Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 47: Hai: Tổng tài độc miệng: Lựa chọn khó khăn


Đọc truyện Sắc Khí Tràn Đầy – Chương 47: Hai: Tổng tài độc miệng: Lựa chọn khó khăn

Hai đương sự chính của chúng ta, vẫn bình tĩnh cùng nhau ăn xong bữa sáng, Thẩm Quân còn tinh nghịch sờ một chút, hôn một chút, nháy mắt một chút với nam nhân đang giả dạng tri thức nào đó. Thẳng cho đến khi, Nguyên Trách nhận được một cú điện thoại, sắc mặt ngưng trọng. Thẩm Quân nghĩ, sắc mặt này chính xác là mặt đen như phân.

Sau khi thấy tình hình bắt đầu bất ổn, Thẩm Quân lập tức thay đồ, dựng lỗ tai lên lắng nghe Nguyên Trách nói chuyện điện thoại.

“Ngay lập tức dẫn con hồ ly tinh đó đến đây gặp mẹ. NGAY LẬP TỨC!!!”

Đây là ý tứ gì? Rõ ràng ghét bỏ cô, sau đó muốn tìm cho hắn một cô gái khác làm nữ chính, Thẩm Quân tỏ vẻ không vui, đúng là râu ông nọ cắm cằm bà kia. Cô thì có làm sao? Cô thì có gì mất mặt hả? Tiểu hồ ly nào đó bắt đầu làm một đống việc ấu trĩ, vừa cắn hạt dưa vừa ném loạn xuống đất. Xin lỗi, Nguyên đại tổng tài, ngày cao cao tại thượng, có chứng ám ảnh sạch sẽ, nhưng mà tiểu nô tài thì không.

Bất quá, Nguyên Trách cũng không thèm quan tâm mấy cái hành động trẻ con của cô, mở TV xem tin tức giải trí.

“Phóng viên của tòa soạn chúng tôi đang túc trực 24/24 ở nơi GRACE tổ chức yến tiệc ngày hôm qua. Vẫn đang chờ nam chính nữ chính xuất hiện, Nguyên Trách và Thẩm Quân có xuất hiện cùng nhau hay không? Chúng tôi sẽ thông báo trực tiếp cho các bạn….”

Trong TV là cảnh tượng hàng trăm con người cầm máy ảnh hận không thể lọt vào khách sạn tìm ra chân tướng, bảo vệ khách sạn quả đúng là đã làm việc tận lực rồi.


Thẩm Quân cảm thấy bất an thật sự, không biết hắn có ý định gì, chỉ coi TV, vừa bốc quả quýt trên bàn ăn, nhưng mà hắn không giống như cô, vứt loạn vỏ trái cây.

Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Thẩm Quân giật mình quay lại. Đừng nói là phóng viên lẻn vào thành công rồi nha?

“Tiểu hồ ly, chào buổi sáng, chúng ta lại gặp nhau rồi.”

Thẩm Quân hơi kinh ngạc nhướng mày nhìn Tô Lương Sách tiến vào cùng Bì Mạn Lôi.

Cô nhanh chóng mở ra hệ thống, trên màn hình bấm sử dụng công năng biết trước tương lai, xem sự tình diễn ra như thế nào.

Cái gì? Tô Lương Sách và Bì Mạn Lôi đang yêu nhau. Hai người là thanh mai trúc mã, chuyện tình ngọt ngào của họ có thể viết thành một cuốn tiểu thuyết. Hai người tối hôm qua đã hẹn nhau ở khách sạn hâm nóng tình yêu, nhìn một hồi, quả nhiên Thẩm Quân biết được Nguyên Trách muốn làm gì.

——————-

Cùng ngày.

Weibo hot search lại lần nữa xuất hiện một tin tức mới

Thẩm Quân – Bì Mạn Lôi: Đồng Tính Luyến Ái.

Đọc, lại đọc, tắt Weibo, lại mở lên lại. Thẩm Quân không biết phóng viên giải trí trong đầu có thể chứa được cái gì nữa, trong bài kèm theo một tấm hình màu đen mà vị phóng viên đó khẳng định chính xác là Thẩm Quân cùng Bì Mạn Lôi đang tối lửa tắt đèn có nhau.


Hay cho Nguyên Trách, hắn như vậy lại lôi Bì Mạn Lôi ra làm thế thân.

Nhìn đến đây, Thẩm Quân khóe miệng run rẩy, cứng họng. Nhưng, đối phương là Bì Mạn Lôi, nên không sao cả, cô cũng quản được nhiều. Một thời gian nữa mọi người sẽ quên hết thôi. Cũng có vài người thành lập câu lạc bộ Lôi Quân”s Couple, đem hai người ghép lại một cặp, tự biên tự diễn, vô cùng vui vẻ.

———————–

Biệt thự lớn Nguyên Gia.

Xung quanh an tĩnh không thể tưởng tượng,người hầu lui tới cũng không dám lên tiếng, thở cũng phải đè nén.

Nguyên phu nhân trước sau như một ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, tóc búi cao không chút cẩu thả, khuôn mặt trang điểm tinh xảo khéo léo. Trong mắt mang theo tia sắc bén, nhìn hai mắt mang theo tơ máu nhìn con trai bà, Nguyên Trách. Không thể khống chế nhíu nhíu mày, rồi sau đó chậm rãi mở miệng:

“Ngày mai tiểu thư Trần Thị về nước, 6 giờ tối ở Trầm Hương Viện, ta sẽ tổ chức tiệc chào mừng con bé, con không được đến trễ, cũng không được từ chối.”

Không có chút nào làm người phản bác được, Nguyên Trách xoa xoa cái trán, sáng sớm đã bị vài việc linh tinh làm phiền não, giờ về nhà lại gặp phải yêu cầu này.


“Mẹ, con không rảnh.”

Nguyên phu nhân hừ lạnh một tiếng, ngữ điệu mang theo khinh thường “Nếu con muốn đi tìm cái con hồ ly tinh kia, tốt nhất là quên đi. Nguyên Trách, con hẳn phải hiểu rõ mẹ ghét nhất loại nữ nhân gì?”

Lời nói khẳng định bà ấy đối với Thẩm Quân là chán ghét, tựa như cô là thứ dơ bẩn.

“Ngày mai, con tốt nhất nên thành thành thật thật đi gặp Trần Như Khanh, nếu không cái con hồ ly tinh kia có nhà cũng không thể về, càng không thể xuất hiện ở thành phố A này nữa.”

Cái này là uy hiếp trần trụi mà, Nguyên Trách làm sao nghe mà không hiểu cho được, nhưng hắn vẫn im lặng không nói gì. Chính xác là tối ngày mai Nguyên Trách cùng với Thẩm Quân có hẹn. Bất quá hắn hiện tại chỉ muốn để phòng Hách An Thuần thỉnh thoảng lại “cậy chân tường”, cho hắn đội nón xanh. Thẩm Quân vừa nhìn đương nhiên cũng không phải người thành thật gì, hắn không thể không đề phòng.

Thẩm Quân mấy tháng nay rất nghiêm túc làm việc, hắn biết cô có tương lai trở thành minh tinh, nếu bây giờ Nguyên phu nhân cho người phong sát, sau này tiền đồ làm thế nào? Cô trời sinh đã có mị lực trở thành đại minh tinh sáng chói. Thật lâu sau, Nguyên Trách miễn cưỡng lên tiếng. “Được.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.