Đọc truyện Săn Hồ Ly – Chương 27: TIẾN VÀO VIỆN NGHIÊN CỨU
Sáng hôm sau, Tiểu Thúy đã nhận ngay cuộc gọi gấp của Magnet nói tình hình có biến chuyển, ông bảo rằng, việc cô được vào viện nghiên cứu được thực hiện trước dự tính. Chuyện này làm Tiểu Thúy không khỏi bất ngờ nhưng trong lòng cũng có chút vui vẻ, nụ cười ngày hôm qua đưa đến tình huống này sớm hơn cả dự định của cô.
Sau khi gặp Magnet, không chậm trễ một giây, ông cùng cô bước vào viện nghiên cứu sừng sững trước mặt. Chưa bước vào, chỉ cách viện nghiên cứu có hai mét, nhanh chóng một hàng rào hồng ngoài được dựng lên, những ánh sáng xanh đỏ ngay lập tức lướt qua hai người.
“Báo động có sự xâm nhập lạ vào khu vực.”
Tiểu Thúy khẽ chau mày, dường như sự xuất hiện của cô không được chào đón ở đây thì phải, cô tỏ vẻ rất kinh ngạc nhưng rất nhanh một bàn tay đã đặt lên vai cô trấn an.
“Yên tâm, đối với người chưa được cài đặt chip vào cơ thể như con, bộ phận hồng ngoại sẽ cực nhạy quét qua, sau đó các dữ liệu ghi nhận sẽ truyền đến bộ phận xử lí tín hiệu ở khu vực phân tích và bảo vệ tầng chín.”
Bất ngờ từ trên một tấm kính rất lớn đối diện họ, hình ảnh một người hiện ra.
“Xin chào giáo sư Magnet, rất vui gặp ngài, thông tin xác nhận việc tiến vào của thực thể lạ đã được ngài Poton thông báo, xin mời!”
Magnet nở một nụ cười, cả hai bóng hình dần bước vào đại sảnh tầng một. Nói về tổng thể quy hoạch của cả khu kiến trúc này, có thể xem tầng một là tầng dùng để giải trí và nơi giao lưu của các chuyên gia, tiến sĩ, giáo sư cũng như các nhà chế tạo. Hệ thống các nhà hàng, khách sạn tiêu chuẩn năm sao, quán rượu, quán bar, cửa hàng tiện lợi điều sẵn sàng phục vụ 24/24. Ngoài ra, còn có khu vực giới thiệu thiết bị cùng thông tin các kết quả nghiên cứu của mỗi tầng, cũng như nơi cập nhật những diễn biến về kinh tế, xã hội, chính trị.
Không dừng lại ở đó, những hình ảnh về thông tin các nhà khoa học điều có sẵn để ỗi đối tác ở đây thuận lợi liên lạc nếu cần sử dụng nguồn dữ liệu và tư vấn. Một điểm đáng chú ý nữa, đó là hệ thống thang máy cùng thang cuộn đả thông hết thảy chín tầng, rút ngắn thời gian di chuyển giữa các nơi. Nói chung, đây là nơi mà sự tồn tại của khoa học và công nghệ thể hiện rõ ràng nhất.
Mọi người ở đây nhìn hai người bước vào, đối với Magnet, họ có một sự tôn trọng đáng nể. Nên nhớ rằng, những kẻ có học vị càng cao thuộc bên mảng nghiên cứu thì cái tôi của họ rất lớn, họ sẵn sàng nả pháo để bảo vệ tiếng nói và tôn nghiêm của mình. Cho nên, việc Magnet được nhiều nhà khoa học gật đầu cúi chào chứng tỏ địa vị và thực lực của ông không bao nhiêu ngươi sánh nổi.
Magnet dẫn Tiểu Thúy đến thang máy chuyên dụng độc nhất lên tầng mười. Mọi người nhìn hai bóng dáng bước vào thì lòng khẽ cả kinh và tiếc nuối, thứ nhất, cô gái kia khiến người ta chìm đắm và mê man, nhưng cô ta đang làm chuyện điên rồ gì thế, tầng mười coi như cấm địa nơi này, nếu thực muốn đem cả gia đình và bạn bè xuống mồ chôn chung thì cứ tự nhiên tiến vào.
