Sao Đỉnh Lưu Chưa Chia Tay Tôi

Chương 3: Cô Cố Ý


Bạn đang đọc Sao Đỉnh Lưu Chưa Chia Tay Tôi – Chương 3: Cô Cố Ý


Lựa chọn của Đường Chi làm Giang Chi cũng hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng cũng chỉ là một cái chớp mắt, trên mặt anh lại khôi phục vẽ bình tĩnh.

Nhan Vô Ưu lo lắng nhìn Giang Chi một cái, lên tiếng ám chỉ với Đường Chi: “Em chọn cái này có phải yêu cầu quá khó hay không?”
Tất cả mọi người đều nói hạng mục năm sao rất khó, tất nhiên là không ai chịu làm.
Huống chi, nếu không hoàn thành thì sẽ bị trừng phạt tương đương.
Nhưng Đường Chi dường như không hiểu ý tứ trong lời nói của cô ấy, kiên quyết nói: “Sẽ không đâu.”
Cô lựa chọn hạng mục này điều có lý do.
Làm khó sao.
Đương nhiên chọn nhiệm vụ này có độ khó cao nhất.
Đường Chi nói xong, bày ra vẻ mặt chờ mong mà nhìn về phía Giang Chi, nắm chặt hai tay, mà cho anh chổ vũ: “Giang Chi, anh nhất định làm được! Cố lên, em sẽ ở đây cổ vũ anh! Em rất thích nhiệm vụ này, có thể để lại cho chúng ta thật nhiều kỉ niệm đẹp.”
Nhan Vô Ưu: “…”
Không được, không được.
Bình luận của người xem đã sớm nổ tung, lúc này đều đồng lòng chửi mắng cô:
[Tôi rất ghét kiểu tình yêu bó buộc này, nói rằng em yêu anh và muốn cùng anh tạo nên nhiều kỉ niệm đẹp, nhưng thực chất cô ta chưa bao giờ xem xét tình cảm của đối phương!]
[ Tôi đau lòng cho Chi ca quá, người lúc nào cũng bị cô ta liên lụy đến, lúc đầu thì nhận được một căn phòng nhỏ và bừa bộn, hiện tại vì Đường Chi muốn treo một ổ khóa đồng tâm, mà bắt anh tôi phải leo núi!]
Giang Chi nhìn cô giả tạo cái nắm tay cổ vũ.
Tầm mắt anh lạnh lẽo, ánh mắt nhìn cô như là đang tìm tòi nghiên cứu cái gì đó.
Đường Chi ngực ưỡn thẳng, nhìn anh lại một cách thẳng thắn và táo bạo.
Cuối cùng, Giang Chi hỏi một câu: “Hồi ức tốt đẹp?”
Đường Chi nói dối đến mức mặt không đỏ, tim đập loạn: “Yêu anh lắm!”
Không biết có phải ảo giác hay không, cô thấy Giang Chi cong khoé môi.
Chỉ là một nụ cười nhàn nhạt, nhưng lại mang theo chế giễu.


Thời gian chọn nhiệm vụ đã kết thức, các bạn trai hãy hoàn thành nhiệm vụ mà các cô gái đã chọn cho mình.
Nhiệm vụ của ba cô bạn gái cũng không hề dễ.
Các cô phải cạnh tranh trong nhiều vòng chơi và chỉ có người chiến thắng trong mỗi vòng, mới có thể loại bỏ chướng ngại vật cho nhiệm vụ của bạn trai, nếu không bạn trai sẽ bị cản trở bởi nhiều lớp chướng ngại vật và đối mặt với nguy cơ thất bại.
Nhan Vô Ưu che mặt: “Thời điểm vừa rồi tôi xem nhiệm vụ, còn cảm thấy đơn giản, tưởng rằng tổ tiết mục đã biết yêu thương khách mới? Quả nhiên vẫn không tránh khỏi kịch bản của các anh…”
Đường Chi cảm thấy rất mới mẻ.
Thời điểm cô xuống lầu thấy nhân viên công tác đang ở trong phòng thổi bóng bay, cảm giác như cô chuẩn bị chơi trò chơi rất vui.
Hạ Thu Thu nhìn Đường Chi bộ dáng nóng lòng muốn thử của cô, ở trong lòng cười nhạt.
Xét về năng lực chơi trò chơi của Đường Chi, dù cô ấy muốn khen cũng khó.
Nhưng trên mặt vẫn giả bộ bình tĩnh tươi cười, thừa dịp Nhan Vô Ưu đi WC, Hạ Thu Thu bộ dáng thân thiết nắm tay Đường Chi nói: “Đường Chi, tí nữa chúng ta cùng giúp đỡ nhau nhé!”
“Chị Ưu Ưu mạnh như vậy, hai chúng ta khẳng định không chiến thắng chị ấy.”
Đường Chi đang chuẩn bị tinh thần chơi trò chơi, tự tin nói mà nói: “Năng lực của tôi cũng không yếu.”
Hạ Thu Thu trong lòng nói cô còn không yếu, nhưng vẫn gật đầu cho có lệ: ” Vậy thì Chi Chi, phải giúp tôi nhé.

