Đọc truyện Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống – Chương 264: Tìm tới Hiên hộ pháp!
Sau một thoáng sử dụng linh hồn lực lượng biến thành lưới tỏa ra tứ phương tám hướng, Lý Thiên Ngọc cuối cùng cũng tìm được tung tích người của Hồn Điện.
Căn cứ theo nguyên tác diễn biến, Lý Thiên Ngọc có đến tám, chín phần mười nắm chắc người này chính là vị gọi là Hiên hộ pháp.
Tất nhiên ở đây Lý Thiên Ngọc cũng nghĩ tới hẳn cái vị gọi là Hiên hộ pháp này nhiệm vụ có lẽ chỉ là trở thành cầu nối để Hàn Phong có thể cùng Hồn Điện liên hệ mà thôi, chứ nếu là nói Hiên hộ pháp chính là người giúp đỡ Hàn Phong đánh lén Dược lão năm xưa, Lý Thiên Ngọc không cho là vậy.
Bởi lẽ vị Hiên hộ pháp này thực lực cũng chỉ ngang với Thiết hộ pháp thôi, cũng chỉ có đấu tông tu vi, hơn nữa lại còn là đấu tông sơ kỳ, nếu bằng vào thực lực yếu như vậy có thể đánh lén Dược lão có đấu tôn hậu kỳ tu vi, cho dù khi đó liên hợp Hàn Phong và nhằm lúc Dược lão không đề phòng thì cũng là điều không thể nào, đấu tôn và đấu tông, tuy chỉ sai khác một chữ nhưng chênh lệch quá nhiều, cho dù đánh lén thành công cũng chưa chắc phải khiến Dược lão linh hồn thể phải bỏ qua nhục thân mà tháo chạy.
Bất quá, điều này đối với Lý Thiên Ngọc hắn cũng không quan trọng, hắn thay Dược lão diệt trừ Hàn Phong chỉ là vì hứa hẹn, còn về Dược lão cùng Hồn Điện ân oán ở giữa, vậy thì để Tiêu Viêm tiểu tử kia lo đi, hắn bây giờ chỉ muốn đánh đau đám Hồn Điện một vố trả thù mà thôi, còn về diệt đi Hồn tộc thì hắn hiện tại còn làm không được cũng không muốn làm.
Lý do thì đương nhiên là bởi nhiệm vụ mà hệ thống giao cho, hắn đã hoàn thành một trong ba cái đầu mối chính nhiệm vụ là tấn cấp đan sư chức nghiệp lên lv.8, còn lại hai cái, đều là nhiệm vụ tiêu diệt, một là điện chủ Hồn Điện, một là Hồn Thiên Đế, tộc trưởng Hồn tộc.
Đáng nói là cái nhiệm vụ tiêu diệt Hồn Thiên Đế vậy thì phải để cho Hồn Thiên Đế sau khi tấn cấp Đấu Đế, như vậy hắn tiêu diệt Hồn Thiên Đế thì mới được tính là hoàn thành nhiệm vụ, còn không chính là nhiệm vụ thất bại, cho nên Lý Thiên Ngọc còn không thể đụng Hồn Thiên Đế, thậm chí đôi khi còn phải trợ hắn mở ra Cổ Đế động phủ ẩn sâu trong tầng nham thạch dưới lòng đất Già Nam học viện.
Tất nhiên, nhiệm vụ là một chuyện, nếu Hồn Thiên Đế dám chọc hắn nổi khùng, vậy thì mặc xác cái gọi là nhiệm vụ, cứ giết là được!
…
Tìm ra được vị trí của Hiên hộ pháp, Lý Thiên Ngọc sau đó thân hình chậm rãi bay lên, hướng về phía Hiên hộ pháp bay tới.
Bởi vì chỗ của Hiên hộ pháp là một tòa biệt viện cách Hắc Minh tổng bộ không xa lắm, mới có mấy trăm mét, cho nên Lý Thiên Ngọc tuy chậm rãi phi hành nhưng chỉ mất chưa tới năm giây đồng hồ liền có mặt ở khoảng không phiá trên biệt viện.
