Đọc truyện Rốt Cuộc, Em Có Biết..? – Chương 15: Sóng gió (2)
Mây đen kéo tới đem theo bão giông giăng kín bầu trời.
– Lê Bích Thảo –
Nhân vật : Lê Bích Thảo, Lê Minh Đức, Trần Thị Phương ( Bà Lê ).
Địa điểm : Nhà Lê Bích Thảo
” Vòng của cậu nè, đẹp lắm.”
Nó nhìn đoạn video trên mạng mà tức muốn phụt máu. Rõ ràng, nó đã cứu cô gái ấy khỏi bọn dâm tặc. Vậy ..vậy mà đoạn video kia lại được chỉnh sửa thành việc ” Nữ sinh trắng trợn đả thương người cướp của.” Một câu nói khen chiếc vòng đẹp cùng ánh mắt ngưỡng mộ nhất thời của nó đã khiến cộng đồng mạng dậy sóng. Hàng loạt bình luận ác cảm được viết ra.
” Dm. Bắt ngay con đĩ đó vào tù đi.”
“Nữ sinh bây giờ ngày càng băng hoại đạo đức.”
Hơn thế nữa, có người nhận ra nó chính là nữ sinh trường THPT Blue Star. Họ còn đăng blog soi xét việc nó bị điểm kém trong kì khảo sát , ghi vấn nó nhờ có ba làm quan chức thì mới được học tại ngôi trường danh giá. Họ còn viết đơn kiến nghị nhà trường đuổi học nó và tố cáo công an về vụ việc nó cướp chiếc vòng. Nhưng mà…hiện tại nó không thể minh oan cho mình. Người ta đã tìm thấy cô gái kia bị giết ở khu vực gần nhà thờ. Đúng là, mây đen kéo tới đem theo giông bão. Mọi chuyện chỉ trong một ngày đều bị đảo lộn lên. Chỉ một lúc nữa thôi , công an sẽ tới…
Nó phải làm gì..?
“Con xin lỗi ba mẹ ” Nó cúi đầu , không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấy. Con xin lỗi ba , gần tới ” Trận chiến cuối cùng ” rồi , con lại dính phải những rắc rối như vậy. Con xin lỗi mẹ , con đã phá hủy hết hình tượng mà mẹ đã gây dựng trong bao năm. Tất cả đều bị phá hủy trong tay con. Thực sự , con vẫn chưa biết ai đã hận con nhiều như vậy.
” Tám năm trước, khi phát hiện ra thư kí của mình bán thông tin vụ án đấu thầu cho đối thủ, vị tổng giám đốc đã giết chết anh ta ( thư kí ).” Ba nó kể : ” Công ty phá sản, ông ta bị kết án tù 16 năm tù. Lúc đó khi ba là thẩm phán thụ lí vụ án, ông ta đã liên tục cầu xin ba không tiết lộ cho đứa con gái của mình biết về vụ việc. Nên ba đã mủi lòng, che đậy ( với cô bé ) việc ông ta giết người thành bảo thủ công quỹ.”
Ông Lê kể tiếp :” Ba cũng không định làm thế nhưng ông ta chính là bạn từ hồi cấp 3 của ta…” Ông khẽ nhắm mắt lại, tưởng niệm quá khứ : ” Khi ta tới thăm cô bé đó, ta phát hiện người nhà của nạn nhân đã thuê lũ côn đồ tới để giết cô bé trả thù. Thế nên, ta đã làm hồ sơ giả rằng con bé bị rối loạn tâm lí để đưa nó vào bệnh viện tâm thần”
“Ba à” Nó ngơ ngác nhìn ông nghi vấn.
“Đúng vậy. Đó cũng là lúc tinh thần con không ổn định khi ông nội qua đời. Ta đã nghĩ làm thế có thể quan sát cả hai đứa. Nhưng sau này, cô bé kia đột nhiên bỏ trốn…”
Nó ngây người, chẳng lẽ chính là người đó….
Bà Lê hỏi : ” Ý mình là cô bé đó đã làm những việc này sao ? “
” Ừ. Tôi mới biết thông tin của cô bé đó khi kì khảo sát vừa kết thúc ” Ông Lê gật đầu thừa nhận.
Bích Thảo, chính là cô bạn đó của con. Ta biết chuyện này khó chấp nhận nhưng sự thật chỉ có một mà thôi.
” Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi con ” Bà Lê nắm chặt tay nó.
Không sao, không sao đâu con. Có mẹ ở đây rồi.
“Xin hỏi có cô Lê Bích Thảo ở nhà không ? “
Nó giật mình quay ra phía cửa, là công an tới.
Rốt cuộc, phải làm gì đây ?
Nó thực sự sẽ bị bắt sao ?