Phó lão sư phải viết 5.000 từ, và tôi không biết nhóm chương trình làm khó anh ấy sao nữa! Nếu biết trước tổ tiết mục muốn làm khó chúng ta như vậy, tôi chắc chắn sẽ chọn nhiệm vụ một sao!”
Đường Chi suy nghĩ trong đầu, chẳng lễ đây là đoạn cần thể hiện tình cảm? Vội vàng nói: “Tôi cũng vậy! Nếu tổ tiết mục cho tôi một cơ hôi, tôi muốn cùng Giang Chi tham gia nhiệm vụ, cầm cờ và cổ vũ cho anh ấy!”
Dù sao loại chuyện này cũng chỉ là lời nói mà thôi.

Ngoài trời nắng như muốn thiêu đốt, loại thời tiết này đi ra ngoài khẳng định sẽ bị rám nắng, cô mới không thích đi đâu.
Hạ Thu Thu nghe xong, khoé miệng giật giật.
Cô ấy là một ca sĩ nổi tiếng trên mạng, nếu không phải Phó Hoàn Chi cho ấy tham gia, cô ấy thậm chí sẽ không có cơ hội bước vào giới giải trí.


Trong chương trình này, cô ấy là người không được xem trọng nhất.
Xét về nhan sắc, thì không so với Đường Chi;
Về tầm ảnh hưởng và người hâm mộ thì không bằng Nhan Vô Ưu;
Thậm chí, người bạn trai là ngôi sao điện ảnh gạo cội lại ít nói, đề tài cùng độ thảo luận cũng đều thua hai người bạn trai lưu lượng kia.
Trong chương trình này, cô ấy và Phó Hoan Chi liền dựa vào ân ái để hút fan, hơn nữa từ lúc phát sóng đến giờ, phản ứng của khán giả cũng rất tốt.
Vì vậy cô ấy quyết định sẽ thể hiện tình yêu của mình dành cho Phó Hoan Chi nồng nhiệt nhất.
Nhưng tại sao cô ấy lại thể hiện tình cảm của mình và Đường Chi cũng khoe ân ái theo?
Hạ Thu Thu hoang mang theo bản năng nhìn đồng hồ.
Đây là chiếc đồng hồ mà cô đặc biệt chỉnh sửa trước khi tham gia chương trình, có thể giúp cô xem thời gian thực, hướng bình luận của khán giả để điều chỉnh hành vi của mình kịp thời.

Rõ ràng, vùa rồi khán giả còn khen [“Thu muộn” là một chuyến du ngoạn hai chiều] và [“Thu muộn” hay quá].

Bây giờ bình luận về Đường Chi đầy toàn bộ màn hình.

Mặc dù tất cả đều đang chửi bới, họ đều tập trung cô ấy*.
*Cô ấy: là Đường Chi á
Hạ Thu Thu đen mặt lại.
Lúc này đạo diễn bỗng nhiên đi tới, cô ấy nhìn cô, cảm thấy dường như đạo diễn đang nhắm vào cô, trong lòng cô đang nổi lên một linh cảm xấu.
Quả nhiên, khi đến gần cô hơn, đạo diễn mới mở miệng nói: “Đường Chi, cô chuẩn bị một chút.


Nhiệm vụ năm sao có thể là nhiệm vụ hai người, cô lập tức chuẩn bị một chút, cùng Giang Chi xuất phát cùng nhau.”
Đây là cái gì là miệng của quạ đen?!
Đường Chi hận đến mức muốn cắn lưỡi.
Cô chưa từ bỏ ý định hỏi đạo diễn: “Nhiệm vụ hai người nghĩa là sao?”
Đạo diễn: “Có thể tham gia một hoặc hai người, vừa rồi Giang Chi đưa ra yêu cầu, cho nên cô có thể đi cùng cậu ấy.”
Đường Chi ngơ ngác: “Là Giang Chi yêu cầu?”
Tại sao Giang Chi lại rủ cô đi cùng, đạo diễn anh có nhầm không?!
“Đúng vậy, cô mau chuẩn bị một chút.” Đạo diễn thúc giục cô: “núi Trường Minh xa lắm, chúng ta đi xe qua cũng mất hai tiếng, cô chuẩn bị nhanh lên.”
Hạ Thu Thu nhìn Đường Chi bị đạo diễn đưa đi, trong lòng vô cùng ghen tị.
Nhiệm vụ năm sao thế nhưng lại là nhiệm vụ hai người!
Sớm biết vậy nên chọn cái này!
Nhiệm vụ này đối với cô cùng Phó Hoàn Chi nói chính là như hổ thêm cánh, càng thêm ngọt ngào!
Sự chú ý của người xem tập trung ở câu Giang Chi yêu cầu.
[ Đây là Chi ca yêu cầu?]
[Tổ tiết mục gạt người đi! Chi ca làm sao có thể yêu cầu Đường Chi đi cùng!]
[Tôi nghĩ Đường Chi đã thông đồng với tổ tiết mục và cố tình thêmcảnh vào! ]
Đường Chi im lặng trở về phòng, sau khi thu dọn túi xách đi xuống lầu, đúng lúc phải gặp được Nhan Vô Ưu từ WC đi tới.
Thấy gương mặt nhỏ của cô suy sụp, có không vẻ vui, Nhan Vô Ưu hỏi: “Em làm sao vậy? Không vui sao?”
Đường Chi nhìn Nhan Vô Ưu cười: “Không ạ.

