Đọc truyện Săn Tình Nhật Ký Tình Nhân – Chương 15: Làm Gì Cũng Được
Chứng cứ rõ ràng như này ở trên cổ anh ta, nếu anh ta tố cáo tôi thật, kim chủ nhất định sẽ lột da tôi!
“Đừng…” Tôi cuống lên, cầu xin anh ta.
“Muộn rồi!”.
Lục Kính Đình lạnh lùng cắt ngang lời tôi, mở cửa xe, đặt tôi lên xe.
Anh ta vòng sang ngồi vào ghế lái.
Lên xe liền đạp chân ga hết cỡ, chiếc xe nhanh chóng lao ra khỏi biệt thự.
Tôi ngồi ở ghế phụ lái, không kịp phản ứng lại, cả người lao về phía trước, suýt nữa đập mặt vào kính chắn gió.
Lục Kính Đình lập tức duỗi tay giữ đầu tôi lại, ấn vào đùi anh ta.
Anh ta không cho tôi ngồi dậy, một tay lái xe, một tay nhéo mặt tôi, “Cô giúp tôi một lần không có nghĩa chuyện nào tôi cũng dung túng cho cô.
Cô là người đầu tiên dám lưu lại dấu vết trên người tôi.
Trong vòng mười phút cô tốt nhất hãy nghĩ ra một lí do thuyết phục tôi không trừng phạt cô, nếu không.”
Anh ta hừ lạnh một tiếng, nói lấp lửng để tôi tự suy đoán.
Tôi nằm rạp trên đùi anh ta, giữ nguyên tư thế đó suốt cả đoạn đường, không dám nhúc nhích.
Anh ta vẫn tiếp tục lái xe, thời gian cứ thế trôi đi.
Máu từ vết thương dính vào cổ áo anh ta, anh ta liếc một cái, bực bội giật bung hai chiếc cúc trên cùng.
cúc áo bắn lên cửa xe, rơi xuống.
Tôi nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của anh ta, thầm nghĩ nếu hôm nay tôi không làm anh ta hài lòng, đến lúc anh ta nói cho kim chủ biết, tôi bị bắn chết không chừng.
| Tôi tái mặt, nghiến răng nói: “Chỉ cần không để kim chủ biết, anh muốn làm gì cũng được.”
Mặt anh ta thoáng dịu lại, liếc xuống tôi, cười lạnh, “Làm gì cũng được?” Tôi khẳng định, “Làm gì cũng được!” “Được.”
Hứa hẹn xong, anh ta mới để tôi xuống xe.
Trước khi xuống xe, anh ta còn bổ sung một câu, “Nhớ làm cho tốt đấy, làm tốt chuyện này chúng ta mới xí xóa chuyện cũ” Ý của anh ta rất rõ ràng, người có tiền ham mê của lạ, uống Viagra xong có thể quần nhau với bốn năm em cũng không phải không có.
Khuôn mặt tôi trắng bệch, thầm nghĩ lẽ ra không nên cắn anh ta.
Giờ hối hận thì cũng vô dụng, anh ta căn bản không phải người tôi có thể đắc tội, không còn cách nào khác đành gật đầu đồng ý.
Tôi về khách sạn trước, kim chủ không có ở đó, anh ta chỉ bảo lão Trần đưa cho tôi một tấm thẻ tín dụng, nói dạo này có việc, bảo tôi ngoan ngoãn chơi ở Thanh Đông vài ngày.
Tôi cảm thấy nực cười, người ta coi mình là con điểm mà người ta bỏ tiền ra mua về, mình lại nảy sinh tình cảm với người ta.
Tấm thẻ tín dụng bị tôi bẻ gãy, ném ra bên ngoài cửa sổ, sau đó tôi gọi điện thoại cho Tiêu Dao.
Tôi có chỗ đứng ở trong ngành không phải tôi giỏi tạo mối quan hệ, mà chỉ là người khác biết người đàn ông của tôi làm quan, ai cũng ra vẻ chị em thân thiết với | tôi, nhưng thật ra đều âm thầm tìm cách cướp người từ tay tôi.