Tiểu Thúy nhìn đến những ánh mắt có vẻ cảm thương ình, cô vô cùng tò mò và không hiểu nổi những gì họ đang ám chỉ. Càng ngày càng có nhiều những đôi đồng tử ghim vào cô tỏ ra vô cùng chua xót, Tiểu Thúy bắt đầu có chút ngượng ngùng, cũng không biết mặt mình có bôi tro chét trấu ở đâu không mà đón nhận quá nhiều ánh nhìn như thế.
Dường như biết cô học trò mình đang nghĩ gì, Magnet lên tiếng trấn an: “Đừng lạ lẫm, họ nhìn con như vậy bởi vì con đang làm chuyện mà họ không ai dám làm cả.”
“Không ai dám làm?” Tiểu Thúy ngẩn ra.
Magnet khẽ cười cười: “Rất đơn giản, lát nữa con lên tầng mười tự khắc sẽ hiểu.”
Thang máy nhanh chóng dừng ở tầng cao nhất, vừa bước ra, một luồng ánh sáng xanh quét trực tiếp lên cả hai người.
“Đây là tia hồng ngoại dùng để phát hiện sự tồn tại của thực thể. Khi phát hiện luồng nhiệt lượng bất thường tiến về phía trước, hệ thống lập tức sẽ khởi động. Ngoài ra, tất cả các tia sáng vô hình khác cũng sẽ chạy qua người con đồng loạt kiểm tra việc có tồn tại những loại vũ khí hóa học đặc biệt nào hay không, vì là không nhìn thấy, nên không ai biết nó sẽ xuất phát từ nơi nào cả.”
“Có cần phải bảo mật đến mức đó không ạ?”
“Tất nhiên, vì tầng mười là tầng đầu não, mọi nghiên cứu cùng phân tích sau khi sắp xếp và thông qua bộ phận giám định ở tầng chín, thì chúng sẽ được truyền lên nơi này.” Vừa nói, tay Magnet vừa chỉ lên mái vòm trên đầu của Tiểu Thúy, đôi mắt khẽ tự hào. “Con có thấy những lăng kính trên máy vòm này không?”
“Có ạ, nhưng rất đặc biệt, vì vừa nãy một hình người xuất hiện trên đó lúc chúng ta bước vào, con nghĩ, chắc không chỉ riệng biệt có mảnh kiến đó đâu nhỉ.”
“Quan sát rất tốt, những mảnh kính lắp ráp ở đây không phải đồ chơi cho đẹp đâu, toàn bộ đều là kết quả từ những nghiên cứu vô cùng cực khổ và chi li. Chúng là những vật chất có khả năng cảm ứng hơi người cực nhạy cách xa hai mét, nhưng đặc biệt nhất, nếu ai đó là cao thủ có khả năng mã hóa việc cảm ứng của nó, thì khi chạm vào lớp hồng ngoại vô hình cực mảnh giấu dưới lớp kín, ngay lập tức, báo động sẽ truyền đến tầng chín.” Magnet quay sang nhìn Tiểu Thúy mỉm cười đắc ý. “Cho nên, không ai có cơ hội xâm nhập vào được.”
Tiểu Thúy lúc này thất kinh bát đảo, thì ra thế giới bên ngoài có quá nhiều thứ thú vị và tuyệt vời, hoàn toàn xa lạ và mới mẻ, chúng làm cô vô cùng tự ti về những gì mình có được. Tểu Thúy lúc này mới nhận ra rằng, những kiến thức cơ bản về kỹ thuật của cô như là đá lót nền ột công trình kì vỹ mà thôi, hoàn toàn tương phản với sự đồ sộ và to lớn của viện nghiên cứu vĩ đại này.
Lúc hai người theo băng chuyền tiến về phòng đầu não, một luồng sáng xanh xuất hiện, những thông số ghi trên màn hình cảm ứng sát tường đột ngột lóe lên.
“Giáo sư Magnet chip 1010, nhịp tim n, áp suất máu xxx, hệ hô hấp, nồng độ các chất trong máu…”
“Tình trạng bình thường, các thông số thông qua, xin mời ngài cùng với tiểu thư đây bước vào.”
