Đọc truyện Sao cậu có thể như thế, chúng ta chỉ là huynh đệ – Chương 13.3
Sinh nhật của tôi thì Lão Đại và Lão Nhị cũng tìm chúng tôi vài ngày trước, Z cũng làm đệ đệ của tôi một ngày, nhưng vì ngu ngốc và không có nhiều mánh khoé như Z, cho nên không có gì đặc biệt để nói, nếu có thì đó là khi tôi đưa Z đi ăn trưa, cậu ấy đã mua cho tôi một chiếc bánh nho nhỏ.
Đang cùng Z chơi game Ma Sói trong phòng, game này cần phải dùng APP. Tôi bắt đầu chơi vào tháng 4 và tháng 5 năm nay (trước đó tôi chưng từng chơi qua loại game này) nên vẫn còn là tân binh. Z thì ngược lại, đã bắt đầu chơi game từ năm cấp 2, nên sớm đã thành cao thủ. Nếu như theo cậu ấy nói thì cậu ấy ở đâu thì nơi đó sẽ thuộc về cậu ấy. Tôi thường trúng thẻ sói, thẻ thần lấy được cũng không nhiều, đặc biệt là thẻ tiên tri hoặc thẻ dân, gần như là không có, nhưng lần này chính là thẻ tiên tri.
Lúc tôi lên đài, tôi đã bị một con sói đánh gục. Tôi chỉ nhận được một phiếu bầu, không lấy được huy hiệu cảnh sát. Tôi vốn dĩ nghĩ Z chống lại tôi, kết quả không ngờ rằng Z đã tin tôi là tiên tri (cậu ấy nhận được thẻ bảo vệ). Sau đó, cậu ấy kêu gọi mọi người bằng cách trực tiếp ngả bài, chơi đẹp một ván, cũng làm số dự đoán trong thẻ của tôi từ 0 thành 1.
Sau khi trò chơi kết thúc, tôi không thể nhịn được đã chạy qua phòng cậu ấy và hỏi rằng vì sao cậu ấy tin tôi là tiên tri. Cậu ấy đặt cốc nước lên chiếc bàn cạnh giường, ngồi thẳng dậy, hỏi tôi, cậu thật sự muốn nghe đáp án ư? Mặc dù tôi mơ hồ nhận ra sẽ không có câu nào tốt, nhưng mà vẫn gật đầu. Z nhếch mép và nhìn tôi nói, bởi vì chỉ số IQ và trình độ của cậu, cậu sẽ không chọn đúng sói. Quả nhiên là bị… làm nhục.
Chuẩn bị ngủ rồi, các vị ngủ ngon.
***
Z đã từng vẽ tôi, lúc còn học trong lớp phác thảo, đây là lý do tại sao các nữ sinh ghép tôi và Z. Lúc đầu tôi không phát hiện, thầy giáo đã đến gặp cậu ấy và hỏi liệu có loại trái cây nào trong giỏ mà cậu ấy thích không, lúc đó tôi mới chú ý. Tôi quay đầu sang đó, định thần nhìn một hồi, mới phát hiện ra đang vẽ tôi, kết quả vẽ xong rồi, tôi nói với Z, cậu vẽ tôi làm cái gì thế hả?
Z buông bút xuống, quay đầu nhìn tôi, vừa vặn chặn mắt tôi… Thế nào, tớ vẽ không giống à? Ngay cả bây giờ, tôi cũng phải thừa nhận rằng Z vẽ khá giống (cấp 3 đã từng học qua mỹ thuật, vì vậy cậu ấy có một nền tảng khác tốt). Cậu ấy đã vẽ mặt tôi bên trên bức tranh, thậm chí lấn vào phần trái cây. Cô gái ngồi cạnh nghe thấy, lập tức chạy qua, tôi chưa kịp mở lời thì cô ấy đã hét lên rằng tranh vẽ rất giống, như thật vậy a. Sau câu nói này, mọi người thi nhau đến xem, hậu quả đó là có tin đồn trong lớp rằng Z chỉ thích vẽ HH.
Lúc đó tôi đã phải vô số lần giải thích với những người đến hỏi tôi, nhưng hiệu quả thu được rất nhỏ. Bọn họ không những không tin mà khi rời đi, biểu cảm trên mặt họ là họ đều hiểu. Tôi lúc đó rất bối rối, và sau đó tôi biết được sự thật trong một cuộc trò chuyện nhóm sau khi tốt nghiệp, thì ra Lão Đại đã nói với mọi người về cuộc sống hằng ngày của chúng tôi, phiên bản nam của Jack Ruth. Tôi hét lên trong nhóm, kết quả Z nửa ngày sau cũng không phản ứng, tôi nhắn tin cho cậu ấy, cậu ấy gửi lại một dòng, lúc đó cũng có người hỏi tớ, nhưng tớ không giải thích. Tôi hỏi vì sao. Z lại gửi qua một dòng, bởi vì những người đó nói không sai.
Lúc đó tôi đã nghi ngờ rằng không chỉ có Lão Đại mà Z cũng đi lan truyền tin đồn này cho thính giả.