Đọc truyện Sao Trời Lấp Lánh – Chương 19: Tiệc cuối năm
Khoảng thời gian kế tiếp của Bạch Lãng chủ yếu là đến “Âu phục Phúc Hoa” học nghề, mà thực chất phần lớn thì giờ đều là ở bên cạnh hỗ trợ Lý Phúc tiếp khách. Đương nhiên anh phải makeup sơ qua, nhưng may cái là hầu hết mọi người chỉ cho là người giống người bởi ai cũng cho rằng diễn viên phải diễn trên màn ảnh chứ chẳng lăng xăng chạy việc ở đây.
Lúc này, nữ chính và những vai diễn khác trong ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ cũng lần lượt được quyết định.
Và không khác mấy với những gì Phương Hoa đã dự tính, bộ phim không có quá nhiều kinh phí nên diễn viên chỉ ở mức tầm trung.
Người đóng vai nữ chính – Thẩm Ái Như và nam phụ số một – La Phong đều là những cái tên mà anh không thường được nghe tới kể cả hiện tại hay mười năm sau. Duy có diễn viên kỳ cựu Khuyết Kỳ Danh đóng vai phản diện thì anh biết mấy năm sau ông ta ôm được giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất về. Cộng thêm một diễn viên non trẻ chưa hề có kinh nghiệm đóng phim điện ảnh như anh tham gia, thành thử cả ekip làm phim bị cánh truyền thông phê bình là một bộ phim thỏa mãn ước mơ đóng phim của các cậu ấm cô chiêu mơ mộng, bởi dù sao nhà đầu tư cũng là ông chủ xưởng dệt mà đạo diễn thì lại là bạn của ổng.
Nhưng anh tin Chu Khoan có tính toán của riêng mình, ông tuyệt đối không sử dụng tiền của bạn mình một cách bừa bãi. Tất cả sẽ được sáng tỏ vào buổi tuyên bố khởi động máy vào tháng sau, việc anh cần làm bây giờ là chuẩn bị mọi thứ thật sẵn sàng mà thôi.
Đương nhiên cũng bao gồm cả vấn đề tài chính của bộ phim.
Mấy hôm trước, bộ phận bản quyền của All Entertainment tại nước ngoài mà Phương Hoa liên hệ giúp anh đã có lời phúc đáp.
Chẳng qua sau khi đánh giá chuyên môn, họ có nêu một vài lý do như tác giả không tên tuổi, đề tài phương tây huyền bí không được độc giả trong nước đánh giá cao… nên từ chối khéo ý định hợp tác của anh.
Bạch Lãng cũng không ép buộc, ngược lại, nếu toàn bộ bản quyền của tác phẩm thuộc về anh, sau này có muốn bán qua bán lại cũng thông thuận hơn nhiều. Vậy nên anh đổi phương thức, thay vì hợp tác thì anh trả thù lao cho bộ phận bản quyền ở nước ngoài làm trung gian thỏa thuận việc mua bản quyền tại nước G và phải hoàn tất mọi thứ trong vòng hai tuần lễ. Bởi tập đầu tiên của bộ truyện sắp tung ra thị trường, anh dự tính phải hoàn thành xong việc mua bán trong vòng một tháng đổ lại thì may ra mới không vuột mất thời cơ.
Cũng vì bị hạn chế về mặt thời gian nên bộ phận bản quyền không thể thương thảo mua bộ truyện với giá dưới 1,5 triệu như anh đã dự tính ban đầu, cuối cùng giá mà đôi bên thỏa thuận được là 2,3 triệu, dôi ra 800 ngàn. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, anh quyết tâm hôm sau đến bộ phận cho vay của ngân hàng, cầm một bộ hồ sơ vay vốn về.
Hiện tại anh đã có chút tiếng tăm cộng với một khoản nho nhỏ nhờ thanh lý hợp đồng gương mặt thương hiệu trong tài khoản, tạm thời đáp ứng được yêu cầu về hạn mức cho vay trợ cấp nghề nghiệp vừa và nhỏ, nhưng cái khó nhất là vật thế chấp hoặc người bảo lãnh. Một người không nhà không xe, cùng lắm thì mặt dày nhờ Cừu Tiềm đứng ra bảo lãnh cho, chắc cũng không đến mức gây phiên hà cho gã.
Về phần thanh toán khoản vay, sắp tới cát-sê một số công việc đã nhận lần lượt được thanh toán cùng với thù lao sau khi đóng máy phần kết của bộ phim ‘Chung một mái nhà’ cũng đến lúc được chi trả, nếu còn không đủ thì nhờ chị Phương nhận thêm mấy công việc nữa, mất một thời gian cũng trả hết.
