Bạn đang đọc Sao Anh Chưa Đến Dỗ Em – Làm Sao Còn Không Hống Ta – Chương 2: Chia Tay Hai Năm
Biên tập: Maris
Chỉnh sửa: Hiểu Mịch | Đọc kiểm: Quần không chun
“Miệng phun hoa sen”
***
Tại trường quay chương trình “Như hoa nở rộ”.
Đây là một chương trình trò chuyện (talkshow), nơi mà ban tổ chức sẽ mời các nghệ sĩ và khách mời khác nhau tham gia. Ở đó, các khách mời sẽ được phỏng vấn, trao đổi và thảo luận với nhau.
Thông thường kiểu chương trình thế này sẽ được phát sóng trên hai nền tảng. Một là phát sóng trực tiếp, hai là chiếu trên kênh chính thức sau khi đã xong xuôi phần sản xuất hậu kỳ.
Ban đầu, do một trận war nảy lửa giữa fan hai nhà nên bọn họ mới quyết định phát sóng trực tiếp chương trình này.
Nhiều người hâm mộ nhận định rằng phía chương trình cố tình biên tập ác ý, vậy nên ekip sản xuất đã dứt khoát thêm cả phát sóng trực tiếp vào luôn để khán giả có thể xem toàn bộ quá trình ghi hình một cách trực quan nhất.
Hiện tại, chương trình kiên cường này lại mời hai nhân vật chính trong trận war lần trước đến tham gia ghi hình.
Không hề nghi ngờ gì, đây quả nhiên là một chiêu trò quảng cáo vô cùng thâm thúy.
Độ hot của livestream rầm rộ hơn bao giờ hết, vừa mới phát sóng đã trở thành livestream hot nhất, bỏ xa hoàn toàn những người dẫn chương trình hàng đầu và các nghệ sĩ khác.
Bão bình luận* xuất hiện dày đặc giữa màn hình đến nỗi bỗng nhiên xuất hiện tình huống bị treo máy. Thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng nhân viên công tác bàn luận khe khẽ làm sao để cải thiện vấn đề lag màn hình.
*弹幕 (đạn mạc): những bình luận của người xem xuất hiện trên màn hình livestream.
Khách mời vẫn chưa lên sóng, trong phòng livestream chỉ có người hâm mộ vui vẻ bình luận.
[Chú ơi Chú, Cháu Gái Lớn tới rồi đây!]
[Cao Lương* ơi hehehe. Cao Lương à… Hehehe]
*蜀黍: cây cao lương, phiên âm là Shǔshǔ, đồng âm với Thúc thúc – chú.
[Fan Nhiễm Thuật đúng là vô liêm sỉ, loạn luân* à? Ọe!]
*骨科: chỉnh hình, ngôn ngữ mạng dùng để chỉ một cặp đôi bao gồm 2 người cùng thế hệ và huyết thống)
[Đánh nhau đi! Múc nhau đi!]
[Quả nhiên là ở đâu có Nhiễm Thuật, ở đó có war.]
[Chú nhà tao chưa từng gây war, bởi vì bản thân chú vốn là cuộc chiến rồi]
Nhiễm Thuật đã từng là một ngôi sao cực kỳ nổi tiếng của giới giải trí.
Các fan của cậu luôn gọi cậu là Chú, không phải vì cậu thuộc thế hệ cha chú mà bởi vì cậu lấy biệt danh là “Thuật Thuật”*.
*Đồng âm với thúc thúc (chú).
Mà tên fanclub của Nhiễm Thuật cũng khá độc đáo trong giới giải trí này: Cháu Gái Lớn.
Lúc này, Nhiễm Thuật xuất hiện ở sân khấu ghi hình.
Bão bình luận lập tức sôi động hẳn lên.
[Dù có thế nào đi nữa tôi cũng không thể thích nổi Nhiễm Thuật, thế nhưng với kiểu quay trực tiếp thế này thì cậu ta lại cân được. Cậu ấy là nhất.]
[Quay trực tiếp, Nhiễm Thuật toàn thắng.]
[Cái gì của Nhiễm Thuật cũng thiếu mắng nhưng cái mặt thì không ai mắng được.]
