Sắc Dụ

Chương 44: Hương Diễm Trong Thang Máy


Bạn đang đọc Sắc Dụ – Chương 44: Hương Diễm Trong Thang Máy


Sau khi tiệc rượu kết thúc không thiếu thanh niên uống nhiều, ôm lấy bả vai vợ mình xưng huynh gọi đệ, làm trò hề cho thiên hạ.
Trưởng phòng Tiền uống nhiều nhất, còn đang nằm ngã nằm nghiêng.

Khi bà Tiền tới đỡ ông ta, ông ta chỉ mình vợ mình nói với người bên cạnh đây là ai vậy, sao béo như trâu vậy, bộ lễ phục đắt như thế thật đáng tiếc.
Người chung quanh gắng nhịn không dám cười, bà Tiền thì bị chọc tức tới xanh cả mặt.
Thư ký của Chu Dung Thành đến khách sạn đón tôi.

Ông ta không lên tầng mà gọi một cuộc điện thoại kêu tôi xuống dưới.

Ông ta nói cục trưởng Chu uống nhiều quá, cũng đang ở trong xe, mới vừa kết thúc một buổi xã giao xong.
Tôi nói lời chia tay với các bà còn đang chờ chồng mình, bà Mã năm lần bảy lượt hẹn tôi lần sau tới câu lạc bộ, bà ta biết một câu lạc bộ cực kỳ tốt.
Tôi biết bà ta đã bị chị Bối làm quen với ngon ngọt.

Đám kỹ nam trong câu lạc bộ vừa trẻ tuổi lại khỏe mạnh cường tráng, chơi đùa vài lần đương nhiên sẽ ghiền.

Cục công an thành phố không dám bắt bà ta, cho dù không may đụng phải đợt càn quét mại dâm bà ta vẫn có thể đi cửa sau.
Tôi cười nói tôi không có hứng thú.
Bà ta nói cho tôi biết tôi phải thử một chút mới biết được, đây là cực lạc nhân gian, tuyệt không thể tả.
Bà ta kề sát vào tai tôi hỏi tôi đã từng thấy cái ấy dài hơn hai mươi cm chưa, tôi bị sự lẳng lơ của bà ta làm cho xấu hổ, “Bà Mã nói gì vậy.”
Bà ta thọt xương sườn tôi, “Đều là người từng trải, có gì phải xấu hổ, sau này tôi sẽ dẫn cô đi xem thử.

Chắc chắn sẽ khiến cô thoải mái tới hôn mê.”
Tôi tranh thủ thời gian mượn cớ có việc mà tránh né.

Đám vợ nhà quan này nói trắng ra là sói cái, là kỹ nữ của đám kỹ nam, tám chín phần mười đều đã từng bị chơi, đám kỹ nam có thể tự dát vàng lên mặt mình cũng vì đám vợ nhà quan lại này.
Bọn họ tối thiểu cũng phải bốn mươi trở lên, phía dưới lỏng lẻo, không thô không dài vốn không thể ma sát khiến bọn họ vui vẻ.

Tôi cho rằng bọn họ đều sẽ che giấu, hiện tại xem ra bọn họ có thể không chút kiêng nể cắm sừng người đàn ông của mình.
Lúc tôi tới thang máy thì thấy trên cửa thang máy thoáng qua một bóng người.

Tôi sợ hết hồn lập tức xoay người đi tìm, nhưng không thấy gì cả.

Tôi cho là mình uống nhiều nên bị ảo giác.


Chờ khi tôi đi vào, cửa đóng lại, bỗng có một người đàn ông xông tới vào lúc cuối cùng nhất.

Thân thủ của ông ta thực sự quá nhanh nhẹn, tôi còn chưa kịp phản ứng đã bị ông ta đè chặt trên vách tường, mạnh bạo hôn xuống môi tôi.
Tôi trừng to mắt muốn nhìn rõ tướng mạo của ông ta.

Khi tôi phát hiện gương mặt quen thuộc này thuộc về Kiều Dĩ Thương, cả người tôi có chút run rẩy.

Tôi dùng sức đẩy ông ta ra, giãy giụa như điên trong ngực ông ta, nhưng ông ta đã giam cầm tôi thật chặt.

