Đọc truyện Rượu Yêu – Chương 12: Cánh cửa được mở (H)
Editor: PNam Tiểu Thư
“Kiệu Hôn…”
“Ưm…”
Tôn Dịch cúi đầu dùng miệng nuốt trọn những tiếng rên rỉ mê người của Thôi Kiệu Hôn. Tay anh không ngừng xoa nắn bộ ngực căng tròn săn chắc của cô, hai ngón tay ướt đẫm dịch nhờn từ nụ hoa kẹp chặt đỉnh hồng trước ngực. Đầu móng tay tinh tế liên tục gảy mạnh lên hai đỉnh hồng, từng đợt gảy chính là từng đợt khoái cảm khiến cô không ngừng run rẩy.
“Em chặt quá…” Tôn Dịch thả môi, hô hấp anh nặng nề phun lên mặt Thôi Kiệu Hôn, cơn co rút dưới thân cô quả thật làm cho anh hơi đau.
dương v*t to lớn thô kệch chỉ mới vào được một phần ba, đỉnh đầu chen lấn các cánh hoa, không kiêng dè chặn đi đường ra của mật ngọt thơm ngon.
“Tôn Dịch… Em đau… em đau quá…” Tuy rằng cảm giác được chính mình đang hút lấy anh, nhưng sao cô lại cảm thấy đau kinh khủng, đau đến mức dây thần kinh cô giựt điên, khoái cảm cũng biến mất, “Có phải… có phải anh đi vào nhầm… nhầm chỗ rồi không? Tôn Dịch… hức, em đau quá…”
Tiếng nức nở của cô làm cho Tôn Dịch khó thở, anh đau lòng hôn lên dòng nước mắt trong suốt, nụ hoa chật hẹp bó chặt anh, làm cho bản thân anh hơi đau.
Hai tay anh xoa nhẹ eo cô, chân anh luồng xuống chân cô, hành động này khiến cho dương v*t nằm bên trong nụ hoa hơi động một chút, đỉnh đầu thẳng đứng căng cứng đâm vào một chút nữa, nháy mắt cơn đau của Thôi Kiệu Hôn càng tăng thêm.
“Tôn Dịch… Anh đi ra, anh nhầm nơi rồi… anh nhầm nơi rồi…” Giọng cô gần như là thét cao, thân mình cong lại, cặp mông vì muốn né tránh mà đẩy xuống phía dưới, đôi chân dài đang cuộn chặt eo anh cũng thả lỏng.
“Đừng…” Trán Tôn Dịch có chút mồ hôi. Anh nắm chân cô kéo lại lên eo mình, cúi người hôn lên môi cô, dùng lưỡi mình làm cho cô đê mê.
Đôi môi hút lấy hơi thở cô, âm thanh môi lưỡi thay thế tiếng nhóp nhép nước thịt dưới thân trước. “Đừng sợ…” Anh thở dài, chẳng lẽ cô và Chu Lân còn chưa làm chuyện này sao, sao cô lại bó ép đến như vậy chứ. Hay là do bản thân cô quá eo hẹp? Hay là do anh quá to lớn đây?
Sợ rằng Thôi Kiệu Hôn sẽ tiếp tục khóc, Tôn Dịch lại dùng ngón tay liên tục xoa đều điểm nhụy nhớp nháp bị anh ép mà ửng đỏ. Nụ hôn trên môi anh sâu hơn, đầu anh nghiêng qua, lưỡi đưa dài không ngừng vừa mút vừa liếm bờ môi căng của cô. Dòng nước bọt anh truyền sang cô từ lưỡi đến môi vang lên âm thanh như tiếng nước chảy, đều đều vọng đến tai hai người.
Một bên ngực cô nằm trong bàn tay anh, tay anh dù rộng lớn, như bộ ngực cỡ lớn săn chắc của cô vẫn không vừa vặn với tay anh. Anh vừa xoa vừa nắn, bàn tay có những vết chai thường xuyên viết bảng nay lại giống như có ma thuật, điên cuồng châm lên dục cảm vừa bị nhấn chìm xuống của cô.
Nụ hôn anh kéo dài, bàn tay kéo ngực cô ra rồi nắm chặt nắn bóp. Hành động cứ lặp đi lặp lại như vậy, khiến cho bản thân cô bắt đầu dấy lên cảm xúc cần được xâm nhập, cơ thể dần dần trở nên nóng bỏng, những đường cong chậm rãi lên xuống theo từng nhịp bàn tay Tôn Dịch, hơi thở cả hai gấp gáp, càng khiến cho nụ hoa phía dưới tiết ra nhiều mật dịch hơn.
Tôn Dịch hạ môi, thoát khỏi những ân ái môi lưỡi với người con gái. Nụ hôn anh lướt đến vành tai cô, khẽ liếm, khẽ mút, rồi hà một hơi mờ ám.