Hắn không có ý định che dấu hành tung, cho nên vừa tới nơi thì Hiên hộ pháp cũng đồng thời phát hiện ra Lý Thiên Ngọc, nhanh như chớp từ trong phòng lao ra khoảng sân bên ngoài, ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện từ trên thân thể Lý Thiên Ngọc phát ra khí tức thâm sâu hạo hãn như biển, hắn trong lòng cả kinh, cảnh giác nói:
“Các hạ là người nào?”
Lý Thiên Ngọc hờ hững lăng không mà đứng, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Hiên hộ pháp, miệng nói:
“Ngươi chính là Hiên hộ pháp của Hồn Điện?”
Hiên hộ pháp nghe vậy, trong lòng cảnh giác càng tăng, trong giọng ý vị dò hỏi hướng Lý Thiên Ngọc đáp:
“Phải, ta chính là hộ pháp Hồn Điện, các hạ tìm ta không biết có chuyện gì?”
“Nếu phải thì tốt, bản tọa nghe nói đi tới Hắc Giác vực nhân thủ cũng không chỉ có một mình ngươi đi, còn một đám Hồn sử, đồng thời gọi ra tới, bản tọa cũng đỡ mất thời gian đi tìm từng tên một!” Lý Thiên Ngọc không có trả lời, thế nhưng từ giọng điệu lạnh nhạt của hắn để cho Hiên hộ pháp trong lòng run lên một cái.
Hiên hộ pháp kinh sợ quát lên:
“Ngươi rốt cuộc là người nào?”
Lý Thiên Ngọc có lẽ cảm thấy Hiên hộ pháp tên này kêu to quát nhỏ mà phiền hà, hắn lạnh lùng đáp:
“Thôi cũng được, nếu đã vậy bản tọa cũng để cho các ngươi được chết minh bạch mà không phải làm quỷ hồ đồ dưới âm phủ…”
“Ngươi biết Hồn Diễm tên kia đi? Hắn chính là dám tới tìm bản tọa phiền phức cũng đả thương bản tọa nữ nhân, cho nên bản tọa dứt khoát đem hắn cho diệt, đồng thời cho tới bây giờ, linh hồn của hắn vẫn còn đang bị bản tọa phong cấm thỉnh thoảng lôi ra tra tấn một chút, như vậy ngươi đã biết được bản tọa tới tìm ngươi mục đích là gì hay chưa?”
Cho tới tận thời điểm hiện tại thì toàn bộ trên dưới Hồn tộc còn chưa biết được ai là người giết Hồn Diễm, bởi lẽ Hồn Diễm tử vong thời gian quá mức nhanh chóng, hắn không truyền trở lại được một chút tin tức nào về Lý Thiên Ngọc, về tướng mạo, về thực lực, tất cả đều để toàn bộ Hồn tộc một mực trong trạng thái mơ mơ hồ hồ, chỉ có thể thông qua cái chết của Hồn Diễm mà tạm thời ước lượng được một chút thực lực của Lý Thiên Ngọc mà thôi.
Hồn tộc đám người đoán chứng Lý Thiên Ngọc có lẽ thực lực là vào khoảng bát tinh đấu thánh đỉnh cho tới cửu tinh sơ kỳ tầm đó, bởi thời gian từ khi Hồn Diễm tới Nam Vực cho tới lúc hắn chết cũng có một khoảng thời gian tương đối lâu, chứ không có bị giây sát như Âm dương hai vị trưởng lão bởi thực lực quá cách biệt.
Thế nhưng Hồn tộc chính là nhầm lẫn ở chỗ này, lý do Hồn Diễm thời gian sống được lâu như vậy, thì là bởi vì Lý Thiên Ngọc khi Hồn Diễm xuất hiện giao chiến cùng Thu nhi tứ nữ hắn không có mặt, phải một lúc sau đó hắn mới từ chỗ Tiểu Y Tiên trở về.
