Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 43: Hai: Tổng tài độc miệng: Nuo zuo no die*


Đọc truyện Sắc Khí Tràn Đầy – Chương 43: Hai: Tổng tài độc miệng: Nuo zuo no die*

* Mình thấy tên chương thú vị quá nên giữ nguyên. NUO ZUO NO DIE là một câu nói vui, nổi tiếng trên mạng bên Trung Quốc. Là một meme huyền thoại luôn.

Ý nghĩa đại loại là nếu bạn không hại người khác thì họ sẽ không quay lại cắn bạn. Nôm na như câu Gieo nhân nào gặt quả nấy ấy ^^

“Còn nữa còn nữa…cái gì Bì Mạn Lôi đó…nam không ra nam nữ không ra nữ…kinh tởm muốn chết.”

Thẩm Quân thấy mấy cô gái bên trong càng nói càng hăng, cô cũng không cần nể nang gì nữa, giẫm mạnh giày cao gót xuống sàn nhà, hất mặt đầy kiêu ngạo bước vào bên trong. Cô nhìn chằm chằm vào hai cô gái bên trong, sắc đẹp cũng bình thường mà thôi. Làm cho không khí nhất thời lạnh xuống, im lặng tột cùng.

Thẩm Quân nhếch miệng, lời nói mang theo khinh thường: “Luôn có người ghen tị với khuôn mặt xinh đẹp của tôi, nhưng biết làm sao, trời cao chính là thiên vị tôi, nếu tôi còn không biết cách lợi dụng gương mặt này để thành công, thì có phải quá có lỗi với bản thân rồi hay không?”


“Với lại nha, những người như các cô luôn suy bụng ta ra bụng người, vừa ăn cướp vừa la làng. Tùy tiện nói xấu sau lưng tôi, khiến mọi người hiểu lầm, sau đó biến tôi trở thành mục tiêu của sự chỉ trích. Ai ngờ, chính các người mới là người đáng thương nhất.”

Thẩm Quân nói xong, hai cô gái kia mặt lúc đỏ lúc trắng, cúi gằm mặt chạy ra khỏi nhà vệ sinh.

Thẩm Quân dặm lại phấn, sau đó xoay người rời đi. 

Người không phạm tôi thì tôi không phạm người. Nếu người phạm tôi, thì tôi trả gấp bội.

Nhưng cô không biết, thời điểm cô rời đi, ở phòng vệ sinh trong cùng, một cô gái có mái tóc màu bạc ngắn bước ra, trên mặt mang theo tia cười nhạt. Cô gái tóc ngắn cá tính, mặc bộ đồ tây màu đen, trông không thua bất kì nam nhân nào. Bên trái lỗ tai còn đeo một đôi bông màu đỏ, làm người ta chú ý cực kì. Nếu Thẩm Quân nhìn thấy, chắc chắn sẽ tán thưởng không thôi, nếu đây không phải là nữ, cô nhất định động tâm, một vẻ đẹp mang mị lực soái tỷ cực kì.

Bì Mạn Lôi, là một diễn viên nổi tiếng trong nước. Đặc biệt là hai bộ Hồng Lộ Mộng, Tiểu Bạch Xà Truyền Kỳ. Phim truyền hình nổi tiếng nhất trong lịch sử. Ngắn ngủi tham gia làng giải trí hai ba năm đã làm chấn động đại giang nam bắc. Lúc này, Bì Mạn Lôi đang cầm trên tay ly champagne, trong mắt mang theo tia bỡn cợt, nhìn về phía xa xa, hai cô gái lúc nãy trong phòng vệ sinh đang đứng gần vị đạo diễn phim cấp ba Vương Chấn Xuân, cái móng heo của hắn đang ở trên người hai ả sờ mó lộn xộn. Vị đạo diễn này không ai không biết, thích nhất là ăn đậu hủ người khác, nhưng minh tinh lớn hắn đương nhiên không có can đảm đụng vào. Chỉ đành xuống tay với tiểu minh tinh.

Một cô gái mặc váy xanh không chịu nổi hành vi thô tục này, cố gắng đẩy hắn ra, nhưng ai ngờ lại tự bản thân vấp té, đuôi váy dài kia bị Vương Chấn Xuân dẫm phải, kéo một tiếng, cái váy liền bị nứt lộ ra phần hông, phía dưới cô ta còn mặc quần lót chữ T gợi cảm.

Những người xung quanh cũng không can thiệp, chỉ đứng xem trò vui. Giới giải trí này, hào nhoáng chỉ là bên ngoài mà thôi, cái dơ bẩn bên trong, thật sự không ít. Cũng không hiếm hoi gì. Cô gái còn lại thấy cảnh tượng này, không muốn bản thân bị liên lụy, liền cố gắng xoay người chạy, ai dè đôi giày cao gót mười mấy cm kia lại phản chủ, xảy một chân, khiến cô ta ngã rầm xuống đất, cái váy ngắn cũng xốc lên tới eo.


Sáu sự việc ồn ào không đáng có, hai nữ nhân kia không còn mặt mũi cũng bỏ chạy, Vương Chấn Xuân cũng yên lặng rời đi, nhưng tài khoản ngân hàng của hắn, đột nhiên nhiều hơn một ngàn vạn.

Thẩm Quân cười nhạo một tiếng, đúng là No Zuo No Die la~~

“Xin chào, tôi là Bì Mạn Lôi.”

Thẩm Quân vẫn còn rối rắm, ở đó lựa chọn không biết nên ăn bánh kem chocolate hay bánh kem matcha, thì sau lưng vang lên lời giới thiệu. Thẩm Quân xoay người lại, con mẹ nó, đẹp vãi.

“Xin chào, em là Thẩm Quân, em thật lòng thích xem phim của chị lắm, sư tỷ.”


Bộ phim Tiểu Bạch Xà Truyền Kỳ kia, cô coi đi coi lại n lần rồi.

Bì Mạn Lôi nhìn thấy trên khóe miệng Thẩm Quân có dính bánh kem, liền tiện tay duỗi ra giúp cô lau nó.

“Đó là vinh dự của tôi, nhưng mà, tôi cũng thích em.”

Thẩm Quân: “…..”

Con mẹ nó, sao tim cô đập nhanh như vậy?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.