Nụ hôn nóng bỏng của ông ta tràn đầy tính xâm lược, mỗi một lần mút đều như muốn hít tôi vào cổ họng ông ta.

Dưới nụ hôn điên cuồng bừa bãi của ông ta thân thể tôi mềm thành một vũng nước.
Thang máy vốn đang định đi xuống dưới lại biến thành đi lên trên, mãi cho đến khi tới tầng cao nhất vẫn không ngừng lại, tiếp tục từ tầng ba mươi ba đi xuống.

Mỗi một phút mỗi một giây đều như trôi qua cực kỳ chậm rãi.

Đầu lưỡi ông ta rời khỏi miệng tôi, liếm láp phần cổ và ngực bị mái tóc phủ kín.

Cảm giác tê dại như thể bị điện giật, không tồn tại giao dịch mà chỉ là một lần hôn hít điên cuồng.

Tôi càng có thể cảm giác rõ ràng hơn sự hung mãnh và cuồng dã đến từ chính ông ta.
“Anh điên rồi.”
Tôi khàn khàn hô lên ba chữ này.

Tôi không thể tin được giọng nói mềm mại dâm đãng như vậy lại phát ra từ trong miệng tôi.

Giọng nói quá yếu ớt quá mềm mại, hơn hẳn mỗi lần tôi rên rỉ dưới thân Chu Dung Thành.
Kiều Dĩ Thương thò tay vào trong ngực tôi, tàn nhẫn nắm mạnh, “Có phải là nếu tôi còn muốn ngủ với cô lần nữa thì phải chỉnh ông ta không?”
Tôi ôm lấy đầu ông ta đang gặm cắn trên nhũ hoa tôi, “Anh dám.”
Ông ta bật cười một tiếng, “Không có gì tôi không dám, có muốn thử một chút không.”
Ông ta vừa nói chuyện vừa đưa tay xuống dưới váy tôi thăm dò, dùng ngón tay cách nội y khiêu khích nơi bí ẩn của tôi.

Ông ta không chỉ có kỹ thuật hôn tốt, kỹ năng giường chiếu lợi hại, ngay cả đầu ngón tay cũng rất linh hoạt.


Ông ta rất biết tìm địa phương khiến tôi cảm thấy ông ta có thể dễ dàng mò tới điểm G của tôi.

Ngay cả Chu Dung Thành cũng phải dùng vô số lần thực tiễn mới thăm dò được điểm mẫn cảm của tôi, vậy mà Kiều Dĩ Thương lại một kích tất trúng.
Tôi bị ông ta mò tới tràn ra một dòng khí nóng, cảm giác phía dưới dính dính, thân thể ông ta cứng đờ, sau đó ngẩng đầu lên nhìn tôi cười, “Cô thật đúng là thủy tổ.”
Lòng bàn tay ông ta nhẹ nhàng vụt qua sau gáy tôi.

Tôi vừa muốn sờ thử ông ta đã đè lấy tay tôi, đặt xuống dưới háng nóng rực như lửa thiêu của ông ta.

Giọng ông ta mang theo chút dục vọng hỏi tôi phải xử lý thế nào đây.
Tôi cười lạnh nói anh Kiều tự gây họa đương nhiên phải tự trả giá lớn.
Ông ta lại hôn lên môi tôi, ôm lấy đầu lưỡi tôi trượt vào trong miệng ông ta, “Độc nhất là lòng dạ đàn bà.”
Cửa thang máy mở ra ở tầng một.

Kiều Dĩ Thương kéo váy tôi xuống sau đó mau chóng buông tôi ra.

Tôi tựa trên vách tường miễn cưỡng đứng vững.

Một đám đàn ông mặc âu phục dũng mãnh tràn vào, trong số bọn họ có mấy người quen biết Kiều Dĩ Thương, vô cùng khách khí chào hỏi ông ta.

