốn nói ra nhưng mà hỏi tiếp chỉ tổ chuốc thêm phiền phức mà thôi, tốt nhất là nuốt lại trong đầu.
Nhưng mà Tenten đã đoán được hắn đang nghĩ cái gì rồi, tiếp tục đắc ý bĩu môi đá đểu.
– Sao? Không biết CH là gì đúng không? Còn bày đặt ra vẻ ta đây thông minh với ai chứ với ta thì vứt nhớ! Đúng là cái đồ thiểu năng trí tuệ.
Neji đã đi đến bờ vực của sự nhẫn nhịn, câu cuối vừa rồi của Tenten đã một cước sút bay hắn xuống vực.
– Cô tưởng mình thông minh lắm chắc? Có giỏi thì so xem điểm bài kiểm tra nâng cao cấp độ 8 ai hơn điểm ai?- Xời! – Tenten vênh mặt lên khoanh tay nở nụ cười “ta hơn là cái chắc” – Bà đây được 88/100 nhớ! Trình của ngươi đọ sao nổi với ta đây, giỏi lắm xách được dép cho ta là tốt lắm rồi!
– Ôi thế à! Cũng cao phết nhỉ! Tiếc là… ta đây được 90/100 nhớ! – Neji dài giọng nhấn mạnh con số 90 chọc ngược lại Tenten.
Tức giận vừa dịu xuống nay lại trào lên, núi lửa đã hoạt động trở lại, dung nham sôi sùng sục. Đè nén giận xuống không chịu thua so tiếp.
– Đừng vội vênh, bài đấy chẳng qua là ta mất tập trung chút thôi. Thế bài cấp 9 ngươi được mấy?
– Cũng bình thường thôi. Được 95/100 ấy mà – Neji vờ thất vọng thở dài than điểm kém, mắt liếc khuôn mặt đang bốc khói đằng kia cười cười.
Núi lửa bây giờ đang phun khói bụi đen mù mịt phủ kín bầu trời, nham thạch văng loạn khắp nơi từ miệng núi, thật giống với tâm trạng Tenten lúc này. Không thể tin được, sao cái tên CH này lại hơn nàng những 5 điểm. Tuyệt đối không thể thua thế được.
– Bình thường thôi! Bài cấp 10 ngươi được bao nhiêu?
– Kém lắm! Đừng hỏi nữa… – hắn phiền não than…
– Biết mà! – núi lửa tạm dừng – Cái trình như ngươi sao vượt nổi bài kiểm tra nâng cao cấp 10. Đẳng cấp như ta mới được 92/100. Mấy bài trước ngươi coi như may mắn, còn bài này thì may với chả mắn cũng coi như cho vào sọt rác!
Khoanh tay mặt suy tư xoa xoa cằm, hắn gật gật đáp:
– Có lí! Chắc tại thiếu may mắn với cả hay đi chơi nhiều quá nên ta chỉ được có mỗi 99/100 thôi!
Uỳnh núi lửa không nén nổi nữa đã bùng choáy mãnh liệt, hỗn hợp dung nham, nham thạch phun xối xả lên trời như đài phun nước, trên cao còn có khói bụi mây đen phụ họa🌋🌋🌋.
Hắn nói “chỉ được có mỗi”, mỗi thôi á? Thích chọc tức bà à? Có biết bà học hành khổ sở thế nào mới được 92/100 không? Còn tên khốn nào đó “đi chơi nhiều quá” nên “chỉ” được 99/100 thôi! Sao nghe mấy cái từ này nó khó nuốt thế?
Biểu hiện mặt mũi méo xệch của Tenten làm Neji cực vui. Ván này hắn thắng chắc rồi!
– Haizz… Hoàng thượng thì khỏi nói, 100/100; Ino và Shikamaru được 99,5/100; Hinata được 95/100; đến đần như Naruto còn được 94/100. Vậy mà quận chúa như cô lại… Chẹp chẹp… Thất vọng thiệt… Còn tưởng cô thông minh thế nào, hoá ra… – hắn ẩn ý khinh khỉnh liếc nàng….
Tenten giận đến tái mặt, dậm chân rầm rầm, chỉ thẳng vào mặt Neji mà mắng.
– Ngươi im đi! Chỉ là chút điểm số chẳng đánh giá được cái gì cả! Cái quan trọng là áp dụng ra ngoài đời thế nào. Cái mặt ngươi thì làm được gì?
– Aiss… Cũng không nhiều đâu. Cùng lắm là dẹp loạn phương Tây, thống nhất quân hai hướng Bắc Nam. Ít quá nhỉ? – Neji vờ buồn buồn than, nhướn mày bắt đầu khoe.
Mặt Tenten đã đen ngòm, méo xệch, hai mắt ánh lên tia sát khí. Từng lời hắn nói không khác gì ném quẳng thêm mấy thùng ga vào miệng núi lửa.- Không biết Sakura làm thì thế nào nhỉ! Có khi…
– Ngươi câm miệng đi! – nàng gắt – Sakura đã làm bài kiểm tra đâu mà biết. Đợi đấy! – nói rồi Tenten lập tức xoay người đạp cửa rời đi.