Cánh cửa vừa mở ra, Tiểu Thúy như bị choáng ngợp bởi diện tích rộng lớn của nơi này. Các loại thiệt bị được xem là hiện đại nhất đang bày ra rõ ràng và sống động trước mắt cô. Tiểu Thúy rảo mắt quan sát khắp nơi, cô thấy rằng, đại đa số máy mọc đều được lặp đặt một cách có hỗ trợ nhau, tức là tùy từng gian phòng mà có các loại máy khác nhau, nhưng lớn nhất vẫn là một cái máy đặt ở trung tâm, nếu đoán không lầm, hẳn nó thứ quan trọng và hữu dụng nhất.
Phía bên phải ghi là phòng tiến hành thí nghiệm, kế bên là phòng vật chất, tiếp theo là phóng tư liệu vũ khí. Bốn vách tường không phải là xi măng cốt thép mà là một bề mặt cảm ứng, dày đặc trên đó là những hình vẽ các loại vũ khí, công cụ chiến đấu khác nhau, các thông số đã được tính toán hoàn thiện hoặc một số vẫn còn dang dở chờ kiểm duyệt. Quá hoành tráng và hiện đại làm Tiểu Thúy nghĩ về cái ổ chế tạo bé tẹo teo của cô trên cây Trường Thọ. Nếu đem ra so sánh, thì “cái ổ của cô” chỉ như một phân tử H20 so với tất cả nước của đại dương mênh mông này.
Đang mải mêm chìm đắm trong không gian tràn ngập sắc màu công nghệ, một âm thanh khe khẽ đột ngột phát ra khiến Tiểu Thúy quay về với hiện tại. Cả hai cùng nhìn lại, ngay lập tức, Magnet cùng Tiểu Thúy bắt gặp khuôn mặt vô cùng hào hứng của Poton đang hiển hiện trước mặt họ.
“Chào thầy, chào em Tiểu Thúy, rất vui hôm nay em gia nhập vào nơi này!”
“Tên người thú kia đâu, ta cần gặp hắn.” Magnet nhìn dáo dác xung quanh mà tìm kiếm.
“Chủ nhân đang ở trong phòng tư liệu vũ khí, bộ phận sáng tạo thưa thầy.” Vừa nói Poton vừa chỉ về phía căn phòng cuối cùng.
Nói là phòng nhưng nó hoàn toàn là một định nghĩa khiêm tốn, một cách chính xác nhất, nó giống như một viện nghiên cứu mini vậy. Phòng tư liệu vũ khí bao gồm tất cả ba gian, gian thứ nhất là tổng hợp các loại sách về vũ khí, chiến tranh, sự phát triển của công nghệ và khoa học; gian thứ hai là nơi ghi lại các tư liệu do bộ phận trinh thám của Arsenè thu thập từ khắp nơi trên thế giới, mỗi năm sẽ update một lần các phát minh mới mẻ về vũ khí của nhân loại; còn gian thứ ba là một phòng dùng để chiếu các tư liệu và nơi để Xích Triệt nảy ra các ý tưởng sáng tạo. Nói chung, mặc dù chia ra làm ba bộ phận riêng biệt, nhưng Xích Triệt đều không màn đến sự chia tách đó mà dùng chung hết thảy, anh hoàn toàn có thể đảo trộn tất cả mọi thứ để tìm ra những phát kiến trong bộ não siêu việt của mình.
“Được! Ta biết rồi, ta giao Tiểu Thúy cho ngươi, trong vòng một tiếng hãy đem tất cả mọi thứ ở đây giới thiệu cho nó.”
“Một tiếng?” Poton có hơi há hốc, mọi thứ chỉ trong một giờ ư.
“Ngươi tiếp xúc với nó nhiều nhất nhưng ngươi chẳng biết khả năng của nó gì cả.” Magnet vừa nói vừa có thái độ dè bỉu. Nói xong ông đi thẳng vào phòng tư liệu.
Bên ngoài chỉ có Poton và Tiểu Thúy, khắp mọi nơi vẫn còn khiến Tiểu Thúy không khỏi choáng ngợp bởi vẻ hoành tráng và hiện đại.
