Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Chương 30: Soái ca


Đọc truyện Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa – Chương 30: Soái ca

Tử Tô không ngừng nổi da gà một trận lại một trận, quả thực vốn không có cơ hội hạ xuống, chỉ là nghe được những cô gái này nũng na nũng nịu thêm nữa, nàng liền phát run.

“Trời ạ, Tử Tô, bên ngoài đến đây một đại soái ca, trời ạ, thật đẹp a, so với diễn viên ngôi sao

còn đẹơn gấp mấy lần.” Bạn đồng sự của Tử Tô ở công ty là Vu Mẫn nghe tiếng chạy vội đến nhìn, sau khi trở về, bất đắc dĩ hướng nàng báo cáo nói. Vẻ mặt hưng phấn, khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt bắn ra tinh quang, khắp nơi cao thấy đều biểu hiện rõ nàng ta đang động lòng.

“Mẫn Nhi a, bạn lúc nào thì trở nên như thế?” Nàng nhịn không được cười trêu nói, bình thường thấy nàng vẫn đối với những người khác xem như vô hình, hiện tại sao giống như thay đổi thành một người khác.


Vu Mẫn mặt càng đỏ hơn, cả người thực phấn khởi, căn bản là dừng không được, miệng không thuận theo hét lên: “Trời ạ, Tử Tô, mình nghĩ chắc bạn chưa từng gặp qua người đẹp trai đến vậy, nếu không chắc chắn bạn sẽ giống mình, thấy hắn bước đến cứ tưởng là mình hoa mắt.”

Tử Tô phì cười, nàng ra vẻ như hết chịu nổi cô bạn mình, quyết định không hề trả lời nàng, chuẩn bị buổi ngủ trưa của nàng.

Nhưng là, Vu Mẫn căn bản là không muốn cho nàng ngủ, đang định kéo nàng đến nhìn một cái, có lẽ có thể khiến cho người đẹp trai kia chú ý, sẽ đối nàng sinh ra hảo cảm a. Kỳ thật, nàng cảm thấy nếu có dẫn Tử Tô đi ra ngoài, nhất định sẽ không trở thành đối thủ cạnh tranh của mình, dù sao Tử Tô cũng đã kết hôn sinh con, không có khả năng làm cho nam nhân này có hứng thú.

“Đừng ngủ, đừng ngủ, bạn ở cữ đã lâu như vậy, còn chưa ngủ đủ a. Mau theo giúp mình đi nhìn anh chàng đẹp trai kia đi, thuận miệng nói giúp mình một vài lời.” Vu Mẫn không đồng ý, kéo tay nàng ngồi dậy, quấy rầy không cho nàng ngủ.

Tử Tô làm sao biết được ý nghĩ của nàng ta a, bị bạn ép buộc không ngủ được, đành phải bất đắc dĩ đi theo nàng đứng lên, chuẩn bị hướng ngoài cửa đi đến.

Mà lúc này Long Duệ đang ôm Tiểu Long Nhi từng bước tiến gần trước cổng của công ty, liền thấy hoa mắt, không biết từ đâu xuất hiện nhiều nữ nhân đến như vậy a, nhao nhao ồn ào??? Hỏi hắn cần giúp gì không.

Long Duệ cau mày, không hiểu tại sao các cô gái đều tranh nhau liếc mắt đưa tình với hắn, hắn là đến để tìm người phụ nữ hư kia, người còn không có thấy, lại bị một đám phụ nữ vây quanh.


Nếu là bình thường, hắn nhất định sẽ vui vẻ đón nhận, hưởng thụ trái ôm phải ôm, nhưng là hiện tại trong lòng hắn vô cùng sốt ruột là Tiểu Long Nhi đang đói kêu ngao ngao.

Cho nên lập tức, vô cùng mất hứng, những cô gái đẹp đang ào ạt ở trước mắt hắn bây giờ thật vô vị, hắn không có tâm trí.

“Cút ngay, kêu xú nữ nhân kia đi ra.” Hắn ở trong đám phụ nữ này chỉ ong ong nghe kêu, cuối cùng hắn nhịn không được, tức giận đến hét lớn một tiếng.

Những người phụ nữ bị hắn hét lớn như vậy, liên tục lui về phía sau ba bước dài, thế này mới đứng vững vàng thân mình, nhưng không hề bị bộ dáng hắn dọa cho sợ hãi, ngược lại cảm thấy hắn vô cùng có khí thế, phi thường có khí chất của một soái ca, mỗi người lại nhịn không được lại lâm vào mê mẫn.

“Anh đẹp trai à, anh nói xú nữ nhân nào a?” Người phụ nữ tuổi đã trung niên quản lí hành chính lấy tay che miệng cười, mặt mày hớn hở hỏi.


“Đúng vậy, đúng vậy, xú nữ nhân là ai vậy?” Đám phụ nữ lại trăm miệng một lời nói, dường như hắn đối với xú nữ nhân vừa hỏi không có hứng thú.

Long Duệ thiếu chút nữa đã bị tức chết, hắn đến đây lâu như vậy, xú nữ nhân kia cư nhiên không đến nhìn một cái, nhìn xem Tiểu Long Nhi đang khóc đang nháo trong lòng hắn, hắn mới tức giận đến như vậy.

“Mẫu hậu.” Tiểu Long Nhi lúc này thấy hắn đang nhìn mình, cái miệng nhỏ nhắn lại ủy khuất mếu máo kêu lên.

Long Duệ bởi vậy lại phát điên, hướng tới phía sau đám phụ nữ lại là hét lớn một tiếng: “Tử Tô, xú nữ nhân này, mau đi ra cho ta.” Thanh âm lớn đến mức toàn bộ công ty đều nghe thấy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.