Chẳng qua chiều mới từ ngân hàng ra, đêm đến khi bị Cừu Tiềm đè nặng, gã liếm tai anh ồm ồm bảo, “800 ngàn em vay, mai anh đến ngân hàng trả. Có nợ thì nợ anh đây.”
Ang ngạc nhiên rồi thở dài, “Anh rảnh quá đó,” – rảnh đến độ thừa thãi thời gian đi điều tra anh đến ngân hàng làm gì.
Gã day day vành tai mỏng manh của anh bằng răng, “Không canh kỹ nhỡ em chạy mất thì sao.”
Anh ngây ra, đáp, “Bán đứt rồi, chạy đi đâu.”
Cừu Tiềm lật anh lại, hếch mày hỏi, “Bán đứt là thuộc về anh hết thật hử?”
Anh thản nhiên nhìn gã, “Nếu anh tìm được người khác, phải dứt khoát bỏ em đi.”
Nghe xong, gã hằm hằm hỏi, “Anh đây có đeo bám lắm à?”
Anh nhìn xuống, mới kịp “Không -“, chữ đằng sau đã bị gã thô lỗ chặn lại trong cổ.
Cho đến khi hơi thở trở nên dồn dập, gã mới cố bứt ra, khàn tiếng bảo, “… được, trước đó em phải ngoan cái đã.”
Bạch lãng chả buồn hiểu nửa câu thừa thãi ở phía sau.
Bởi kế tiếp, cái mồm độc đoán của Cừu Tiềm đã kéo đi mọi sự chú ý của anh.
Sau sự kiện ‘đo thân’, gã rất thích thú với việc thăm dò từng cm trên người anh, có lẽ những kiểu cổ điển trước kia đã làm gã thấy tẻ nhạt và Bạch Lãng chỉ còn nước phải tập thích nghi với sự biến hóa vừa xấu hổ vừa nóng bỏng này.
***
Một tuần sau, vì được Cừu Tiềm đầu tư mà toàn bộ quyền xuất bản trong nước, bao gồm cả chuyển thể tác phẩm thành phim ảnh trong tương lai đều bị anh mua trọn. Lúc này tập đầu tiên của bộ truyện mới phát hành được ba tuần ở nước G và đã bắt đầu bùng nổ số lượng, cho nên tất cả việc anh phải làm lúc này là thả diều bản quyền đợi người đến mua.
Đã bước vào tháng mười hai, Phương Hoa lại tìm cho Bạch Lãng một vài quảng cáo trẻ trung năng động trước khi khởi động máy bộ phim ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ vào tháng một sang năm, vừa hay bộ phim ‘Chung một mái nhà’ vừa kết thúc, đây là thời cơ thích hợp nhất để anh tái xuất trên màn ảnh nhỏ.
Đến giờ phút này, coi như anh đã chính thức thoát khỏi quỹ đạo của kiếp trước, thuận lợi hoàn thành bộ phim ‘Chung một mái nhà’, đạt được tiếng tăm và sự mến mộ nên có và để lại ấn tượng khó phai về một Bạch Lãng trẻ trung, ôn hòa và trong trẻo trong lòng khán giả. Nhân cơ hội này, công ty cũng thành lập fanclub cho anh, tốc độ đã vượt xa kiếp trước mấy năm liền.
Nhưng điều đó cũng làm anh phải vất vả chạy ngược xuôi, bởi hoạt động của fanclub trải đều trên các thành phố lớn nên không thể nhẹ bên này nặng bên kia. Vì thế ngay đến cả Cừu Tiểu Hải cũng bắt đầu than ngắn thở dài, giờ người đi công tác thường xuyên không phải ba ba mà thành chú A Bạch rồi, nếu không có chú A Bạch là không có cơm ngon, nhóc tỳ biết lợi biết hại lắm chứ.
***
Cuối năm, ngoài công việc ra thì đây là thời điểm của những ngày ‘chạy sô’ tiệc cuối năm.
Vài năm trở lại đây, tiệc cuối năm của một số tập đoàn lớn bắt đầu mời văn nghệ sĩ đến biển diễn để hâm nóng đời sống cho công nhân viên, dẫn đến thời gian cuối năm luôn là thời điểm để các ca sĩ, diễn viên hài hay MC bội thu.
Bạch Lãng là diễn viên nhưng không thuộc các phương diện trên, thành ra cũng không được mời đến biểu diễn mấy, có chăng là bữa tiệc của một số thương hiệu từng hợp tác như UNI là anh có đến tham dự. Mặc dù không cần lên sân khấu cũng chẳng được trả hoa hồng, nhưng nếu được tăng danh tiếng thì anh vẫn đến coi đó như đi PR bản thân.