Chính bởi như vậy, cho nên mà nói, Hồn tộc biết về Lý Thiên Ngọc tất cả thông tin đều không có chút chính xác cùng căn cứ nào, chẳng khác đoán mò là mấy.
Hồn Thiên Đế bởi lúc này đang là thời điểm Hồn tộc cần giấu mình đằng sau bóng tối, hắn không muốn quá trương dương để cho các tộc khác chú ý tới, mà sự thật là Lý Thiên Ngọc thực lực cũng không thể coi thường, mặc dù chỉ mới thông qua phỏng đoán cho ra kết quả, cho nên hắn quyết định dừng lại toàn bộ hành động mang tính truy sát trả thù, cũng ra lệnh tất cả tộc nhân hạn chế đi tới nam vực cũng như tùy tiện trêu chọc Lý Thiên Ngọc.
Còn Hiên hộ pháp người này thực chất cũng là một vị đệ tử trong tộc, so với Vụ Ưng Vụ hộ pháp tên kia thân phận là thuộc hạ hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, Hiên hộ pháp thông tin cơ bản cũng như mệnh lệnh của Hồn Thiên Đế hắn cũng là nghe được.
Thế nhưng lúc này, hắn vừa nghe được điều gì? Hồn Diễm ma thánh một trong tứ đại cao thủ tu vi cao nhất bên trong tộc vậy mà lại bị người trước mắt hắn cho giết, để hắn không kìm được kinh hô:
“Cái gì? Ngươi…ngươi chính là người giết Hồn Diễm ma thánh?”
Đồng thời, Hiên hộ pháp lúc này trong lòng mát lạnh, hắn nghĩ tới nếu vị trước mắt này thật sự là người giết chết Hồn Diễm ma thánh, như vậy thực lực có bao nhiêu đáng sợ, mà hắn chỉ là một tên có đấu tông tu vi, cho dù bên người còn có một đám hồn sử, thế nhưng như vậy có thể làm được chuyện gì?
Thêm nữa, nghe giọng điệu của người này hiển nhiên là muốn đối với tất cả đám người bọn hắn ra tay, tình cảnh hắn bây giờ thập phần nguy hiểm.
Hắn cũng không nghĩ có thể thành công từ bên trong lòng bàn tay của người trước mặt này chạy trốn, nhân gia ngay cả bát tinh đấu thánh Hồn Diễm ma thánh cũng có thể giết rơi, vậy thì chỉ một tên đấu tông nho nhỏ như hắn cùng một đám đấu hoàng hồn sử, quả thực giết chết dễ như giết con kiến vậy.
Hiên hộ pháp lúc này cố nén cảm giác sợ hãi trong lòng, đồng thời thái độ chuyển biến thành cung kính nói:
“Vị đại nhân này, thực ra tất cả chỉ là hiểu lầm, chỉ là mấy tên hộ pháp ngu ngốc không có mắt trêu chọc đại nhân, chết cũng là đáng, không đáng để đại nhân cùng Hồn tộc chúng ta đại động can qua, mong đại nhân không muốn cùng tiểu nhân cùng đám thuộc hạ chấp nhặt, hơn nữa tộc trưởng đại nhân của chúng ta cũng không muốn cùng đại nhân là địch!”
“Hiểu lầm?”
“Hừ, chỉ một câu hiểu lầm liền có thể xóa bỏ việc đám người các ngươi đối nữ nhân của bản tọa động thủ sao? Nghĩ thật hay!” Lý Thiên Ngọc hừ lạnh nói.
Thấy vị đại nhân trước mặt không có ngay lập tức động thủ tiêu diệt mình, ngược lại còn cùng mình nói chuyện, Hiên hộ pháp cũng có một chút buông lỏng căng thẳng, tiếp tục nói:
“Tiểu nhân to gan nói một câu, tuy đại nhân ngài thực lực mạnh mẽ ngay cả Hồn Diễm ma thánh cũng không tránh khỏi ngã dưới tay ngài, thế nhưng Hồn tộc chúng ta cũng không phải đơn giản như đại nhân nghĩ vậy, nếu hai bên giao chiến, đại nhân cho dù thắng cũng chắc chắn phải trả giá thảm trọng, không bằng hai bên mỗi người rút lui một bước, Hồn tộc từ nay tuyệt đối không tìm đại nhân gây phiền phức, còn về việc Hồn Diễm ma thánh chết trong tay ngài, coi như hắn đối với mấy vị phu nhân động thủ mà trả giá!”
