Đọc truyện Sao Chổi… Tôi Yêu Em – Chương 10
-Sao chứ em yêu anh, em yêu anh nhiều đến vậy mà, anh biết phải không? Nhưng tại sao? Tại sao người anh yêu lại không phải em chứ?_Phương Anh hét lên trong nước mắt.
-Vì sao à? Vì cô quá nham hiểm và độc ác! Những đứa con gái chỉ cần tiếp xúc với tôi hoặc thích tôi dù tôi không hề thích họ không phải đều bị cô hại cho thê thảm sao? Đừng nghĩ tôi không biết những gì cô làm_Hắn khinh bỉ nhìn cô rồi cười nhếch mép
-Anh…._Phương Anh không nói được câu nào nữa
-Cô về đi_Hắn thẳng thừng đuổi Phương Anh
-Được! Vậy anh đừng trách em vô tình, em sẽ không để cho anh và con nhỏ đó yên đâu!_Cô ta tức giận quát.
-Cô…thử động vào cô gái đó xem. Nếu cô dám động vào dù chỉ 1 sợi tóc thì…đừng-trách-tôi-ác_Hắn nhấn mạnh.
-Anh…được lắm! Để rồi xem anh sẽ phải hối hận!_Cô ta nói rồi chạy khỏi nhà hắn
Hắn đi thẳng vào phòng trong lòng rất lo cho nhỏ sao chổi vì những lời nhỏ Phương Anh vừa nói vì nhỏ đó rất nham hiểm.
Quá khứ giữa hắn và Phương Anh:
Mẹ Phương Anh là bạn thân của mẹ nó, ba mẹ Phương Anh là những người có tiếng trong giới kinh doanh cho nên nhỏ là một tiểu thư (khó ưa). Trong một lần cùng mẹ tới nhà hắn nhỏ đã bám lấy hắn và nói với mẹ hắn và mẹ mình rằng sau này nhất định sẽ lấy hắn, lúc đấy hắn không biết rõ nhỏ nên cũng chơi cùng nhỏ rồi nhỏ chuyển tới lớp học cùng hắn luôn. Tên này có nhan sắc từ trong bụng mẹ rồi thế nên con gái theo hắn là không ít nhưng hắn không ưa đứa nào và dĩ nhiên từ khi Phương Anh suất hiện thì những nhỏ theo hắn, tỏ tình…với hắn tuyệt nhiên không nói chuyện với hắn luôn, hắn thì không để ý lắm vì có ưa đứa nào đâu theo hắn nhận xét thì toàn nhỏ cũng xinh nhưng mà hắn ghét cái tính chảnh chọe ko thì điệu quá làm hắn không ưa được ai hết trơn (xời kén chọn quá đấy) cho tới một hôm hắn được một cô bé nhỏ hơn hắn một tuổi (lúc đấy hắn lớp 8, cô bé kia lớp 7) nói với hắn:
-Anh Vũ, em…em thích anh từ lâu mà giờ mới dám nói…anh…anh cho em một cuộc hẹn được không?_Cô bé cúi gằm mặt vì ngượng
-Xin lỗi, về lớp đi tôi không thích_Hắn đáp lạnh lùng rồi bỏ đi để lại cô bé ngồi đó ôm mặt khóc nức nở
Hôm sau hắn nghe đâu cô bé hôm qua tỏ tình với hắn bị tai nạn đang nằm viện rồi cậu vô tình nghe được cuộc nói chuyện của Phương Anh ở khuôn viên sau trường:
-Sao rồi xử lí xong con nhỏ hôm qua chưa?_Phương Anh hỏi người đầu dây bên kia.
-Tốt! Con nhỏ đó dám bén bảng tới anh Vũ thì chỉ có nước vào viện!_Nhỏ cười nham hiểm rồi tắt máy.
Hắn không tin vào những gì mình nghe, hắn biết nhỏ Phương Anh yêu hắn nhưng hắn chỉ coi nhỏ là bạn không hơn, không kém. Hắn không ngờ Phương Anh lại độc ác như thế và hắn đã tránh xa nhỏ ngay sau khi nghe cuộc đối thoại đó. Sau khi tìm hiểu về một số đứa con gái tỏ tình với hắn xong đa số đều gặp chuyện điều đó khiến hắn cảm thấy ghê sợ nhỏ và chuyển qua Mĩ học rồi gặp Hàn Phong và chơi với cậu từ đó còn Minh Dương thì là bạn thân của cậu từ khi còn ở VN rồi
Trở lại hiện tại, hắn tưởng nhỏ Phương Anh đã quên hắn rồi nên hắn mới trở về VN học ai dè giờ nhỏ lại suất hiện đã thế mẹ hắn còn bắt hắn lấy nhỏ nữa chứ.
-Chết tiệt sao con nhỏ lại bám dai như đỉa thế chứ, mình chỉ lo cho sao chổi sẽ bị nhỏ hại azzz điên mất_Hắn nắm trong phòng lẩm bẩm suy nghĩ rồi ngủ lúc nào không hay.
Hôm sau thức dậy hắn VSCN xong xuống nhà ăn sáng thì đã thấy ba mẹ hắn phục sẵn ở bàn ăn để…tra khảo:
-Đăng Vũ ta có chuyện hỏi con_Ba hắn nói
-Dạ có gì thì hai người cứ hỏi_Hắn đáp
-Cô bé hôm qua con nói tên là gì? Nhà ở đâu? Gia đình thế nào?_Mẹ hắn hỏi
-Khụ…khụ…mẹ à mẹ làm gì mà hỏi như hỏi cung thế?_Hắn đang bỏ miếng bánh vào miệng nghe thấy mẹ hắn hỏi mà bị sặc
-Trả lời mau_Mẹ hắn nói
-Ờ thì đó là bạn cùng lớp con tên…Ngô Hoàng Anh Thư ba mẹ chỉ cần biết thế thôi, con đi học đây._Hắn nói rồi xin phép ba mẹ hắn đi học.