Quyết tử không thể về bét được!
Vừa vượt qua thái giám đặt chân vào Thư phòng đã thấy ngay một màn đẹp. Hoàng huynh thân yêu đáng kính của nàng đang thân mật ngồi cùng bạn thân nhất của nàng, tay phải cầm bút, tay trái ôm Sakura. Đã vậy, nhìn cái hành động mà cảm thấy một sự mờ ám không hề nhẹ ở đây: hoàng huynh đang cúi xuống ghé sát mặt lại……
Tiếp tục xem cảnh không phù hợp với thiếu nhi thế này…. Không tốt, cực có hai cho đôi mắt trong sáng của mình.
– E hèm… – Tenten che miệng ho khan vài tiến đánh thức hai người kia tỉnh mộng.
Hai người kia nghe thấy tiếng người lạ mới giật mình quay đầu lại ái ngại nhìn Tenten.
– Mới sáng sớm mà hai người đã diễn cảnh tình tứ trước mặt người độc thân như muội rồi, có thấy hơi tàn nhẫn không?
Sakura mặt đỏ ửng quay đi định lượn đi ngay thì bị giữ lại ngồi im. Sasuke hướng vẻ bất mãn nhìn hoàng muội, nhàn nhạt mở miệng.
– Muội đến đây làm gì? Sao không ở cung quậy mà đến đây quậy làm gì?
– Hừ! Không đến phá chuyện tốt của huynh đâu, muội đến mượn Sakura tí thôi.
Thế mà dám nói không phá chuyện tốt, muội định chọc ta tức chết đúng không? Sasuke đen mặt, từ khi nào mà Tenten trở nên thích phá đám người khác như vậy?
Trái ngược với tâm trạng bực bội của Sasuke, Sakura lại rất vui vẻ, trên mặt không có gì gọi là tiếc nuối cả. Ban nãy nàng cầu rời đi còn chẳng được, bây giờ cơ hội dâng đến miệng, ngu gì từ chối, liền mở miệng đồng ý đáp lại, từ từ dịch khỏi ma trảo của hắn dưới thắt lưng.
Có người nào đó rất nhanh đọc được ý định của ai đó, bàn tay tăng thêm lực ấn nàng xuống, mắt liếc xéo nàng ý bảo muốn sống thì trật tự ngồi im, rồi mới thẳng miệng từ chối.
– Không!
– Đi mà…. huynh đẹp zai…..
– Không là không! Muội về đi!
Ăn vạ cả tiếng mà đáp lại vẫn là từ “không” quen thuộc, càng nghe kĩ thì mới thấy càng nói hắn càng mất kiên nhẫn. Tenten cũng hơi khó chịu, xin đến khản giọng rồi vẫn thất bại thảm hại.
Đồ ki bo, mượn một tí mà cũng không cho. Không phải huynh lúc nào cũng quấn cậu ấy 24/7 sao? Không nỡ xa người đẹp à?
Cuối cùng đành phải dùng đến tuyệt chiêu cuối thôi!
Trong phút chốc, đôi mắt kia chợt phóng to long lanh đẫm nước, miệng run run gợn sóng, nhìn rất đáng thương làm bọn họ giật mình. Tenten sụt sịt chấm chấm nước mắt, lóc oán trách:
– Hức hức… Chỉ m…mượn có tí thôi… Mà… mà… Hức hức…
Lập tức một con mồi sập bẫy. Sakura quá nhẹ dạ tin bạn mình rồi, thấy Tenten rưng rưng nước mắt không nghĩ ngợi gì liền đẩy bàn tay kia ra chạy tới dỗ nàng. Sasuke thì khoé miệng giật giật nhìn hai người kia. Sakura ơi, nàng cả tin quá rồi, cái trò nước mắt cá sấu kia hắn còn lạ gì, ngày xưa bị lôi ra làm vật thí nghiệm quen rồi nên trò này đã mất công hiệu với hắn, hắn còn tỉnh chán!- Chỉ đi có chút chuyện thôi, chàng đâu cần phải làm quá lên thế! Ta đi với Tenten một lúc rồi sẽ về thôi! – rồi mặc kệ khuôn mặt đen kịt của ai đó kéo tay Tenten ra ngoài.
Á há… Thành công mĩ mãn. Mới rơi có mấy giọt mà đã lừa được rồi. Đời còn ai giỏi hơn ta. Á há há… Tenten ngoài phụng phịu nước mắt ròng ròng, bên trong thì cười tự sướng như điên.
——–
– Cái gì đây? =_= – Sakura nhìn tờ giấy trên bàn rồi lại nhìn Tenten.
– Không có gì, chỉ là bài kiểm tra kiến thức một chút thôi mà. Cậu cứ bình tĩnh làm đi, thời gian 90 phút – Tenten nhét bút vào tay bạn cười nói.