Nhìn biểu tình đang hứng chí của cô gái nhỏ bên cạnh, đôi mắt sáng lên như hai viên minh châu chứa vẻ thèm thuồng, thì Poton không khỏi lắc đầu cười nói: “Đi thôi! Anh giới thiệu với em từng thứ.”
Tiểu Thúy cùng Poton đi thẳng đến chiếc máy lớn nhất đặt ở trung tâm. Poton nhìn Tiểu Thúy, sau đó chăm chú giảng giải cách sử dụng cũng như chức năng truy cập của nó.
SMART-MCSM là máy đầu não của của viện nghiên cứu này, nó tập hợp tất cả các dữ liệu nghiên cứu không chỉ ở nơi đây mà còn khắp nơi trên thế giới.
Nói về Viện nghiên cứu, một điểm nổi trội, đó chính là ngoài các nhà khoa học ở đây trực tiếp thực hiện, thì những công trình cùng các phát minh bên ngoài sẽ được bộ phận trinh sát của Arsenè theo dõi gắt gao. Khi một công trình của ai đó sắp được hoàn thành, bộ phận thương lượng bản quyền ngay lập tức sẽ làm việc với họ, hợp đồng buôn bán được lập ra để mua những phát minh tùy theo giá trị áp dụng của nó. Việc tôn trọng lẫn nhau cùng công sức của người khác luôn được đề cao, tùy vào ý muốn của nhà nghiên cứu, công trình của họ sẽ được bảo mật không phát tán ra thế giới bên ngoài để đảm bảo không bị sao chép hoặc phát sinh những vấn đề liên quan đến các công đoạn sau này.
Cho nên, MCSM là nơi chứa hầu hết các công thức, nguyên lí, các phản ứng đã qua thực nghiệm, các nghiên cứu đồ sộ đảm bảo cho công việc chế tạo của Xích Triệt đạt mức tối đa và tốt nhất. Bởi khi khó khăn trong bước nào, chỉ cần truy cập vào hệ thống, ngay lập tức, hàng chuỗi dãy số liệu tức thì bật ra giúp người dùng tìm kiếm rất nhanh và có những thông tin hiệu quả. Vì vậy có thể nói, MCSM là cột sống ở nơi này cũng không sai, nó chính là thứ hấp thụ tất cả tinh hoa của chín tầng dưới kia, cũng như sự phát triển của công nghệ toàn cầu.
Sau khi đã giới thiệu xong, Poton thấy Tiểu Thúy quay đi quay lại dáo dác tìm gì đó, trong lòng không khỏi hiếu kì: “Em tìm gì vậy?”
“Tầng này mọi người đâu hết rồi?”
Poton nghe lời Tiểu Thúy nói thì khẽ cười: “Phòng này chỉ dành ột người thôi.”
“Một người! Một người mà ôm hết căn phòng đầu não này à.” Tiểu Thúy vừa nói vừa luyến tiếc, có vẻ như xác suất Xích Triệt có thể làm việc ở đây cực kì thấp, điều này khiến cho tâm trạng cô đột ngột kém đi, mọi tâm tình gần như sụp đổ trầm trọng.
“Nơi này không khiến cô hài lòng?” Một giọng nói quen thuộc không mấy ấm áp phát ra, trước mặt cô là hai thân ảnh, một già, một trẻ đang bước tới.
Đôi mắt Tiểu Thúy dần lộ lên niềm phấn khích và vui sướng, anh thật sự ở đây sao.
“Anh làm việc ở tâng mười này à?”
“Cô nghĩ tôi không xứng.” Đáp lại cô vẫn là một giọng điệu dửng dưng nhạt như không khí loãng.
“Không phải, tôi chỉ nghĩ, một mình anh mà có thể xoay sở nguyên cả một tầng rộng lớn thế này thì thật đáng nể.” Tiểu Thúy không khỏi vui mừng và phấn khởi.
Xích Triệt bước đến đối diện Tiểu Thúy, cúi sát đầu, càng ngày càng gần khiến đôi má cô gái nhỏ trước mặt đột nhiên ửng đỏ. Anh sượt qua tai cô, để lại một hơi thở kích thích, nhẹ vểnh đôi môi ác quỷ, thốt từng từ từng từ: “Bây giờ không phải đã có cô rồi hay sao!”