Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 144: Đồn đãi vớ vẩn


Đọc truyện Sắc Khí Tràn Đầy – Chương 144: Đồn đãi vớ vẩn

Hách Đa Khánh đi tới bên cạnh Bặc Lưu Kình. Nhìn trên bàn một đống đồ ăn hỗn độn, lại nhìn Bặc Lưu Kình đang thở hổn hển một bên. Trong lòng thầm đoán, sau đó huých vô người Bạch Lưu Kình một cái khuỷu tay.

“Cái tên khốn này…..” Bặc Lưu Kình tức giận mắng người, lại nhìn Đái Luật Mậu và Thẩm Quân bên kia, giọng nói đột nhiên thay đổi: “….Thật ưu tú nha….”

Hôm nay là ngày sinh nhật của trưởng quan, hắn không thể xác sanh.

Hách Đa Khánh không hiểu nhíu mày: “Cậu bệnh sao?”

Con mẹ nó, mày mới bệnh.

Bặc Lưu Kình lau khóe miệng đầy nước, cười ha hả qua chuyện: “Cậu không hiểu hài hước là gì sao. Mau mau ăn cơm.”

Hách Đa Khánh không biết Bặc Lưu Kình bị bệnh gì, mà ngữ khí thân thiết vừa rồi làm hắn nổi hết da gà. Đột nhiên hắn nhìn thấy Đái Luật Mậu, lễ phép mà đứng dậy cúi chào: “Chào trưởng quan.”

Đái Luật Mậu gật đầu nói: “Lo ăn đi, đừng nói nhiều.”

Thực mau, hắn thu được ánh mắt giết người của Bặc Lưu Kình đối diện.

Hách Đa Khánh: Sao cậu không nói với tôi trưởng quan ở đây.

Bặc Lưu Kình: Tự đi mà nhìn coi bên kia là tình huống gì.

Hách Đa Khánh: Ai mà biết tôi cứ tưởng quần áo giống nhau thôi. Thì ra trưởng quan đang hẹn hò sao.

Bặc Lưu Kình: Ngu ngốc.

Hách Đa Khánh một bên cảm giác như hắn có điều gì giấu mình, tức giận ăn một ngụm cơm lớn.


Tình huống lúc nãy làm không khí hơi ngưng động, Hách Đa Khánh chỉ đành nhìn Thẩm Quân, sau đó nhớ tới trước đây trưởng quan từng bắt bẻ cô ấy, nên đành mở miệng nói vài lời làm hòa hoãn không khí: “Thẩm tiến sĩ, ăn cơm một mình sao?”

Mà Bặc Lưu Kình một bên ra hiệu cho hắn câm miệng, nhưng đều bị làm lơ.

“Không phải, tôi có hẹn trước.” Thẩm Quân nói xong, thì quay đầu nhìn Đái Luật Mậu. Cùng hắn nói chuyện dang dở vừa rồi.

“Cho nên em trả lời thế nào?” Đái Luật Mậu gấp một miếng thịt bỏ vào chén cho cô, sau đó đột nhiên dùng vài từ ngữ mà người ngoài không hiểu nói tiếp: “Đến lúc đó dùng hoa Tulip màu đỏ được không?”

Thẩm Quân hai mắt khẽ nhúc, bất giác mỉm cười: “Được, nhưng mà phải ở trang viên Mạc Tây Đô.”

Không khí lúc này trở nên vô cùng vô cùng ái muội, Hách Đa Khánh cảm thấy quái dị vô cùng.

Còn Bặc Lưu Kình một bên dùng điện thoại tra cứu thử hoa Tulip có ý nghĩa là gì, quả nhiên….

Hách Đa Khánh nghẹn một bụng tò mò, bữa cơm này nuốt không trôi.

Chờ Đái Luật Mậu và Thẩm Quân rời khỏi rồi, mới lén lút hỏi Bặc Lưu Kình: “Là sao? Mình không hiểu.”

“Còn có cái gì không hiểu? Nhìn thấy rồi mà vẫn không hiểu sao?”