Từ trước đến nay, hầu hết các chương trình phát sóng trực tiếp kiểu này đều không có ống kính có bộ lọc, có thể gọi là cách quay “bạn trai cũ”.
Những khách mời của chương trình có thể trông hoàn mỹ khi phát sóng nhưng với kiểu livestream như vậy, gò má gồ ghề dưới lớp phấn nền dày cộp sẽ lộ ra.
Tuy nhiên, dưới cách quay chết chóc này, Nhiễm Thuật vẫn qua ải dễ dàng.
Cơ thể cậu thon dài tinh tế, mái tóc màu hạt dẻ xõa tung, đuôi tóc có tạo kiểu xoăn một chút tạo ra cảm giác lười biếng, làm giảm đi khí chất mạnh mẽ của cậu.
Nhiễm Thuật sở hữu khuôn mặt tiêu chuẩn: Mặt nhỏ ngũ quan lớn. Loại ngũ quan này sẽ luôn nổi bật khi lên hình, cũng sẽ nổi bật khi chụp ảnh nhóm, giống như một đóa hồng đỏ nở rộ giữa đám hoa lan.
Đều là đẹp nhưng vẻ đẹp của cậu lại càng thêm lộ liễu tùy ý, dễ dàng đập vào mắt người ta hơn.
Hôm nay cậu mặc áo sơ mi màu xanh nhạt đơn giản, cổ tay áo có cài măng séc mạ bạc tinh xảo, vạt áo được sơ vin vào quần tối màu, micro được cài sau lưng làm vai cậu càng thêm rộng mà eo lại càng nhỏ.
Quần áo càng đơn giản lại càng khiến người khác đổ dồn ánh mắt lên ngoại hình và nhan sắc của cậu hơn, từ đó giúp các ưu điểm của cậu bật lên hẳn.
Dưới ánh đèn, cậu có dáng vẻ ngây ngô của một chàng sinh viên trẻ, mà ngay cả ánh đèn cũng trở nên hiền hòa hơn vì cậu.
Lúc này Tô Điểm Điểm mới đi theo ra sân, vừa xuất hiện là bão bình luận lại oanh tạc.
[Á á á á á áa, Điểm Điểm, mẹ yêu emmm!]
[Điểm Điểm à, sao phải tủi thân xuất hiện cùng với Nhiễm Thuật thế này? Mẹ đau lòng quá đi.]
[Sau khi nhìn thấy Điểm Điểm lại càng ghét Nhiễm Thuật, sự khác biệt về con người là đây.]
Sau khi Tô Điểm Điểm lên sân khấu, cậu ta do dự đứng trước Nhiễm Thuật, dường như muốn chủ động chào hỏi để chứng minh rằng giữa bọn họ không hề có tranh chấp.
Nhưng cậu ta vừa đến gần một cái, Nhiễm Thuật đã lui về phía sau rồi ngồi xuống ghế. Cậu gọi thợ trang điểm tới dặm lại phấn cho mình, vừa vặn ngăn chặn ý định của cậu ta.
Rõ ràng là vừa mới lên sân khấu thôi thì dặm lại phấn nỗi gì chứ?
Đôi môi mỏng của Tô Điểm Điểm nhếch lên, cố nén lại vẻ không hài lòng, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ngồi chờ bên cạnh Nhiễm Thuật.
Trước công chúng, cậu ta luôn bày ra một dáng vẻ rất ư là ngoan ngoãn. Tuổi nhỏ cộng thêm khuôn mặt baby giúp cậu ta có nhiều fan mẹ vô cùng, là một trong những thần tượng nổi tiếng gần đây.
Độ phổ biến của cậu ta tăng nhanh chóng, có nhiều tài nguyên tốt, thậm chí còn đuổi kịp siêu Nhiễm Thuật ngày đó.
Nhiễm Thuật và Tô Điểm Điểm là nghệ sĩ trực thuộc cùng một công ty quản lý.
Nhiễm Thuật từng được xem là nghệ sĩ lão làng. Cậu debut năm mười chín tuổi ở một cuộc thi tài năng, năm nay đã hai mươi bảy.
