Săn Mỹ Ký

Chương 28: Hiểu lầm buồn cười


Đọc truyện Săn Mỹ Ký – Chương 28: Hiểu lầm buồn cười

Quân Nghị Kỳ nghe xong lời của Vấn Nhã nói vừa khiếp sợ vừa trầm lặng. Hắn không thể phủ nhận hắn là yêu tiểu nữ nhân này. Đời người ngắn ngủn mấy chục năm, hắn có thể thật vui vẻ sao? Đã không có nàng làm bạn, hắn thật sự có thể vui vẻ à? Nàng đối với tâm ý của hắn lại là như thế nào. Haizz, hắn cần phải cẩn thận suy nghĩ mới được.

Vấn Nhã thấy hắn mặt co mày cáu, biết nội tâm của hắn tranh đấu kịch liệt, tuy rằng nàng giấu giếm việc thích hắn, nhưng mà không nên quá mức, cứ thế thì làm sao thấy trên người hắn có long văn hay không?

Vấn Nhã nghĩ đến đây đối với Quân Nghị Kỳ nói:

“Kỳ ca ca, ca không muốn Nhã Nhi cũng không sao, Nhã Nhi sẽ không miễn cưỡng ca, nhưng trong lòng Nhã Nhi thực sự rất đau lòng, Kỳ ca ca có thể đáp ứng Nhã Nhi một việc hay không?”

Quân Nghị Kỳ cho là hắn không lên tiếng làm tâm Vấn Nhã bị thương, lòng hắn cũng đau theo, lập tức có ý bù lại, ôn nhu nói:

“Nhã Nhi muốn Kỳ ca ca làm cái gì, Kỳ ca ca đều đáp ứng.”

‘Hừ, nói được thật là dễ nghe, tên giảo hoạt, càng lớn tuổi quả thật càng không dễ lung lạc. Quên đi, Vấn Nhã ta nắm được thì buông được, không phải chỉ là thần tượng soái ca thôi sao, Vấn Nhã ta mỹ nam không thiếu, còn sợ tìm không thấy người tốt hơn sao, không thua một người như hắn, hừ!’

Trong lòng Vấn Nhã căm giận bất bình.

“Kỳ ca ca, vậy ca có thể cởi quần áo ra cho Nhã Nhi xem một lần hay không a?”

Vốn là nàng muốn nhìn có long văn hay không, nhưng lời này nghe vào trong tai ba người kia trông rất đen tối nha, ba người cũng không khỏi đỏ mặt.

Quân Nghị Lân kéo Vấn Nhã xuống nói:

“Nhã Nhi, tại sao nàng muốn nhìn Tam ca a, muốn nhìn, Lân ca ca cho nàng nhìn được rồi, thân thể của ta chẳng lẽ so với Tam ca kém sao?”

Vương Lôi cũng đỏ cái mặt, nghĩ đến:

‘Nhã Nhi vừa đáp ứng để cho mình đi theo bên người nàng, như vậy không phải mình có cơ hội cùng nàng rồi sao, ha ha. Nhưng tiểu nữ nhân này nói chuyện thật đúng là ngoài dự đoán của mọi người, Tam Vương gia này chỉ sợ chống đỡ không được.’

Quân Nghị Kỳ mặt là sắc hồng.


‘Nhã Nhi thế nhưng muốn cùng hắn. . . ’

Trong lòng hắn đột nhiên cảm giác thật kích động, rất ngọt ngào. Không được tự nhiên nói:

“Nhã Nhi, Kỳ ca ca không phải không đáp ứng, nhưng mà này, chuyện này cũng. . .”

“Kỳ ca ca lại là cái bộ dạng này, đáp ứng Nhã Nhi tất cả đều là giả dối, Nhã Nhi không cần thích Kỳ ca ca nữa rồi, ô ô. Lân ca ca, ôm một cái.”

Vấn Nhã ủy khuất hai mắt lưng tròng, vươn hai tay nhìn Quân Nghị Lân.