– Cậu chắc là muốn tớ làm chứ? – Sakura nheo mắt gặng hỏi.
– Chắc chắn. Cậu làm đi, hết giờ tớ sẽ vào thu bài.
Nhắc người bấm giờ trông coi xong, Tenten ra ngoài thì đập ngay vào mắt là tên đại khốn nào đó.
– Không biết Sakura được bao nhiêu nhỉ? Dám chắc phải trên 92, hơn ai đó là cái chắc – Neji cười như có như không châm chọc Tenten.
– Ngươi cứ đợi mà xem, còn lâu ta mới thua. Tsunade chấm rất chuẩn!
35 phút sau…
Tsunade bất ngờ đẩy cửa bước ra ngoài, trên mặt là nụ cười rạng rỡ làm bọn họ càng thêm tò mò sao bà ra sớm thế, bu lại hỏi không ngớt. Im lặng nghe hết một loạt rồi đột nhiên bà cười phá lên vỗ vai hai người tấm tắc khen ngợi không ngớt:
– Nhân tài, quả nhiên là nhân tài hiếm có! Thằng nhóc Uchiha đó đúng là không nhìn nhầm người, ta có lời khen cho gu chọn vợ của nó đấy!!!
– Rốt cuộc là thế nào? Người nói thẳng cho bọn con đi! – Nàng sốt ruột hỏi, mồ hôi tuôn như suối, trái ngược hẳn với vẻ điềm tĩnh lạ thường của Neji.
– Kết quả bài kiểm tra nâng cao cấp độ 10 của Sakura là 100/100, bằng luôn với thằng nhóc đó! Khác mỗi là Sakura làm xong bài chậm hơn nó 2 giây.
100/100! Tenten nghệt mặt ra, cằm rơi xuống đất. Đánh chết nàng cũng không ngờ rằng Sakura siêu nhân đến vậy, hay là do ở Thiên giới tiêu chuẩn trình độ có hơi khác?
– Lúc nó nộp bài ta còn tưởng nó khó quá nên bỏ cuộc, ai ngờ nó làm đúng hết! Thật là… Nó vs Sasuke đúng là một cặp trời sinh, cái này chưa là gì so vs chúng nó cả…. Ha ha ha!!!
Tsunade khen thì cứ khen mà không để ý mặt nàng đã tối sầm lại. Hoá ra ban nãy Sakura gặng hỏi không phải vì đề khó mà là vì dễ quá, có cần làm hay không!
Khen chán chê rồi bà cười sung sướng rời đi, để lại một người mặt mày u sầu, một người rất chi là vui vẻ. Neji bước ra đang định tung vài câu nữa thì đã bị chặn họng.
– Ngươi ngậm mồm lại! Sakura là Thánh nữ đương nhiên là giỏi hơn ta rồi. Còn về điểm số thì người ta đã có câu học tài thi phận. Đừng có cậy mình điểm cao mà vênh. Cái mặt nhà người bà khinh không thèm chấp nhớ! Đàn bà ghét là phải, nhìn ngứa mắt!
Liến thoắng một mạch rồi đùng đùng bỏ đi, không để hắn có cơ hội mở miệng thắng thế châm ngòi núi lửa nữa. Trận này coi như nàng thua, mối nhục thù này không báo nàng không phải là người.
Sakura ở bên trong áp tai vào cửa nghe ngóng mà cười cười lắc đầu.
Sao giống mình ngày xưa thế nhỉ!^^
————-
4 ngày tiếp, Tenten chuyển hẳn đến Long cung ở chung phòng với Sakura với lí do là muốn ở gần với bạn củng cố tình bạn bè, huynh muội. Nói thế thôi nhưng ai chẳng biết thừa là cãi nhau với Neji rồi bỏ sang đây, ngày nào chẳng choảng nhau như thế nhưng đây là lần đầu Tenten tức đến nỗi bỏ sang đây. Sakura có gặng hỏi mấy lần nguyên nhân nhưng lúc nào cũng chỉ nhận được một bài cày nhàu tức giận cụ thể với mấy câu như: “thằng điên, thằng thần kinh”, “tên khốn nạn, chết tiệt”, “chết đi cho rảnh nợ”,… làm Sakura mấy phen nhức đầu nên rút ra bài học, thà đừng hỏi còn hơn.
Việc ở chung này cực bất lợi cho Sasuke khi mà Tenten cứ bám dính Sakura 24/24, không cho hắn có cơ hội ở với nàng dù chỉ một phút. Cả ngày bận rộn theo thói quen cũ thì luôn có nàng bên cạnh giúp đỡ hắn, còn bây giờ, nhờ ơn muội muội yêu quý mà làm nàng giận không thèm nói chuyện với hắn nữa.
Không thể để tình trạng này kéo dài lâu, hắn quyết định tìm đến cao nhân nhờ giúp đỡ.
– Mẫu hậu…