Ở lần ký hợp đồng đầu tiên, cậu là nghệ sĩ được công ty nâng đỡ nhiều nhất, nghiễm nhiên trở thành nghệ sĩ nổi tiếng vừa mới debut. Bằng một tốc độ thần kỳ, cậu nhanh chóng đạt tới đỉnh cao của sự nghiệp.
Sau này Nhiễm Thuật lựa chọn gia hạn hợp đồng với công ty, mà công ty thì nung nấu ý định tái hiện lại thời khắc huy hoàng đó của cậu, thế là bắt đầu push Điểm Điểm.
Tô Điểm Điểm hoàn toàn không chịu thua kém Nhiễm Thuật năm đó.
Đáng tiếc, bọn họ lại xảy ra tranh chấp ở show truyền hình.
Fan hai nhà chiến nhau không ngừng, dần dà tin đồn công ty đối xử bất công và hai người bất hòa càng lan nhanh.
Để dập tan tin đồn này, công ty đã thuyết phục vài lần. Cuối cùng hai người cũng chịu lên sóng cùng nhau lần nữa, vẫn là show truyền hình mà lần trước đã tranh chấp.
Tô Điểm Điểm lén lút nhìn Nhiễm Thuật một chút. Vì các góc cạnh trên khuôn mặt rất rõ ràng nên góc nghiêng của Nhiễm Thuật rất ưu việt, ngay cả ánh mắt của Tô Điểm Điểm cũng phải nán lại ở góc nghiêng này một lát.
Một cái liếc mắt thôi đã khiến sự bất mãn của Tô Điểm Điểm nhanh chóng tăng lên.
Cảm giác xa cách của Nhiễm Thuật quá mạnh, hình như không hề có chút ý định hợp tác nào với cậu ta.
Chảnh với ai không biết…
Đã ngần ấy tuổi rồi, hai năm qua cũng không có tác phẩm nào gây ấn tượng, cũng chỉ là thần tượng đồ ăn nhanh sắp hết thời thôi.
Rốt cuộc chương trình cũng bắt đầu ghi hình.
Người dẫn chương trình khởi động, bắt đầu quy trình, chương trình được lần lượt ghi lại.
[Nhiễm Thuật rất khinh người, mấy lần Điểm Điểm chủ động bắt chuyện cậu ta toàn lờ đi.]
[Nhiễm Thuật nổi tiếng chơi hàng hiệu, mặt mũi dễ khiến người ganh ghét, tính tình lại xấu.]
Lúc này, Tô Điểm Điểm cười nói: “Bình thường tiền bối rất quan tâm chăm sóc em, dạy cho em rất nhiều thứ. Bọn em còn cùng đi ăn nữa, anh ấy là một người rất thích nói chuyện.”
Hình như người dẫn chương trình rất tò mò về điều này, hỏi: “Nhiễm Thuật, Điểm Điểm nói vậy có đúng không?”
“Vâng…” Nhiễm Thuật sờ cằm, nói: “Đúng là em gặp cậu ấy nhiều hơn những người khác.”
Những cái khác không hề nhắc tới.
Đúng là có rất nhiều cơ hội gặp mặt thật. Dù sao cũng cùng một công ty, hình như Tô Điểm Điểm lúc nào cũng lượn lờ trước mắt Nhiễm Thuật khi cậu ta không có lịch trình.
[Chú sờ cằm kìa, sắp không nhịn được nữa rồi nè!]
[Cá cược đê, xem lần này Chú nhịn được bao lâu.]
[Tự nhiên tôi thấy vui quá. Cao lương của chúng ta đã trưởng thành rồi, vậy mà lại không mắng người ta tại chỗ.]
Tô Điểm Điểm lại nói tiếp: “Cứ khi nào tiền bối Nhiễm luyện tập, anh ấy kiểu gì cũng sẽ tìm em tán gẫu.”
Nhiễm Thuật cười đến là giảo hoạt, hai con mắt cong lại thành vầng trăng, mở miệng bổ sung: “Phải rồi, chủ yếu là tại vì bọn em không có Wechat. Phòng tập của cậu ấy lại ngay cạnh của em, loa Bluetooth lại kết nối sang bên em, âm thanh to quá nên em không chịu nổi mà phải đi tìm cậu ấy nói chuyện.”