“Con mẹ nó, không phải cậu nói trưởng quan có hôn thê rồi sao?” Hách Đa Khánh ngoài miệng cố lý giải, nhưng trong lòng vẫn là không hiểu.

“Ngu ngốc. Cậu nhìn xem hoa Tulip màu đỏ có nghĩa là gì trước đã.” Bặc Lưu Kình ra vẻ “đã ngu rồi còn ngốc” nhìn hắn.

Hách Đa Khánh lẩm bẩm, cảm giác giống như bị mọi người cho ra rìa thật khó chịu: “Màu đỏ…Hoa Tulip…” Hách Đa Khánh dùng di động tìm kiếm: “À….Trưởng quan thật là nhiệt tình như vậy.”


Màu đỏ của hoa Tulip, tượng trưng cho một tình yêu nhiệt tình, nói đúng hơn chính là: Anh yêu em.

Nhưng mà tại sao phải đến trang viên Mạc Tây Đô? Tới đó biểu đạt tốt hơn sao?

Vấn đề này, hai người bọn họ không ai trả lời được.

##

Mấy ngày sau, tin tức bùng nổ về việc Đái Gia chủ động hủy hôn ước với Bạch Gia.

Có người nói, sau khi phát hiện Bạch Liên Họa và Giải Bàn Hạ yêu đương vụng trộm, Đái Gia vô cùng tức giận, cho nên hướng tới Bạch Liên Họa không biết phụ đạo, hủy bỏ hôn ước và cả giao tình bao năm.

Nhưng cũng có người nói, hai người bọn họ tuổi trẻ tài cao, nên được tự do yêu đương, thay vì nghe theo sắp đặt của gia đình.

Nhưng bởi vì sự kiện ngày hôm đó của Bạch Liên Họa và Giải Bàn Hạ, chứng cứ đã rõ nên mọi người nguyện tin tưởng lời đồn đầu tiên hơn. Đái Gia không cần một người con dâu không biết liêm sỉ như vậy.

Nhưng không bao lâu, lại có người tung tin sau tin tức hủy bỏ hôn ước, hai người Đái Luật Mậu và Bạch Liên Họa lại thường xuyên gặp gỡ qua lại.

Lúc này, có người tự xưng là “người nhà” nói là: “Hai người bọn họ thật ra quan hệ vôn cùng tốt đẹp. Thậm chí còn không ngại chia sẻ bạn bè qua lại cho nhau. Đái Luật Mậu cũng đã ở bên cạnh với bạn thân của Bạch Liên Họa một thời gian.”

“Nghe nói dạo gần đây, Bạch tiểu thư giới thiệu người quen cho Đái thiếu tướng. Bọn họ còn chúc phúc nhau sớm tìm được chân ái.”

“Nghe nói, Đái thiếu tướng chủ động muốn Bạch tiểu thư giới thiệu đối tượng cho mình. Khi nào hai bên vẫn không tìm được người thương thích hợp, thì sẽ tiến tới hôn nhân với nhau. Nhưng sau khi Bạch tiểu thư tìm được người yêu rồi, Đái thiếu tướng vẫn lẻ bóng một mình. Sau khi được Bạch tiểu thư giới thiệu, Đái thiếu tướng hiện đang có quan hệ thân thiết với bạn thân của Bạch tiểu thư.”


“…….”

Các loại tin đồn ùn ùn không dứt, nhưng cuối cùng, vẫn có một ý chính duy nhất: Đái Luật Mậu có người mới, Bạch Liên Họa cũng có người mới. Hai người không ai có lỗi với ai, chia tay trong hòa bình.

Đối với sự phát triển của tin đồn, Bạch Liên Họa đương nhiên rất thích, mỗi ngày đều cùng với Đái Luật Mậu và Thẩm Quân trò chuyện. Dựng nên cây cầu tơ duyên giữa hai người bọn họ.