Quân Nghị Lân đau lòng vội vàng ôm chặt lấy nàng, còn nhẹ vỗ lưng cho nàng, dỗ nói:

“Không khóc, không khóc, Nhã Nhi không khóc. Tam ca không cho Nhã Nhi xem, Lân ca ca cho Nhã Nhi xem, Tiểu Nhã Nhi ngại Lân ca ca là không đẹp mắt, được gọi Vương đại ca thoát ra cho Nhã Nhi xem, được không?”

Vấn Nhã vừa nghe, hai mắt đẫm lệ lập tức mặt biến sắc, sắc mị hoặc nhìn hướng Vương Lôi, đến mức khiến cho Vương Lôi muốn tìm động chui xuống.

“Vương đại ca, Nhã Nhi muốn xem, muốn xem thôi mà?”

Nói xong từ trên người Quân Nghị Lân tụt xuống dưới trực tiếp nhào tới xả áo trước ngực của Vương Lôi.

Vương Lôi vội vàng sợ tới mức bắt lấy tay nhỏ bé không an phận của nàng, cả khuôn mặt đỏ thẫm nói :

“Nhã Nhi, dừng tay, dừng tay, tất cả mọi người nhìn đấy.”

Vấn Nhã lập tức cái miệng nhỏ nhắn bĩu lại, vừa khóc nói:

“Oa oa, ngay cả Vương đại ca cũng lừa Nhã Nhi, Nhã Nhi không cần bọn huynh yêu mến nữa, Lân ca ca, ô ô. . .”


Vương Lôi vừa nghe, liền vội vàng, bất chấp thân phận chủ tớ, một phen ôm lấy Vấn Nhã, đau lòng nói:

“Vương đại ca không lừa nàng, mà ở nơi này? Nơi này nhiều người như vậy, rất thẹn thùng nha, Nhã Nhi muốn xem, chờ chỉ có một mình Nhã Nhi thì Vương đại ca cho nàng xem được không?”

Nói xong tuấn mặt đã muốn hồng đến nhỏ ra máu rồi, trong lòng tình cảm mãnh liệt không thôi.

‘Nhã Nhi đây là đang muốn hắn sao?’

Không đợi Vấn Nhã trả lời, trên giường vị kia đã chịu không nổi kích thích này, rõ ràng là của hắn, hiện tại lại bị người khác đoạt đi. Gấp quá lớn tiếng nói:

“Nhã Nhi, lại đây! Kỳ ca ca cho nàng xem còn không được sao?”

‘Tức chết ta, mình cũng không phải không đáp ứng, tiểu nữ nhân này cũng quá nóng lòng rồi, mình bây giờ bị thương, chỉ sợ có lòng không đủ lực.’

Ba nam nhân đều nghĩ đến Vấn Nhã đang cầu hoan. Hiểu lầm đó lớn lắm rồi!

Vấn Nhã ghé vào bên giường mắt trợn to nhìn Quân Nghị Kỳ.

“Kỳ ca ca, hiện tại muốn cho Nhã Nhi xem sao?”

Lông mi dài còn đối với hắn nhấp nháy.

“Khụ khụ khụ”

Người từng trải cùng một đống nữ nhân như Quân Nghị Kỳ cũng không khỏi bị lời mời gọi của tiểu nữ nhân này làm cho lúng túng nói:

“Nhưng, nhưng Kỳ ca ca hiện tại bị thương, sợ không còn khí lực a!”


Tuyệt đối mặt đã hồng như quả cà chua chín tới.

“Không sao mà, Kỳ ca ca nằm đừng nhúc nhích, Nhã Nhi động là được!”

Vấn Nhã đã khẩn cấp muốn nhìn bộ ngực hắn có long văn hay không.

Ở bên cạnh, Quân Nghị Lân cùng Vương Lôi vừa nghe, kích thích cả người cứng rắn.

‘Tiểu nữ nhân này cũng quá bưu hãn055 đi! ’

Hai người đều nhớ lại:

Quân Nghị Lân nghĩ đến ngày hôm qua.

