Rượu Yêu

Chương 59: Việc làm quan trọng nhất của giáo sư chính là dạy học (H)


Đọc truyện Rượu Yêu – Chương 59: Việc làm quan trọng nhất của giáo sư chính là dạy học (H)

Tối đêm trước khi Thôi Kiệu Hôn đi học, Tôn Dịch muốn giúp cô ôn lại kiến thức một chút. Thôi Kiệu Hôn lập tức tỏ thái độ không vui.

“Dù sao cũng chỉ nghỉ có mấy ngày, cùng lắm em mượn tập Phùng Lộc chép bài cũng được.”

Tôn Dịch nhìn cô gái đang nằm lì trên giường bấm máy tính bảng, cảm thấy rất bất đắc dĩ nói: “Cho dù chép bài em cũng không hiểu, anh có thể cho em qua môn chính trị, nhưng còn môn ngoại ngữ, toán, triết học, bọn họ cũng không thể cho em qua môn được.”

“Kiệu Hôn, nghe lời anh, chỉ một giờ đồng hồ thôi.”

Thôi Kiệu Hôn lật người, vờ như không nghe thấy.

Tôn Dịch: “…”

Là một giảng viên lâu năm, Tôn Dịch thấy dù cho là vợ đi chăng nữa, anh cũng không nên để cho cô mất kiến thức trên lớp.

Cho nên, Tôn Dịch không nói nữa, anh vòng qua giường, bất ngờ giật lấy máy tính bảng trên tay Thôi Kiệu Hôn để qua một bên.

Thôi Kiệu Hôn giận, vùng dậy lấy chăn trùm kín hết đầu lại. 

Tôn Dịch: Giận dỗi có cần phải đáng yêu như thế này không?

“Kiệu Hôn, nếu em không chịu mở chăn ra, anh sẽ ôm cả em lẫn chăn sang phòng sách học bài.”

Bỗng nhiên Thôi Kiệu Hôn cảm thấy hẹn hò với thầy giáo cũng không phải là việc tốt.

“Tôn Dịch, nếu anh còn ép em học, em sẽ không cho anh chạm vào em.” 

Tôn Dịch ngẩn người, sau đó nhanh chóng nhíu mày: “Em lại dám dùng cái này để uy hiếp anh.” Tôn Dịch cúi người, lập tức dùng hai tay lôi kéo cô ra khỏi chăn.

Không biết lấy sức lực từ đâu, Thôi Kiệu Hôn nắm chặt chăn đến mức Tôn Dịch kéo cách mấy cũng kéo không ra. Anh trực tiếp trèo lên giường, một phen giật ngược cái chăn xuống. 


Dù Thôi Kiệu Hôn có khỏe đến mức nào, sức lực cũng không bằng một người đàn ông như Tôn Dịch.

Mặt cô đỏ bừng, cả người bị anh ôm lấy trong chăn vùng vẫy không yên. Tôn Dịch nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì không khỏi cười ra tiếng.

“Nếu em ngoan một chút, thời gian học sẽ không dài lắm đâu.” Tôn Dịch vừa ôm cô vừa muốn đứng dậy.

Thôi Kiệu Hôn mệt đến thở phì phò, trong đầu suy nghĩ làm cách nào để tối nay có thể chơi xong ván trò chơi, sau đó yên ổn mà ngủ, không cần nhìn đến mấy con chữ trong sách. 

Thật sự mà nói, nếu như có thể thì Thôi Kiệu Hôn không nghĩ mình sẽ tiếp tục học. Cứ có việc làm ổn định thì đi làm thôi, đối diện với mấy chữ trong tập sách quả thật rất mệt mỏi.

Thôi Kiệu Hôn nghĩ nghĩ, bỗng nhiên trong đầu hiện ra một cách.

Thôi Kiệu Hôn nhìn Tôn Dịch, cô gọi: “Anh nhìn em đi.”

Tôn Dịch cúi đầu, còn chưa kịp hỏi gì đã thấy khuôn mặt xinh đẹp của Thôi Kiệu Hôn phóng to trước mắt.

Môi cô gõ lên môi anh một cái.

“Hôn anh một cái, anh phải giảm cho em hai mươi phút học bài.” Thôi Kiệu Hôn rất nhanh nhảu nói ra ý kiến.

Tôn Dịch không biết có nên cười cô vì cái suy nghĩ này không. 

“Em đừng tưởng bở, học là học, hôn anh cũng vô dụng thôi.” Anh là một người thầy có trách nhiệm, cho nên vì việc học của vợ nhỏ, Tôn Dịch không thể nào bị cô dụ dỗ được.