Còn tiệc cuối năm công ty mình tổ chức thì buộc phải tham dự rồi.
Thậm chí, tiệc cuối năm của All Entertainment năm nay còn được tổ chức vô cùng hoành tráng.
Nguyên nhân là vì hoan nghênh siêu sao màn bạc Cừ Toàn vừa chấm dứt hoạt động ở nước ngoài nhiều năm trở về nước phát triển.
Nhắc đến Cừ Toàn thì phải kể đến vị siêu sao tuổi 30, đã debut 15 năm, đứng đầu về doanh thu phòng vé, tài năng và diện mạo mấy năm gần đây.
Tác phẩm điện ảnh tiêu biểu của Cừ Toàn thì ngoài bộ phim ‘Tinh Nhiệt’ lấy chủ đề khoa học viễn tưởng sản xuất tại nước F là bom tấn toàn cầu ra, thì số lượng tác phẩm sản xuất trong nước giật giải quả là vô số kể. Đương nhiên, trước khi ra nước ngoài hoạt động, Cừ Toàn cũng đã ấm ổ với giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất rồi.
Chẳng qua thứ khiến fan có thể buôn tối ngày lại chính là diện mạo của hắn.
Khi còn là thiếu niên, Cừ Toàn đã có khuôn mặt đẹp đến phi giới tính, qua thời gian đã tôi luyện thành vẻ đẹp ma mị quyến rũ. Fan của hắn đều phải công nhận rằng, chỉ cần Cừ Toàn liếc mắt, ánh mắt và khí thế ấy hệt như sóng trào nuốt trọn người nhìn. Ấy vậy mà bất cứ nhân vật nào hắn đóng, hắn đều có thể thao túng vẻ đẹp ấy bằng kỹ thuật diễn để bất cứ ai xem cũng phải công nhận rằng nhân vật ấy đúng là phải như thế, không có gì là không thích hợp.
Kiếp trước Bạch Lãng cũng không thường xem phim Cừ Toán đóng, bởi với phương pháp dạy của Chu Khoan thì ông cho rằng không cần, muốn diễn được như Cừ Toàn phải có khuôn mặt như thế trước đã, nên có xem cũng chả học tập được gì đâu và đừng phí thời gian vô ích. Đây cũng coi như lời đánh giá rất cao rồi.
Cũng bởi vì là một siêu sao vừa có tiếng vừa có lực nên Cừ Toàn toàn hoàn tự do và tùy ý phát triển sự nghiệp diễn viên của mình. Thế mới biết khi All Entertainment ký hợp đồng với hắn ta vào mấy năm trước đã khiến giới điện ảnh và nhà phê bình rớt hàm cỡ nào.
Thế nhưng thời gian dài mới biết lựa chọn này quả là sáng suốt, dù sao All Entertainment vừa cho Cừ Toàn quyền tự chủ vừa chống lưng cho hắn bằng nguồn lực hùng hậu của mình, giúp hắn phát triển ở nơi đất khách mà không bị coi thường và hất cẳng.
Nguyên nhân chính để Cừ Toàn về nước lần này là để tham gia đóng tác phẩm điện ảnh dã sử nổi tiếng ‘Phong Đế’ do công ty ‘Điện ảnh và Truyền hình Kim Ảnh’ đầu tư. Thông qua người đại diện, hắn cũng cho hay mục tiêu mà hắn theo đuổi không phải sân khấu hào nhoáng, mà tập trung đào sâu cảm xúc và đời sống những nhân vật để đồng cảm với họ mới là điều hắn muốn hướng tới, vậy nên Cừ Toàn tuyên bố sẽ chuyển dần sự nghiệp về nước nhà. Sau khi ăn điểm vang dội nhờ bộ phim ‘Tinh Nhiệt’, không còn ai dám nói Cừ Toàn thảm hại trở về nước.
Nhưng điều khiến Bạch Lãng khó hiểu hơn cả là anh không hề nhớ Cừ Toàn từng tuyên bố như thế trong kiếp trước.
Trong ký ức của anh, ngoài tham gia diễn xuất một vài bộ phim điện ảnh của mấy đạo diễn nổi tiếng trong nước thì Cừ Toàn vẫn phát triển ở nước ngoài. Hay Cừ Toàn có về thật mà chỉ tại lúc ấy anh đang ngập chìm trong scandal nên không để ý nhỉ?
Nhìn ảnh Cừ Toàn treo đầy trong hội trường, Bạch Lãng chỉ cảm thấy mọi thứ trong kiếp trước đã thật xa xôi.