Kiều Dĩ Thương mặt không chút biểu cảm gật đầu, tình dục nơi đáy mắt đã biến mất không còn sót lại chút gì, hệt như người đàn ông vừa hôn tôi sờ soạng tôi ban nãy vốn không phải ông ta mà chỉ là tôi nằm mơ, là tôi tưởng tượng.
Sau khi ông ta rời khỏi đây tôi đứng bên ngoài thang máy lắc lư nửa phút, mãi đến khi nhìn thấy xe của ông ta rời đi tôi mới đi ra khỏi cửa chính, tiến thẳng đến chỗ thư ký chờ tôi.
Ông ta nhìn thoáng qua hai tay trống không của tôi, “Cô Hà không cạnh tranh sao.”
Tôi vừa muốn mở miệng nói tình huống cho ông ta biết, Chu Dung Thành bên trong xe đã xuyên qua cửa sổ xe rộng mở nhìn chằm chằm vào đầu tóc tôi.

Ông ta bỗng cười nói, “Cây trâm ngọc tím này rất thích hợp với em.”
Tôi sửng sốt, vô thức đưa tay sờ sờ nơi Kiều Dĩ Thương đã chạm qua ban nãy, quả nhiên cây trâm kia đang cắm trong lớp tóc dài, không cần nhìn tôi cũng biết, dưới ánh trăng chắc chắn nó rất xa hoa.
Cây trâm mười lăm tỷ, vậy mà ông ta lại có thể không nói một tiếng cứ tặng cho tôi như vậy.
Trái tim tôi đập bịch bịch, tôi không lừa được, chắc chắn Chu Dung Thành sẽ nghe nói được tin Kiều Dĩ Thương mới là người đấu giá được cây trâm người từ trong miệng đám quan viên cục công an thành phố tham gia dạ tiệc.

Đến lúc đó chắc chắn ông ta sẽ chất vấn vì sao nó nằm trong tay tôi.

Nhưng nếu hiện tại tôi chủ động nói thẳng chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới.


Tôi cắn răng, cười cười rút ra, “Cái này à, đây là của một người phụ nữ khác cài trên tóc.

Có lẽ khi em ôm người ta cây trâm này đã dính lên tóc em.”
Ông ta hỏi tôi đó là loại phụ nữ như thế nào.
Tôi như không có việc gì đưa cây trâm cho thư ký, “Là người phụ nữ bên cạnh ông chủ Kiều.”
Chu Dung Thành không nói gì, cũng không tiếp tục hỏi nữa.

Thư ký mở cửa xe ra cho tôi đưa tôi đi vào.

Tôi ngửi được mùi rượu rất nồng nặc tản ra từ trong hơi thở của Chu Dung Thành, “Sao anh lại uống nhiều như vậy?”
Ông ta nhíu mày xoa xoa huyệt thái dương, “Việc xã giao quan trường không thể tránh được, đều là đồng nghiệp, người chức vị cao cảm thấy anh không hiểu chuyện, người chức vị thấp cảm thấy anh khinh thường bọn họ, dù là buổi xã giao nào cũng không thể tránh được.”
Ông ta nói xong lại nhìn chằm chằm sườn xám bị rách của tôi hồi lâu.

Tôi đang muốn giải thích nhưng ông ta không cho tôi có cơ hội giải thích, mà kéo tôi vào trong ngực ông ta, “Đêm nay em đẹp đến rất không giống bình thường.”
Tôi thở phào nhẹ nhõm, cười cười hỏi ông ta không giống ở điểm nào.
Không biết có phải ông ta phát hiện ra mùi thuốc lá không thuộc về tôi phát ra từ trong miệng tôi, hay là ông ta thấy được dấu môi duy nhất còn chưa hoàn toàn tan đi trên ngực tôi, tuy rằng thoạt nhìn trông như một vết sởi, nhưng đàn ông rất mẫn cảm với vết tích trên cơ thể người phụ nữ của mình, vẻ mặt Chu Dung Thành có một nháy mắt cứng đờ, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường.
Buổi tối ông ta nương theo men rượu đè tôi trên giường.

Tôi mới vừa tắm rửa xong, còn chưa kịp lau người, thế nhưng ngay cả một chút thời gian như vậy ông ta cũng không chờ nổi, không chút dấu hiệu nào tiến vào từ phía sau lưng.
Tôi đau đến sắc mặt co lại.

Ông ta hôn lên lưng tôi, vừa hôn vừa xoa mạnh ngực tôi.

Ông ta chưa tắm, mùi rượu trên người rất đậm.