Thôi Kiệu Hôn không cam tâm, lại vùng vẫy hôn anh thêm một cái nữa, nhưng lần này chỉ chạm được tới cằm của anh.

Tôn Dịch liếc mắt không để ý, bởi vì cuộn cả người cô trong chăn, cho nên lúc đi qua cửa hơi khó khăn. Nào ngờ Thôi Kiệu Hôn thừa lúc Tôn Dịch đang nhích người qua, hai tay bị kìm giữa mép cửa, cô vùng tay ra, ôm chặt lấy mặt Tôn Dịch mà hôn.

Tôn Dịch không kịp chuẩn bị, lập tức bị Thôi Kiệu Hôn làm cho bất ngờ, hai tay lại vô thức thả ra.


Thôi Kiệu Hôn được thế, vội vàng đẩy cả người Tôn Dịch lại phòng, sau đó thả tay muốn trốn đi. Nào ngờ chưa chạy được một bước, cả người cô đã bị Tôn Dịch bắt lại. Cả người bị anh ôm chặt lấy, Thôi Kiệu Hôn hét lên: “Em không muốn học!”

Tôn Dịch cười hỏi: “Vậy có muốn làm việc khác không?”

Thôi Kiệu Hôn nghi ngờ, quay đầu lại hỏi: “Làm việc gì? Á!” 

Tôn Dịch ôm ngược Thôi Kiệu Hôn, không đợi cô trả lời đã xoay người ném cô gái lì lợm lên giường. 

Chỉ nhìn tư thế cởi áo của Tôn Dịch thôi thì Thôi Kiệu Hôn cũng biết việc anh nói là việc gì. Làm việc này, không bằng để cô đi học bài!

Đã có kinh nghiệm bắt người, Tôn Dịch lập tức chặn người cô lại, vẻ mặt anh ngược sáng bị mờ đi, anh nói: “Kiệu Hôn ngoan, anh không ép em học bài nữa, chúng ta cùng nhau làm việc vui vẻ hơn một chút.”

*** 

Tôn Dịch sẽ không tự mắng mình là người vô trách nhiệm. Anh cũng sẽ không vì nụ hôn kia của vợ nhỏ mình mà tự nói rằng mình bị dụ dỗ.

Chẳng qua là cũng mấy ngày liền không nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của Thôi Kiệu Hôn, cho nên Tôn Dịch mới xúc động một chút thôi.

Hoặc là do nơi mềm mại kia của Thôi Kiệu Hôn quá chật hẹp chăng?

Tôn Dịch không quan tâm lý do cho lắm, anh chỉ quan tâm đến từng tiếng kêu rên của cô vợ dưới thân.

Mỗi lần ấn thân, tâm trí anh tựa như bay lên trời. Đôi chân dài của Thôi Kiệu Hôn quấn chặt vai Tôn Dịch, bộ ngực bị anh bóp véo đến đỏ bừng.

hoa huy*t phía dưới chảy đầy nước dịch, ướt át dẫn đường cho dương v*t đầy gân guốc. Thôi Kiệu Hôn ép bụng, hai tay nắm chặt tay Tôn Dịch.

Giọng cô gần như bị khàn đi, âm thanh kêu lên cũng trở nên mơ hồ: “Tôn Dịch, đừng mạnh như vậy… đừng mạnh như vậy.”


Tôn Dịch khẽ cười, anh cúi xuống, ngậm lấy bên ngực mút lấy mút để. dương v*t phía dưới theo tư thế này ép chặt vào trong, dường như muốn chạm đến nơi sâu nhất, chỉ di chuyển lên xuống, nó không hề muốn đi ra.

Thôi Kiệu Hôn bị kích thích đến phát run, dương v*t đó… nó càng ngày càng lún vào bên trong. Nó sâu quá, sâu đến nỗi da thịt bên ngoài của hai người cũng cảm nhận thấy nhau, không ngừng cọ sát.

“Tôn Dịch, Tôn Dịch…” Trán Thôi Kiệu Hôn ướt đẫm mồ hôi. Mười ngón tay cô luồn vào từng sợi tóc của Tôn Dịch, bộ ngực phập phồng đã bị anh mút đến nhễ nhại nước từ sớm.

Tôn Dịch ngẩng đầu, hôn lên đôi môi gợi cảm kia.

Không học cũng được, sung sướng như vậy cũng tốt…

Thôi Kiệu Hôn bị giày vò, từng thớ thịt của cô bị giày vò. Cả người cô dính chặt vào Tôn Dịch, mông bị anh nắm lấy không có sức lực nhích người.