***
Bữa tiệc cuối năm của All Entertainment được tổ chức như một big show và được trang hoàng tại một khách sạn hạng sang của cổ đông lớn nhất đứng sau All Entertainment – Cừu gia.
Hôm nay, cả khách sạn được All Entertainment bao trọn. Ngoài hội trường được trang hoàng lộng lẫy thì toàn bộ các phòng trong khách sạn đều được dành cho công nhân viên nếu quá chén say không về được, đương nhiên là đài thọ tất cả.
Đầu quân cho All Entertainment có hơn năm, sáu mươi nghệ sĩ, cộng thêm đội ngũ hậu cần liên quan, bộ phận công tác ở nước ngoài, bộ phận marketing, quảng cáo, kỹ thuật, hỗ trợ khách hàng, quản lý mạng, sản xuất điện ảnh và các phòng ban hành chính, tổng hợp các thể loại, tổng cộng cả công ty có đến ba, bốn trăm nhân viên, khoản này cũng xem như khá lớn.
Và đương nhiên đây cũng là cơ hội vô cùng thích hợp để quảng bá.
Sảnh khách sạn tổ chức tiệc cuối năm vào tối hôm đó được trang hoàng thành một con đường ngàn sao.
Thảm đỏ kéo dài từ ngoài thềm cùng với bục phòng vấn nho nhỏ giúp giới truyền thông có thể làm các cuộc phỏng vấn ngắn.
Chỉ trong một thời gian ngắn, tài tử minh tinh trong những bộ quần áo lộng lẫy bắt mắt xuất hiện, ánh đẹp flash loang loáng không hề được ngơi nghỉ, một số fan nghe tin cũng vây đầy quanh khách sạn mong chụp được một bức ảnh cùng với nghệ sĩ vừa bước xuống xe. Và trong nháy mắt khi tài tử màn bạc Cừ Toàn xuất hiện, bầu không khí được đẩy lên hơn bao giờ hết, tiếng vỗ tay và tiếng thét không ngớt, mức độ hoan ngênh Cừ Toàn đêm đó, không ai có thể bì nổi.
Chẳng qua vào lúc ấy Bạch Lãng đã ở trong, anh ngồi cạnh Dung Tư Kỳ cùng bóc lạc chờ khai mạc. Quả là Phương Hoa đã sắp xếp đâu ra đấy, bố trí lịch trình xuất hiện từ sớm để kéo sự chú ý của giới tryền thông mà không bị Cừ Toàn ảnh hưởng. Khi hai người đi vào sảnh đều đã nhận được sự quan tâm và phỏng vấn.
Còn khi đã vào bên trong, hội trường không cho phép phóng viên đi vào. Nghệ sĩ hay công nhân viên chức bình thường đều đã được sắp xếp chỗ ngồi hợp lý, tiện cho việc thư giãn và ăn uống đúng nghĩa tiệc cuối năm, thậm chí đến cả các tiết mục giải trí thường thấy ở các bữa tiệc của công ty khác cũng không được bố trí.
Bởi thế nên khi Cừ Toàn đi vào chỗ ngồi của mình trong hội trường cũng là lúc khai mạc bữa tiệc.
Giống với mọi bữa tiệc thông thường, không thể thiếu được màn đọc diễn văn khai mạc của sếp tổng. Bạch Lãng không biết Cừu Tiềm vào hội trường lúc nào, chỉ biết khi trông thấy thì gã đã ở trên bục nêu cảm nghĩ đôi ba câu ngắn ngủi rồi đủng đỉnh xuống sàn.
Bạch Lãng bất giác nhìn theo Cừu Tiềm, ngồi cùng bàn với gã là nhóm đầu não cao cấp nhất trong công ty, và chỉ có duy nhất một nghệ sĩ được ngồi cùng là Cừ Toàn, hắn ngồi cạnh Cừu Tiềm.
Nên khi đang ăn dở, sau lưng anh đột nhiên vang lên một câu.
“Nhìn người ngồi bên anh ta rồi ngẫm lại lời tôi nói xem.”
Bạch Lãng ngoái lại, chỉ thấy bóng Á Kỳ đang bỏ đi.
_____________
Chú thích: Từ giờ mình sẽ để nguyên tên bộ phim là “Kim ngọc kỳ ngoại” chứ hem edit ra là “Bề ngoài nạm vàng son” nữa – nghe hơi cổ cổ nhưng thôi kệ, cái tên nào mình edit được và thấy hay thì sẽ edit, ko thì cứ để nguyên ha. Tên một số công ty cũng thế, ai đọc QT thấy là lạ thì là do mình hứng nên mình edit tên đó nha:)) Mình sẽ sửa những chương trước đó.