“Tôn Dịch…” Hơi thở của anh khiến cô mê loạn. Đôi tay trắng nõn nâng lên, ngón tay cởi từng khuy áo sơ mi của anh.
Tôn Dịch để mặc cho cô làm việc, môi anh rơi xuống cần cổ trắng hồng. Từng nụ hôn ẩm ướt dày đặc áp xuống. Phiến môi hôn nhẹ, hé răng cắn vào da thịt, hàm răng day day vài lần, dùng lưỡi liếm dọc vết cắn, đôi môi nhẹ nhàng chậm rãi vuốt đều theo… A… Đây là dấu hôn của một người đàn ông đối với cô gái mình yêu.
Ngón tay anh rời khỏi điểm nhụy tinh tế, bàn tay anh nâng một chân cô lên cao, tay còn lại vẫn tiếp tục xoa nắn bên ngực thích thú. Anh hôn lên bên ngực còn lại, khẽ hôn, khẽ hôn.
Thôi Kiệu Hôn ghét nhất là phải chờ đợi. Nụ hôn chết tiệt! Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, lồng ngực tráng kiện của người đàn ông khiến cô lóa mắt. Cô đẩy đầu anh xuống thân mình, ưỡn cao bộ ngực, mong muốn anh sẽ dành cho bộ ngực này thêm nhiều yêu thương nữa.
Tôn Dịch thỏa mãn yêu cầu cô. Anh há miệng ngoặm lấy bên ngực. Cái lưỡi anh liếm dọc nó, điểm hồng vì bị kích thích từ sớm đã cương lên thẳng đứng, nhờ có vậy mà thuận lợi giúp anh dễ dàng “ôm” trọn nó hơn.
Lưỡi anh quay tròn điểm hồng, răng thì day day phần thịt. Tiếng môi lưỡi từ ngực cô dần dần vang lên, khoái cảm theo đó mà tăng vọt. Đầu óc Thôi Kiệu Hôn mê muội, cô sung sướng cong eo xuống, dâng cao phần ngực vào miệng Tôn Dịch. Những điểm nhám trên lưỡi anh áp chặt ngực cô, bờ ngực căng mịn không ngừng phập phồng, hưởng thụ sự yêu chiều của đôi môi Tôn Dịch.
Khoái cảm đã đến, một chân Thôi Kiệu Hôn được anh nâng lên tận vai, chân còn lại cuốn lấy eo anh. Bộ ngực điên cuồng phát ra âm thanh mút liếm tục tằng, Tôn Dịch day đủ bên ngực, đến mức khi anh nhả nó ra, trên điểm hồng còn ươn ướt dòng nước trong miệng anh.
Tôn Dịch ngước nhìn mặt cô. Đôi mắt ngập nước mê người, đôi môi quyến rũ căng mọng ướt át, sự ham muốn dục vọng không giấu giếm bày rõ trên gương mặt xinh đẹp của cô. Anh lại nhìn xuống nụ hoa phía dưới. Nó ôm chặt anh, khít khao cắn anh dù bên trong đã chảy đủ mật ngọt.
Thật sự là khổ quá. Anh không muốn là cục cưng của anh phải đau. Anh không muốn cái ngọt ngào mà anh bày trước cho cô biến mất. Dù anh rất muốn dùng chính mình xuyên xỏ cô, cựa quậy trong tử cung non mềm của cô, hút hết những mật ngọt mà cô phát ra, sau đó sẽ cùng cô thăng hoa, tặng cho cô hết những tình yêu mà anh có.
Nhưng nước mắt của Kiệu Hôn lại khiến anh không thể tiến vào. Không được, anh nhất định phải cùng cô vui sướng.
Tôn Dịch thở nặng một hơi, anh không thèm cởi áo quần trên người. Một tay cố định eo Thôi Kiệu Hôn lại, một tay giữa chặt cẳng chân đang treo trên vai anh, nụ hôn Tôn Dịch lại nặng nề đậu xuống môi cô.
Tôn Dịch chậm rãi nhích thân một cái, đỉnh đầu vừa mở được một lối đi nhỏ, phần thịt mềm đã nuốt trọn dương v*t to lớn nổi đầy gân của anh. Thôi Kiệu Hôn rên nhẹ một tiếng, khoái cảm bắt đầu dâng lên, cô nhẹ nhàng động eo, nụ hoa chật hẹp lại cắn mạnh vào dương v*t anh, khiến anh không nhịn được mà bật ra tiếng rên “A” thật trầm thấp từ cổ họng.
Vào chút nữa, chút nữa… Cứ ngỡ là chỉ cần nhích thêm một chút thì dương v*t sẽ được gặp gỡ tử cung, nào ngờ dương v*t còn chưa đến bao nhiêu, Tôn Dịch lại cảm nhận được thứ gì đó chắn ngang đường đi của anh.
Chắn ngang? Cái gì chắn ngang cơ?