Ngay từ đầu, Đái Luật Mậu lãnh khốc vô tình, đã làm cho Bạch Gia của cô tổn thất rất nhiều tiền tài vào vài hạng mục quan trọng của công ty, nhưng nhờ tình nhân Diệp Lãng Thần, nếu cô thiếu tiền, hắn liền đắp vô. Còn có một tiểu vương tử của Đế Quốc, Chiêu Nhật Thiên.

Bạch Gia dạo gần đây trên đà phát triển trở lại. Tuy là Bạch ba ba đối với sự việc tình ái lộn xộn của con gái vô cùng không tán thành, nhưng mà vì lợi ích trước mặt, ông vui vì con gái biết lựa chọn hạnh phúc cho mình.

##

Nhà Hàng L”amour.

Thẩm Quân lại tới đây một lần nữa, tình huống hiện tại không biết là nên khóc hay nên cười.

Cô nhớ rõ tình cảnh trước kia, Đái Luật Mậu và cô là lần đầu gặp mặt. Hắn còn ra sức thăm dò mình, coi mình như một con cờ để báo thù, cố ý tiếp cận, muốn có được hảo cảm của cô. Sau đó lợi dụng cô để trả đũa Bạch Liên Họa.

Nhưng, bây giờ thì sao?

Cô không biết.

Hy vọng hắn đối với mình có một chút, thích.

Bạch Liên Họa hôm nay tổ chức liên hoan, chủ đề là: Hẹn Hò Cặp Đôi.

Còn vô cùng sảng khoái mà tung tin cho giới truyền thông, nói bọn họ có thể thỏa sức mà đưa tin.

Bốn người ngồi đối mặt với nhau, cô ngồi bên cạnh Đái Luật Mậu. Đối diện là Bạch Liên Họa.

Phòng ăn không khí nhẹ nhàng, tiếng nhạc du dương, khách hàng lui tới ngẫu nhiên cũng nhìn nhìn bọn họ vài lần.


Thức ăn trên bàn toàn bộ đều là món ăn mà Bạch Liên Họa yêu thích, bề ngoài thì đẹp, nhưng số lượng lại ít vô cùng.

Không biết vô ý hay cố tình mà Đái Luật Mậu nhìn Thẩm Quân một cái, bị Giải Bàn Hạ kế bên bắt gặp. Hắn lúc này dơ ly rượu đỏ trong tay lên, kính bọn họ một cái: “Cảm ơn hai người.”

Hắn hiện nay có thể quang minh chính đại ở bên cạnh Liên Họa, dắt tay, ôm nhau, không sợ người khác phát hiện, cũng không sợ lời ra tiếng vào.

Thẩm Quân và Đái Luật Mậu lịch sự đáp lại, thành thật cảm động bởi chân tình của hắn dành cho Bạch Liên Họa.

Họ chỉ sợ một ngày nào đó bản thân hắn cũng lạc đường, chỉ sợ là, không thể quay lại nữa.

Bạch Liên Họa cười cười, ôn nhu chăm sóc Giải Bàn Hạ. Hình ảnh này hòa hợp, ấm áp vô cùng.

Phóng viên mai phục trong góc cũng ra sức chụp ảnh đáo để.

Lúc này, Giải Bàn Hạ lên tiếng, nhìn về phía Thẩm Quân: “Học muội, cảm ơn em, cũng chúc mừng em.”

“Cảm ơn học trưởng.” Thẩm Quân đáp lại.

“Anh có xem một chút tin tức trên mạng, quả thật em thông minh tài giỏi, giai ngẫu thiên thành, lại bị bọn họ viết thành trèo cao, muốn vào hào môn. Thật sự quá đáng vô cùng.”

Giải Bàn Hạ đột nhiên lên tiếng khen Thẩm Quân, làm ba người bọn họ có chút kinh ngạc.

Thẩm Quân theo bản năng nhìn Bạch Liên Họa, quả nhiên cô ta có chút tức giận mà đông lạnh thần thái.

“Giai ngẫu thiên thành?” Bạch Liên Họa hơi hoài nghi, cô ta thì có gì đẹp?

Còn phía bên kia, Đái Luật Mậu đột nhiên nhéo tay Thẩm Quân một cái.

Cũng không biết là có ý gì.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.