[Quan trọng: Không có Wechat]
[Tô .. : Quan hệ của bọn em rất tốt nhưng không có Wechat, Nhiễm Thuật không còn cách nào khác mới phải đi gặp em.]
*Tại vì Điểm Điểm có nghĩa là dấu chấm nên cư dân mạng mới ghi là “Tô ..” (raw là dị lung nha)
[Há há há, Cao Lương đúng là biết nói vòng vo đó nha.]
[Mấy người không cảm thấy Nhiễm Thuật nói năng rất thô lỗ sao? Mê muội.]
[Nhiễm Thuật thật ghê tởm, Tô Điểm Điểm là hậu bối của cậu ta mà cậu ta còn chọc ngoáy hết lần nọ đến lần kia.]
[Điểm Điểm rất tôn trọng anh ta mà anh ta lại cư xử bằng thái độ này, thấy tủi thân thay Điểm Điểm!]
[Không có Wechat cũng là do Nhiễm Thuật khó ở thôi, không chịu nổi người nào tốt hơn mình à. Nghĩ thoáng ra đê chú già ơi.]
[Vì sao fan chấm chấm không cho Cao Lương nói sự thật nhỉ? Nghẹn họng mấy đứa à?]
[Fan chấm chấm cũng đáng ghét y như thần tượng.]
Cuối cùng người dẫn chương trình cũng gợi ra chuyện bất đồng lần trước, hỏi: “Các cậu có gì để nói về sóng gió mà các cậu đã gây ra lần trước không?”
Lúc này Tô Điểm Điểm mới lên tiếng giải thích: “Tất nhiên là giả rồi! Quan hệ của bọn em không tệ, không cãi nhau nữa đâu.”
Nhiễm Thuật nhìn nhìn cậu ta, không nói gì.
Sự im lặng này khiến Tô Điểm Điểm nhẹ nhõm một chút, xem ra lần này sẽ trót lọt nhỉ?
Người dẫn chương trình hỏi thăm lần nữa: “Hai cậu có chuẩn bị tiết mục gì cho chương trình không?”
Nhiễm Thuật trả lời đầu tiên: “Em cũng không chuẩn bị gì. Dù sao em cũng thích phát huy tại chỗ, còn thể loại chuẩn bị thật kỹ rồi đột ngột quay ngược lại phản biện này kia, em không làm được.”
Tô Điểm Điểm: “…”
Vốn dĩ lần gây gổ đợt trước vô cùng đơn giản.
Nhờ vào tài ăn nói hạng nhất của mình mà từ trước đến giờ Nhiễm Thuật chưa bao giờ chịu lép vế.
Lúc quay chương trình lần trước, quan điểm của Nhiễm Thuật và Tô Điểm Điểm bất đồng, cậu nói có vài câu đã làm Tô Điểm Điểm cứng họng.
Ai ngờ Tô Điểm Điểm tức giận mất hai mươi phút, cuối cùng cũng nghĩ được cách bác bỏ quan điểm của Nhiễm Thuật, lòng vòng một hồi lại trở về chủ đề ban đầu, phản biện lại.
Nhiễm Thuật cũng không cố phản bác lại nữa, ngược lại còn cười: “Tôi nhìn thấy cậu đã rất cố gắng hai mươi phút vừa qua đấy.”
Kiểu cười này lại càng khiến người ta khó chịu hơn!
Có lẽ nhiều người không để ý đến khúc nhạc dạo ngắn ngủi này, kết quả nó trở thành một chủ đề nóng sau khi chương trình được phát sóng.
Chuyện cũng nhỏ thôi nhưng lại có người mỉa mai Tô Điểm Điểm sau khi cậu ta tỏ thái độ đáp trả. Bị chặn họng một câu còn cố mà cứu vãn lòng tự trọng, khá hẹp hòi, không hợp với một người có nhân cách tốt.
Fan Tô Điểm Điểm bày tỏ: Đây là do ekip biên tập ác ý. Mấy người đó cố ý biên tập lời phản biện của Tô Điểm Điểm ra phía sau, ý đồ bôi đen người ta rõ rành rành.
