Bạn đang đọc Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Ngươi Thật Xấu Xa: Chương Q.1 – Chương 28: Sữa Không Đúng
Tử Tô vừa rời nhà, Long Duệ liền chạy thẳng vào phòng, đặt mông ngồi cạnh Tiểu Long Nhi trên giường, cười cười nói: “Tiểu Long Nhi, hôm nay mẫu hậu của con không ở nhà, không bằng chúng ta hồi Long Cung du ngoạn đi.” Hắn dụ hoặc, tính liều lĩnh đem Long Nhi đi.
Tiểu Long Nhi híp nửa con mắt, người này cư nhiên không đem lời nói của mẫu hậu để vào trong mắt, mẫu hậu mới vừa rời đi, hắn sau lưng đã dụ dỗ mình, nếu để ẫu hậu biết, khẳng định sẽ đem hắn đánh đến bỏ
“Không được đâu, mẫu hậu không cho đâu.” Tiểu Long Nhi cố ý nói, hướng hắn mỉm cười ngọt ngào, thích ý nằm ở trên giường lăn qua lộn lại.
Long Duệ không thèm nghe, người phụ nữ kia cứ khiến cho hắn phải nổi giận, bất quá chỉ là cái nhân loại nho nhỏ, thế nhưng không thèm đem hắn đặt ở trong mắt, còn ba lần bốn lượt xúc phạm hắn, nếu không phải nể mặt Tiểu Long Nhi, hắn sớm đã cho nàng vài cái tát.
“Không cần để ý cô ta, cô ấy với chúng ta không giống nhau, chúng ta là rồng, cô ấy là người, sớm hay muộn chúng ta đều phải trở về biển, chúng ta là tiên nhân, cô ấy rồi một ngày nào đó sẽ già đi, bệnh rồi chết hay là sẽ già rồi chết, Tiểu Long Nhi, con không cần phải ở bên cô ta, bằng không năng lực của con sẽ bị uổng phí.” Long Duệ cố ý đe dọa, làm cho Tiểu Long Nhi khinh thường loài người.
Tiểu Long Nhi không quan tâm, nhìn hắn cười tủm tỉm một hồi, mới nói: “Long Vương, ngài trở về đi, Tiểu Long Nhi muốn cùng mẫu hậu ở chung một chỗ, vĩnh viễn sống cùng nhau, chiếu cố mẫu hậu, hầu hạ mẫu hậu, có trở về biển là do mẫu hậu quyết định.”
Long Duệ nghe vậy, ngạc nhiên cực độ, tiểu gia hỏa này là làm sao vậy? Nói như thế nào cũng không nghe, thật khó dạy nha, hắn thích nữ nhân kia điểm nào chứ? Hắn cứ như thế chặt chẽ quấn quýt theo sát phía sau nữ nhân kia, không muốn trở về biển?
Kỳ thật, Long Duệ cũng không biết, tuy là rồng nhưng Tiểu Long Nhi là do Tử Tô mang thai mười hai tháng rồi sinh hạ, tâm ý tự nhiên sẽ tương thông, sẽ không muốn xa rời mẹ, đâu thèm để ý mẹ là người hay rồng.
Long Duệ thật bất đắc dĩ, đã dùng mọi cách dụ dỗ nhưng vẫn không lay chuyển được Tiểu Long Nhi, hắn thật không có cách rồi.
Nhưng điều làm cho Long Duệ bất đắc dĩ hơn, là trưa nay Tử Tô không quay về, mà Tiểu Long Nhi đã đói bụng rồi, cứ khóc mãi không thôi.
“Bảo Bối đã đói bụng, Bảo Bối muốn uống sữa, Bảo Bối muốn uống sữa.” Tiểu Long Nhi đột nhiên nhìn hắn vừa khóc vừa nói, hai tay nhỏ bé gắt gao nắm lấy quần áo hắn, cứ giật giật áo hắn.
Long Duệ trợn tròn mắt, không thể tưởng được Tiểu Long Nhi đói khóc, việc này… hắn đường đường là một đại nam nhân, biết làm sao bây giờ, hắn hoảng tay hoảng chân, vội vàng học Tử Tô bộ dáng ôm lấy Tiểu Long Nhi dỗ dành nói: “Ta lập tức làm cho người đi tìm sữa, nhanh thôi, đừng khóc.” Nói xong, hắn hướng đám lính tôm tướng cua quát: “Nhanh đi tìm sữa đến, không thấy Tiểu Điện Hạ đói khóc sao?”
Này lính tôm tướng cua nhất thời hoảng loạn, thật vất vả nghiêng ngả, lảo đảo, không biết làm thế nào tìm ra một bình sữa, vội vàng cung tất kính chạy đến đưa cho Long Duệ.
Long Duệ cũng không thèm nhìn tới, vội vàng đem bình sữa cho vào miệng Tiểu Long Nhi, mong Tiểu Long Nhi có sữa sẽ không khóc vì đói nữa.
Nhưng là không được như hắn mong muốn, hắn càng muốn cho Tiểu Long Nhi không khóc nữa thì Tiểu Long Nhi lại càng khóc lớn.
Chỉ thấy cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Long Nhi vừa tiếp xúc cái bình sữa kia, liền hoa chân múa tay đẩy mạnh ra, còn khóc lớn hơn nữa.
“Tiểu Long Nhi, làm sao vậy? Tại sao lại không uống? Không muốn uống sao?” Long Duệ sốt ruột, lo lắng, từ trước tới nay hắn chưa bao giờ dỗ dành, chắm sóc một tiểu hài tử.
Tiểu Long Nhi một bên khóc sướt mướt, một bên uỷ khuất nói: “Bảo Bối muốn uống sữa của mẫu hậu, không muốn uống cái này, không uống đâu. Mẫu hậu ơi……” Thanh âm càng ngày càng ủy khuất, càng ngày càng thương tâm.
Long Duệ chợt hiểu, nguyên nhân là sữa không đúng, Tiểu Long Nhi thật kén chọn, nhưng là nữ nhân chết tiệt này sao lại không trở về, chẳng lẽ nàng không biết Tiểu Long Nhi sẽ đói bụng sao? Thật đáng giận mà.