Vương Lôi nghĩ đến ngày hôm đó, ngày đêm không ngừng, tiếng kêu cổ quái trong cung phát ra.

Trời ạ! Toàn thân đều đã nhiệt huyết sôi trào.

Quân Nghị Kỳ ho không ngừng, thở không nổi trực tiếp hôn mê bất tỉnh, như vậy bớt được một việc.

Vấn Nhã cũng không có nghĩ đến Quân Nghị Kỳ sẽ ngất đi, hoảng sợ, vô tội xoay đầu lại hướng hai người khác nói:

“Lân ca ca, Vương đại ca, Nhã Nhi thật sự là cái gì cũng không có làm a.”

Nói xong còn lấy ra hai tay nhỏ bé cho bọn hắn xem.

Quân Nghị Lân cùng Vương Lôi thật sự đã muốn chịu không nổi tiểu nữ nhân này.

Nhưng còn nữ nhân nào đó tuyệt đối không biết, còn thực sự bất đắc dĩ lầm bầm lầu bầu:

“Như vậy liền dọa ngất rồi, nam nhân cổ đại như thế nào nghĩ không thông như vậy, ta bất quá chỉ muốn thoát quần áo hắn, còn không có ăn đâu mà, thật sự là đủ cổ hủ.”


Ngẩng đầu nhìn đến Vương Lôi, sắc tâm lại lên.

“Vương đại ca, huynh cho Nhã Nhi xem đi!”

Vương Lôi vừa nghe, đỏ mặt nhảy dựng lên chạy thoát nhanh ra cửa phòng.

Còn lại Quân Nghị Lân mắt tràn đầy tình dục nhìn nàng, thấy Vương Lôi chạy thoát, chờ không kịp ôm cổ Vấn Nhã hôn lên cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào kia.

Vấn Nhã chấn động, thật vất vả giãy giụa ra, tức giận hỏi:

“Lân ca ca, ca đang ở đây làm gì nha!”

Quân Nghị Lân bị dục hỏa đốt, khàn khàn nhìn Vấn Nhã nói:

“Tiểu Nhã Nhi, Lân ca ca muốn nàng!”

Vấn Nhã đã cảm giác được cái đó cứng rắn của hắn chạm vào người nàng, vừa tức vừa thẹn, mạnh mẽ vươn tay ra cho hắn một cái cốc trên đầu.

“Cái gì, ca đại sắc lang, ban ngày ban mặt ca nghĩ cái gì đâu vậy, tối hôm qua còn chưa đủ mệt sao, tức chết mà, Nhã Nhi mệt mỏi muốn đi nghỉ một lát thôi, ca trông chừng Kỳ ca ca nha, đừng suy nghĩ lung tung, cẩn thận ta đánh cho ca đầu đầy bánh bao nha. Hừ!”

Nói xong cũng mở cửa đi ra ngoài.

Quân Nghị Lân nhìn Vấn Nhã đi ra ngoài, trong lòng lại buồn bực dị thường.

‘Rõ ràng chính nàng vung hỏa lên, như thế nào còn đổ lỗi cho mình.’

Cầm lấy ấm nước đun sôi để nguội trên bàn mãnh liệt rót vào ly.

Vấn Nhã trở lại cách vách phòng Vương Lôi đã chuẩn bị giúp nàng, nhìn đến giường lớn liền nhào tới.

‘Ngủ một giấc đi, buổi tối còn phải đi ăn Lãnh đại soái ca nữa, phải nuôi dưỡng tinh thần trước. Tiểu tử thúi kia tinh lực như thế nào tràn đầy như vậy, tối hôm qua mạnh như vậy, hôm nay lại còn muốn, hắn cùng Tứ ca thật đúng là cùng mặt hàng, từ nay về sau nhiều nam nhân hơn cũng là phiền toái, người trẻ tuổi, hỏa khí vượng a!’

Vấn Nhã mơ mơ màng màng nghĩ đi nghĩ lại ngủ thiếp đi, trong lúc ngủ mơ khóe miệng còn chảy giọt nước miếng. . .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.