Thực ra ông ta là người rất thích sạch sẽ, rất hiếm khi xuất hiện tình huống như vậy.

Tôi quay đầu nhìn thoáng qua nơi phồng to dưới người ông ta.

Có một số đàn ông sau khi uống rượu sẽ mềm nhũn, có một số đàn ông lại rượu xong cứng lên, càng uống rượu càng lợi hại.

Tôi cảm thấy Chu Dung Thành thuộc về kiểu sau.
Tôi cảm thấy phía dưới của mình sắp bị xé rách, nóng rát vô cùng.

Tôi năn nỉ ông ta đổi tư thế.

Ông ta ôm lấy tôi, để tôi đối mặt với ông ta.


Sau đó ông ta lại đâm sâu vào, tôi bám trên người ông ta theo lực va chạm mà phập phồng kịch liệt.

Thậm chí tôi còn quên hỏi ông ta xem có phải ông ta muốn ly hôn thật không.
Tôi không cho rằng sau khi ông ta ly hôn sẽ lấy tôi.

Chu Dung Thành phân chia phụ nữ rất rõ ràng, trong lòng ông ta tôi là bà hai, vĩnh viễn sẽ không thay đổi.

Cho dù ông ta có ly hôn cũng tuyệt đối không phải vì tôi.
Đêm nay Chu Dung Thành dã man tới quá phận, ông ta không đè nén bản thân mình mà rất lớn tiếng hỏi tôi, “Hiện tại người đàn ông đang làm em là ai? Có phải em chỉ thuộc về anh không?”
Ông ta hỏi tôi rất nhiều lần, mỗi một lần hỏi ông ta lại tàn nhẫn chơi tôi một chút.

Tôi bị ông ta đâm tới sắc mặt trắng bệch.

Tôi từng hoài nghi ông ta uống Viagra, còn mạnh hơn so với ngày thường.
Ông ta bức bách tôi phải trả lời ông ta, tôi cho ông ta câu trả lời ông ta mong muốn, nhưng ông ta vẫn không dừng lại, trái lại còn cuốn tôi vào một hồi bão tố tinh thần càng điên cuồng hơn.
Thật ra lúc bị Kiều Dĩ Thương làm thành như vậy trong thang máy, tôi đã rất muốn làm.

Tôi ôm lấy thân thể Chu Dung Thành đang điên cuồng chạy nước rút trên người tôi, hỏi có phải vợ ông ta không thể mang tới vui vẻ như vậy cho ông ta không, có phải ông ta chỉ có thể cảm nhận được trên thân thể tôi không.
Ông ta buồn bực gào thét, va chạm càng lúc càng nhanh.

Vào lúc ông ta sắp cao trào thì ông ta bỗng rút ra cọ lên ngực tôi.

Tôi vẫn cảm thấy bản thân mình trưởng thành rất khá, tôi không bị thâm, cũng cỡ 36C, muốn nhũ giao cho đàn ông một chút cũng không vấn đề gì.

Tôi quỳ trước mặt ông ta, lấy tay đè ép hai ngực của mình, nhét cái thứ đã cứng tới nổi đầy gân xanh vào trong khe, không ngừng mài lên mài xuống.

Lâu lâu tôi còn cúi đầu liếm đầu món đồ kia một chút.
Cả khuôn mặt ông ta đều vì thoải mái mà trở nên vặn vẹo đỏ bừng.

Tôi vươn cái tay còn lại cầm lấy nước lạnh trên tủ đầu giường, trực tiếp đổ vào bên trong.

Vừa nóng vừa lạnh kích thích khiến ông ta ngẩng đầu lên dùng sức đâm lên kéo xuống vài cái, sau đó trực tiếp bắn lên trên mặt tôi.
Tôi để ông ta nhìn tôi ăn vào từng chút một.

Thứ kia rất mặn, hơn nữa còn dính cổ họng, cuối cùng tôi nuốt không trôi nữa mới dùng nước lạnh rửa đi.
Chu Dung Thành nằm bên cạnh tôi nặng nề thở dốc.

Ông ta chờ tôi liếm hết chất lỏng trên mặt, cười cười kéo tôi vào ngực ông ta, “Sớm muộn gì cũng có ngày bị em vắt khô.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.