Vì vậy, khi thật sự gặp chuyện, người tôi có thể tín nhiệm chỉ có mình Tiêu Dao.
Lúc đầu cô ấy còn uể oải nói rằng bình thường gọi tôi đi chơi thì không chịu đi, bây giờ gặp chuyện lại nghĩ đến cô ấy đầu tiên.
Sau đó, khi nghe thấy cái tên Lục Kính Đình, cô ấy lập tức kêu lên: “Lục Kính Đình nào? Cậu ba Lục của nhà họ Lục đẩy á?” | Tôi suýt bị thủng màng nhĩ, đưa điện thoại cách ra xa mới nói: “Chắc là vậy”.
“Không cần nói gì nữa, bà là chị em thân thiết của tôi! Chuyện này tôi sẽ giúp” Cô ấy nói với vẻ trượng nghĩa, cách điện thoại hôn gió tôi.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, cô ấy đã cúp máy.
Một lúc sau tôi nhận được tin nhắn của cô ấy, đã đặt xong vé máy bay đến Thanh Đông.
Có lẽ là do ở bên kim chủ đã lâu, kim chủ quản chặt tôi hơn kim chủ khác, nên trước kia tôi chưa từng nghe đến cái tên “Lục Kính Đình” bao giờ.
Không ngờ chỉ một cái tên lại có thể làm Tiêu Dao kích động đến vậy.
| Kim chủ của cô ấy có tính lề mề, tuổi tác đã cao, trong nhà lại có bà vợ quản chặt, ngày nào cũng phải nộp “con cháu”, một tháng chỉ có vài lần có tinh lực để ra ngoài ăn vụng.
Mỗi lần đến tìm cô ấy cũng cách lần trước bảy tám ngày.
Sau khi đuổi được kim chủ đi, cô ấy đáp chuyến bay đến Thanh Châu cũng là ngày hôm sau.
Cô ấy đến thẳng khách sạn của tôi, hùng hổ kéo tôi đi quẹt cháy tấm thẻ hạn mức mấy trăm triệu mua hai bộ quần áo mới từ trong ra ngoài, đến nội y cũng là kiểu mới nhất của Victorias Secret.
Đến ngày hẹn, cô ấy hớn hở kéo tôi đi, khiến tôi cứ tưởng Lục Kính Đình mới là người bị chơi vậy.
Vực Biển Sâu là khách sạn có mức giá rất cao, rất nổi tiếng ở vùng này.
Lúc đầu tôi tưởng đó là một nơi để tắm, kết quả đi vào mới phát hiện nơi này không hề giống như tên gọi của nó.
| Bên trong được trang hoàng theo kiểu Âu, vô cùng lộng lẫy, nguy nga như cung điện.
Nhân viên phục vụ đều mặc đồng phục nửa kín nửa hở.
Chỉ cần nhìn là biết đây là chốn sắc tình cao cấp.
| Báo tên Lục Kính Đình, nhân viên liền dẫn bọn tôi lên tầng chín.
Trên đường đi, có thể nhìn thấy các kiểu tên của căn phòng: Hữu Mạn Mạn Thanh La, Kính Hoa Điệp Tình, Hải Để Chi Dược…!Cuối cùng chúng tôi dừng chân ở trước cửa căn phòng có tên là Cổ Bảo Mễ Tình.
Nhân viên phục vụ nói đã đến nơi rồi, mở cửa để chúng tôi đi vào.
Tôi và Tiêu Dao vừa đi vào liền nhìn thấy căn phòng được trang trí theo kiểu Âu cổ kính, trên tường treo mấy bức tranh khỏa thân của gái ngoại quốc, ánh đèn mờ ảo khiến bầu không khí trong căn phòng vô cùng mờ ám.
Bên trong vòng ra tiếng nước tí tách, tôi và Tiêu Dao đi về phía phát ra âm thanh, Vừa đi vào phòng trong liền nhìn thấy Lục Kính Đình quấn một chiếc khăn tắm quanh hông, còn có một người đàn ông nữa.
– ———————-.