Lý Thiên Ngọc cũng không phải không biết điều này, tuy hắn cường thế là vậy, thế nhưng về cơ bản cũng chỉ một thân một mình, độc lai độc vãng không có thế lực, bên người nhân thủ cũng chỉ có mấy vị lão bà, nếu có người nào gặp bất trắc, chỉ e rằng hắn cũng không thể tha thứ chính mình.
Có điều, hắn có nguyên tắc của hắn, người kính ta một thước, ta kính người một trượng, tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo, khoái ý ân cừu, tiêu dao thiên địa, cho nên chuyện này làm sao có thể cho qua như vậy?
Còn về việc an nguy của chúng nữ, chỉ cần ở bên trong không gian, cho dù có là Đấu Đế cường giả, cũng không có cách nào đối với bọn họ động thủ, hắn lo cái rắm gì nữa? Tuy làm vậy, hắn sẽ phải một mình đối mặt cùng cả Hồn tộc, nhưng Lý Thiên Ngọc cũng không sợ hãi, cùng lắm nguy hiểm thì trốn vào bên trong không gian là được.
Cho nên, toàn bộ những gì Hiên hộ pháp nói ra, hắn chỉ nghĩ một chút liền đem ném sau đầu, ngược lại trong lòng sát ý cũng bắt đầu tích tụ.
Hiên hộ pháp đột nhiên trong lòng nguy hiểm báo động, hắn ngay lập tức muốn dời đi vị trí đang đứng, thế nhưng còn chưa kịp có bất cứ hành động nào, một cái cự đại thủ ấn già thiên tế nhật từ lòng bàn tay Lý Thiên Ngọc xuất ra vỗ xuống đầu hắn…
“Oanh!!!”
Không có gì ngoài ý muốn, Hiên hộ pháp bị một chưởng này vỗ thành bánh thịt, theo một cơn gió cuốn qua liền như tro bụi tiêu tán giữa thiên địa, chỉ để lại trên mặt đất một cái thật lớn thủ ấn vết tích.
Ngắm nhìn tác phẩm do mình tạo ra, Lý Thiên Ngọc vô hỉ vô bi, nhàn nhạt nói:
“Bản tọa dù một thân một mình cũng không e ngại Hồn tộc các ngươi!”
Hiên hộ pháp bị một chưởng vỗ chết rồi, nhưng đám Hồn sử vẫn còn sống nguyên, bọn hắn ẩn nấp xung quanh đều thu hết cảnh này vào trong mắt, trong lòng băng hàn, đồng loạt tấu tán tứ phía, chỉ là có thể sao?
Trước đó, Lý Thiên Ngọc cũng đã ngờ tới tình huống này cho nên đã tạo một cái cự đại kết giới bao bọc toàn bộ phạm vi mấy trăm mét xung quanh, chỉ cho phép vào mà không cho phép ra, lại thêm thần thức của hắn rà xoát qua, một đám đấu tông chưa tới, trước mặt hắn chạy trốn? Nghĩ cũng đừng nghĩ!
Đối với đám pháo hôi tép riu này, Lý Thiên Ngọc ngón tay khẽ cong lên búng “Tách!” một cái, không hiểu thấu, từ trên thân mỗi một tên hồn sử đột nhiên hiện ra một ngọn lửa đen, bắt đầu thiêu đốt!
“Đây là….?”
“A a a a a a….nóng quá!!!!”
“Đau quá…!!!”
…
Từng tiếng rên la gào thét trong vô vọng của đám người này truyền tới trong tai, thế nhưng Lý Thiên Ngọc trên mặt không có chút mảy may biến hóa, không có thương hại, chỉ có hờ hững.