Trận chiến dần lan đến tai fan của Nhiễm Thuật.
Lúc đầu các Cháu Gái Lớn không quan tâm lắm nhưng ai nào có ngờ bên phía Tô Điểm Điểm lại mua hotsearch của Nhiễm Thuật nhằm bôi đen cậu và chuyển dời sự chú ý.
Cùng là gà một nhà nên Nhiễm Thuật đã có kinh nghiệm với những việc như vậy từ lâu. Cậu biết tỏng đây là phong cách xử lý của công ty.
Thậm chí mấy cái tài khoản thu hút sự chú ý cũng không biết đổi một chút. Năm đó, những tài khoản này còn là mấy chiến sĩ nhỏ bảo vệ Nhiễm Thuật, bây giờ phản lại chan chát. Không khó để Nhiễm Thuật phát hiện ra.
Nhiễm Thuật còn cố ý đi hỏi người phụ trách đội quan hệ công chúng. Người phụ trách cũng khó xử vô cùng, một lúc sau mới ngầm ra hiệu đó là ý của Tô Điểm Điểm.
Trong suy nghĩ của Tô Điểm Điểm, chính Nhiễm Thuật là người cố tình kêu người bôi đen mình không tha, hại Tô Điểm Điểm bị chửi. Vì thế cậu ta muốn Nhiễm Thuật không được sống thoải mái.
Chẳng qua chỉ là một màn tranh luận bình thường thôi, nhưng vì tranh luận không lại nên đi bôi đen cậu, Nhiễm Thuật có thể nhịn à?
Câu trả lời này của Nhiễm Thuật không nghi ngờ gì đang ám chỉ Tô Điểm Điểm, khiến cậu ta gượng gạo không thôi.
Năng lực ứng biến tại chỗ của Tô Điểm Điểm không tốt lắm, cho nên ngay lúc này cậu ta chỉ có thể mỉm cười bất đắc dĩ.
Lúc người dẫn chương trình định chuyển chủ đề thì Tô Điểm Điểm mới hồi phục tinh thần. Cậu ta nói: “Vâng, tôi cũng thấy thế. Tiền bối Nhiễm hết sức thông minh, dẫn dắt rất giỏi.”
Lời này như đang ám chỉ Nhiễm Thuật cố ý dẫn dắt fan nên mới xảy ra trận cãi lộn lần trước.
Nhiễm Thuật tính phản bác nhưng cậu bỗng phát hiện mic mình bị tắt.
Lúc này, vị MC nghe thấy chỉ thị từ tai nghe bèn nói sang chuyện khác: “Gần đây hai cậu đang chuẩn bị album mới hả?”
Nhiễm Thuật thử thử mic thì nhận thấy nó đã hoạt động bình thường, có điều cậu không thể quay lại chủ đề vừa rồi. Dù sao cậu cũng mới nói rằng mình sẽ không “đột ngột quay ngược lại”.
Nhiễm Thuật không vạch trần gì cả, chỉ nói với MC: “Dạo này em học được một tài lẻ.”
Thấy cậu tình nguyện hợp tác nên người dẫn chương trình nhanh chóng tiếp chuyện: “Tài lẻ gì đó? Cậu biểu diễn tại trường quay cho mọi người xem được không?”
Trong giới MC không ai không biết Nhiễm Thuật rất khó kiểm soát bởi vì ông giời này chuyên môn chơi bài không theo lẽ thường.
Không chịu bị kiểm soát.
Không thể kiểm soát được.
Cái phong cách này của cậu mọi người đã biết từ lâu.
Nhiễm Thuật nói: “Kỹ năng đặc biệt: Miệng phun hoa sen.”
*Tên một tác phẩm của thể loại tướng thanh trung quốc.
Người dẫn chương trình cổ vũ: “Trước đây tôi đã từng xem đoạn tấu nói* này. Cậu có thể diễn được hả?”
*Tướng thanh, hay tấu nói là một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt.
“Vâng được chứ!” Nhiễm Thuật cười xởi lởi, sau đó quay đầu nhìn Tô Điểm Điểm rồi “phụt” một cái.
Người dẫn chương trình khẽ giật mình.