Môi Tôn Dịch mút lấy môi dưới Thôi Kiệu Hôn, hơi thở nặng nề phả lên mặt cô. Thôi Kiệu Hôn lại nghẹn nghẹn rên, anh lại muốn nhích người.
Nhích, nhích, nhích… A, lọt hẳn vào trong rồi…
Bỗng nhiên trên vai truyền đến cảm giác đau, Tôn Dịch nhẹ nhàng liếm môi Thôi Kiệu Hôn một cái, anh chậm rãi vuốt ve dọc bắp chân cô, lại xoa dịu vòng eo nhỏ nhắn của cô.
Móng tay Thôi Kiệu Hôn bấu chặt vào vai anh, những móng tay dài đẹp đẽ xuyên qua lớp áo sơ mi, không ngừng cấu chặt rồi lại nhẹ, cứ liên tục như vậy, hệt như cơn co rút mạnh mẽ của dương v*t nằm sâu trong người cô.
Vì sao Chu Lân làm cô không đau, mà Tôn Dịch làm cô lại đau như vậy?
Chẳng lẽ của Tôn Dịch “khủng” hơn của Chu Lân sao? Nói vậy tính phúc của cô tốt, hay là những đêm dài sau này của cô sẽ khổ đây?
A… Không cần biết đâu, có lẽ chỉ đau một chút. Bởi vì hiện giờ, khi cái thứ thô kệch đang trướng to trong người cô đang chậm rãi, chậm rãi co giật. Sau đó, nó nhẹ nhàng nhích thêm vào trong, rồi lại nhẹ nhàng đi ra ngoài một chút.
Mọi thứ đều nhẹ nhàng như vậy, tốc độ còn chậm hơn rùa bò. Độ dài đường đi chỉ tính là một phân.
“Có tốt không?” Tôn Dịch liếm tai cô, hơi thở gấp gáp trầm thấp tràn ngập nhục dục.
Thôi Kiệu Hôn lại rên lên như đồng ý. Tôn Dịch sung sướng mỉm cười. dương v*t nằm bên trong không ngừng nhích chậm.
Đợi đến lúc trên bả vai đã giảm bớt cơn đau, ngược lại đỉnh hồng trên bộ ngực mềm mại của người dưới thân không ngừng cọ cọ vào anh, Tôn Dịch mới ngoặm lấy tai Thôi Kiệu Hôn, dưới thân bắt đầu ra vào.
Ra thật nhanh, rồi vào thật mạnh. Từng động tác dường như càng ngày càng dồn dập hơn.
Tôn Dịch thẳng lưng, tay phải anh ôm chặt cẳng chân thon dài trên vai, tay trái anh nắm lấy bắp chân đang cuộn quanh eo anh. Đầu anh hơi ngửa ra sau, dương v*t cảm nhận từng khoái cảm từ nụ hoa khít khao ngọt ngào.
Những đường gân trên dương v*t to lớn cọ sát vào da thịt mỏng manh. Cơn quặn đau sâu trong vách ngăn khiến Thôi Kiệu Hôn khó nhịn mà thốt lên từng tiếng nứt nở. Đoạn hơi thở đứt quãng mê người vang lên không ngừng, cho dù đau đớn, nhưng dường như nụ hoa đang điên cuồng chảy ra dòng mật đặc trắng không muốn dứt khỏi. Nó mê muội siết chặt lấy dương v*t của anh, giống như muốn cắn nát đoạn thịt to dài đang tham lam càn quét, như muốn cắt đứt những đoạn gân nổi lên kinh người.
Cô đau lắm, Tôn Dịch biết. Cho nên lần va chạm mở đầu này anh không dùng bao nhiêu sức lực, anh cố gắng tận dụng những dòng chất nhờn để dễ dàng ra vào hơn. Tôn Dịch rên nhẹ một tiếng, anh hé mắt nhìn khuôn mặt đê mê trong nhục dục, lại cố gắng kìm nén. Bỗng nhiên dương v*t anh run lên một chút, hai chân cô kẹp chặt lấy thân hình anh, mép ngoài cao ngạo của nụ hôn bó chặt vào thớ thịt gần bụng anh.
“Ưm…”
Nụ hoa sâu thẳm co giật, thắt chặt ôm lại dương v*t to lớn của anh. Tôn Dịch sung sướng gập người, anh buông tay ra, bàn tay không khách khí đè mạnh vào bụng dưới của cô. Phần thịt trong lại mạnh mẽ siết chặt.
“Tôn Dịch… a…” Giọng cô lên cao, bên trong cảm nhận được cánh cửa tử cung đang bị động chạm.
Đầu dương v*t không biết từ lúc nào đã đâm sâu vào trong. Thôi Kiệu Hôn nhói lên từng chút một, cảm giác đau đớn lại càng rõ ràng hơn.
Đỉnh đầu nó run run, chậm chạp tách mở cánh cửa quý báu, sung sướng trở thành kẻ đầu tiên xâm nhập vào…