“A…” Tôn Dịch lại kêu lên. Thôi Kiệu Hôn nằm trên người anh, hơi thở mê người của cô gần kề bên tai, từng chút một phả lên cần cổ của anh.

Tư thế này thật thích, vừa cảm nhận được bộ ngực đẫy đà cọ sát trên người, lại có thể cảm nhận nơi sâu khảm bên trong đóa hoa thơm lừng phía dưới.

dương v*t vẫn đang bị nhấn chìm bởi dòng nước, dường như nó cũng giống như chủ nó, thích nơi này đến mức không muốn ngủ.

Thôi Kiệu Hôn cảm thấy rất mệt.

Cô cố ý muốn cọ sát nhanh một chút, hai tay chống xuống muốn ngồi dậy. Lưng vừa thẳng lên, hai bên ngực đã bị Tôn Dịch bóp lấy.

Anh cười thành tiếng.

“Anh thật xấu tính!” 

“Anh chỉ xấu với em.” Nói xong lập tức nắm lấy eo cô, hông Tôn Dịch nhanh chóng đẩy lên, dương v*t bị thúc mạnh đến mức khiến Thôi Kiệu Hôn có chút đau. Cô ngửa đầu, không kiềm chế rên lên.

Tôn Dịch thích hình ảnh mỹ lệ này. Cần cổ cô dài, bộ ngực cô lớn, eo cô thon nhỏ, tóc cô phủ lên đôi vai làm nổi lên màu da trắng sáng.

Tôn Dịch mím môi, anh ngồi dậy, chỉ trong chớp mắt tư thế đã thay đổi. 

Hai tay Tôn Dịch vẫn giữ chặt lấy eo cô, hông đẩy càng nhanh, cả thân hình Thôi Kiệu Hôn dường như bị đong đưa, bộ ngực xốc nẩy liên tục.


“Tôn Dịch, Tôn Dịch, cho em nhiều hơn nữa… Tôn Dịch.” 

Lý trí Thôi Kiệu Hôn bị những cú đâm mãnh liệt và sức nóng của dương v*t làm cho mất đi. Cô ôm cổ Tôn Dịch, đôi môi gợi cảm liên tục buông ra những lời mời gọi đê mê.

Tôn Dịch có thể cảm nhận được dòng nước ấm đang chảy xuống chân anh, cũng cảm nhận được những miếng thịt đang bị anh xé ra từng chút một.

Anh chậm rãi đưa tay xuống dưới, dùng hai ngón tay xoa mạnh điểm nhỏ phía trên, “Ra nhiều hơn nữa, anh liền cho em nhiều hơn em muốn.”

“A, Tôn Dịch, đừng đừng.”

Tôn Dịch bị những tiếng kêu của Thôi Kiệu Hôn làm cho phát điên, mắt nhìn thấy cái miệng nhỏ đang không ngừng nuốt lấy dương v*t của anh, Tôn Dịch thở nặng, anh cảm thấy không đủ.

“Hôn anh.” Giọng Tôn Dịch gần như là ra lệnh.

Thôi Kiệu Hôn vươn người, lập tức mút lấy môi dưới của Tôn Dịch, hôn anh điên cuồng. 

Nước ở khắp mọi nơi, vươn vãi trên giường, chảy dọc xuống cổ, chậm rãi di chuyển đến khe ngực mềm mại. 

Thôi Kiệu Hôn cũng cảm thấy không đủ.

Cô cọ bộ ngực cao ngạo vào lòng Tôn Dịch, cả người dường như bám lên anh, hai người cùng nhau cọ sát, trong căn phòng sáng bừng vang lên từng đợt âm thanh khiến người khác kích thích.

Ngón tay Tôn Dịch bị cuốn vào dòng nước, lưỡi anh bị quấn lấy, dương v*t anh bị cái miệng nhỏ hút chặt, chặt đến nỗi khi nó bắn ra dòng dịch làm Thôi Kiệu Hôn sung sướng cũng không muốn đi ra.

“Kiệu Hôn, em khiến anh muốn yêu đến chết!”

*** 

Thôi Kiệu Hôn nằm trong lòng Tôn Dịch, như một con hồ ly liếm láp yết hầu anh. 

Đột nhiên cô cảm thấy, người thầy này thật sự không đứng đắn như vẻ bề ngoài của anh.

Nhìn xem, tay cô đang vuốt ve cái thứ cứng ngắc gì đây?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.