Nhiễm Thuật mỉm cười với cậu ta: “Diễn xong rồi.”
Sắc mặt Tô Điểm Điểm lập tức đen thui.
[Ủa là sao? Tui xem không hiểu.]
[Miệng phun hoa sen chứ sao! Nhổ một bãi về phía hoa sen trắng chứ gì.]
[Há há há há! Cao lương này đúng là Cao lương ngày xưa! Xấu tính ghê nhưng mị chấm!]
[Địch! Nhiễm Thuật hơi bị quá đáng nhá!]
[*** Nhiễm Thuật, *** ekip chương trình, đám mấy người toàn nhắm vào Điểm Điểm thôi]
[Mấy chị fan nhà .. đúng kiểu toàn mấy chị ***]
Fan hai nhà lại cắn xé nhau thêm lần nữa.
*
Sau khi ghi hình xong, cửa phòng chờ của Nhiễm Thuật bị người mạnh mẽ đá văng ra.
“Con mẹ nó, anh muốn gì hả Nhiễm Thuật?!” Tô Điểm Điểm là bánh ngọt của công chúng, giờ đây phẫn nộ đến cực điểm. Nếu không có trợ lý ngăn cản thì sợ là đã xô xát rồi.
“Ấy, là Tô Lượng hả. Cậu tìm tôi có việc gì không?” Nhiễm Thuật thấy cậu ta xông vào cũng không cảm thấy bất ngờ lắm. Cậu ngồi trên ghế, trên miệng là một nụ cười âm u đến lạ.
Lúc cậu cười khóe miệng cong vừa phải, nhờ vậy mà nụ cười càng thêm quyến rũ. Thậm chí lúc này có chút gian xảo không che giấu hết.
Tô Lượng.
Đây là tên trước khi debut của Tô Điểm Điểm.
“Không phải anh đồng ý với tôi giả vờ làm hòa à?!” Tô Điểm Điểm gào thét chất vấn, rõ ràng đã bị cơn giận đánh mất lý trí.
“Tôi chỉ đồng ý tham gia chương trình chứ không hề đồng ý phối hợp diễn. Không phục thì cậu đem hợp đồng ra rồi chứng minh tôi vi phạm đi.”
Này chắc chắn là hợp đồng bằng miệng, giờ kiếm đâu ra văn bản giấy đây?
Tô Điểm Điểm tức hộc thở. Cậu ta muốn chửi nhưng tự biết thân biết phận mình chửi không lại người ta.
Vì vậy, cậu ta chỉ có thể đay nghiến một chút.
“Nhiễm Thuật, anh quá đáng lắm, anh cho rằng hôm nay chèn ép được tôi một lần là có thể xoay chuyển tình thế sao? Anh chờ đi, hai năm sắp tới của anh sẽ vô cùng thê thảm!”
Tô Điểm Điểm mắng xong thì đạp vào cái kệ. Kệ đổ xuống phát ra tiếng kêu rất lớn, đồ đạc văng ra tứ tung.
Sau đó cậu ta đóng sầm cửa lại rồi rời đi.
Sợ… ở lâu hơn tí nữa lại bị Nhiễm Thuật chửi, sau đó suy nghĩ mấy chục phút mới cãi được.
Trợ lý của Nhiễm Thuật nhanh chóng nhặt lại đồ vật rơi trên mặt đất, cẩn thận hỏi thăm: “Anh Nhiễm, sao anh không… Cậu ta có người nâng đỡ trong công ty, anh trêu vào cậu ta làm gì?”
Nhiễm Thuật đương nhiên biết Tô Điểm Điểm quan hệ khá rộng với cấp cao trong công ty. Hợp đồng của cậu chỉ còn hiệu lực hai năm cho nên rất dễ bị nhằm vào.
Dạo gần đây độ phổ biến của cậu đúng là đang có sự suy giảm. Nếu biểu hiện tốt thì khả năng cao vẫn duy trì được. Thể hiện không xong thì sợ là đến thể diện cũng không giữ lại nổi.
Nhưng cậu không bằng lòng hợp tác.
