Bạn đang đọc Saron, Trái Tim Của Quỷ: Chương 28
Brus dãy đành đạch dưới nền nhà, mọi người có kẻ ngất đi vì sợ. Phần khác thì không dám ở lại chứng kiến thảm cảnh khủng khiếp này…
Brus ứ lên từng tiếng, máu từ hai hốc mắt phúng ra, hắn luôn miệng gào thét:
-“Mày là một con quỷ! Mày không phải là người……”
Nó ngồi xuống kề cần hắn ta, chất giọng bình thản đến mức người ta nghe có thể rợn tóc gáy.
-“Đúng! tôi là quỷ. Ông đã bao giờ thấy trái tim của quỷ chưa?”
Câu nói Saron vừa dứt, 4 hộ pháp cũng ngoáy đầu nhìn nhau đầy vẻ khó hiểu.
-“Được! hôm nay, tôi sẽ cho các người thấy thế nào là trái tim của quỷ!”
Nó nói như thôi miên, lướt con dao sắc bén qua người Brus.
Phập! Con dao dừng lại ở một điểm cố định: Ngực trái của hắn ta, máu ứ ra từng giọt..Rồi tuôn ra xối xả.
Nó khoét sâu lưỡi dao vào trong hơn, Bus kêu lên đầy thảm thiết như muốn xé rách màn đêm tĩnh mịch. Lưỡi dao chuyên nghiệp,nhạy bén cứ tinh nghịch đùa giỡn trong lòng ngực hắn ta với cơn đau quằn quại đến lúc tắt thở! Miệng hắn còn ứ lên những lời đau đớn
Cuối cùng, lưỡi dao cũng được rút ra, bàn tay nó moi ra một vật thể đỏ au,nhuốm đầy máu:Là tim.
-“Thế nào? đây chính là tim của quỷ!”
4 hộ pháp nhìn nhau nuốt khan. Lisza thực sự cảm thấy khó thở.Đúng vậy:Hơn cả tàn độc
So với Sara, Saron có phần vượt trội hơn. muốn trách,phải trách loại thuốc chết tiệc kia, muốn trách, thì phải trách những kẻ đã đưa nó đến con đường này.
-“Mang xác hắn ta đến Gragon!”-Nó vừa lau tay,vừa nói.Ánh mắt trở nên lãnh khốc và vô cảm hơn thường lệ.
-“Brus…………….”- Hai hộ pháp gào lên đau đớn khi nhận ra xác chết trước mặt mình chính là tam hộ pháo của Gragon.
-“Ai…ai đã làm việc này…”-Gragon mấp máy môi
-“Ở đây có phong thư,thưa ông chủ”-tiếng 1 tay hộ pháp vang lên đầy chua xót
“1 chút quà mọn Gưi tặng Gragon. Hẹn lần sau sẽ lấy mạng chó của ông- Snown”
Rầm!-Gragon tức tối đập bàn, khuôn mặt biến sắc đầy thủ đoạn
-“Con khốn đó..nó…nó dám!”
-“Brus chết thật thê thảm.. yên tâm,Chúng tôi nhất định sẽ báo thù cho cậu…”-hai phộ pháp khác nhìn xác chết đầy nổi uất hận.
Bộp! Bộp! Bộp! Đơn Quân Hạo cười lên thích thú,khóe môi nhếch một đường dài đầy kiêu ngạo
-“Không hổ danh là Snown. Thật tàn độc!”
-“Cậu chủ..ông chủ có vẻ rất tức giận”
-“Thật thú vị…lâu lắm rồi mới có kẻ dám chọc ông ấy giận đến thế. Thật tuyệt vời…”