Nhiệm vụ năm sao là nhiệm vụ hai người.

Giang Chi rủ em cùng đi, nên em rất vui “
Cô nào có không vui, rõ ràng trên mặt cô hiện rõ niềm hạnh phúc.
TaT.

Khoảng cách từ biệt thự đi đến cửa hoa viên, trên đường đi Đường Chi đều cảm thấy mình sắp bị nướng chín rồi.
Mặt trời chói chang chiếu vào đầu, cô cầm ô chậm rì rì mà đi, vì không muốn đi nhanh sẽ đổ mồ hôi.
Bên trong xe điều hòa mở sẵn, các nhân viên công tác bận rộn lắp thêm camera trên xe.
Giang Chi ngồi ở trong xe, xem phát sóng trực tiếp Đường Chi trong chốc lát rồi tắt đi, ngón trỏ như đang suy tư cái gì mà gõ gõ xuống điện thoại.
Anh quay mặt lại, nhìn qua cửa sổ xe, anh thấy Đường Chi như một cây nấm di động chạy tới.
Nếu không có đạo diễn thúc giục, Đường Chi sẽ cố tình đi chậm lại nửa tiếng.
Cô bị đưa lên như lùa vịt, vừa ngồi lên lên ô tô cô liền bật chế dộ diễn, vui vẻ ngồi bên cạnh Giang Chi, vẻ mặt đầy mong chờ nhìn anh: “Anh thấy em chọn chuẩn không? Chỉ có nhiệm vụ này là được hai người tham gia.”
…không, thật khủng khiếp, sớm biết vậy tôi sẽ chọn nhiệm vụ viết 5000 từ ca ngọi tình yêu.
Đường Chi cho rằng Giang Chi sẽ không để ý tới cô, không ngờ anh lại nhẹ giọng nói: “Tốt.”
Đường Chi ngơ ngác, vậy là có ý gì?
Cô ở trong lòng muốn hỏi anh tại sao lại yêu cầu hai người tham gia, cô vô tình cờ bắt được ánh mắt anh nhìn cô.
Đèn trong xe không sáng lắm, ánh mắt anh nhìn cô thật sâu, Đường Chi trong lòng tràn đầy áp lực.
Giang Chi nhàn nhạt hỏi: “Vì sao chọn nhiệm vụ này?”
“Đồng tâm khóa, khóa nhân duyên, em muốn cùng anh khoá chặt một chỗ, bên nhau cả đời.”
Đường Chi không dám nhìn anh, cô hoang mang tim đập loạn nhịp, cô thừa nhận chọn nhiệm vụ này, là vì chút tâm tư nhỏ, cô muốn trả thù.
Ai bảo anh ném khăn lông ướt vào cô, cô cho anh leo núi!
Nhưng lời nói này, chỉ có thể nghĩ trong lòng, Đường Chi giả bộ áy náy nhìn anh: “Chẳng lẽ anh cũng không được sao?”
Cái này như ám chỉ anh, Giang Chi nhíu mày không trả lời.
Đường Chi đem gương mặt hoang mang của mình chuyển sang sùng bái, kiên định phủ nhận thay anh: “Không có khả năng! Giang Chi, anh là người lợi hại nhất, không có việc gì anh không làm được! Bây giờ chúng ta cùng leo núi, treo khoá đồng tâm nhé!”
Trên mặt cô hiện ra cái lúm đồng tiền, cô khen xong lại bắt đầu làm nũng: “Em xin anh mà~.”
Kỹ năng diễn xuất của Đường Chi có thể nói là hoàn hảo.
Nếu như Giang Chi không lớn lên cùng tam kim ảnh hậu Triệu nữ sĩ, anh chắc chắn không phát hiện ra điều gì khác thường.
Anh lẳng lẽ nhìn cô đôi mắt toả sáng để miêu tả ý nghĩa của chiếc khóa đồng tâm, và anh hiểu sự hả hê trong nụ cười trên môi cô…
Cô cố ý.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.