“Vì anh mà fan thức khuya, cãi nhau với fan nó đến rạng sáng. Các bạn ấy giúp anh tìm bằng chứng rồi chạy khắp nơi minh oan cho anh. Kết quả thì sao? Kết quả anh lại nhẹ nhàng làm hòa với đối phương. Cảm giác như anh khiến mọi công sức của fan đổ sông đổ bể vậy. Rồi các bạn ấy sẽ cảm thấy như thế nào đây?”
“Các bạn ấy xem anh là idol thì chí ít anh cũng nên làm gì đó xứng đáng với sự cố gắng đó chứ.”
Trợ lý không hỏi nữa, im lặng tiếp tục thu dọn đồ đạc.
*
Ở bên kia, Tô Điểm Điểm quay lại phòng hóa trang, tức giận đến ném cả đồ đạc. Phòng hóa trang thành một đống hỗn độn.
Thợ trang điểm nhìn thấy đồ makeup đắt đỏ của mình rơi đầy đất thì đau lòng đến nỗi vành mắt đỏ hoe nhưng lại không dám lên tiếng.
Người đại diện đứng bên cạnh Tô Điểm Điểm khuyên nhủ: “Chúng ta còn phải tham gia chương trình đấy. Em đừng để người ta nắm thóp.”
“Anh của tôi đã liên lạc với tổ chương trình rồi, chương trình đã rất nhượng bộ khi mời cả hai người. Chỉ là không ngờ Nhiễm Thuật lại không hợp tác, Nhiễm Thuật bị ngu hay gì? Đắc tội tôi thì được cái gì chứ?”
“Anh trai” của Tô Điểm Điểm cũng là người có cấp cao ở công ty kia, nắm giữ rất nhiều tài nguyên, cũng có tiếng nói trong ngành giải trí.
Bởi vậy Tô Điểm Điểm cũng kiêu căng hơn người.
Người đại diện đột nhiên lên tiếng: “Hình như Nhiễm Thuật cũng có người nâng đỡ.”
“Ai chứ.” Tô Điểm Điểm cười lạnh: “Tôi vào công ty hai năm nay cũng chưa thấy ai giúp anh ta. Hai năm này độ nổi tiếng của anh ta giảm mạnh, không phải anh ta cũng chẳng thể làm gì sao? Đúng là anh ta có một bạn học cũ cùng đánh tennis, nhưng giỏi giang đến đâu cũng không thể vươn tay sang ngành giải trí chứ?”
“Hơn nữa…” Người đại diện của Tô Điểm Điểm cũng được công ty mời về, đã làm việc hai năm nay, đúng là chưa từng thấy Nhiễm Thuật nhận được một tài nguyên nào ra hồn cả.
Người đại diện nhìn Tô Điểm Điểm gửi tin nhắn cho anh trai, vẫn khuyên một câu: “Sắp tới công ty sẽ bị thu mua, sẽ có chủ tịch mới. Cậu nên tém lại một chút, đừng trêu vào ông chủ mới.”
“À…” Tô Điểm Điểm lơ đễnh: “Mấy nhà tài phiệt đi thu mua công ty ở khắp nơi, chắc là thấy ngành giải trí hái ra tiền nên muốn đặt một chân vào cửa, nhưng mà biết cái cứt ấy. Đến lúc cần thì vẫn phải nghe lời khuyên của anh tôi mà thôi. Tôi đoán là mấy năm nữa cũng không gặp “ông chủ mới” ở văn phòng công ty đâu.”
Sau khi nghe xong suy đoán của Tô Điểm Điểm, người đại diện cười, chấp nhận phương án này.
Chỉ sợ thật sự là như vậy.
Tô Điểm Điểm rất hài lòng khi nhìn thấy tin nhắn trả lời của “anh trai”, có một sự thỏa mãn khi đã báo thù xong.
Nhiễm Thuật tèo rồi!
Cậu ta đặt điện thoại lên bàn, nhìn vào gương để sửa sửa tóc. Lúc này trạng thái của cậu ta đã bình tĩnh trở lại, hỏi một cách rất bình thường: “Ông chủ mới họ gì? Tôi phải chào một tiếng lúc gặp mới được.”
“Là họ Tang.”
“Họ hiếm gặp đấy.” Cậu ta thuận miệng trả lời.